Web Novel - Chính Truyện (269 - 414)

408 - Một trận chiến tuyệt vời

408 - Một trận chiến tuyệt vời

Trans: Neph

Edit: Chủ thớt

*****

Bị sự xuất hiện của Iris-san, người lẽ ra đã qua đời từ lâu, làm choáng váng, tôi chỉ biết đứng im lặng, chẳng thốt nên lời.

Thế nhưng, Iris-san dường như chẳng để tâm, cô ấy khẽ mỉm cười nhìn tôi.

(Anh nghe thấy tôi chứ?)

Eh? Gì thế này? Một giọng nói vang vọng trong đầu tôi, giống hệt khi tôi nói chuyện với Shiro-san…… Đây có phải là giọng của Iris-san không?

(Đây là một loại ma pháp gọi là Thần giao cách cảm. Có vài chuyện hơi phiền nếu để người khác nghe thấy, vậy nên tôi sẽ chỉ nói riêng với anh. Anh có lẽ không thể trả lời lại tôi, nhưng tôi sẽ giải thích sơ qua thôi.)

Có vẻ khác với Shiro-san, Iris-san không thể đọc được suy nghĩ của tôi. Mà bản thân tôi cũng chưa hề thành thạo loại ma pháp này, cho nên đây chỉ có thể là cuộc trò chuyện một chiều.

Tôi cũng chẳng quá bận tâm chuyện đó, nhưng nghe cô ấy nói sẽ giải thích……. Có lẽ là về “chính bản thân cô ấy” nhỉ?

(Anh hẳn bất ngờ lắm khi tôi đột nhiên xuất hiện mà chẳng được nhỏ kia giải thích gì, đúng không? Trước hết, thay mặt cho con ngốc đó, tôi xin lỗi anh. Thật sự xin lỗi.)

….…Dù giọng điệu hơi kiêu ngạo, nhưng khác với Alice, Iris-san cực kỳ lịch sự, hay nói đúng hơn là cho tôi cảm giác đây là một người rất đàng hoàng. Đặc biệt là trong tình huống bất ngờ như thế này, cô ấy tỏ ra rất sẵn lòng giải thích rõ ràng cho tôi hiểu……

(Chắc anh cũng đã nghe loáng thoáng, tôi vốn là người đáng lẽ đã chết. Tuy nói vậy, nhưng việc tôi có thể xuất hiện trước mặt anh thế này chứng minh rằng tôi vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Giờ thì, có thể coi tôi là một dạng…… linh hồn.)

Hừm. Cách cô ấy nói, rõ ràng không giống như được hồi sinh lại…… Nếu tôi nhớ không lầm, Alice từng kể rằng Iris-san đã phong ấn linh hồn của mình vào Tâm Cụ và sống trong trái tim Alice suốt một thời gian dài……

(Nói chính xác hơn, cơ thể tôi hiện tại được cấu thành từ ma lực…… Lấy tâm cụ làm lõi, tôi được hiện thực hóa trong Alici…… à không, phải là một “bản thể nhân tạo” của Alice. Ừm, có lẽ vẫn hơi sớm để nói rõ, nhưng cái gọi là “thí nghiệm” mà con ngốc đó từng nhắc tới chính là về sự hiện diện của tôi.)

Ra vậy. Thì ra lý do Alice tạo ra Bản Sao Alice Hoàn Hảo, thậm chí còn hủy bỏ một vài bản sao khác, chính là để dùng nó làm vật chứa cho sự tồn tại của Iris-san.

Xem ra thí nghiệm đó đã thành công, và Iris-san đã có thể hiện thân.

Tôi không hiểu rõ chi tiết lắm, nhưng giờ thì cũng nắm được đại khái vì sao Iris-san lại có thể ở đây rồi.

(Có lẽ tôi nói hơi dồn dập, nhưng mong anh hiểu sơ qua về tôi như vậy là đủ. Còn chuyện tại sao tôi ở đây và xin phép làm người đại diện cho anh…… Thật ra, chính tôi đã nhờ Alice cho phép.)

Có vẻ như Iris-san còn định giải thích luôn về những thắc mắc khác của tôi.

(Tôi nợ anh một ân tình vì đã cứu lấy người bạn thân nhất của tôi. Tôi đã nhiều lần nhờ Alice cho tôi một cơ hội để báo đáp lại ân tình đó…… và lần này chính là lúc tôi quyết định làm vậy. Một lần nữa, xin lỗi vì đã làm anh giật mình. Mong anh hiểu rằng tôi hoàn toàn đứng về phía anh.)

Unnn, quả đúng là cảm giác cô ấy giống hệt một người trưởng thành từng trải. Khác hẳn với cái con ngốc Alice kia, lúc nào cũng úp úp mở mở chẳng giải thích gì cho tôi.

Sau khi nói xong, thấy tôi đã hiểu, Iris-san quay sang phía Agni-san.

[Xin lỗi đã để cô phải chờ……. Giờ thì, tôi cần dùng quả cầu này để đo sức mạnh à?]

[Không cần đâu.]

[Houu……]

Iris-san vừa định chạm vào pháp cụ đo lường, thì Agni-san khẽ lắc đầu.

[Ta chỉ cần nhìn vào lượng ma lực đang tỏa ra từ cô cũng đủ biết rồi. Những ai sở hữu quá nhiều ma lực thì pháp cụ này vốn không đo nổi…… Ta nghĩ cô cũng chẳng cần nhận bất kỳ nhược điểm nào đâu. Tuy nhiên, “nếu cô thật sự muốn có một điểm chấp”, thì tôi cũng chẳng phản đối.]

[……Điểm chấp là thứ kẻ mạnh phải gánh khi đối đầu với kẻ yếu. Đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, nên chưa thể xác định ai mạnh hơn ai. Lúc này, bàn tới chuyện ai phải chịu điểm chấp chẳng phải là vô nghĩa sao?]

[……Vậy ta có thể coi đây là lời tuyên bố tự tin của cô?]

[Tôi nghĩ nên là tôi hỏi cô mới đúng. Nếu không có tự tin, cô nghĩ tôi sẽ dám đứng ra thách thức sao?]

Tôi có cảm giác như giữa Agni-san và Iris-san đang tóe lửa. Những lời họ trao đổi tuy bình tĩnh, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh chiến ý dữ dội. Thế mà lạ một điều…… tôi chẳng hề cảm nhận thấy sự nguy hiểm nào.

Cả hai đều công nhận đối phương là mạnh, nhưng lại như đang khích tướng nhau vậy.

[Tôi hiểu rồi…… Quả nhiên cô mạnh thật. Miyama-sama.]

[Eh? Vâng.]

[Xin phép cậu hãy rời sang khu khán đài. Có vẻ tôi sẽ không thể nương tay, nên cậu có thể sẽ bị thương. Ở khán đài đã có kết giới bảo hộ do Thiên Địa Vương-sama đặt sẵn.]

[T- Tôi hiểu rồi.]

Như thể đã tiên đoán trước một trận chiến khốc liệt, Agni-san yêu cầu tôi lánh sang khán đài. Tôi cũng chẳng dám cãi, ngoan ngoãn gật đầu rồi đi cùng mọi người.

Ngay lúc đó, Iris-san nhìn tôi, khẽ nở một nụ cười dịu dàng.

[Anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ mang chiến thắng về cho anh.]

[Tuyên bố chiến thắng trước cả khi trận đấu bắt đầu sao…… Cô sẽ xấu hổ lắm nếu thua đấy.]

[Tôi không định thua đâu… Nhưng mà, cho tôi xin lỗi trước. Đã lâu rồi tôi chưa tham gia trận chiến nào, e rằng tôi sẽ khó kiểm soát lực tay. Thật xin lỗi, nhưng cô sẽ phải “liều mạng phòng thủ” đấy.]

[Cảm ơn vì đã nhắc trước…… Nhưng ở nơi này…… Ta sẽ khiến cô phải hối hận vì đã “coi thường” ta.]

Chiến ý của hai chiến binh sắc bén đến mức khiến bầu không khí như biến thành lưỡi dao. T- Tôi có cảm giác…… trận chiến này chắc chắn sẽ vô cùng mãn nhãn.

[E- E hèm…… Iris-san, cố lên nhé!]

[Ừm, sự ủng hộ của anh khiến tôi rất cảm kích. Tôi nhất định sẽ dâng tặng chiến thắng này cho anh.]

Sau khi gửi gắm lời cổ vũ đến Iris-san, tôi cùng Lilia-san và mọi người đi về phía khán đài.

Thưa Bố, Mẹ———— Sau khi nghe Iris-san giải thích tình hình, trận chiến giữa cô ấy và Agni-san sắp sửa bắt đầu. Nhìn ánh lửa chiến ý đã tóe ra từ trước khi cuộc đấu khai màn———— Con có cảm giác rằng đây sẽ là một trận chiến vô cùng tuyệt vời.

*****

<Lời bạt>

??? : [Giờ thì, đến câu hỏi nào. Tuyệt kỹ đặc biệt của Iris, à… “bạn thân của Alice-chan” là gì nhỉ? Trong tiểu thuyết từ trước đến giờ mới chỉ xuất hiện duy nhất một lần thôi. Đây là câu hỏi cấp độ 2 trong bài kiểm tra fanclub Alice-chan đó. Có hơi khó một chút, nhưng những fan ruột của Alice-chan chắc chắn sẽ nhớ ra ngay!]

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!