• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel - Main Story

366 - Xin lỗi vì mọi thứ nhé

11 Bình luận - Độ dài: 1,528 từ - Cập nhật:

Trans: Depressed Sereni

*****

Sau khi mọi chuyện đã êm xuôi, tôi đưa bác sĩ Vier trở về dinh thự của Lilia-san.

Tất nhiên, lý do là để giải thích cho họ rồi. Và vì cô ấy muốn đích thân đến làm chuyện này vì đã lôi kéo họ vào nên cô ấy đã trở về cùng tôi thông qua Ma cụ Dịch Chuyển.

À mà, Neun-san có bảo là cũng sẽ tham gia cùng… nhưng có vẻ như cô ấy khá mệt sau trận đánh với Lilia-san nên bác sĩ Vier không cho phép đi theo.

Cụ thể thì, phần xương mà Lilia-san đã đánh vào có vẻ đã gãy. Chỗ gãy đã được bác sĩ Vier phục hồi, nhưng vì cô ấy vẫn còn rất mệt nên bác sĩ Vier đã dặn cổ phải nghỉ ngơi lại sức.

Mà, Neun-san vẫn ngoan cố đòi đi cùng ấy, nói mấy thứ nghe rất chấm hỏi kiểu “Nếu chỉ là một hai cái xương gãy thì tôi vẫn có thể dùng ý chí để chịu được” xong thế là bác sĩ Vier xém tí nữa phải cưỡng ép cổ rời đi luôn.

Ê mà, gãy cả xương ngực… sườn thế kia mà hốc cỡ đó đồ ăn á… Đúng là cô nàng lực điền mà.

Thôi thì, theo như cô ấy nói thì thực sự chỉ có vài xương bị gãy thôi, nghỉ ngơi một đêm là hồi phục hết. Cơ mà chả hiểu đây là do cơ thể của quỷ nhân hay cổ vốn quái vật sẵn nữa, nhưng mà thôi, ổn là tốt rồi.

Và giờ thì bọn tôi đã đến văn phòng, nơi cả Lilia-san, Lunamaria-san và Sieg-san đang chờ đợi. Gõ cửa phòng, hai bọn tôi bước vào.

Cơ mà cái tính hậu đậu của bác sĩ Vier lại bộc lộ ra một chút nhé… nghĩ sao cửa trượt mà lại đi đẩy, làm bọn tôi phải tốn thêm chút thời gian mới vào được, thiệt cạn lời luôn ấy…

[Mừng anh trở về, Kaito-san. Cả bác sĩ Vier nữa.]

[Ừm, anh về rồi đây.]

[Lâu không gặp rồi ha, Lilia-chan và Sieg-chan. Còn Lu-chan thì mới gặp trước đây nhỉ?]

[Hể? Cô quen biết họ à, bác sĩ Vier?]

[À, ừm. Tôi đã gặp họ vài lần qua Lu-chan rồi.]

Ờm, đúng ha, dù gì cổ cũng là bác sĩ của Noir-san mà, nên việc gặp mặt Sieg-san với Lilia-san thông qua Lunamaria-san cũng là điều dễ hiểu.

[... Chị xin lỗi vì đã gây rắc rối cho mấy đứa nha.]

[K-Không sao đâu chị… chỉ là, ummmm, có hơi ngượng để nói nhưng mà… bọn em vẫn chưa hiểu lắm về câu chuyện đằng sau ấy ạ… Nếu như chị giải thích thì đỡ cho tụi em quá.]

[Unnn. Tất nhiên rồi, chị sẽ giải thích cặn kẽ mà. Errr, chị nên bắt đầu từ đâu đây ta…]

Bởi vì đều là người quen với nhau nên việc giải thích đã diễn ra khá trơn tru. Bác sĩ Vier kể lại từng chút từng chút một, như thể đang gợi nhớ lại từ trong biển ký ức vậy.

***

… Sau khi giải thích xong, cả văn phòng chìm vào im lặng.

Sự thật rằng Ma Vương vẫn còn sống và người đó lại là bác sĩ Vier quả thực rất dễ gây sốc, và người đầu tiên phản ứng lại là Lunamaria-san.

Mắt của cô ấy mở to vì bất ngờ, sau đó ngã xuống sàn rồi lẩm bẩm.

[... K-Không thể nào… “Chị” Vier… là Ma Vương sao?]

[Unnn. Chị xin lỗi vì đã giấu nó khỏi em nhé, Lu-chan.]

[Ahh, k-không sao đâu chị!? Ahh… U-Ummm, k-không phải vậy đâu chị!]

Vừa nãy còn trông bất ngờ, thế mà giờ mặt cô ấy lại tái mét.

[C-Chỉ là em đã bàn về hình tượng của Ma Vương huyền thoại trong lời đồn thôi… E-Em không có ý đem chị ra làm trò đùa đâu ạ!!!]

… Ừ ha, hình như Lunamaria-san đã từng chửi Ma Vương hơi bị thậm tệ thì phải.

Vậy mà tên Ma Vương đó hóa ra lại là người quen, thậm chí còn là người mình gọi là “Chị” thì không hoảng loạn cũng hơi lạ.

[Không sao. Thực ra thì, chị là một kẻ ngu xuẩn đúng như lời em nói thôi.]

[K-Không phải vậy đâu chị! Chị Vier không phải là người như thế! N-Nếu em biết trước thì em chẳng bao giờ nói những thứ đó ra đâu!]

[Ehh? À, ư-ừm. Cảm ơn nhé? Err, em không giận chị vì đã giấu em sao?]

[Không bao giờ! Làm sao em ghét chị được chứ… Hơn hết là, em xin lỗi vì đã nói bao nhiêu thứ khủng khiếp về chị…]

Lunamaria-san rất ngưỡng mộ bác sĩ Vier, vậy nên việc lỡ miệng phán xét cô ấy đối với cô còn sốc hơn cả khi biết được danh tính thực sự của người cô coi là chị gái.

Nhìn Lunamaria-san xin lỗi mình bằng giọng điệu hết sức nhu mì, bác sĩ Vier bối rối xoa dịu cô nàng.

Và, Sieg-san sau đó cũng lên tiếng.

[... Bác sĩ Vier là Ma Vương sao… Chuyện này đúng là gây sốc thật. Nhưng mà, cũng như Luna, em không thấy giận gì chị cả. Em không biết phải cảm ơn bao nhiêu cho đủ vì chị đã giải thích câu chuyện phức tạp như vậy cho tụi em nghe.]

[... Sieg-chan.]

[Đúng đó đúng đó! Không cần biết quá khứ của chị như thế nào, chị Vier vẫn sẽ mãi là chị Vier!] [note75810]

[... Lu-chan.]

Lunamaria-san và Sieg-san bảo rằng sẽ không bao giờ quay lưng lại với cô dù đã biết về quá khứ của mình.

Nghe thấy điều đó, bác sĩ Vier mỉm cười hạnh phúc và đến xoa đầu Lunamaria-san. (Đm ặc tít nôn illu đoạn này ra đây, dễ thương quá :v)

[.....]

Tuy nhiên, vẫn còn đó một người đang nhìn chằm chằm vào bác sĩ Vier mà không nói ấy một câu nào.

[... Lilia-chan, chị xin lỗi…]

[.....]

[T-Tiểu Thư! Xin đừng giận chị Vier ạ. Chị ấy cũng đau khổ rất nhiều mà!]

[.....]

[... Tiểu Thư?]

Lilia-san vẫn không động đậy gì. Cô ấy vẫn ngồi đó, nhìn chằm chằm bác sĩ Vier mà “không di chuyến lấy một ly”... Ủa khoan? Hình như cô ấy trông hơi lạ?

Cùng lúc câu hỏi đó lởn vởn trong đầu tôi, Lunamaria-san nghiêng đầu khó hiểu và tiến đến gần Lilia-san.

Sau đó cô nàng vẫy vẫy tay vài lần trước mặt Lilia-san… và cô ấy vẫn chẳng nhúc nhích.

[... Có vẻ… “ngài ấy ngất rồi”.]

[... Lili… Khéo thật, giờ cậu ngất mà vẫn mở mắt được luôn à…]

Ngất trong khi mắt còn mở á!? V-Vụ này mới… À khoan, không phải tôi định tìm đủ mọi cách để khiến cô ấy ngất đi đâu nha…

Hình như do câu chuyện của bác sĩ Vier vượt quá giới hạn chịu đựng nên cô ấy mới ngất lịm đi giữa chừng ấy…

[T-Tệ rồi! Chị phải dùng phép Hồi Sức mới được…]

[Eh? Ahhh, chị Vier ơi!?]

Bởi vì không quen với tình huống này nên bác sĩ Vier đến gần Lilia-san với vẻ mặt lo lắng và đưa tay đang thi triển phép ra.

Thế rồi, một luồng sáng phóng ra từ tay cô ấy, còn đôi mắt cá chết kia cũng dần hoạt động lại.

[A-À rế? Mình vừa bị gì…]

[Lilia-chan!? Em có sao không? Tự dưng em bất tỉnh luôn… Có khi nào cơ thể em mệt mỏi quá không vậy? Có đau chỗ nào không?]

[K-Không có gì đâu chị… Hahaha, em xin lỗi. Chỉ là… em vừa mơ thấy một giấc mơ rất kỳ lạ rằng chị là Ma Vương ấy…]

[U-Unn. Nhưng chị là Ma Vương thật mà?]

[... Ehh?]

[A-À ừm thì, như chị đã nói rồi đó, chị từng là một quỷ nhân với danh xưng là Ma Vương.]

[A-Ahaha, v-vậy sao chị. T-Thế hóa ra đó không phải là mơ sao… A-À, chị đã từng là Ma Vương, nhỉ… Vậy ra Ma Vương… bác sĩ Vier là… Ma Vương, Ma Vương là bác sĩ Vier… Ma Vương là Ma Vương… Kyuuuu~~]

[Lilia-chan!? Cố gắng lên em!]

Vừa tỉnh là ngất lần hai… Anh xin lỗi nha, Lilia-san…

Bác sĩ Vier hoảng hốt đỡ cô ấy dậy. Unnn, cảnh này… quen lắm? Tự dưng mình cảm giác cô ấy sẽ bất tỉnh thêm vài lần nữa là sao vậy cà…

[... Chắc tôi đi pha trà đây.]

[... Còn em sẽ mang đồ ăn tới cho Bell-chan và Lynn-chan.]

Thưa Bố, Mẹ— Bác sĩ Vier đã đến giải thích tình hình cho nhóm của Lilia-san. Con không biết có nên nói là không ngoài dự đoán không nữa, Lilia-san lại ngất lần nữa rồi. Unnn, con nên nói sao đây ta— Xin lỗi vì mọi thứ ạ.

*****

<Lời bạt>

Thuốc đau dạ dày… Cho cô nàng tội nghiệp thêm ít liều đi.

<Trans’s note>

Test bàn phím mới, chap này dịch chậm vl :v

Ghi chú

[Lên trên]
Thề mấy đoạn chị chị thế này cứ muốn viết luôn thành hậu tố -oneechan hoặc -neechan vl, nghe dễ thương xỉu luôn :v
Thề mấy đoạn chị chị thế này cứ muốn viết luôn thành hậu tố -oneechan hoặc -neechan vl, nghe dễ thương xỉu luôn :v
Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

mốt buff dạ dày chống đau dùm cái
Xem thêm
ở gần a thì còn đau dạ dày dài dài 🤣
Xem thêm
Đoạn thưa bố mẹ, mẹ viết thiếu kìa:))

Lilia tính ra là ng cần phải để ý nhất đấy. Toàn những ng đẳng cấp trong harem thôi
Xem thêm
Sao ko để luôn hậu tố onee-chan mà phải chuyển sang tiếng việt vậy, để nguyên nó tình cảm hơn á.
Shi~
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
eng vốn dĩ nó dùng big sister ấy, mị dịch eng nên tự dưng thêm hậu tố vô cũng kỳ...
Xem thêm
@SharonGI: hay tham khảo cả bản raw đi ad
Shi~
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời