Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 5 - Heian-kyō

Chương 34 - Tu Luyện Cơ Thể

0 Bình luận - Độ dài: 2,513 từ - Cập nhật:

"Không ngờ, ở vùng Heian-kyo này, lại có nhiều thánh tích đến vậy. Không biết Đông Quốc có thánh tích nào không ạ?" Lily hỏi.

"Ít nhất ta chưa từng nghe nói, cho dù có, chắc cũng chưa bị ai phát hiện." Kimiko nói: "Thánh tích có thể nói là đại đạo thông thiên của người tu hành. Magatama có thể nói là nền tảng của tu hành, còn thánh tích lại là mấu chốt để tiến giai tu hành, có thể trên cơ sở cùng một cảnh giới, lại bổ sung thêm sức chiến đấu lớn hơn. Hơn nữa càng tu luyện về sau, khoảng cách này lại càng lớn. Cho nên thánh tích cũng là một trong những tiêu điểm tranh đoạt của các thế lực lớn ở triều đại Heian." Kimiko nói.

Lily gật đầu: "Cảm ơn Kimiko-sama đã chỉ điểm, khiến nội tâm Lily càng thêm sáng tỏ."

Khi Lily tu luyện Nguyệt Hoa và Kiếm pháp Tsukuyomi, cũng đã từng cảm ngộ được một ít Nguyệt Lực. Nguyệt Lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng hai bộ tuyệt học này mỗi bộ đều có chuyên môn riêng, không hề miêu tả chi tiết về Nguyệt Lực. Lily thậm chí cảm thấy, có lẽ Nguyệt Lực, vốn dĩ không thể dùng văn tự để biểu đạt, chỉ có thể dựa vào bản thân cảm ngộ. Cho nên Đại Thần Tsukuyomi mới không viết lại dù chỉ một lời về Nguyệt Lực. Cũng có thể, là có những điều cấm kỵ khác cũng không chừng.

"Đúng rồi, Lily, thời gian cũng gần hết rồi. Nếu em còn chống đỡ được, thì vào trong tham ngộ đi."

"Em không có vấn đề gì, cảm ơn Kimiko-sama."

Cơ hội tham ngộ ngàn năm có một này, Lily sao có thể vì một chút tình trạng của cơ thể mà từ bỏ.

"Nếu như sau khi tham ngộ, cảm thấy không kiềm chế được, thì cứ gọi ta nhé!" Kimiko nói rồi rời đi với một nụ cười bí ẩn.

Lily cũng chỉ coi như không nghe thấy. Cánh cửa bên ngoài đã đóng lại, đối mặt với Bức tranh Himemiya Senka chỉ còn lại một mình Lily.

Một bức bích họa khổng lồ như vậy, cũng không biết là vẽ cung điện ở đâu. Lily cảm thấy không giống Hoàng cung Heian, từ viễn cảnh xem ra còn lớn hơn rất nhiều, có thể nói là thật sự xứng với câu thâm cung tựa biển.

Mỗi một nơi trong đó, đều có những điểm đáng để nghiền ngẫm. Thậm chí Lily đi vào xem một ngọn cỏ một cái cây, dường như cũng có thể tham ngộ được một chút ý cảnh của thuộc tính đất và gỗ.

'Bức tranh Himemiya Senka này, thật không thể tưởng tượng nổi.'

Nhưng thuộc tính cỏ cây không phải là chuyên môn của Lily, cô chỉ có thể cảm nhận một cách rất mơ hồ, tạm thời không có ý nghĩa lớn.

Cô chỉ cảm thấy bức tranh có thể tạo ra ý cảnh như vậy, nhất định là do nhiều yếu tố cùng nhau tạo nên.

Sự chú ý của cô, tự nhiên là ở trên người những người phụ nữ đó. Từng người phụ nữ với vạn chủng tư thái, Lily phải từ cử chỉ, trang phục, vóc dáng và thần thái của họ, cũng như sự tương tác giữa họ với nhau, để cảm nhận được yêu mị lực này rốt cuộc là thứ gì.

Yêu mị cũng được, kiều diễm cũng được, đây đều là những thứ thuộc về cảm quan. Nếu là chân ý trong đó, Lily còn có thể hiểu được. Nhưng yêu mị lực, phụ nữ bản tính kiều diễm mềm yếu, trong điều kiện giữ vững tiền đề này, làm thế nào để tăng cường sức mạnh một cách đáng kể? Đây có lẽ thật sự là một phạm trù hoàn toàn khác với sức mạnh mà Lily hiểu.

Lily tĩnh tâm ngồi xuống, kiên nhẫn tham ngộ.

Thời gian, một giờ, hai giờ... trôi qua. Đối với yêu mị ý, Lily quả thực có không ít thu hoạch, nhưng cái gì là yêu mị lực, làm thế nào để tác động lên cơ thể, vẫn hoàn toàn không có chút manh mối nào.

Ba giờ, bốn giờ, năm giờ...

Vẫn chỉ là làm sâu sắc thêm sự cảm ngộ đối với yêu mị ý, đối với yêu mị lực lại vẫn không có manh mối. Mắt thấy một đêm cũng đã qua phần lớn, Lily bắt đầu sốt ruột.

'Một cơ hội quý giá trị giá ngàn viên Magatama như vậy, mình sẽ không cứ thế mà không cảm ngộ được gì chứ?'

"Chờ đã..." lúc này trong đầu Lily lóe lên một ý nghĩ.

'Đem yêu mị ý không phải thi triển vào bí pháp khi tấn công, mà là tác động lên cơ thể?'

Lily bừng tình, thử suy nghĩ theo hướng này.

Cô quỳ gối ngồi, không kìm được, tư thế ngồi cũng trở nên càng thêm mềm mại. Điều này hoàn toàn là tự nhiên, vì để dung nhập yêu mị ý vào trong cơ thể, lời nói và cử chỉ của cô, tự nhiên sẽ không tự chủ được mà bị ảnh hưởng.

Điều này đối với Lily vốn là con gái lại không có chút gì không tự nhiên.

Chỉ là, bình thường cô tương đối kín đáo, đâu có khi nào phô bày như vậy.

'Xem ra, việc tham ngộ này phải tiến hành một mình, cũng có lý của nó.'

Đối với yêu mị ý, Lily đã có chút tiểu thành. Đem yêu mị ý này, từ từ dung nhập vào mỗi một bộ phận của cơ thể, mỗi một thớ cơ.

Lúc bắt đầu có chút hư vô mờ mịt, không tìm ra được phương pháp. Nhưng Lily không nhắm mắt cảm nhận nữa, mà là nhìn vào từng vị thiên nữ, xem cơ thể của họ, thứ thần thái toát ra từ những nét vẽ đó để làm tham khảo.

Rồi lại so sánh với cảm nhận yêu mị ý của cơ thể mình, để học hỏi.

Ví dụ như học tư thế, thần thái của họ.

Lily dần dần, cảm thấy quần áo mặc trên người không phù hợp lắm. 'Dù sao cũng chỉ có một mình.' Cô liền cởi ra, chỉ còn lại hung y và quần lót, cho dù chỉ có một mình cũng có thêm vài phần xấu hổ.

Nhưng sự xấu hổ này lại khiến Lily càng thêm nhạy bén. Hơn nữa, các thiên nữ, yêu cơ trong tranh cũng mặc rất hở hang, điều này khiến Lily tu hành so sánh lại càng trực tiếp hơn.

Cứ thế lặp đi lặp lại tham ngộ, đối chiếu, học hỏi, Lily dần dần cảm thấy, thật sự có một tia yêu mị lực, đã dung nhập vào cơ thể của mình.

"Tuyệt vời! Đem yêu mị ý không phải dung nhập vào linh lực mà là dung nhập vào cơ thể, đây chính là yêu mị lực!"

Trước đây cơ thể của Lily mạnh lên, đều là vô thức, bản thân cô cũng không biết đã kích hoạt nguyên nhân gì, dường như là nhờ ân huệ của gương cổ. Nhưng lần này, cô tỉnh táo, thực sự cảm nhận được cơ thể đang mạnh lên, cảm giác này...

...thực sự, quá dễ chịu.

Lily không kìm được mà làm ra đủ các động tác làm nũng, mềm mại, còn kèm theo một vài tiếng nói mớ. Cơ thể của cô đang dung nhập yêu mị ý đã cảm ngộ được, và đang không ngừng mạnh lên, cũng ngày càng dễ chịu...

Tuy nhiên, đúng lúc này, cửa mở ra.

"Lily à, hết thờ gi..." Kimiko nói được một nửa, thấy thân thể nữ thần chỉ mặc hung y và quần lót, đang dựa vào bên cột, cũng ngây người.

"Ể?" Lily cảm thấy vô cùng xấu hổ, mặt nóng đến mức như muốn tan chảy, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực: "A—!!!"

Lily, người luôn kín đáo, người luôn không muốn hét lên như một cô gái, cũng che lấy thân mình mà hét lớn.

"Ây da da, xin lỗi. Không ngờ em tham ngộ nhập tâm đến vậy. Ta chỉ là đến nhắc nhở em, một đêm đã hết rồi đó. Muốn tham ngộ nữa, là phải trả tiền. Đương nhiên, điều kiện kia vẫn còn hiệu lực đó. Giờ phút này, có phải em đang muốn cầu xin ta dùng điều kiện kia để cho phục vụ ta không?" Kimiko nói một cách thấu tình đạt lý.

"Không, không có mà..." Lily trốn sau cột, xấu hổ không chịu nổi nói. Cô vội vàng mặc quần áo vào, dùng tay quạt quạt cổ và ngực, để mồ hôi trên người hơi khô một chút, nhưng cũng vô ích.

Lily tóc tai bù xù đi ra.

"Xem bộ dạng của em kìa, em vừa rồi thật sự là đang tu hành sao? Sao giống như vừa mới 'ấy ấy' xong vậy?" Kimiko không chút lưu tình chế nhạo.

Lily cũng không nói nên lời, cô chỉ cúi đầu, đến trước mặt Kimiko, hơi khuỵu gối hành lễ: "Cảm... ơn Kimiko-sama đã cho em cơ hội tham ngộ này."

"Sao, xem bộ dạng của em như muốn mà không được, à không, là còn chưa thỏa mãn, lẽ nào lần tu hành này em vẫn chưa hài lòng?"

"Tất nhiên là chưa ạ!" Lily không nghĩ ngợi liền đáp, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy mình nói sai, liền vội vàng bổ sung: "Ý em là, về phương diện cảm ngộ tu hành... không... hài lòng... đừng có nghĩ nhiều."

"Hoàn toàn không hiểu em đang nói gì, ta nghĩ nhiều chỗ nào chứ? Thấy em toàn thân ra nhiều mồ hôi như vậy, để ta giúp em lau."

Chưa đợi Lily phản ứng, Kimiko lại như thể rất nghiêm túc, lấy khăn trắng ra lau người cho Lily, còn không chút kiêng dè mà đưa vào trong ngực Lily, huýt sáo mà lau.

"Không, không cần đâu ạ." Lily cố nhịn để bà ấy lau một lúc, cuối cùng cũng lấy hết can đảm né ra.

Lily xấu hổ cảm thấy, Kimiko này lau khô một số nơi, lại đối với một số nơi, có tác dụng ngược lại.

"Đi thôi, chúng ta đi ngâm suối nước nóng thêm một lúc nữa."

"Ể? Không, không cần đâu ạ!" 'Bây giờ mà đi ngâm suối nước nóng với Kimiko-sama nữa, chỉ sợ...'

Kimiko bẩm sinh đã mang một luồng mê hoặc, Lily cảm thấy mình tốt nhất nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

"Kimiko-sama, em, em ban ngày còn có công vụ, em đi trước đây ạ." Lily viện một lý do bừa.

"Lily." Kimiko một tay kéo lấy tay Lily. Lily đột nhiên cảm thấy cơ thể thật vô lực. 'Lúc này nếu Kimiko mà cưỡng ép...'

Kimiko lại lấy ra một cuốn sách cổ đơn sơ, nói: "Tu luyện cơ thể, không chỉ dựa vào tham ngộ, còn cần các phương pháp khác phối hợp mới có thể bổ trợ cho nhau. Trong cuốn sách này của ta có ghi chép một số phương pháp tu luyện cơ thể của con gái, em cầm về xem đi. Cùng với tham ngộ mà phối hợp, sẽ có ích lợi lớn đó."

"Vâng, cảm ơn Kimiko-sama." Lily cúi người thật sâu, mái tóc dài mượt mà vắt qua vai, rũ xuống.

"Đừng khách sáo như vậy chứ. He he, sau này thường xuyên đến chơi nhé. Đúng rồi, Lily, trên người em có phải có mang theo thứ gì của hồ ly không? Ta cảm nhận được luồng dao động yếu ớt của thứ đó rồi, đưa ta xem nào."

Lily lấy ra từ thắt lưng tấm bùa bình an mà trước đó lúc ăn kitsune udon, con cáo đã tặng cho cô. Lily cũng tin rằng thứ này có thể mang lại may mắn cho mình, cho nên dù có thay quần áo cũng luôn đặt trong thắt lưng.

"Ara, thì ra là bùa bình an của hồ ly, xem ra chúng ta thật sự có duyên đó. Xem nè."

Kimiko dùng ngón tay hoa lan điểm một cái, chữ trên tấm bùa bình an tỏa ra một luồng ánh sáng vàng nhạt.

Kimiko lại nhét tấm bùa bình an đó vào thắt lưng của Lily, một tay ấn vào cổ Lily, để cô cúi đầu xuống. Bà ấy cúi người nói vào tai Lily: "Nếu lỡ như thật sự gặp phải nguy hiểm gì, em cứ truyền linh lực vào tấm bùa bình an này. Chỉ cần em ở trong kinh thành Heian hoặc những nơi lân cận, bất kể ở đâu, ta sẽ lập tức đến ngay. Nhưng em nhớ, pháp lực này chỉ có thể dùng một lần thôi nhé, nhất định phải đến lúc thật sự nguy cấp mới dùng, biết chưa? Cục cưng~"

"A, em hiểu rồi ạ…" Những lời nói ấm áp và nhẹ nhàng của Kimiko khiến Lily cảm thấy ngứa ran khắp người.

"Ừm... đi đi. Muốn đến tham ngộ nữa, thì chuẩn bị tiền tài, hoặc là... em hiểu mà. Chúng ta chị em là chị em, làm ăn là làm ăn."

"Cảm ơn Kimiko-sama, Lily nhất định sẽ chuẩn bị tiền rồi mới đến tham ngộ."

"Chậc chậc, không cần phải nhấn mạnh là dùng tiền đâu, cưng à."

"Lily, Lily cáo từ!" 'Còn nghe những lời ngon tiếng ngọt của Kimiko này nữa, Lily nhất định sẽ mềm nhũn cả người trong lòng Kimiko mất.' Cô cố gắng kiểm soát bản thân, vội vàng hành lễ rồi bỏ chạy.

"Đúng là một cô bé khẩu thị tâm phi. Nhưng, có lẽ đó chính là sự quyến rũ của con bé chăng?" Nhìn Lily vặn vẹo vòng eo chạy lon ton trong vườn lê ở xa xa, Kimiko cười nói.

"Nariaki!"

"Meo~! Chị Kimiko!" Thiếu nữ Bakeneko gần như lập tức xuất hiện, ôm lấy cánh tay Kimiko, híp mắt dụi dụi. Cô bé đã tỉnh từ sáng sớm, vừa rồi Kimiko với Lily thân mật như vậy, cô bé cũng đều đã lén lén nhìn thấy.

"Này, quên mất Kimiko-sama dạy em thế nào rồi sao, nam nữ thụ thụ bất thân, đừng có chạm vào ta lung tung." Kimiko nghiêm giọng nói.

"Nariaki buồn quá, rõ ràng Kimiko-sama chủ động với chị Lily như vậy."

"Chậc, em đừng có nhìn ta như vậy, ta là một nữ tử băng thanh ngọc khiết, trong sáng lắm đó. Nhưng cũng may nhờ em ta mới quen được bé cưng Lily đó, ta phải thưởng cho em chứ nhỉ."

"Cảm ơn Kimiko-sama, meo~."

"Đúng rồi, Nariaki, em âm thầm đi do thám một chút, xem Lily rốt cuộc ở đâu, gần đây lại đang làm những gì. Ta luôn cảm thấy, con bé này..."

"Tuân mệnh, Kimiko-sama!"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận