Solo: Neph lười biếng
*****
Cảnh Bacchus-san nắm chặt đại phủ, chẳng chút do dự, khiến tôi nghĩ ngay đến một chiến binh từng chinh chiến qua vô số trận mạc. Nhưng mà, đây không phải lúc để nghĩ mấy chuyện đó.
[Nghe này, Eden-san. Nhẹ tay thôi đấy, được không? Nhẹ nhàng như thể ngắt một bông hoa ấy……]
[Đã hiểu.]
……Cô ấy thật sự hiểu ý tôi không vậy? Tôi lo lắm á.
Nhưng mà Bacchus-san thì hăng quá rồi, dù tôi có ngăn cũng không thèm nghe đâu…… Chỉ mong Eden-san chịu nương tay một chút thôi……
Trước mặt tôi, nửa như cam chịu số phận, tôi lặng lẽ cầu nguyện cho Bacchus-san. Lúc ấy, ông ấy đạp mạnh một bước về phía trước. Mặt đất rạn nứt vì lực tác động, còn ma lực của Bacchus-san thì gào thét như bão tố.
[Hỡi cường giả chưa rõ danh tính kia! Ta là một trong Ngũ Đại Tướng của Chiến Vương, Thiết Huyết Bacchus! Sẵn sàng ——]
Vừa dứt câu hùng hồn, Bacchus-san lập tức phóng người khỏi mặt đất, và ngay khoảnh khắc sau đó, “nửa thân trên của ông ấy đã cắm ngược vào bức tường phía sau như phi tiêu”……
[Ba… Bacchus-saaaaaaannnn!?]
Chưa kịp nhìn thấy gì, ông ấy đã bị hạ rồi á!? Mặc dù tôi đã nói rồi mà…… Eden-san không phải người để đấu đâu. Cô ấy thật sự không phải người để gây sự đâu……
Hơn nữa, đây là cô ấy vẫn còn nương tay đấy…… Cô ấy đúng nghĩa là hiện thân của gian lận luôn rồi.
Tôi không biết ông ấy đã ngất chưa, nhưng cảnh Bacchus-san dính chặt trên tường khiến cả đấu trường chìm vào im lặng đến mức khó xử không chịu được.
……Một vụ việc hết sức khó đỡ.
Sau đó, tôi nhờ Eden-san chữa trị cho Bacchus-san. Mà cũng may là cô ấy có nương tay thật, nên vết thương không nghiêm trọng lắm……
Sau khi ông ấy tỉnh lại, tôi nhận được con dấu từ Bacchus-san rồi đi ra ngoài đấu trường, đứng chờ Lilia-san và mọi người.
[……E- Eden-san. Cảm ơn và xin lỗi nha. Eden-san mạnh quá nên mấy trận sau tôi không dám nhờ đánh thay nữa đâu…… À, với cả, làm ơn nói chuyện bình thường thôi được không?]
[……Ra vậy, đứa con bé bỏng của ta muốn tự mình cố gắng. Thấy con trưởng thành như thế, lòng Mẹ thật hạnh phúc. Nhưng ta vẫn lo lắm. Nếu thân thể quý giá của con bị lũ rác rưởi ở thế giới này làm tổn thương thì đúng là thảm hoạ. Đúng vậy, thân thể của con là báu vật của thế giới…… Mẹ không thể nào không lo được. Nhưng mà, đúng là trách nhiệm của một người mẹ là phải dõi theo sự trưởng thành của con. Dù rất lo, nhưng vì con, ta sẽ cố nhẫn nhịn. À mà, nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này…… Phải rồi. Hãy tăng thể chất của con lên “ngàn lần” nhé. Tăng cả ma lực nữa, để con có thể quét sạch đám rác rưởi ở thế giới này. Phải, ý tưởng đó thật tuyệt vời! Con của ta là sinh vật tối thượng, chẳng thứ rác rưởi nào được phép vượt qua con ở bất cứ phương diện nào. Đúng rồi! Dù ta có uất ức, ta vẫn bị cấm dọn dẹp đám rác của thế giới này bởi lời hứa với Thần của thế giới này. Nhưng nếu là để con mạnh hơn thì chẳng sao cả. Ừm, làm vậy đi. Với sự trợ giúp của ta, con sẽ vươn tới những đỉnh cao chưa từng có…… Ahh, thật tuyệt vời. Đúng vậy, ta cũng nên……]
[Dừng lại! Eden-san, dừng lại điiiiiiiii!!!]
Cô ấy thật sự đáng sợ! Bộ cô tính biến tôi thành siêu nhân thật à!?
[T- Tôi như bây giờ là đủ rồi! Mà mấy chuyện sửa đổi cơ thể kiểu đó thì……]
[Ahh, con nói đúng. Đứa con bé bỏng của ta đã hoàn mỹ rồi, phải không nào? Ta xin lỗi. Mẹ đã quá dại dột. Đúng là vậy! Con của ta là sinh vật thiêng liêng không thể để ai làm vấy bẩn. Dù là Mẹ đi nữa, cũng thật không thể tha thứ nếu tự ý thay đổi cơ thể con. Nghĩ kỹ lại, làm sao ta có thể cải thiện đứa con đã là “phép màu tối thượng” được chứ…… Không đời nào. Phải, đúng vậy! Đứa con yêu quý của ta đã tuyệt vời và hoàn mỹ nhất ở trạng thái tự nhiên. À, nhưng đừng lo. Dù con không có sức mạnh để chiến đấu, Mẹ vẫn luôn ở đây để bảo vệ con. Ừ, đúng thế, Mẹ sẽ bảo vệ con giỏi hơn bất kỳ ai khác……]
[Tôi van cô luôn đấy! Cô làm ơn đạp thắng lại giùm cái được không!?]
Tôi vội vã cắt lời Eden-san khi thấy đôi mắt cô ấy bắt đầu ngập tràn những hình trái tim mờ đục. Tôi có linh cảm mãnh liệt rằng nếu không dừng cô ấy lại ngay, chuyện gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra.
[D- Dù sao thì, giờ tôi ổn rồi, nên…… Eden-san, cô cứ tiếp tục đi tham quan cũng được mà……]
[Ta hiểu rồi. Ta sẽ làm vậy. Mà đứa con yêu quý của ta định đi đâu tiếp theo thế?]
[À ừm, điểm đến tiếp theo của tôi là…… đấu trường gần đây á.]
Tôi rút ra bài học rồi. Nếu giờ tôi mà nói tôi sẽ đợi Lilia-san và mọi người trước khi tiếp tục, thì kiểu gì cô ấy cũng sẽ nói cái gì kiểu “Bắt con của ta phải đợi, đúng là bất kính mà” cho xem.
Vậy nên, chi bằng tôi cứ báo trước cho cô ấy biết tôi sẽ đi đâu, rồi để cô ấy thoải mái đi tham quan luôn cho xong.
Tôi nghĩ thế, tự thấy mình nghĩ ra được một cách đối phó tuyệt vời với Eden-san rồi mà…… nhưng có vẻ như tôi đã quá ngây thơ.
[Ra vậy. Thế thì, “Mẹ sẽ tiễn con đi.”]
[……Huh?]
[Giờ thì, ta chúc con may mắn. Cố lên nhé. Mẹ trông đợi vào thành công của con đấy.]
[Eh? Đợi!? Khoan đã———]
Eden-san nở một nụ cười đẹp đến nao lòng, rồi cơ thể tôi bị ánh sáng bao phủ, cảnh vật xung quanh thay đổi trong chớp mắt.
……Ra là vậy, cô ấy định làm thế này hả…… Dịch chuyển tôi đi luôn à…… Giờ sao đây? Kiểu này thì tôi không thể gặp lại Lilia-san và mọi người được nữa rồi.
Bị dịch chuyển một cách không thương tiếc đến một nơi cách xa chỗ ban nãy, tôi ngẫm nghĩ một lúc.
Không nên di chuyển thiếu suy nghĩ lúc này. Tôi sẽ giải thích tình hình với Lilia-san qua chim ruồi rồi gặp họ ở bên đó sau.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ, tôi nhanh chóng gửi một con chim ruồi cho Lilia-san.
Giờ thì, việc tôi cần làm chỉ là đợi…… Tôi không biết sẽ xảy ra chuyện gì khi bước vào đấu trường, nên cứ chờ ở đây đã.
[Ồ! Cậu đến rồi hả! Ta đợi cậu nãy giờ đấy!!!]
[…………………..]
Sao mà mọi thứ hôm nay cứ trái với mong đợi của tôi thế nhỉ? Tại sao lại có một con khỉ đột cao ba mét mọc sừng đang tiến về phía tôi vậy……
Không, tôi nói thế không phải là ẩn dụ đâu, cái sinh vật đang tiến tới tôi đây đúng thật là một con khỉ đột. Lông đen, tay to, dáng đi y hệt luôn. Điểm khác biệt duy nhất là nó có một cái sừng to tướng trên đầu.
K- Khoan, khoan đã, bình tĩnh lại nào…… Chỉ vì trông giống khỉ đột mà gọi người ta là khỉ đột thì hơi bất lịch sự rồi. Có thể chỉ là giống thôi……
[Ta là một trong Ngũ Đại Tướng của Chiến Vương! Hào Kiệt “Kong”! Ta rất vui khi cậu đã đến, hỡi thiếu niên đến từ thế giới khác!!!]
Tên của ông còn khỉ đột hơn cả ngoại hình nữa!?
[Ah, errr, tôi là Miyama Kaito. Rất hân hạnh được gặp ông.]
[Ồ! Việc cậu đến đây có nghĩa là cậu đã đánh bại Bacchus rồi. Dù cơ thể cậu gầy như cành cây thế kia, cậu cũng giỏi thật đấy nha!?]
[À không, người đánh bại Bacchus là……]
[Đối thủ kế tiếp của cậu chính là ta hả! Được rồi, bắt đầu thôi! Nói trước là ta không non tay như Bacchus đâu nhé!!!]
[K- Khoan đã, tôi vẫn đang đợi người……]
[Đi nào! Theo ta!!!]
Con khỉ đột này hoàn toàn không thèm nghe tôi nói gì hết!? Không thể giao tiếp tử tế nổi luôn ấy!?
Con khỉ đột…… không, phải gọi là Kong-san, ông ấy vác tôi lên vai rồi kéo tuốt vào đấu trường.
Khi chúng tôi bước vào trong, Kong-san đặt tôi xuống, vỗ ngực bằng hai tay rồi cất tiếng…… Đó rõ ràng là kiểu đập ngực đặc trưng luôn…… Không lẫn đi đâu được, ông ấy đích thị là khỉ đột.
[Rồi! Bắt đầu thôi! Đừng lo, ta biết cậu yếu, nên sẽ cho cậu một chút ưu tiên! Nếu muốn cử người đấu thay cũng được!!! Nào, chuẩn bị đi!!!]
[………………….]
Không, vì thế tôi mới ngồi đây đợi người có thể đấu thay tôi mà…… Chính ông là người lôi tôi vào tình cảnh này đấy……
N- Nhưng mà giờ làm sao đây? Gọi Eden-san thì không ổn chút nào. Dù cô ấy đối xử rất dịu dàng với tôi, nhưng lại cực kỳ tàn nhẫn với cư dân ở thế giới này. Cô ấy từng gọi họ là rác rưởi luôn mà. Lần trước cô ấy còn nương tay với Bacchus-san, nhưng chưa chắc lần này đã như vậy.
Vậy nên, tôi muốn nhờ ai đó khác làm người đại diện…… nhưng mà biết nhờ ai bây giờ? C- Có ai cứu tôi với được không!?
[……Thô lỗ và mọi rợ. Bảo sao tôi ghét đám thuộc hạ của Chiến Vương. Ngươi nghĩ một con khỉ đột không có trí tuệ hay khí chất lại có quyền nói chuyện hỗn láo với Miyama-sama chắc?]
[……P- Pandora-san?]
[Miyama-sama, xin hãy để việc này cho thần. Là “người đại diện” của Miyama-sama, thần sẽ xử lý tên bất kính này thật thích đáng.]
[Eh? K- Khoan, nhưng mà Pandora-san là……]
[Đừng lo. Nhờ vào sự chu đáo của Shalltear-sama, thần cũng đã được trao huy hiệu xác nhận là “đồng hành của Miyama-sama”.]
……Ooooooiii, Alice? Sao tự tiện tăng số người đồng hành của anh vậy hả? Với lại, không hiểu sao tôi có cảm giác Pandora-san này cũng là một người cực kỳ nguy hiểm đó!?
[Ahh, yên tâm đi. Thần sẽ không chỉ khiến hắn ngất xỉu vì dám hỗn với Miyama-sama đâu. Thần sẽ khiến hắn “hối hận vì đã được sinh ra”, rồi dạy dỗ lại hắn để không bao giờ dám ăn nói vô lễ với Miyama-sama nữa.]
[…………………..]
[Thần sẽ khiến hắn gào thét đến mức không còn sức để mà gào nữa.]
……Vừa mới xong vụ Eden-san thì lại tới một người nguy hiểm kiểu khác xuất hiện…… Tôi không phải Lilia-san, mà tôi cảm thấy đau dạ dày thật rồi đây.
Thưa Bố, Mẹ———— Vừa mới thuyết phục được Eden-san, thì lại có một người khác đến giúp, mà còn là một kiểu nguy hiểm hoàn toàn mới…… Rốt cuộc hôm nay là cái ngày gì vậy? Chẳng lẽ——— là cái ngày xui xẻo định mệnh!?
*****
<Lời bạt>
~~ Doki! Lực lượng chi viện toàn Yandere ~~
Mama Eden: Kiểu xử lý đối phương trong chớp mắt
Pandora: Kiểu tra tấn đến khi đối phương hối hận vì được sinh ra


7 Bình luận
ĐEN
YAAI