Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy

Chương 217 - Hả?

8 Bình luận - Độ dài: 2,092 từ - Cập nhật:

Bình minh tại St. Mill vén bức màn bằng khúc ca ríu rít của đàn chim sẻ.

Phynia hé mở đôi mắt còn ngái ngủ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bên ngoài là những thân cây cao vút cùng dây leo xanh biếc, ánh nắng ban mai xuyên qua kẽ lá, rải rác chiếu lên bàn học cạnh cửa sổ. Giữa những tán lá là vài chú chim sẻ đang đứng nghiêng đầu nhìn nàng thiếu nữ, dáng vẻ vô cùng ngây thơ đáng yêu.

Phynia nhìn chúng, khẽ bật cười, rồi dụi mắt mà rời khỏi giường. Nàng cứ thế mặc nguyên bộ đồ ngủ, chân trần bước đến bên cửa sổ, vươn tay mở tung cánh cửa.

Làn gió se lạnh của buổi sáng bất chợt ùa vào người Phynia, khiến cơ thể nàng thiếu nữ vô thức run lên. Đàn chim sẻ dường như chẳng sợ người, thấy Phynia mở cửa liền ríu rít bay vào, đậu trên bàn học.

Phynia nở một nụ cười mỉm, ngay sau đó nàng vươn tay ra, mấy chú chim tinh nghịch liền đậu lên ngón tay nàng. Dù Phynia dùng tay kia vuốt ve đầu chúng, chúng cũng chẳng hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại còn cọ cọ vào ngón tay nàng.

Trong lòng Phynia không khỏi cảm thán, không ngờ đến tận hôm nay, bản thân lại sa sút đến mức phải vuốt ve đầu chim.

Đầu Ella thì chắc chắn không thể vuốt được, ngược lại nàng mới là người bị vuốt đầu. Còn Siglisse và Liliana, hai người họ và Phynia là bạn đồng trang lứa, nếu nàng vuốt họ, họ chắc chắn cũng sẽ vuốt lại nàng.

Ngoài những cô gái này ra, người duy nhất có thể vuốt ve chỉ còn Camilla. Tuy nhiên, tuổi tác thể chất của Camilla cũng không đứng yên, trong nửa năm qua thì cô bé đã dần trưởng thành, cao ngang tầm với Phynia, e rằng chẳng bao lâu nữa sẽ đến lượt Camilla vuốt đầu vị sư phụ này.

Phynia liếc nhìn đôi tai nhọn hoắt của mình, không khỏi thở dài.

Suy cho cùng, vẫn là thể chất bán tinh linh này làm hại nàng.

Tuổi thọ của bán tinh linh thường vào khoảng năm trăm năm, đồng thời tốc độ phát triển cơ thể của họ cũng chỉ bằng một phần năm so với con người. Camilla lớn hơn một tuổi, Phynia phải dùng năm tuổi để bù đắp, và tốc độ phát triển như vậy đã định sẵn là không thể sánh bằng học trò của mình.

Vừa nghĩ đến việc sau này mình sẽ trở thành người lùn nhất trong đội, Phynia trong lòng liền cảm thấy một trận xấu hổ.

Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, Phynia nhìn mấy chú chim sẻ trên ngón tay mình, thầm nghĩ những chú chim nhỏ này thân thiết với ta như vậy, e rằng cũng không thể thiếu sự giúp đỡ của thể chất bán tinh linh.

Dù sao tinh linh cũng là bạn của tự nhiên mà, đặc biệt là mẹ của cơ thể này dường như là một tinh linh rừng thẳm. Nghe tên là hiểu, khả năng thân thiện với tự nhiên của tộc tinh linh này có thể nói là đạt đến mức tối đa.

Phynia lắc lắc đầu, không nghĩ ngợi những chuyện vẩn vơ nữa, mà chuẩn bị mặc quần áo, vệ sinh cá nhân để chính thức thức dậy.

Dù sao hôm nay còn phải cùng Siglisse và Liliana tham gia buổi tiệc trà nữa mà.

Nàng thầm nghĩ, đồng thời dùng ngón tay chọc chọc mấy chú chim, nói bằng tiếng tinh linh.

“Chị có việc rồi, ngày mai gặp lại nhé.”

“Chíp chíp~”

Tiếng tinh linh là ngôn ngữ của tự nhiên, mấy chú chim sẻ đương nhiên hiểu được. Chúng kêu vài tiếng với Phynia rồi bay khỏi cửa sổ.

“Vậy hôm nay mặc bộ đồ nào đây… Haizz, quý tộc thật phiền phức, ngày nào cũng phải mặc đồ khác với mấy ngày trước.”

Thấy mấy chú chim rời đi, Phynia liền đóng cửa sổ, phiền não lắc đầu nói, đồng thời quay vào trong bắt đầu vệ sinh cá nhân.

Khoảng nửa tiếng sau, Phynia đã thay đổi diện mạo hoàn toàn mới, bước ra khỏi phòng xuống đại sảnh tầng một. Siglisse và Liliana đã sớm đợi ở đại sảnh, thấy Phynia liền đứng lên, chuẩn bị khởi hành.

“Hôm nay định đi tiệc trà nhà ai vậy, Siglisse?”

Phynia mỉm cười hỏi nàng thiếu nữ trước mặt.

“Đi nhà phu nhân Weiss, Phynia.” Siglisse cũng mỉm cười đáp, rồi nhìn Liliana nói: “Trong tiệc trà của phu nhân Weiss có rất nhiều văn hào nổi tiếng, chắc chắn Liliana sẽ rất phấn khích.”

“Còn tôi thì chưa chắc đâu nhé.”

Phynia nhún vai trả lời. Dù sao, khác với Liliana thích văn học nghệ thuật, bản thân Phynia hoàn toàn không có hứng thú với những thứ này.

“Thật không hiểu Phynia tại sao lại thích những thứ kỳ quái đó.”

Siglisse cằn nhằn, còn Liliana thì vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi, không nói gì cả.

“Sớm muộn gì cô cũng sẽ biết thôi, Siglisse.”

Phynia đáp, đồng thời bước đến trước cửa.

“Đi thôi… Ế?”

Nàng vừa mở cửa, vừa nói như vậy. Nhưng đúng lúc Phynia quay ánh mắt ra ngoài cửa, nàng lại kinh ngạc kêu lên một tiếng.

“Sao vậy?”

“Không sao chứ?”

Siglisse và Liliana hai người có chút khó hiểu đi tới, rồi khi nhìn thấy vật thể màu đen nằm dựa vào bức tường cạnh cánh cửa, liền lập tức hiểu ra tại sao Phynia lại kêu lên một tiếng.

Người bình thường sáng sớm nhìn thấy thứ này e rằng cũng sẽ hoảng sợ mà la lên.

Trong ba người thì Liliana là người phản ứng nhanh nhất, nghiêng đầu chỉ vào vật thể màu đen đó nói.

“Cái này… hình như là một người?”

“Người?”

Phynia và Siglisse lập tức đồng loạt nghiêng đầu, nhưng ngay sau đó, hai người đã bình tĩnh lại cũng nhận ra, đây là một kẻ mặc đồ đen, không biết vì sao lại cuộn tròn ở cửa đây ngủ.

“Này, này, tên kia, mau tỉnh dậy đi.”

Phynia ngồi xổm trên mặt đất, lấy ra một cành cây từ không gian chứa đồ chọc chọc vào người lạ mặt trước mặt. Đừng hỏi cành cây này từ đâu ra, có hỏi thì chính là lúc trước Phynia tình cờ nhìn thấy nó, thấy đẹp thì liền cất vào không gian chứa đồ. 

Siglisse thấy Phynia móc thứ này ra từ không gian chứa đồ, khóe miệng không nhịn được giật giật hai cái, ngay cả Liliana vốn tính tình tốt, trên mặt cũng mang theo một nụ cười gượng gạo.

“À ha ha, Phynia cái thói quen này thật là…”

Nhưng đúng lúc hai người không thể nói gì, Phynia cũng đã thành công chọc tỉnh kẻ không rõ là ai kia.

“Oa…!”

Jean vừa ngáp một cái thật to, vừa vươn vai thật mạnh.

Tối qua, sau khi điều tra được vị trí ẩn náu của ma tộc nhà Karada, hắn liền không ngừng nghỉ mà chạy đến trang viên của Albert.

Tuy nhiên lúc ấy Albert đã chìm vào giấc ngủ. Để không để lại ấn tượng xấu cho vị khách hàng này, Jean đã không đánh thức Albert, đồng thời cảm thấy việc quay về Hiệp Hội Du Đãng Giả quá phiền phức, liền trực tiếp ngủ ngay trước cửa.

Trước đó hắn đã trải qua rất nhiều cuộc phiêu lưu, và có rất nhiều môi trường ngủ còn tồi tệ hơn thế này, vì vậy đêm đó Jean ngủ rất yên bình, cho đến khi Phynia dùng gậy chọc hắn thì mới tỉnh dậy với vẻ mặt ngái ngủ.

Vươn vai xong, Jean cuối cùng cũng chú ý đến Phynia, Siglisse và Liliana trước mặt. Hắn đứng dậy, lạnh nhạt gật đầu nói.

“Chào ba vị tiểu thư xinh đẹp, tôi tên là Jean Rios, là một sát thủ thiên tài vô cảm.”

Sát thủ thiên tài vô cảm?

Phynia chớp chớp mắt, vẻ mặt vô cùng khó hiểu. Nàng quay đầu nhìn Siglisse và Liliana, thấy hai người cũng giống mình, đều mang vẻ mặt khó hiểu, lúc này mới hơi yên tâm — hóa ra người có vấn đề không phải là ta.

Nàng lại nghiêm túc đánh giá trang phục của Jean, rất lâu sau, nàng mới có chút không chắc chắn nói.

“Bệnh chuuni?” ( º-º)

“Đó là gì?” (╹ -╹)?

Jean khó hiểu nhíu mày.

“À, không có gì.”

Phynia vội vàng lắc đầu nói.

Đây là Yieta, không phải kiếp trước của nàng, lúc này trên đại lục Yieta ngay cả tivi cũng không có, càng đừng nói đến anime, và cái gọi là "bệnh chuuni" lại càng là một danh từ chưa từng xuất hiện, cũng không trách Jean lại khó hiểu như vậy.

Còn về phía kia, thấy kẻ kỳ lạ này dường như không có địch ý, Phynia nhận ra mình vừa nói sai liền vội vàng chuyển chủ đề nói.

“Anh là ai, tại sao lại xuất hiện trong trang viên vào sáng sớm, muốn làm gì?”

“Tôi vừa đã tự giới thiệu rồi, ta tên là Jean Rios, là một sát thủ thiên tài vô cảm.”

Vừa dứt lời, vẻ mặt lạnh lùng ngàn năm không đổi của Jean hiếm hoi hiện lên một tia thương hại đối với Phynia — một cô gái xinh đẹp như vậy lại là một kẻ ngốc, Thần Sinh Mệnh đối xử với sinh mệnh thật là công bằng không thiên vị.

Từ ánh mắt của Jean, Phynia cảm thấy mình bị xúc phạm, vô thức đỏ mặt, xấu hổ nói.

“Vậy còn hai câu hỏi sau thì sao?”

“Hai câu hỏi sau?” Jean suy nghĩ một lúc, trả lời: “Tôi xuất hiện trong trang viên là để nghỉ ngơi, muốn gặp Albert Điện Hạ, báo cáo tin tức mà ngài ấy bảo tôi đi dò la ngày hôm qua.”

“Gặp Albert? Dò la tin tức?” Phynia khó hiểu sờ cằm: “Có thể nói cho tôi biết, Albert ngày hôm qua bảo anh làm gì không?”

Jean cảnh giác nhìn Phynia một cái mà từ chối.

“Tôi là một sát thủ thiên tài vô cảm, không thể tiết lộ tin tức cho người khác ngoài chủ nhân.”

“Được rồi, tôi nghĩ anh nên được gọi là máy đọc lại vô cảm mới đúng, câu này anh đã nói lại mấy lần rồi?” Thấy mình không thể moi được tin tức từ miệng Jean, Phynia đứng dậy lẩm bẩm một câu rồi mở miệng nói: “Để tôi đưa anh đi gặp Albert.”

Nói xong, Phynia quay đầu nhìn Siglisse và hỏi.

“Tiệc trà có thể đi muộn một chút không?”

“Đương nhiên có thể.” Siglisse cười cười đáp: “Vậy chúng ta cùng lên lầu đi.”

“Ừm.”

Phynia gật đầu, rồi đoàn người liền đi lên tầng hai.

Đứng trước phòng Albert, Phynia gõ cửa thật mạnh.

“Dậy đi Albert, có người đến tìm anh nè, nếu không muốn bị người ta mắng là ngủ như lợn thì mau tỉnh dậy.”

Thấy “dịch vụ đánh thức” này của Phynia, Siglisse và Liliana đều không khỏi toát mồ hôi, còn trên mặt Jean thì không có biểu cảm gì.

Trong phòng nhanh chóng truyền ra tiếng của Albert.

“Người đó tên là Jean phải không? Cứ để hắn vào đi.”

“Nói xong thì dậy luôn đi nhé,” Phynia dặn dò một câu: “Đừng có lát nữa lại ngủ tiếp đấy.”

“Hiểu rồi, cô hầu gái hay lo lắng của ta~”

Albert trêu chọc một câu, khiến má Phynia lập tức ửng hồng, vẻ mặt hoảng loạn nói.

“Anh, anh nói linh tinh gì vậy!? Tôi đi đây! Tiếp theo còn phải cùng Siglisse và Liliana tham gia một buổi tiệc trà nữa!”

“Đi đi, và Jean cũng vào đi.”

Albert đáp lời.

Phynia nghe vậy, liền lập tức cùng Siglisse và Liliana rời khỏi đây, chuẩn bị tham gia buổi dạ tiệc sắp tới, còn Jean thì mở cửa phòng ngủ của Albert mà bước vào.

Albert ngồi trên giường hỏi: “Tin tức dò la thế nào rồi?”

Jean cung kính khom người đáp: “Bẩm Điện Hạ, lối vào nơi ẩn náu của ma tộc đã được tìm thấy rồi.”

“Hả ( °ヮ° ) ?”

Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

Vãi cut. Tfnc
Xem thêm
Tran hãy dịch bộ hết bộ này tui sẽ luôn là fan genben trung thành của bác. Tnfc
Xem thêm
Chỉ định giải trí mà ai ngờ trong đấy cũng có việc làm :^))
Xem thêm
Albert kiểu : hả ?????
Xem thêm
Sát thủ thiên tài vô cảm clm
Xem thêm
Albert: ???????
Xem thêm