• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel - Main Story

389 - Bị dồn vào chân tường

7 Bình luận - Độ dài: 1,835 từ - Cập nhật:

Trans: Neph

*****

Suối nước nóng là nơi người ta có thể ngâm mình trong dòng nước ấm với nhiều công dụng khác nhau, đồng thời tận hưởng khung cảnh rộng mở xung quanh. Có thể nói, đó là tinh túy trong tâm hồn người Nhật.

Thế nhưng, dù mục đích là để đi tắm suối nước nóng, tại sao tôi lại mệt đến mức này chứ? Mà khoan đã, tôi còn chưa kịp tắm nữa mà……

Tôi đã bị đánh úp một cách hoàn hảo bởi Ein-san, người đã dùng chính cơ thể mình như miếng bọt biển để rửa cho tôi. Cảm giác cơ thể mềm mại đầy nữ tính dán sát sau lưng, khiến tôi chỉ có thể nghĩ rằng cô ấy cố tình nhắm thẳng vào lý trí tôi. Nhưng có một điều chắc chắn: là đòn đó khiến tôi suy kiệt trầm trọng.

Nhưng mà…… tôi nhấn mạnh lại lần nữa! Tôi đã vượt qua rồi đấy. Đây chắc chắn là một trong những thử thách khắc nghiệt nhất từ trước tới giờ, nhưng tôi đã gồng mình chịu đựng đến cùng.

Nói ra thì có khi bị mấy vị Phật tử cho ăn bạt tai mất, nhưng tôi nghĩ vừa rồi tôi đã ngộ đạo thật rồi. Nửa sau trận chiến, tôi còn có cảm giác như mình đang nhìn chính bản thân từ góc nhìn của người khác nữa cơ.

Mà dù chuyện đã xong rồi, nhưng mỗi khi nghĩ đến cảm giác Ein-san dán sát vào lưng tôi khiến tôi cảm thấy chẳng thoải mái gì cho cam……

Dù sao thì, tôi cũng đã rửa xong người và cuối cùng cũng được ngâm mình trong dòng nước nóng. Nước suối đục và hơi nóng một chút, từ từ thấm vào cơ thể đang mệt mỏi của tôi.

[Haahhh~~]

Tôi thực sự rất thích suối nước nóng. Hồi còn học đại học và sống một mình, tôi chưa từng có cơ hội đi suối nước nóng, nhưng giờ thì tôi chắc chắn là mình hợp với nơi này thật.

Sau khi trải qua một thử thách phi thường như vậy, tinh thần tôi giờ cũng trở nên bình lặng hơn nhiều. Hoặc cũng có thể là do đầu óc tôi mệt đến mức chẳng còn để tâm mấy chuyện vụn vặt nữa……

[……Của Kaito-kun đây nè!]

[……Unnn?]

[Vịt cao su đó~!]

[……A- Anh cảm ơn.]

Thứ Kuro đưa cho tôi là một món đồ chơi trẻ con nổi được trên mặt nước. À đúng rồi, lúc nãy Kuro và Isis-san hình như cũng chơi mấy thứ này trong lúc chờ tôi tắm xong thì phải?

Tôi nhìn sang chỗ hai người họ thì thấy Kuro có một con vịt màu vàng, còn Isis-san thì có con vịt màu trắng đang trôi trước mặt.

[……Vịt của tôi…… mạnh hơn nhiều.]

[Mnhh! Vịt của tôi sẽ không thua đâu!]

Tôi nghĩ mấy con vịt cao su chắc không phải là thứ để đem ra thi thố sức mạnh đâu nhỉ…… Nhưng mà, nhìn cũng dễ thương, nên chắc vậy là được rồi.

Trong khi nhìn Kuro và Isis-san vui đùa, tôi cũng liếc qua món đồ chơi mà Kuro vừa đưa.

Con của tôi là màu nâu, trông thon dài hơn con vịt của Kuro…… Ê, cái này nhìn giống “ngỗng” hơn là vịt á!?

[Kaito-sama có muốn dùng chút rượu không?]

[Eh? Ahh, cảm ơn cô. Cảm ơn vì đã mang tới.]

Khi tôi còn đang thong thả ngắm Kuro và Isis-san, thì Ein-san tiến lại gần, tay bê một cái khay nổi trên mặt nước. Trên khay có một bình rượu sake và một chén rượu sake…… Ah, tuyệt quá. Quả nhiên là Ein-san, tinh ý ghê.

Sau khi cảm ơn, tôi cầm lấy chén rượu, và Ein-san nhẹ nhàng rót đầy cho tôi.

Tôi cẩn thận đưa chén lên miệng sao cho không bị đổ ra, nhấp một ngụm, vị rượu hơi khô, nồng nhưng lại mượt mà, cảm giác từng dòng rượu trôi dọc từ miệng xuống cổ, rồi lan dần đến bụng, thật là sảng khoái.

[……Ngon thật. Đây là rượu sake Nhật Bản nhỉ?]

[Vâng. Đây là loại rượu được làm theo yêu cầu của Neun-sama. Vì Kaito-sama đến từ cùng thế giới với cô ấy, nên em nghĩ vị của loại rượu này sẽ hợp với khẩu vị của anh, nên đã chuẩn bị sẵn.]

Ra là vậy, Neun-san cũng thích sake Nhật à…… Nghe rất giống phong cách của cô ấy.

[Tôi cũng đã chuẩn bị phần cho Kuromu-sama, Isis và Shalltear nữa.]

[Cảm ơn nha, Ein~~]

[……Cảm ơn.]

Ein-san chẳng hiểu sao lại có thể lôi ra thêm vài cái khay khác từ đâu đó, và Kuro-san cùng Isis-san cũng di chuyển đến gần chỗ tôi.

Phần của Kuro và Isis được đặt trên khay là một ly rượu vang và một cái cốc bình thường.

[Ly rượu vang này là của Kuro hả?]

[Unnn. Em không thích mấy loại rượu cay cay lắm. Em thích mấy món như rượu vang cơ.]

[Còn Isis-san thì sao?]

[……Em không…… thích rượu lắm…… nên…… em uống nước trái cây thôi.]

Fumu fumu, ai nấy đều có sở thích riêng hết ha. Còn tôi thì sao nhỉ? Tôi vốn thích khá nhiều loại rượu, chỉ là không ưa mấy loại có mùi nồng gắt cho lắm.

Mà, tạm gác chuyện khẩu vị qua một bên đã……

[……Alice, em còn định lặn tới bao giờ nữa vậy?]

[………………….]

Người khiến tôi để tâm nhất lúc này là Alice, người vẫn đang tiếp tục lặn dưới nước…… Có vẻ cô ấy vẫn còn đang sốc vì chuyện vừa rồi, đến mức tôi gọi cũng không buồn trả lời.

[……Xin lỗi vì lúc nãy anh không để ý. Anh sẽ đãi em bữa tối khác để bù lại, chịu không?]

[………………….]

[Được rồi. Đủ rồi đó, lên đi nào.]

Khi tôi nói sẽ đãi cô ấy một bữa, thì từ dưới làn nước nóng, một bàn tay với ba ngón chìa lên. Tôi hiểu ngay, đây là yêu cầu ba bữa ăn, và tôi cũng gật đầu đồng ý luôn.

Ngay sau đó, từ dưới làn nước nóng, Alice, “chỉ lộ mỗi phần đầu phía trên mũi”, lặng lẽ tiến lại gần tôi.

Cô ấy bơi lại gần tụi tôi, chỉ để lộ phần mặt, còn cằm thì vẫn ngập trong nước nóng. Nhìn thấy mặt cô ấy đỏ ửng, ánh mắt xanh dương cũng chẳng còn chút căng thẳng như trước nữa…… Nhìn Alice lúc này, tôi bất giác nghĩ rằng trông cô ấy dễ thương thật.

[……Uuuu, em đã bị vấy bẩn rồi. Kaito-san, xin hãy chịu trách nhiệm đi.]

[……Anh muốn tsukkomi nhiều thứ lắm, mà trước hết…… “trên đầu em có con vịt đấy”, em biết chưa?]

[…………………….]

Chẳng hiểu sao, con vịt vàng mà Kuro nãy giờ còn đang thả trôi quanh đây, lại đang nằm chễm chệ trên đầu Alice.

Khi tôi chỉ ra điều đó, Alice lặng lẽ lấy con vịt xuống, rồi vùi mặt xuống nước tới tận sống mũi. Có vẻ cô ấy đang xấu hổ lắm.

Thấy phản ứng ấy của Alice, nó mang một cảm giác mới mẻ giữa những người ở đây, tôi không nhịn được mà bật cười khẽ……

[Leo lên nhé~]

[Hể!?]

Khi tôi đang duỗi người trong làn nước nóng thì Kuro leo hẳn lên chân tôi, cứ như đó là chuyện đương nhiên vậy.

Em đang làm gì thế, Kuro!? Không, dạo gần đây em đúng là hay ngồi lên đùi anh thật đấy…… nhưng mà giữa việc ngồi lên đùi ai đó khi đang mặc đồ và việc ngồi lên đùi người ta khi không mảnh vải che thân, em có hiểu hai chuyện đó khác nhau một trời một vực không…… Ahh, m- mềm quá…… không được, dừng lại đi!

[Ehehe, ngồi cùng Kaito-kun nè~~]

[K- Kuro, xuống mau……]

[……Không công bằng…… em cũng muốn nữa……]

[Isis-san!?]

Tôi cố đưa tay ra đẩy Kuro xuống, nhưng chưa kịp thì bàn tay ấy bị Isis nắm lấy.

Cô ấy ôm lấy cánh tay tôi, cơ thể mềm mại, mịn màng dán sát vào.

T- Thế này thì nguy to rồi! Vừa mới lấy lại chút bình tĩnh thì lại rơi vào tình huống thế này…… Mà bên kia còn có Ein-san đang đứng nữa chứ, chẳng còn chỗ nào để trốn thoát cả.

Khi đầu tôi bắt đầu nóng bừng lên như sắp bốc khói, tôi cố lắc người nhẹ để thoát ra…… nhưng hình như hành động đó chỉ khiến tình hình thêm rắc rối.

[Hyaahhh!?]

[Eh? Ahh, a- anh xin lỗi!]

[K- K- Kaito-san!? A- Anh nghĩ mình đang chạm vào đâu vậy…… A- Anh muốn làm em xấu hổ đến mức nào nữa chứ!]

[K- Không phải cố ý đâu mà……]

Lúc tôi thử di chuyển bàn chân thì lại vô tình chạm phải thứ gì đó mềm mềm, đàn hồi…… rồi ngay sau đó, Alice rùng mình rồi né người ra xa.

Vị trí bàn chân tôi, phản ứng của Alice cùng những lời cô ấy nói…… Tức là, cái mà chân tôi chạm phải vừa rồi là…… K- Không! Dừng lại ngay! Đừng nghĩ tới nữa!

Không nghĩ gì cả! Tâm hồn trống rỗng……

[Unnn? Ahh, chẳng lẽ Shalltear cũng muốn lại đây hả?]

[Ehh? Kuro-san? C-Cô đang làm gì vậy……]

[Ổn mà. Chân Kaito-kun dài lắm, còn dư chỗ mà…… Hoi~~]

[Myaaahhh!? K- Kuro-san!? Làm ơn buông tui ra đi. K- Không……]

Sau lời của Kuro, tôi cảm nhận được thêm một làn mềm mại nữa đè lên chân mình. Nguy rồi, nguy to rồi……

[……Mhmm, Shalltear…… Có phải ngực cô to hơn ngực tôi không……]

[Hyaaaahhh!? K- Kuro-san, cô đang chạm vào đâu vậy!? K- Không được đâu, nuaahhh…… khoan đã……]

Họ bắt đầu đùa giỡn trên chân tôi. Lý trí tôi cứ thế mà bị bào mòn dần…… Ai đó…… làm ơn cứu tôi với……

Thưa Bố, Mẹ————— Phải nói thế nào nhỉ…… vào cái khoảnh khắc đó, con thật sự nghĩ rằng lý trí của mình đã chạm tới giới hạn. Không, đúng hơn là lý trí của con đã bùng nổ, hoặc là đầu con sẽ sôi lên đến ngất xỉu…… Dù theo hướng nào đi nữa———– thì con cũng hoàn toàn hết đường thoát rồi.

*****

<Lời bạt>

<NHIỆM VỤ KHẨN CẤP>

Điều kiện chiến thắng: Làm cho Kaito tự hủy mà không để bất kỳ ai trong suối nước nóng phát hiện ra.

Điều kiện thất bại: Để lộ dấu hiệu hiện diện dù là nhỏ nhất. Phát ra âm thanh dù chỉ 0.1 dB. Thở. Cử động cơ thể quá 1mm. Chớp mắt.

Phần thưởng khi thành công: Cảm xúc sẽ bùng nổ.

Hình phạt khi thất bại: Các vị Hộ Vệ của anh ấy sẽ xử lý bạn.

<S>

Cái thử thách độ khó asian này là cái khỉ gì vậy, ông chôn vừa thôi tác

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

LẶP LẠI, tôi CẦN minh họa
Xem thêm
AI MASTER
Lễ hội lục vương=các buổi hẹn hò của kaito🙂‍↕️
Xem thêm
Đạ mấu tự hủy đê thằng sướng đời này:)))
Xem thêm
Hình như đoạn cuối bị nhầm xưng hô r trans. Người gọi Kuro-san là Alice chứ ko phải K-sama
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Ối chà, có vẻ như mị đã lỡ tay truyền bá hệ tư tưởng K-sama thay vì nhân tố K rồi...
Xem thêm
@SharonGI: Ai ai cũng gọi nên phải thích nghi dần thôi;-;
Xem thêm