Web Novel - Main Story
383 - Khởi đầu cho trận chiến khó khăn nhất
8 Bình luận - Độ dài: 1,478 từ - Cập nhật:
Trans: Neph
*****
Tháp Trung Tâm, đúng như cái tên của nó, đứng sừng sững ở chính giữa thành phố. Khu vực xung quanh là một quảng trường khổng lồ, rộng đến mức có thể chứa nguyên một ngôi làng.
Dù vẫn còn một ngày nữa lễ hội mới chính thức bắt đầu, nơi này đã chật kín người. Dân số ở Quỷ Giới, nơi phần lớn đều là những kẻ bất tử, quả thật quá khủng khiếp, và dù đây là sự kiện chỉ những ai có thư mời mới được tham gia, vậy mà số lượng người tụ tập vẫn nhiều đến mức đáng kinh ngạc.
Kuro dẫn tôi bước vào tòa tháp khổng lồ ấy.
[Nhắc mới nhớ, tòa tháp này ngoài buổi tiệc cuối cùng ra thì còn dùng để làm gì không?]
[Ừm, đây cũng là nơi gia đình em và thuộc hạ của họ ở. Nhưng mà, “30 tầng trên cùng” là dành riêng cho chỗ ở của Kaito-kun đấy.]
[Cái kích thước này đúng là phi lý thật.]
Cái này trông như thể cả tòa nhà này là khách sạn của riêng tôi vậy…… Nghiêm túc mà nói, nơi này là cái kiểu gì vậy?
Trong đầu tôi vừa hồi hộp vừa lo lắng, bước theo Kuro tiến vào bên trong tháp. Tầng đầu tiên là một đại sảnh rộng lớn, và có mấy cái ma pháp trận to đùng đặt khắp nơi.
[……Những ma pháp trận đó là gì vậy?]
[Để dùng dịch chuyển lên các tầng khác. Tháp Trung Tâm nhiều tầng quá, chỉ leo cầu thang thì chẳng ai chịu nổi đâu.]
[À ra vậy…… Vậy thì, lên thôi……]
[Không, không. Kaito-kun sẽ dùng “ma pháp trận ở giữa kia cơ”. Cái ma pháp trận đó được làm riêng cho Kaito-kun đó!]
Khoan đã nào, ngay cả ở đây mà tôi cũng bị chơi cái trò xấu hổ này hả!? Phải đi ra giữa sảnh rộng chình ình kia chỉ để dùng một cái ma pháp trận dành riêng cho tôi…… Được tiếp đãi kiểu VIP đến mức này, tôi thực sự chẳng thấy thoải mái chút nào.
Cảm nhận được những ánh mắt đang dồn về phía mình, tôi đành bước đến ma pháp trận ở giữa cùng với Kuro…… và cuối cùng, chúng tôi tới khu chỗ ở dành cho tôi.
[……Đây là đâu? Cái gì thế này?]
[Ehehe, sao nào? Ấn tượng chứ?]
[K- Không, khoan đã, ấn tượng thì cũng ấn tượng…… nhưng anh chắc chắn mình đang đứng trong một căn phòng cơ mà, tại sao anh lại thấy “bầu trời xanh” thế kia!?]
[Ở đây còn có thể đi câu cá nữa đấy!]
Ngay khi bước vào, thứ đập vào mắt tôi là một đồng cỏ rộng mênh mông và một cái hồ…… Không, không, nơi này kỳ lạ quá mức rồi.
Và ngay trước mặt tôi, cái thứ khổng lồ đó……
[……Tại sao ở đây lại có cả một “tòa lâu đài” nữa!?] [note77068]
[Đây là kiểu lâu đài giống như trong thế giới của Kaito-kun đấy!]
Không, không, thế giới của tôi làm gì còn ai sống trong lâu đài nữa!!! Mà thôi, cũng có thể còn một vài nơi…… nhưng dù thế nào thì……
Vấn đề là ở đây không chỉ có lâu đài. Khu vực xung quanh lâu đài được bố trí đầy những ma pháp trận dịch chuyển giống hệt như cái tôi thấy ở đại sảnh, và tôi có thể hình dung ra chúng nối đến rất nhiều nơi khác.
[……Mà mấy ma pháp trận dịch chuyển kia là gì thế?]
[Để xem nào. Có “bể bơi”, “đấu trường”, “khu mua sắm”…… chúng kết nối đến đủ mọi nơi đấy! Hơn nữa, ma pháp trận ở phía sau tòa lâu đài còn có thể đưa Kaito-kun đến khắp khu vực tổ chức sự kiện nữa! Còn có cả một ma pháp trận ngay trong phòng Kaito-kun, dịch chuyển thẳng tới “suối nước nóng” luôn!]
[……Nhiều quá rồi đấy. Ý anh là, ở đây mà cũng có suối nước nóng cơ à?]
[Unnn. Em nhớ bên thế giới của Kaito-kun gọi là suối nước nóng tự nhiên ấy nhỉ.]
[……Và cái nước đó lấy từ đâu vậy!?]
Mọi thứ hoàn toàn vượt ngoài phạm trù lẽ thường của tôi. Cảm giác đầu mình bắt đầu nhức nhối, tôi men theo mép hồ tiến về phía trước cổng lâu đài.
Ngay khi tôi vừa đến, cánh cổng khổng lồ bỗng mở ra như thể cảm nhận được sự hiện diện của tôi, và Ein-san bước ra từ bên trong.
[Kaito-sama, chào mừng anh. Như anh đã nghe rồi, từ hôm nay đến khi Lễ hội Lục Vương kết thúc, em sẽ phụ trách chăm sóc cho anh.]
[Ah, ừm. N- Nhờ cô giúp đỡ.]
[Vậy thì, xin mời đi lối này……]
Sau cái cúi chào rất lễ độ, tôi đi theo Ein-san vào bên trong lâu đài…… và khi bước vào trong, hành lang nơi này chẳng khác nào một cung điện lộng lẫy.
[Bên trong lại theo phong cách phương Tây á!?]
[Ah, không sao đâu. Trong các phòng vẫn có chiếu tatami và những thứ tương tự mà.]
[……Unnn. Giờ tôi cũng chẳng biết cái gì gọi là ổn nữa rồi……]
Dù vậy, nơi này quả thật quá kinh khủng. Mỗi món trang trí mà tôi nhìn thấy trong hành lang đều trông cực kỳ đắt đỏ…… Tôi thật sự được tiếp đãi như một vị quốc khách, điều đó khiến tôi cảm thấy căng thẳng một cách kỳ lạ.
Ein-san bắt đầu dẫn tôi tham quan, và vì lý do gì đó, điểm đến đầu tiên lại là phòng ngủ.
Phòng ngủ là kiểu phòng trải chiếu tatami…… nhưng ngay chính giữa lại đặt một chiếc giường. Ừm. Một chiếc giường nằm trên chiếu tatami. Thôi khỏi nói gì thêm nữa.
Đã thế, cái giường này còn to đến mức Megiddo-san có thể nằm thoải mái trên đó, rộng đến mức tôi chẳng biết phải làm gì với cái không gian dư thừa ấy.
Và không hiểu sao, trên giường lại có đến “bốn” chiếc gối xếp cạnh nhau……
[……Này, Kuro.]
[Unnn?]
[Sao lại có bốn cái gối vậy?]
[Eh? À thì, một cái cho Kaito-kun, một cái cho “em”, một cho “Isis” và một cho “Shalltear” chứ sao!]
[…………………..]
Eh? Sao em ấy nói cứ như điều hiển nhiên thế!? Em ấy vừa thản nhiên tuyên bố rằng bốn người sẽ ngủ chung sao…… Eh!? Thật sao!? Thật á!?
[……A- Anh không nghĩ là…… chẳng lẽ Kuro cũng sẽ ở đây luôn à?]
[Đúng thế chứ còn gì nữa? Chúng ta sẽ ngủ cùng nhau, rồi lại “tắm chung” nữa~~.]
[……………….]
Em ấy định hạ gục tôi thật rồi. Em ấy hoàn toàn định làm tan biến mọi lý trí của tôi.
Phải ở trong tình cảnh thế này suốt 7 ngày, tôi phải làm sao đây? Không, chuyện này chẳng còn là đùa nữa rồi.
Đang lúc tôi còn bàng hoàng với những lời vừa nghe, Ein-san chợt ghé sát lại gần và khẽ thì thầm bên tai tôi.
[……Nếu Kaito-sama muốn, em cũng có thể lo liệu để phục vụ anh vào ban đêm. Lúc đó, anh cứ thoải mái sai bảo em theo ý thích.]
Sao cô lại tham gia vào cái trận chiến này làm gì thế hả!? Xin cô đừng thì thầm bên tai tôi bằng cái giọng gợi cảm ấy nữa! Với trai tân như tôi, cái đó là sát thương chí mạng đấy biết không!?
T- Tự dưng sao tôi lại cảm thấy bất an về tương lai thế này…… Liệu tôi có thể sống sót qua Lễ hội Lục Vương lần này không đây?
Thưa Bố, Mẹ———— Khu chỗ ở mà con được đưa đến quả thật không giống với bất cứ thứ gì bình thường cả. Điều khiến con sốc nhất chính là con sẽ phải ở chung với Kuro và những người khác suốt thời gian diễn ra Lễ hội Lục Vương. Có lẽ———— Đây sẽ là khởi đầu cho trận chiến khó khăn nhất trong đời con.
*****
<Lời bạt>
Hôm nay là kỷ niệm một năm ra mắt tác phẩm này. Cảm ơn tất cả mọi người đã luôn ủng hộ. Nhờ mọi người mà tôi mới có thể đi xa đến như vậy.
Tôi đang tổ chức một cuộc bình chọn nhân vật được yêu thích nhất nhân dịp kỷ niệm một năm, mọi người thích thì cứ tham gia nhé.
Ngoài ra, có lý do vì sao tôi kết thúc chương tại đây…… Đó là bởi chương tiếp theo sẽ ở “góc nhìn của Kuro”. Không phải là tôi cố ý ưu ái nữ chính để được bình chọn đâu nhé? Dù sao thì…… tôi cũng thích cô ấy thật.


8 Bình luận
Mà arc của ein bao giờ đến nhỉ