• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel - Chính Truyện (269 - 414)

396 - Cảm thấy tự hào

11 Bình luận - Độ dài: 1,361 từ - Cập nhật:

Solo: Neph

*****

Họ đang chuẩn bị biểu diễn. Khi Kuro vừa thông báo như vậy, người đầu tiên hành động là Magnawell-san.

Ông ấy thu lại chiếc cổ dài đang nghiêng về phía quảng trường, rồi chậm rãi quay đầu lên bầu trời.

“Uwooooohhhh!”

Magnawell-san gầm lên một tiếng vang dội, như thể muốn xé toạc cả bầu không khí, nhưng chẳng có sóng xung kích nào lan đến chỗ bọn tôi cả. Có lẽ Kuro và những người khác đã dựng kết giới bảo vệ rồi.

Dù vậy, ngay cả khi đã có kết giới, tôi vẫn cảm thấy toàn thân râm ran vì tiếng gầm đó dường như không chỉ làm rung chuyển không khí, mà còn khiến cả mặt đất cũng chấn động theo.

Rồi, ở một nơi cách xa thành phố, nơi đặt địa điểm tổ chức…… mặt đất bắt đầu trồi lên, hình thành nên một dãy núi khổng lồ bao quanh thành phố.

Nhìn dãy núi đá đồ sộ cao ngất ngưởng, thậm chí từ xa trông vẫn to ngang ngửa với thân thể Magnawell-san, có thể cao tới hàng ngàn mét…… tất cả mọi người có mặt đều sững sờ trước sức mạnh chỉ cần một tiếng gầm là có thể tạo ra cảnh tượng đó.

Nhưng đương nhiên, chuyện chưa dừng lại ở đó. Tiếp theo, luồng ma lực đen kịt tụ lại quanh người Kuro. Như một người nhạc trưởng, cô ấy giơ tay lên…… và dãy núi hình vòng tròn đang vây quanh thành phố liền bay lên trời.

[……K- Kinh ngạc thật đấy…… Không cần niệm chú hay vẽ trận pháp gì, mà có thể nâng cả khối đất khổng lồ như vậy……]

Tôi nghe thấy tiếng Lilia-san thốt lên đầy sửng sốt, nhưng lúc đó tôi cũng không rảnh mà nhìn sang cô ấy được.

Sau khi xác nhận dãy núi đã bay lên khá cao, Megiddo-san giơ cánh tay phải phủ đầy lửa đỏ rực lên trời.

Ngay lập tức, một vòi rồng lửa như muốn thiêu đốt cả bầu trời phóng thẳng ra từ nắm đấm của ông ấy, rồi với một vụ nổ khổng lồ, dãy núi đang lơ lửng liền tan thành từng mảnh.

Vừa mới trầm trồ trước hỏa lực khủng khiếp của Megiddo-san thì không biết từ lúc nào, ở giữa vụ nổ…… Isis-san xuất hiện, đẩy lùi làn khói đang cuồn cuộn bốc lên.

Sau đó, cơ thể Isis-san xoay tròn giữa không trung như một nàng tiên đang khiêu vũ, và không chỉ những mảnh núi vỡ tung…… mà cả “ngọn lửa rực cháy kia cũng bị đóng băng” lại, tạo nên vô số khối băng lơ lửng giữa trời.

Nhìn những khối băng to lớn ấy từ từ rơi xuống, trong đầu tôi hiện lên cảnh mặt đất biến thành địa ngục vì cơn mưa băng khổng lồ này…… nhưng chuyện đó đã không xảy ra.

Tựa như để bao bọc lấy thành phố, ba “cây đại thụ” mọc lên, cành lá của chúng vươn dài với tốc độ chóng mặt, đón lấy tất cả băng đá đang rơi xuống, như thể chúng có ý chí riêng vậy.

Chắc chắn người làm chuyện đó là Lillywood-san…… Ba cây đại thụ chẳng hề thua kém gì Cây Thế Giới ấy, chính là minh chứng rõ ràng cho sức mạnh của cô ấy.

Và rồi, như một màn kết thúc, Alice mặc áo choàng đen liền bật người nhảy vút lên không trung.

Ngay sau đó, cơ thể cô ấy trở nên nhòe mờ như một hình ảnh nhiễu sóng…… rồi vô số bản phân thân xuất hiện, gần như phủ kín tầm nhìn của tôi.

Tôi từng nghe nói nếu điều khiển cùng lúc, cô ấy có thể tạo ra tới một trăm ngàn bản sao…… và giờ được tận mắt chứng kiến, quả thật là cảnh tượng quá sức tưởng tượng.

Các phân thân của Alice lao đi như sao băng trên những cành cây theo đủ mọi hướng, rồi sau đó đồng loạt trở về bên cạnh Kuro và những người khác.

……Chỉ vài giây trôi qua. Chỉ chừng đó thôi…… mà khung cảnh xung quanh đã thay đổi hoàn toàn.

Ba cây đại thụ bao quanh thành phố giờ được trang trí rực rỡ bởi những khối băng đủ màu sắc, và chúng được kết nối với nhau bằng “ngọn lửa bị băng bao bọc”, tạo thành một vòng tròn ánh sáng rực rỡ.

Trên thân ba cây ấy, lần lượt khắc các chữ “Nhân”, “Quỷ”, “Thần”, tên gọi của ba giới.

Ra vậy, ba cây tượng trưng cho ba giới…… còn vòng băng bọc lửa đang phát ra ánh sáng lấp lánh ấy, chính là biểu tượng cho sự kết nối giữa ba giới, nhỉ……

Nếu chỉ cần nói ra thôi thì đã dễ hiểu rồi. Thế nhưng, cảnh trí được dựng nên quanh thành phố này…… có thể thực hiện nó dễ dàng như vậy, đúng là chỉ có Lục Vương mới làm được.

Giữa những tràng trầm trồ, kinh ngạc vang khắp nơi, Kuro lại lên tiếng.

[……Năm nay đánh dấu tròn một ngàn năm kể từ ngày Hiệp Ước Hữu Nghị giữa ba giới được ký kết. Trong suốt chặng đường ấy, ba giới đã luôn sát cánh bên nhau, tương trợ lẫn nhau để cùng viết nên lịch sử. Chúng tôi rất tự hào vì Hiệp Ước này đã đứng vững suốt cả một thiên niên kỷ, và càng tự hào hơn nữa khi hôm nay, chúng tôi có thể tổ chức Lễ Hội Lục Vương đầu tiên đúng vào dịp kỷ niệm này. Trong tương lai…… hay nói đúng hơn là, tôi hy vọng rằng những tháng ngày mà chúng ta cùng bước đi bên nhau như những người bạn quý giá…… sẽ kéo dài mãi mãi. Với những lời đó, tôi xin chính thức tuyên bố, Lễ Hội Lục Vương, bắt đầu!]

Ngay khoảnh khắc đó, cả quảng trường như vỡ òa trong những tràng pháo tay.

[Hay quá, hay quá đi á!]

[……Họ còn có thể thay đổi cả địa hình trong nháy mắt nữa…… Quả là Lục Vương!]

[Ahh, mấy vị Lục Vương vĩ đại như vậy mà còn gọi chúng ta là “bạn bè thân thiết”. Bản thân mình cũng nên sống sao cho xứng đáng với danh xưng đó mới được.]

[Phải đó! Dù không thể sánh về sức mạnh, nhưng con người chúng ta cũng có những điểm mạnh riêng, giống như Quỷ tộc và Thần tộc vậy. Cùng nhau cố gắng giúp đỡ lẫn nhau nào!]

[Ohh, đúng rồi!]

Ở khắp nơi, người ta thi nhau cất lời tán dương Kuro và những người khác, rồi cũng tự hào về Hiệp Ước Hữu Nghị mà họ là một phần trong đó. Và như một điều hiển nhiên, đâu đâu cũng vang lên những lời nói rằng chúng ta không chỉ giúp đỡ người khác, mà còn phải biết tương trợ lẫn nhau.

Ahh, thế giới này…… đúng là một thế giới tuyệt vời. Ai ai cũng hướng về tương lai, cố gắng làm hết khả năng của mình, không oán hận hay ganh tị nhau.

Việc này lẽ ra phải rất khó mới đúng…… vậy mà cảnh tượng Nhân, Quỷ và Thần cùng nhau mỉm cười, cổ vũ lẫn nhau khắp nơi lại đang hiện hữu rất rõ ràng. Nó cho thấy rõ ràng rằng dù vẻ ngoài có khác biệt…… thì tất cả vẫn luôn là những người láng giềng gần gũi.

Thưa Bố, Mẹ———— Con lại một lần nữa thầm nghĩ rằng, thật tốt vì con đã đến thế giới này. Con có thể cảm nhận được bầu không khí ấm áp xung quanh đang gắn kết trái tim mọi người lại với nhau. Và con cũng cảm thấy…… mình đang dần trở thành một phần trong số họ. Cũng như tất cả mọi người———— con cũng thấy rất tự hào.

*****

<Lời bạt>

Serious-senpai: [Ngọt…… hử? Không ngọt? Arehh? Ủa khoan đã? Chương này hay thật luôn đó…… K- Không! Không được mắc bẫy! Đây là bẫy! Nhất định là bẫy!!!]

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

chưa đủuuuu
Xem thêm
1000 năm. Ko bt kaito có sống đc đến vậy ko
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Phải hỏi là lão tác có đủ ý tưởng để viết đến khi đó không mới đúng v:
Xem thêm
sống thì chắc chắn r chỉ là như trans nói ấy, phải chờ ở lão tác chứ hơn 2k chap mà còn chưa thu thập hết dàn harem 🤡
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Adu mik vừa ngủ là có chap ms ạ=))
Xem thêm