Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 5 - Heian-kyō

Chương 171 - Không Phải… Mà Là…

0 Bình luận - Độ dài: 2,489 từ - Cập nhật:

Chỉ đợi Tamamo-no-Mae mang theo bách quỷ biến mất ở phương bắc của bầu trời đêm, Sasaki lấy hết can đảm mới dám giơ cờ nói: “Cứ tưởng chỉ là một tiết mục đặc biệt của lễ hội, lại không ngờ kinh thiên động địa đến vậy. Mà nay, cuối cùng cũng đã hạ màn. Người cuối cùng giành được nụ hôn của mỹ nữ số một thiên hạ, tiểu thư Kagami Lily, chính là—Cố Vấn Tối Cao Ayaka đại nhân! Hỡi dân chúng Heian, hãy ăn mừng nào—!”

Sasaki vẫy cờ nhảy múa một cách khoa trương, toàn trường cũng một phen sôi sục.

Tuy nhiên Ayaka, lại vẫn đứng giữa võ đài. Toàn thân cô mồ hôi đầm đìa. Luồng dao động mê hoặc màu tím tỏa ra lúc đại chiến, vẫn còn lờ mờ lan tỏa xung quanh võ đài. Cô vung tay, thu lại thanh Izumomaru, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phương bắc, thầm nghĩ: “Ta thắng rồi sao? Không… cô ta còn chưa hiện nguyên hình, đây căn bản không phải là một trận chiến theo đúng nghĩa.”

Một số người dân Heian, võ sĩ bình thường tưởng rằng đại chiến đã kết thúc, đến gần võ đài, còn có các triều quan võ sĩ trên khán đài đã bỏ đi lớp phòng hộ, hít phải luồng dao động màu tím đó, thần sắc ai nấy cũng trở nên dị thường.

Không biết là ai dưới đài hét lên: “Cố Vấn Tối Cao đại nhân thắng rồi, vậy tiết mục đặc biệt đã hứa đâu?”

“Tiết mục đặc biệt! Tiết mục đặc biệt! Tiết mục đặc biệt!” nam nữ dưới đài, dường như cũng bị ảnh hưởng bởi luồng dao động mê hoặc đó, trong lễ hội như thế này, nhất thời quên mất tôn ti trật tự, ai nấy dung mạo phóng túng, thậm chí bắt đầu thúc giục Ayaka.

“Tiểu thư Kagami, Cố Vấn Tối Cao đại nhân đã thắng Tamamo-no-Mae rồi đấy! Trận chiến này kinh tâm động phách biết bao, đó đều là vì cô cả, cô còn ở trên đài cao nhìn cái gì? Còn không mau mau xuống, dâng lên nụ hôn của mình cho Cố Vấn Tối Cao đại nhân?” trong đám đông một võ sĩ cầm chai rượu hét lớn.

“Dâng hôn! Dâng hôn! Dâng hôn!” các võ sĩ lại bắt đầu hò reo.

“Hả?…” có lẽ đối với Lily đây đã là kết quả tốt nhất, hơn nữa không phải là cô chưa bị Ayaka-sama hôn qua. Nhưng, ở trước mặt công chúng thì… mặt Lily ửng đỏ, bị vạn người chú mục, lại phải làm chuyện này, trên đài cao không biết phải làm sao.

Ayaka nhìn quanh mọi người, lại cười một cách đại phương. Cô đạp lên dòng suối lấp lánh trên không, từng bước một lên đài cao, nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Lily.

Cô đưa tay ra, hướng về phía Lily.

Tình huống này, Lily cũng chỉ có thể nắm lấy tay cô ấy thôi nhỉ.

Nhưng Ayaka lại dùng sức kéo một cái, một phát kéo Lily dậy. Nhất thời, tóc dài bay phất phới, tay áo lớn màu đỏ xoay lên, rồi lại rơi xuống.

“Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!” khán giả dưới đài tiếp tục hò reo. Hôn cái gì chứ? những từ ngữ dung tục như vậy, khiến Lily cảm thấy thực sự xấu hổ.

Trước mắt bao người, cô không có nơi nào để trốn.

Cô không khỏi ngẩng đầu, thăm dò nhìn Ayaka, muốn xem chị Cố Vấn Tối Cao lúc này nghĩ thế nào, tìm kiếm một cơ hội nào đó để mình được “cứu”. Tuy nhiên, ánh mắt của cô lại rơi vào đôi môi hồng căng mọng của Ayaka.

“Trời ạ, mình đang nhìn đi đâu vậy? Đang nghĩ gì thế này?” Lily luôn cảm thấy, gót chân nhỏ của mình, dường như có một ảo giác thỉnh thoảng muốn nhón lên. Đây tính là gì chứ? Ý là mình đã chuẩn bị sẵn sàng rồi sao?

Không… không đời nào! Sao có thể chứ!!!

Tóm lại, bây giờ lý trí Lily vẫn có thể khống chế được lời nói của mình. Cô cảm thấy, bất kể lúc nào, ít nhất, những lời như “đừng, không được” của mình, vẫn có thể nói ra được. Điều này có lẽ cho thấy cô vẫn là một cô gái kiên cường.

Lily đang nghĩ có thể nhỏ giọng thương lượng với Ayaka-sama, có thể về rồi hãy hôn không. Dù sao, Ayaka-sama là người thế nào? Đó là một trong ba cao thủ đỉnh cao của loài người ở triều đại Heian. Vì cô mà liều mạng như vậy, những lời như không muốn hôn Lily cũng không nói ra được, nhưng ít nhất, đừng ở trước mặt công chúng.

“Ừm… Cái đó…”

Lily vừa mở miệng, bỗng nhiên Ayaka nắm lấy tay Lily, kéo cô vào lòng mình, tay kia mạnh mẽ ôm lấy eo của Lily.

Mùi hương phụ nữ nồng nàn, khiến Lily nhất thời hoảng hốt. Mùi hương này, so với khí tức ngày thường của Ayaka-sama càng khiến cô khó lòng chống cự. Dường như là vì trận chiến kịch liệt, toàn thân Ayaka-sama phủ một lớp mồ hôi mỏng, có lẽ, còn có những thứ khác…

“Ồ!—Ồ!—Ồ!” đám đông của lễ hội cuồng nhiệt reo hò.

Nụ hôn của mỹ nữ số một thiên hạ đâu phải dễ dàng có được, cái giá phải trả, thực lực cần có, đều không phải thứ là phàm nhân có thể mơ tưởng.

Tuy ở đây có một lượng lớn người sùng bái Lily, nhưng, dù sao người sắp hôn Lily là Ayaka, cũng là một đại mỹ nữ khiến người ta ngưỡng mộ, chứ không phải là đàn ông, cho nên phần lớn những người sùng bái là nam giới không hề cảm thấy ghen tị, mà là chuyển sang mong chờ được thưởng thức cảnh tượng bình an này, cũng đã mãn nguyện rồi.

Nếu đã ôm, chắc là thật sự sắp bắt đầu rồi.

“Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!” (Z: Hôn đê!!)

Dân chúng của lễ hội cũng múa may chân tay, hò hét theo nhịp.

“Cố Vấn Tối Cao…” dưới tấm rèm trắng, trong mắt Thiên hoàng, lại cũng có vài phần mong đợi và chua xót. Ngài cũng không ngờ mình lại có thể thấy được cảnh Ayaka hôn nhau. Nói về Hoàng hậu của mình, ngài đương nhiên cũng rất thích, nhưng, sự nương tựa thực sự trong lòng ngài, lại nằm ở người có thực quyền duy nhất ủng hộ ngài, Ayaka. Chỉ là, giữa vua và tôi, đây có thể nói là yêu không, Thiên hoàng Go-Toba tự nhiên không muốn thừa nhận. Nhưng nếu lúc này Ayaka và một người đàn ông hôn nhau, ngài chắc chắn sẽ đau lòng.

Còn ở khán đài của hoàng tộc bên cạnh, tâm trạng của Thân vương Narinaga lại càng phức tạp. Quan sát người tình trong mộng cũ của mình hôn người tình trong mộng hiện tại của mình là cảm giác gì? E là thiên hạ không có mấy người biết.

“Hôn đi Hôn đi! Hôn đi!” không chỉ những người dân, võ sĩ lãng nhân tầng lớp dưới, mà ngay cả các võ sĩ công khanh trẻ tuổi trên khán đài cũng theo đó hò reo.

"Ừm..." Lily cố gắng mở lời thương lượng trong vô vọng.

Nhưng, cô chưa kịp nói ra, tay của Ayaka-sama đang ôm eo cô, lại trườn xuống dưới, sờ lên cặp mông tròn trịa, cao vút của cô.

“Ư….” Lily đang toàn tâm toàn ý “đề phòng” đôi môi của Ayaka, không ngờ đột nhiên phía sau bị tấn công, cơ thể yêu kiều run lên, lập tức hoảng hốt.

Thủ đoạn của Ayaka-sama, với sự thuần thục mang theo vài phần bất ngờ, trong sự mạnh mẽ mang theo vài phần dịu dàng, khiến Lily không thể đề phòng, lập tức mặt đỏ bừng, trước mặt công chúng lại dám làm chuyện này với mình. Cô không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được lòng bàn tay của Ayaka-sama lún sâu vào sự mềm mại từ bờ mông của cô.

Khi Lily cảm nhận được mình bị đối xử một cách quá đáng đến mức hồn xiêu phách lạc, cuối cùng không nhịn được, ngẩng đầu, mang khí thế chính nghĩa, cô nghiêm giọng lên tiếng cáo giới Ayaka-sama—

“Đừng—Ưm…”

Tuy nhiên, ngay khoảng khắc đôi môi nhỏ đỏ mọng, ướt át của Lily mở ra... đã bị Ayaka niêm phong bằng nụ hôn của mình.

Ánh mắt ngơ ngác của Lily mở to.

Tiếng huyên náo cuồng nhiệt dưới đài, tựa như đã hòa quyện thành một bản hợp tấu mê ly huyễn hoặc. Cô cảm thấy mình dường như không thể tập trung ý thức vào bất cứ đâu ngoài nụ hôn mạnh mẽ của Ayaka-sama, có lẽ, trừ bàn tay (đang bóp mông cô) của Cố Vấn Tối Cao đại nhân ra.

Lily tuy đã chuẩn bị sẵn tâm lý, bị hôn là không thể thoát được, nhưng không ngờ cô đón nhận lại là một nụ hôn cuồng nhiệt như bão táp, chỉ có thể làm giữa những người tình.

“Ưm…” Không chỉ đôi môi bị không chút giữ lại, không chút chống cự mà đè ép, thậm chí cửa ải tiếp theo cũng bị dễ dàng công phá, bị xâm nhập…

Mà sau khi xâm nhập, lại không phải là những cú va chạm vụng về như một tân binh mới ra trận, mà là một kẻ chinh phục đầy sức thống trị, vừa ân vừa uy…

Đôi mắt mở to của Lily, lại dần dần khép hờ, ánh mắt tỏa ra vẻ mê ly như sương mù trong nước.

Thực tế, ở dưới đài cao, những người đứng xa không thể nhìn rõ. Cái vị vị trong đó, chỉ có Lily, người đang một mình gánh chịu công thế mãnh liệt từ Ayaka-sama, là người thấu hiểu rõ ràng nhất trong lòng.

Tuy nhiên, có lẽ là vì muốn Ayaka-sama không khó chịu vì sự bất hợp tác của mình mà thô bạo hơn, Lily theo bản năng nhón gót chân lên.

Một hành động kỳ diệu, Lily đặt một chân của mình lên mu bàn chân trắng nõn của Ayaka-sama, để mình nhón cao hơn một chút… có lẽ chính cô lúc này cũng không hiểu ý nghĩa của hành động này…

Ayaka-sama dường như chẳng biết mỏi mệt, vẫn không ngừng chiếm giữ và đòi hỏi, như muốn hoàn toàn khống chế vị nữ thần được vạn người kính ngưỡng này.

Lily được phán quan và nhiều người sùng bái gọi là “mỹ nữ số một thiên hạ”, là người cao ngạo, trong trắng đến nhường nào. Một người phụ nữ có hình tượng như vậy, bị người ta thống trị, tuyệt đối không thể cảm thấy vui mừng. Nếu có ai sau này hỏi cô, cô nhất định sẽ kiên quyết phủ nhận.

“Bị chị ấy thống trị như vậy, chỉ có thể xấu hổ thôi nhỉ? Sao có thể hạnh phúc chứ? Không đời nào!”

Nhưng không hiểu sao, ánh mắt long lanh khép hờ của Lily, trong nụ hôn cuồng nhiệt ấy, dần dần nhắm lại.

Tay cô bất giác vịn lấy tấm lưng mềm mại của Ayaka, có lẽ là vì đã nhắm mắt, lại đang đứng trên đài cao… nên phải tìm chút cảm giác an toàn, nhỉ?

Ít nhất, được hôn và bao bọc trong vòng tay chị Cố Vấn Tối Cao đại nhân kia, là an toàn…

Khi Lily kịp nhận ra, tay mình lại đang khẽ vuốt ve tấm lưng Ayaka, như thể đang hưởng ứng, một hành vi đáng hổ thẹn như vậy, cô bừng tỉnh, mở bừng mắt, không chút do dự, dùng sức đẩy, cố gắng thoát ra khỏi vòng tay của Ayaka.

—Không được!

Tuy nhiên, khoảng cách đẩy ra đó, ít nhất cũng kéo dài chưa đến một giây, khuôn mặt tuyệt mỹ của Ayaka-sama, ánh mắt ấy, mang theo chút u sầu, nhưng lại kiên định không thể nghi ngờ.…

“Tại sao chứ? Ánh mắt của Ayaka-sama rõ ràng đẹp như vậy, nhưng lại mang theo tính công kích mạnh như vậy. Mình… mình là người phụ nữ của Tiền bối, mình không thể, mình không thể động lòng với người phụ nữ khác, dù có một chút, cũng phải nghiêm chính mà gạc bỏ…”

Suy nghĩ của Lily lại một lần nữa bị gián đoạn, khi đôi môi hồng nhuận, ẩm mềm thơm ngát của Ayaka bất ngờ áp xuống, chiếm lấy tất cả.

“Không… phải tập trung tinh thần…”

“Bất kể chị ấy có thành thạo với phụ nữ đến đâu… mình phải… phải…”

Ayaka nắm chặt lấy tay của Lily, hai bàn tay mịn màng mềm mại, lòng bàn tay nóng ẩm áp vào nhau, mười ngón tay đan vào nhau.

“Mười ngón tay đan vào nhau gì đó…”

Mi mắt của Lily dần khép lại trong sự khuất phục, suy nghĩ của cô… có lẽ cũng chỉ đến được đây thôi… nhường chỗ cho những đợt quấn quýt và ngọt ngào trào dâng.

Sự ngọt ngào đầy kích thích này, cái cảm giác chinh phục dịu êm ấy… chẳng rõ đã kéo dài bao lâu. Tựa như chỉ cần đánh bại hết thảy mọi đối thủ, thì sẽ có thể giành lấy nữ nhân ấy về cho riêng mình…

Đầu óc Lily trở nên trống rỗng. Cô tựa vào vai Ayaka, không phải vì lưu luyến hay biết ơn cách cô ấy đối đãi, mà chỉ vì nỗi xấu hổ khiến cô nhất thời chẳng thể đối mặt với ánh mắt của thế nhân. Cô không biết những người bên dưới rốt cuộc có nhìn rõ không, chắc xa quá nên không nhìn rõ nhỉ… Điều cô hiểu biết rõ nhất, là mình đã thua, nhưng không phải bởi vũ lực.

Cô tựa vào vai Ayaka, không vì cam chịu, chỉ là không muốn để thế nhân, càng không muốn để Ayaka, nhìn thấy nét mặt mình lúc ấy.

“Tiếp theo, tiến hành nghi thức phong tước và ban thưởng cho nhà vô địch của Đại hội tỷ thí Lễ Tưởng niệm Yoshitsune! Xin mời tiểu thư Kagami Lily lên phía trước diện kiến Thiên hoàng bệ hạ, nghe nhận thưởng!” giọng của vị Thần kỳ bá đó đột nhiên vang lên.

“Hả?” Lily kinh ngạc, cô che miệng vội vàng thoát khỏi vòng tay Ayaka, như đang làm chuyện gì đó mờ ám thì bị bắt qua tang. Mặt mày đỏ ửng, lễ phục hơi nhăn, khóe miệng lại vương chút hơi sương.

“Tiểu thư Kagami Lily—tiểu thư Kagami Lily—xin mời lên khán đài trung tâm, nghe nhận phong thưởng—”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận