Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 5 - Heian-kyō

Chương 164 - Tử Nguyệt Vĩnh Tục Linh

0 Bình luận - Độ dài: 2,474 từ - Cập nhật:

Lily từ từ ngồi dậy, mái tóc đen dài rủ xuống, xõa tung bên đôi chân trắng nõn. Cô cúi đầu, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng nhặt chiếc gương lên, nâng lên giữa không trung, tựa như một vầng trăng sáng nhỏ bé khác.

Vào tuyệt khắc cuối cùng, Lily đã nhìn thấy vầng trăng trong gương. Cảnh sắc này khác với việc cô luôn quan sát mặt trăng, tham ngộ Pháp khí Thập Nhị Nguyệt Tướng. Nó vừa chân thực, lại vừa hư ảo.

Khoảnh khắc này, rào cản cuối cùng của Nguyệt Ý luôn khiến Lily không thể nắm bắt, vào lúc quan sát vầng trăng trong Gương đó, đã đốn ngộ.

Nguyệt Ý của Lily, dung hội quán thông một cách hoàn mỹ, nhảy vọt đến một cảnh giới hoàn toàn mới—Nguyệt Chân Ý!

Cũng như đã đột phá cửa ải cuối cùng để chạm đến cảnh giới Vĩnh Tục, dùng Nguyệt Chân Ý, để ngưng tụ Vĩnh Tục Linh!

Tuy nhiên, Lily đã từng thi triển qua kiếm quang bạch nguyệt vận dụng Nguyệt Lực, kiếm quang huyết nguyệt dung hợp Yêu Mị Ý. Nhưng khi cảm ngộ Nguyệt Lực của Lily đạt đến cảnh giới Nguyệt Chân Ý, kết hợp với Yêu Mị Ý, linh lực Nguyền kiếm cơ, thứ được sinh ra, là một Tử Nguyệt độc nhất vô nhị, chưa từng xuất hiện trong truyền thuyết ngàn vạn năm lịch sử thăng thiên!

Tử Nguyệt, một tồn tại chưa từng hiện hữu nơi cõi trần, điều này có nghĩa là gì? E rằng chẳng ai biết được.

Nhưng Lily mơ hồ cảm giác được, sức mạnh của Tử Nguyệt này, quá đáng sợ, quá dị thường. Cô có một trực giác, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, không thể bộc lộ sức mạnh của Tử Nguyệt này trước mặt bàn dân.

May mắn thay, điều này chẳng ảnh hướng gì đến trận chiến hiện tại.

Trên khuôn mặt trắng nõn của Lily ửng đỏ kiều diễm, mồ hôi trong suốt tựa sương mai giữa cơ thể xinh đẹp như hoa của cô chảy xuống, thậm chí là từ khóe miệng… Rõ ràng có chút không tao nhã, nhưng lại toát ra một vẻ đẹp chân thực, siêu nhiên của một thiếu nữ.

Không màng đến ánh mắt thiên hạ. Đôi mi dài tựa tơ, ánh mắt mơ màng như say, như mộng. Cô đưa viền gương đặt khẽ nơi môi, liếm láp. Từng sợi ngân tuyến óng ánh, men theo viền gương mà rủ xuống, nhỏ giọt lặng lẽ, hoặc thuận theo cánh tay mảnh mai như liễu của cô mà trườn chảy, vấn vít...

“...Ưm!” Lily rên rỉ trong khoái cảm. Nếu không có chiếc gương, có lẽ lúc này cô đã chết rồi. Sự nương tựa nơi ấy cùng cảm giác đột phá trên lằn ranh sinh tử trong tuyệt cảnh cùng đường, là cảm giác như thế nào?

Lily thản nhiên quay đầu lại, tất cả những điều này, đều hằng trên nét mặt mê man trong cơn giận hờn dịu dàng của cô. Một nụ cười mê đắm đến cuồng si.

Shenzu thấy bộ dạng này của Lily, hoàn toàn bị chấn động. Tại sao, rõ ràng đã đến ngưỡng cửa của cái chết, cô gái này tại sao lại có thể lộ ra vẻ mặt như vậy?

Sắc đẹp nao lòng đến ám ảnh, đẹp đến mức nhấn chìm người ta trong hố sâu ghen tị. Thấy cô lộ ra vẻ mặt sung sướng như vậy, Shenzu liền cảm thấy vô cùng khó chịu!

Nhưng luồng khí tức nguy hiểm tỏa ra từ toàn thân đó là gì?

Lẽ nào cô ta đã đột phá?

Shenzu đột nhiên nhận ra, cô không thể nhìn thấu được thực lực của Lily!

Chẳng phải cô ta đã đột phá Ngọc Tọa sơ kỳ ở vòng sơ loại rồi sao? Hay, cô ta vẫn luôn là Vĩnh Tục đỉnh phong, bây giờ mới đột phá Ngọc Tọa?

Dù cùng là Ngọc Tọa, tại sao lại cho mình cảm giác nguy hiểm như vậy?

Vì nhận được sự truyền thừa sinh mệnh và linh hồn tinh hoa của lão sư, một trong ba cường giả tuyệt đỉnh. Mình đột phá đến Ngọc Tọa thì hẳn phải là người mạnh nhất trong số các cường giả Ngọc Tọa sơ kỳ mới đúng!

“Đừng có ở đó ra vẻ! Đồ đàn bà vô liêm sỉ! Ta mới là người mạnh nhất trong số những người sơ nhập Ngọc Tọa!”

“Vù—!” toàn thân Shenzu linh lực u lam bùng nổ, sáu thanh kiếm đồng thời mở ra, lao đến tấn công Lily!

“Chết dưới toàn bộ sự thù hận của ta và lão sư của ta, ngươi nên quỳ xuống đất cảm ơn, nghênh đón kết cục đã định của ngươi! Chết đi! Kagami Lily—”

Sáu thanh kiếm đồng thời chém xuống, một đòn này, là toàn bộ sức mạnh của Shenzu dưới ngọn lửa báo thù, có thể sánh ngang với sức mạnh của Minh Tướng đỉnh phong!

Ánh mắt của Lily lại thản nhiên rơi xuống chiếc gương của mình. Cô đưa cánh tay thon trắng ra, thanh Yasutsuna trực tiếp lơ lửng bay đến tay Lily.

Sáu thanh kiếm của Shenzu đồng thời chém lên thanh Yasutsuna mà Lily cầm bằng một tay!

“Keng—!!!”

Một luồng sóng xung kích màu đỏ thẫm mang uy năng vô song, trực tiếp hóa thành một đóa bỉ ngạn hoa nở rộ. Những cánh hoa thon dài màu đỏ thẫm đó như pháo hoa rực nỡ, giữa những đóa hoa có nhụy hoa là ánh trăng sáng bạc.

Shenzu trực tiếp bị uy năng đáng sợ tỏa ra từ đóa bỉ ngạn hoa đang nở đó hất văng ra xa. Sáu thanh kiếm, ba thanh cán xanh lam bát phẩm vỡ nát ngay lập tức!

Còn Lily, dường như vẫn đang say đắm bản thân trong gương. Cô dùng chuôi kiếm của Yasutsuna, cầm ngược lại nhẹ nhàng lau qua miệng mình, lướt qua gò má trắng nõn, vuốt ve chải chuốt mái tóc dài rối bù.

“A…” Shenzu bay ngược trên trời, nước bọt trong lúc chấn động mạnh mẽ bị buộc phải phun ra từng ngụm lớn. Cô khởi động những sợi gai quấn lấy mình, kéo mình trở lại võ đài, vô lực buông xuống, ngã trên đất.

Bộ ngực nhô cao của Shenzu chỉ còn lại miếng vải quấn ngực màu đen, bên dưới cũng chỉ còn lại miếng vải nhỏ treo dây màu đen. Ngực cô phập phồng dữ dội, toàn thân bị chấn động đau đớn đến tê dại, dường như lục phủ ngũ tạng như sông cuộn biển gầm, phổi đang cháy rát, không thể kiểm soát được nước bọt không ngừng chảy ra từ khóe miệng.

Một đòn vừa rồi, là một đòn toàn lực của cô ta, lại bị Lily dùng sức mạnh còn lớn hơn gấp đôi đánh trả lại. Vết thương cô ta phải chịu sao có thể nhẹ được.

Lúc này, ở giữa khán đài, Ayaka đang quỳ ngồi, lồng ngực nhô cao cũng phập phồng sâu: “Lily… con bé lại đột phá trong tuyệt cảnh!”

Nếu không phải thấy được nụ cười tâm linh tương thông cuối cùng của Lily, Ayaka đã định bất chấp tất cả, sử dụng tất cả thiên bảo, dù có trở mặt với cả triều đình cũng phải cứu Lily rồi.

“Đóa bỉ ngạn hoa nở rộ trên thanh kiếm của Lily uẩn hàm uy năng kép của Nguyệt Chân Ý và Yêu Mị Ý. Với cảnh giới cảm ngộ như vậy, lúc ở Hồn Ngọc đỉnh phong đã có thực lực sánh ngang với Ngọc Tọa Minh Tướng sơ kỳ… lần đột phá Vĩnh Tục này…” mặt Ayaka ửng hồng, kích động khó nói nên lời.

Ngay cả Minamoto no Yoritomo cũng hơi nhíu mày, thầm nghĩ: “Ngọc Tọa Quốc Chủ!”

Với cảnh giới của Minamoto no Yoritomo, Ayaka, tự nhiên có thể nhìn ra được cảnh giới thực sự của Lily, dù cho những bí mật ẩn khúc trong chiếc Gương cổ đó họ cũng hoàn toàn không nhìn thấu được.

“Kagami Lily này, vừa đột phá đến Vĩnh Tục, thực lực lại tương đương Ngọc Tọa Quốc Chủ. Hơn nữa còn không phải là sơ nhập bậc Quốc Chủ, mà là một Ngọc Tọa Quốc Chủ đúng nghĩa!” ánh mắt Minamoto no Yoritomo sâu thẳm và phức tạp, “Kagami Lily, sở hữu thực lực có thể sánh ngang với một quốc gia! Từ nay, cô ta cũng coi như là một cao thủ của triều đại Heian chúng ta rồi.”

Lily nhẹ nhàng vuốt mái tóc đen dài óng ả của mình, e thẹn duyên dáng đứng dậy, nhưng trong ánh mắt lại pha trộn vẻ kiểu mỹ bẩm sinh thích thần phục vạn vật trời đất, lại có sự kiêu ngạo như coi thường cả thiên hạ!

Khiến người ta gần như không phân biệt được cô là Nữ hoàng quân lâm thiên hạ, hay là thánh nữ lòng hoài vạn dân cam nguyện trả giá, cam tâm cống hiến.

Tấm chân tình của Lily, lúc này đã trở thành một bí ẩn!

Sự bí ẩn quyến rũ này, lại càng khiến vô số khán giả say mê!

Lily từ từ kéo kiếm đi về phía Shenzu.

“Đầu hàng đi? Nếu ngươi bằng lòng chấp nhận điều kiện ngươi vừa đưa ra cho ta? Làm nô lệ của ta, ta sẽ khoan thứ cho cái mạng của ngươi.” ánh mắt Lily u huyền.

“Cái gì!? Con bé này, tưởng mình có thực lực cấp bậc Quốc Chủ là có thể thu nhận nữ nô rồi sao!” không hiểu sao Ayaka lại nhíu mày, lòng âm ỉ. Nhưng lại nghĩ: “Có lẽ, con bé chỉ nói ra những lời báo thù và triệt tiêu đấu chí của đối thủ mà thôi. Chắc không phải thật đâu nhỉ.”

"S-Sao ngươi dám nói điều đó với ta, Kagami Lily!" Shenzu nhảy dựng lên từ sàn và đánh Lily bằng ba lưỡi kiếm của mình.

“Keng!” Lily một kiếm vung lên trên, mang theo kiếm quang màu đỏ thẫm, đánh bật song kiếm của Shenzu lên, lại va vào thanh kiếm thứ ba. Ánh bạc trong lúc kiếm quang va chạm lấp lánh, nhụy hoa hàm chứa Nguyệt Chân Ý như tia lửa bung nở.

Lily tung cước, đôi chân duỗi thẳng tắp đá vào bụng Shenzu, đá cô ta bay ra ngoài.

Lily biến theo, đuổi theo đến trên không trung phía trên Shenzu đang bay ngược, thanh Tachi thon dài đó trực tiếp lướt qua trước mắt Shenzu.

Khoảnh khắc này, Shenzu cảm nhận được sự kinh hoàng của cái chết.

“Lão sư, xin lỗi. Con…”

Tuy nhiên, lưỡi kiếm lạnh lẽo của Lily lại lướt qua lông mi của Shenzu, không chém xuống, mà lại dùng chuôi kiếm mạnh mẽ đập vào ngực Shenzu.

Chuôi kiếm dài và thô đó trực tiếp lún sâu vào giữa hai bầu ngực của Shenzu.

“Bốp!!!” một luồng khí lãng mạnh mẽ, chấn ép xuống dưới làm cho ngay cả Minamoto no Yoshitada đang khiêng lôi đài cũng phải khuỵu chân xuống một chút.

Shenzu bị chuôi kiếm của Lily đè đến mức nhất thời không thở nổi.

“Khụ khụ—a…” cô ta ho khan thở dốc từng ngụm lớn, nhưng dường như khó có thể hít thở được không khí.

Lily buông chuôi kiếm ra, đứng thẳng nhìn xuống Shenzu, ánh mắt kiều mỹ mang theo sự lạnh lẽo dị thường. Lưỡi kiếm của cô, nhẹ nhàng kề lên bụng dưới mềm mại của Shenzu lướt qua.

Thanh kiếm vô cùng sắc bén đó, khiến Shenzu cũng không biết, Lily có phải đã rạch bụng cô ta ra không.

Sự kinh hoàng gần kề cái chết nhưng lại mang theo một tia hy vọng sống sót này, khiến bụng dưới của Shenzu nhất thời thả lỏng, một luồng hơi nóng từ vùng kín của cô ta tuông ra.

“A… haha a…” Shenzu phát ra những tiếng rên rỉ run rẩy như tuyệt vọng.

“Hừ, thật khó coi, khí thế lúc nãy? Đi đâu mất rồi?” Lily khinh miệt liếc nhìn bụng dưới phẳng lì, trắng như tuyết, hoàn hảo không tì vết của Shenzu, đôi môi đỏ mọng, ướt át nở một nụ cười.

“Khốn, khốn kiếp, ta sẽ giết ngươi!”

Shenzu nằm trên đất, một kiếm chém về phía Lily.

“Keng!” bị Lily một kiếm đánh bay!

Từ sau lưng Lily, cánh tay linh lực cầm kiếm đột nhiên đâm tới!

Lily quay nửa người trên lại tung một kiếm: “Phụt!” kiếm quang màu đỏ thẫm trực tiếp chém trúng, cắt đứt cánh tay linh lực đó, làm nó băng liệt rồi tan biến.

Ánh mắt Shenzu lộ ra một tia hung quang quyết tử, thanh kiếm cuối cùng nhân lúc Lily quay người muốn đâm về phía eo của cô!

“Bốp!” Tuy nhiên, tay còn vừa mới giơ lên một chút, đã bị Lily không thèm nhìn, dùng bàn chân trắng nõn đạp lên cổ tay.

Trong lòng Shenzu vô cùng nhục nhã và tức giận, cô khởi động mấy sợi gai quất về phía Lily. Tuy nhiên, trên trời vô số hoa anh đào hình thành những lưỡi đao nhỏ, “vù—vù—vù—!” xé nát tất cả những sợi gai này!

Khoảnh khắc này, trong mắt Shenzu lóe lên cảm giác bất lực.

Lily quay người lại, một tay vén một bên tóc của mình, cúi đầu hỏi: “Ngươi, còn có thủ đoạn gì nữa không?”

“Đồ khốn nhà ngươi, ta muốn giết—”

Lưỡi kiếm sáng loáng của Lily, nhẹ nhàng đưa vào trong miệng của Shenzu, mũi kiếm lạnh lẽo kề vào cổ họng Shenzu, buộc cô ta phải gắng sức há miệng, không nói nên lời.

“Còn không đầu hàng sao—con chó cái nhà ngươi!”

Ánh mắt Lily híp lại, căn bản không phải đang nhìn đối thủ, mà như đang nhìn một thứ rác rưởi vậy.

"Nức... Ta..."

Lại một luồng hơi nóng nữa, từ bụng dưới của cô ta chảy ra…

Tuyệt vọng trào dâng trong đôi mắt, mất đi ánh hào quang xưa kia, lộ ra một sự trống rỗng như đã từ bỏ bản thân, nhưng hai gò má lại đỏ ửng một cách khác thường.

Lily rút mũi kiếm lạnh lẽo đó ra, trên đó dính nước bọt trong suốt và nhục nhã của Shenzu.

Ngực Shenzu nhô cao phập phồng, thở hổn hển không còn sức lực. Dường như cô ta đã từ bỏ việc phản kháng, không cần hít thở nhiều không khí nữa.

“Ta… Ta đầu hàng…”

Ánh lửa lượn lờ, trên võ đài đổ nát tiêu điều, vang vọng tiếng nức nở trầm thấp của Shenzu.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận