Quyển 5 - Heian-kyō
Chương 158 - Kiếm pháp Genji Đệ Thập Đoạn
0 Bình luận - Độ dài: 2,408 từ - Cập nhật:
Lưỡi kiếm sắc bén của Lily, giơ cao đánh khẽ, dường như đẩy qua những gợn sóng không khí nặng nề, tạo thành những đường vân màu đỏ thẫm thê mỹ.
Một vầng trăng sáng màu đỏ thẫm cắt ngang qua võ đài, xuất hiện từ hư không. Vệt sáng này rạch qua không khí, mang theo những tiếng bi ai cao vút vừa cổ xưa lại vừa như ở bên tai của một người phụ nữ, bay về phía mấy con yêu ma Thức thần khổng lồ ở tầng thứ Vĩnh Tục đỉnh phong, và cả Minamoto no Tsukawa đang nhảy cao ở sau lưng chúng, vung liêm đao chém tới.
“Cái gì!??…Đây là…”
“Yoshitsune huynh—” Minamoto no Yoshitada nhìn vệt kiếm quang ngang qua võ đài, uy năng vượt xa sức tưởng tượng, nỗi bi thương lại càng tuyệt lệ, quỳ phịch xuống.
Tất cả những người nhà Genji có mặt đều ngừng hành động, phảng phất như bị một luồng dao động vừa khiến cả tộc họ tự hào lại vừa bi tráng lây nhiễm!
Nhất thời, trời đất tĩnh lặng vô thanh, thế giới u ám vô sắc.
Chỉ còn lại vệt kiếm quang màu đỏ thẫm rực rỡ huy hoàng lạ thường ấy, và đám quỷ không biết trời cao đất dày.
Tĩnh lặng không một thanh âm, ánh đỏ lóe lên, rạch qua bầu trời đêm.
Vệt kiếm quang màu đỏ thẫm rực rỡ xuyên qua tất cả những con yêu ma khổng lồ, này để lại một vệt sáng đỏ thẳng tắp ngang qua toàn thân trên cơ thể những con yêu ma.
Thế giới lấy lại màu sắc, trong chớp mắt…
…
…
Những con yêu ma khổng lồ đau đớn, trầm dài phát ra tiếng kêu tuyệt vọng cuối cùng, toàn thân phun ra máu yêu như sóng vỗ bờ! Như những tảng đá đen khổng lồ vỡ nát, đổ sụp, rơi xuống.
Minamoto no Yoshitada quỳ ở đó toàn thân run rẩy. Ông cảm nhận được, cảm nhận được vị thiếu niên bất hủ năm đó, khi ông còn là một võ sĩ tầm thường, người đã tạo ra từng kỳ tích một, tung hoành ngang dọc trên chiến trường, anh tư oai phong lẫm liệt! Đúng như vầng kiếm quang trước mắt này, rực rỡ chói lòa nhưng lại không thể cản phá!
Một kiếm này, không chỉ diễn giải được toàn bộ sự tinh diệu của Kiếm pháp Genji, mà còn thể hiện được sự vô úy, anh tuấn, vẻ đẹp anh hùng của chính Yoshitsune.
Vượt xa Kiếm pháp Genji mà các võ sĩ nhà Genji còn tồn tại đương thời!
Thậm chí vượt qua cả đỉnh cao của Kiếm pháp Genji trong tưởng tượng của Minamoto no Yoshitada, Đệ Cửu Đoạn!
“Kiếm pháp Genji Đệ Thập Đoạn!!! Lily cô nương không hề nói khoác, tôi, Minamoto no Yoshitada, dùng linh hồn của mình để phán định, đây chính là! Đây chính là Kiếm pháp Genji Đệ Thập Đoạn!!!”
Hai chân Minamoto no Yoshitada mềm nhũn, ngay cả quỳ cũng khó, trực tiếp nằm rạp xuống, hai tay miễn cưỡng bò trên đất còn gắng sức ngẩng đầu lên, nhìn về phía vệt kiếm quang tuyệt mỹ đó.
“Tuy nhiên, ta cảm thấy…” Minamoto no Yoshitada lại ánh mắt đẫm lệ nói: “So với khi chính Yoshitsune thi triển, vệt kiếm quang này thậm chí lại càng toàn diện, hoàn mỹ và sâu sắc hơn trong việc thể hiện anh tư của ngài! Khí phách của ngài!”
“Giống, giống như… giống như Yoshitsune trong mắt của Shizuka Gozen vậy!”
Shizuka Gozen, từng là mỹ nữ số một thiên hạ, Minamoto no Yoshitada cũng đã từng yêu sâu đậm cô. Nhưng trong mắt cô chỉ có vị anh hùng huyền thoại đó. Minamoto no Yoshitada cũng đã lặng lẽ chấp nhận hiện thực này, cũng vì mối tình này, mới có thể thấu hiểu một kiếm này đến vậy.
Các vị trong nhà Genji nghe Minamoto no Yoshitada hô hào như vậy, cũng dần bị cảm động. Nghĩ đến cặp đôi anh hùng tài hoa bạc mệnh này, không ai không chìm đắm trong ý vị bi thương mà vệt kiếm quang tỏa ra, từng người một buồn bã rơi lệ, lần lượt quỳ xuống.
“Thì ra là Yoshitsune trong mắt của Shizuka Gozen… thảo nào, có thể vượt qua Đệ Cửu Đoạn, trở nên càng hoàn mỹ hơn. Yoshitsune đại nhân a—!!!”
Khoảnh khắc này, phần lớn võ sĩ nhà Genji lại khóc nức nở!
Một kiếm của Lily, lại khiến toàn thể nhà Genji thật sự chìm vào nỗi bi thương tưởng nhớ đến Yoshitsune!
Theo ý nghĩa thực sự, đã diễn giải được Lễ Tưởng niệm Yoshitsune này!
Ayaka cũng vô cùng kinh ngạc nhìn một kiếm này. Cô nghe thấy giọng nói bi tráng của Minamoto no Yoshitada, trong lúc cảm động lại khẽ lắc đầu, cô thầm nghĩ:
“Ánh kiếm ấy, là hình bóng Yoshitsune phản chiếu qua đôi mắt một người phụ nữ! Chỉ là, một kiếm này, như thể Lily, đứng từ lập trường của Shizuka Gozen mà thấu triệt tâm tư, lặng lẽ thi triển ra thứ ái luyến cùng lòng sùng bái quyết tuyệt mà Shizuka dành trọn cho Yoshitsune! Bản thân Lily không có ái cảm với Yoshitsune. Vậy mà em lại có thể thấu tâm nhập cảnh, dùng sự đồng cảm sâu sắc để diễn giải trọn vẹn tâm tình của một người phụ nữ khác. Bé Lily à, tình cảm của em rốt cuộc tinh tế, nhạy bén, lại đa sầu đa cảm đến nhường nào? Chỉ là, không có cùng nỗi bi thương, sao có thể thật sự hiểu được sự thê lương khi mất đi người mình yêu? Lily... sâu trong trái tim em, rốt cuộc đang chất chứa những gì? Ta chỉ muốn ôm em thật chặt, dùng vòng tay ta, dùng hơi ấm của ta... để tan chảy lớp băng giá lạnh cô tịch đang bao phủ lòng em...”
Nói thì chậm, những cảm ngộ này đều xảy ra trong một khoảnh khắc. Có lẽ là kiếm quang đó, đã tác động đến linh hồn, đi sâu vào tri giác của mọi người?
Lúc này, khoảng cách từ lúc tất sát mấy con yêu ma khổng lồ đó cũng mới chỉ là một khắc mà thôi. Chỉ thấy vệt kiếm quang đỏ thẫm sáng đến chói mắt đó vượt qua hai đầu tầm nhìn của Minamoto no Tsukawa, đã bay đến trước mắt cậu ta. Vẻ mặt kinh hãi, không thể tin được của cậu ta bị kiếm quang chiếu rọi trông vô cùng dữ tợn.
“Không—!!! Không—!!! Không—ta không muốn chết, ta là thiên tài số một của nhà Genji!!! Ta không thể chết!!!”
Tuy nhiên, vệt kiếm quang đó đã đến gần ngực cậu ta, một luồng sức mạnh không thể nghi ngờ khiến cậu ta cảm thấy trước ngực một cơn đau nhói xé lòng!
Khoảnh khắc này, toàn thể nhà Genji, phảng phất như đang chứng kiến một nghi lễ tưởng niệm, nhìn một kiếm sắp kết liễu tính mạng của Minamoto no Tsukawa. Không ai oán hận, không ai phản đối, tất cả đều chấp nhận kết cục này, lặng lẽ ngồi nhìn kiếm quang đó kết liễu sinh mệnh của thứ gọi là thiên tài số một nhà Genji.
Kiếm pháp Genji Đệ Thập Đoạn, nếu người phụ nữ này có thể sử dụng một kiếm như vậy, có lẽ, kết quả này là thiên ý, là ý của Yoshitsune? Ai lại dám phản đối?
Minamoto no Tsukawa, xem ra ngươi chỉ có thể đi chết thôi…
“Không—” tiếng gào thét tuyệt vọng cuối cùng của Minamoto no Tsukawa dần dần khản đi và yếu ớt.
Đột ngột, trời đất bỗng nhiên sinh ra một uy áp hiếm thấy, dường như ngay cả không khí cũng biến thành bùn lầy tối tăm, sinh ra một lực cản không thể tưởng tượng được, làm giảm đáng kể tốc độ của kiếm quang chém vào cơ thể Minamoto no Tsukawa.
Bóng hình một người đàn ông mặc kariginu, đội mũ cao, cao hơn một mét tám, xuất hiện bên cạnh Minamoto no Tsukawa. Tay ông ta vững vàng, nặng trĩu, lại mang theo vẻ uy nghiêm của một thủ lĩnh, một tay tóm lấy Minamoto no Tsukawa, kéo cậu ta, vững vàng “vù!” một tiếng lùi lại trên không, kéo Minamoto no Tsukawa và kiếm quang ra xa nhau vài mét. Đối mặt với kiếm quang bay tới, đưa ra bàn tay còn lại, trên tay đó tỏa ra từng lớp thứ gì đó như dầu đen nhớp nháp lan rộng.
Vệt kiếm quang màu đỏ thẫm rực rỡ, chìm vào từng lớp dầu đen này, tạo ra xung kích, kéo, mở rộng thành một màng dầu đen, lại có thể làm giảm tốc độ nghiêm trọng và dần dần bao bọc hoàn toàn vệt kiếm quang dài gần trăm mét!
Vệt kiếm quang màu đỏ thẫm mất đi màu sắc rực rỡ và sự nhẹ nhàng, bắt đầu bị những màng dầu này ăn mòn, cho đến khi hóa thành từng luồng bùn đen đặc quánh, rơi xuống võ đài, trên nền đá tạo thành từng vũng dầu đen.
Vệt kiếm quang Đệ Thập Đoạn Kiếm pháp Genji của Lily, bị hóa giải!
Lúc này, ngay cả Ayaka cũng đứng dậy, triều phục trắng tinh khôi bay phất phới, trên người tỏa ra linh uy không thể tưởng tượng được, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào bóng hình người đàn ông cao hơn hai mét.
Lily cũng chưa từng thấy qua thủ đoạn như vậy, từ tận đáy lòng dâng lên sự cảnh giác và khó chịu bản năng.
Chỉ thấy, bóng hình màu đen của người đàn ông, một tay tóm lấy Minamoto no Tsukawa, thong dong đáp xuống đất.
Sóng dao động tối tăm dần tan đi, dưới ánh đèn lồng, lửa trại của võ đài dần dần lộ ra dung mạo thật.
“Cái gì!?” tuy cách nhau mấy chục mét, nhưng khi thấy khuôn mặt trưởng thành, ổn trọng, ôn hòa nhưng lại mang theo thần thái không thể dò xét của người đàn ông đó, Lily kinh ngạc.
Minamoto no Yoritomo một tay tùy ý tóm lấy Minamoto no Tsukawa, người có vết kiếm đáng sợ trên ngực, máu không ngừng chảy, ngay cả Hồn Ngọc cũng lộ ra. Nhưng ánh mắt của ông ta vẫn ôn hòa và khiêm tốn. Ông ta không đợi Lily nói thêm gì, mà lập tức cúi đầu thật sâu, hành lễ, nói: “Tiểu thư Kagami, trận tỷ thí này, cô đã thắng. Xin hãy tha cho tên nhóc này một mạng, xin cô.”
“…Đại tướng quân?? Chinh Di Đại tướng quân!!!” Minamoto no Yoshitada, Taira no Iemori và các vị võ tướng khác đều vô cùng kinh ngạc hô lớn.
Ai có thể ngờ được, Chinh di Đại tướng quân đã biến mất bao lâu lại lộ diện ở Heian-kyō vào lúc này.
“Cái gì? Chinh Di Đại tướng quân? Chúa công Kamakura…” cơ thể yêu kiều của Lily run lên, không thể tin được nhìn Minamoto no Yoritomo. Cô xác nhận đây chính là Chúa công Kamakura, không thể sai được. Minamoto no Yoritomo trước mắt Lily bây giờ, giống như người khổng lồ cao mười mét đó trực tiếp thu nhỏ lại thành kích thước của một người đàn ông bình thường, ngoài ra, thần thái, tướng mạo, tỷ lệ cơ thể không có chút thay đổi nào!
Minamoto no Yoritomo nhìn Lily, đôi lông mày dày trên đôi mắt nhỏ cũng hơi nhíu lại như cười khổ: “Phải, ta chính là Minamoto no Yoritomo. Tiểu thư Kagami, xin lỗi, ta vẫn chưa nói với cô. Ta đến muộn rồi, để cô phải chịu bao nhiêu gian khổ trên chặng đường đến đây, trong lòng cũng không khỏi cảm thấy thương tiếc.”
“Chúa công Kamakura… nhưng tại sao ngài…”
“Haha, tiểu thư Kagami, rất nhiều chuyện, sau này có cơ hội sẽ nói kỹ với cô. Không biết tiểu thư Kagami, có thể nể mặt ta, tha cho tên này không?”
Không chỉ là Chúa công Kamakura, mà còn là Chinh di Đại tướng quân, một trong những cường giả đỉnh cao nhất của triều đình Heian, lại còn là thống lĩnh của võ sĩ, quân đội thiên hạ!
Đối mặt với người như vậy, Lily dù không muốn, có thể được không?
“Nếu Chúa công Kamakura đã nói như vậy, thì Lily cũng không còn lời nào để nói.” Lily lặng lẽ đáp lễ, thu lại thanh Yasutsuna.
“…Vậy thì, cảm ơn cô.”
Minamoto no Yoritomo vung tay, một luồng dầu đen quấn lấy Minamoto no Tsukawa, nâng cậu ta lên. Luồng dầu đen nóng bỏng trực tiếp như đốt cháy mà dính vào vết thương khổng lồ đáng sợ của Minamoto no Tsukawa. Sau đó kéo cậu ta từ từ bay xuống dưới đài. Minamoto no Yoritomo nói: “Tên này vẫn còn hơi thở, mau đưa hắn đi chữa trị.”
Các võ sĩ của nhà Genji tiến lên, vội vàng khiêng Minamoto no Tsukawa đã bất tỉnh đi.
Minamoto no Yoritomo nhìn về phía Ayaka, lộ ra ánh mắt khoan úy, thân thiện của người trưởng thành, dường như đang ra hiệu, Ayaka không cần phải cảnh giác mình như vậy. Ông ta hướng về phía Ayaka, Thân vương hành lễ, “Tự tiện xông vào cuộc tỷ thí này, tôi thật sự xin lỗi. Chỉ là, tên Minamoto no Tsukawa này tuy ngoan cố ngu dốt, nhưng vẫn có khả năng giáo hóa. Xin Thân vương điện hạ, hãy cho hắn thêm một cơ hội nữa?”
“…Cứ, cứ theo ý Đại tướng quân. Cứ theo ý Đại tướng quân.” không hiểu sao, Minamoto no Yoritomo ôn hòa khiêm tốn như vậy, lại khiến sắc mặt Thân vương trở nên u ám, mặt mày trắng bệch, toàn thân run rẩy.
“…Vậy ta xin cáo lui trước.”
“Vù—!” trên võ đài cuộn lên một luồng xoáy dầu đen đặc, Minamoto no Yoritomo biến mất trong luồng xoáy đó, còn những vũng dầu đen cũng hóa thành khói đen, lan tỏa, xâm chiếm cả quảng trường.
Ayaka vung tay áo dài, cuộn lên một luồng gió trong lành mang theo những điểm linh quang, thổi tan những đám khói đen ấy.


0 Bình luận