Isekai Walking
Arukuhito Nitto Yuu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 108 - 222 : Vương quốc ma thuật Efa

Chương 137

0 Bình luận - Độ dài: 1,409 từ - Cập nhật:

Về đến nhà, tôi dạy thêm một chút về nấu ăn, rồi ở một mình trong phòng để luyện kim.

Chuyến thám hiểm hầm ngục đó đã khiến tôi phải suy nghĩ về một vài điều. Không chỉ là về hầm ngục, mà cái lối suy nghĩ rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn bằng cách nào đó của tôi đã quá non nớt. Tôi có cảm giác rằng vì đã đọc về các loại quái vật xuất hiện ở những tầng đó, tôi đã đi trong hầm ngục mà không có nhiều ý thức về sự nguy hiểm.

Tôi đã lên mặt ở hội và nói rằng các mạo hiểm giả đã chuẩn bị kém cỏi, nhưng có lẽ tôi đã hoàn toàn bất lực nếu không có các kỹ năng của mình.

Lựa chọn an toàn nhất khi nghe về chủng loài cấp cao có lẽ là nên quay về.

Tôi đã cố gắng tạo ra một khoảng an toàn khi ở trong hầm ngục, nhưng tôi cần phải tính đến việc mình luôn có thể bị kéo vào một chuyện gì đó bất ngờ. Và khi điều đó xảy ra, thì đã quá muộn để nghĩ xem mình nên làm gì.

Ngoài ra, tôi sẽ phải đánh bại những con trùm nếu muốn tiếp tục khám phá hầm ngục. Tôi muốn tạo một cái cớ phòng khi có ai đó thấy tôi dùng súng. Khi đó tôi có thể nói rằng mình nhặt được nó từ rương báu của trùm.

Súng là át chủ bài của tôi, nhưng sự kỳ lạ của chúng khiến chúng khó sử dụng. Nếu mọi người biết về chúng, chúng vẫn sẽ là vũ khí hiếm, nhưng có lẽ tôi có thể sử dụng chúng mà không gặp nhiều vấn đề, vì mọi người đã biết về sự tồn tại của chúng. Chắc là vậy.

Mặc dù tốt nhất vẫn là không nên dùng chúng trừ khi thực sự cần thiết.

Điều tôi sợ nhất là ai đó có thể thấy thứ vũ khí kỳ lạ đó, bắt đầu xâu chuỗi các manh mối, và điều tra xem tôi thực sự là ai. Tôi phải bảo vệ bản thân khỏi bị bại lộ và để vương quốc đó vươn tay đến chỗ mình. Có lẽ tôi nên tìm hiểu về những người đã được triệu hồi đến thế giới này trước tôi.

Nhưng trước hết, chúng tôi phải trở nên mạnh mẽ hơn, và mọi người cần phải thành thạo việc sử dụng năng lượng ma thuật của mình, bắt đầu từ Mia.

Tôi bắt đầu tự hỏi tại sao mọi chuyện lại không suôn sẻ, nhưng lý do thì đã rõ ràng. Mọi người không thể nhìn thấy năng lượng ma thuật, nên họ phải tự mày mò dựa vào cảm giác.

Leila và nhóm của cô ấy có thể sử dụng năng lượng ma thuật rất tốt, nhưng họ có nền tảng từ những gì học được ở học viện, và kinh nghiệm của một mạo hiểm giả. Yor cũng tự mình nghiên cứu, và tôi đã thấy cô ấy nói chuyện với những người khác về nó, nên điều đó có lẽ cũng đóng một vai trò. Cũng có một thực tế là có lẽ tôi không giỏi giải thích cho lắm…

Vậy tôi nên làm gì đây? Làm cho họ có thể nhìn thấy năng lượng ma thuật giống như tôi.

Tôi đặt tất cả các vật phẩm cần thiết lên bàn.

Có một thứ trong danh sách các vật phẩm có thể biến đổi có vẻ phù hợp với những gì tôi muốn, nên tôi sẽ dùng nó làm tài liệu tham khảo.

Ma thạch của sói bóng đêm, thủy tinh, quặng, thuốc mana…

Đầu tiên tôi xem mình có loại quặng nào. Tôi cần một thứ vừa cứng vừa nhẹ để làm gọng kính. Tôi chế tạo nó trong khi truyền năng lượng ma thuật vào.

Sau khi xong, tôi biến đổi ma thạch của sói bóng đêm và thủy tinh, trong khi hình dung ra những tròng kính có thể hiển thị năng lượng ma thuật. Tôi phải truyền rất nhiều năng lượng ma thuật vào chúng để tăng cường độ cứng, tránh bị nứt vỡ.

Sau đó tôi nghỉ một lát. Tôi cần uống một lọ thuốc mana, vì tôi đã đến giới hạn của mình. Khi MP đã hồi phục, tôi kết hợp gọng kính và tròng kính lại, và thế là xong.

Nói ra thì có vẻ đơn giản, nhưng tôi đã làm việc rất chăm chỉ. Cùng với quá trình thử và sai, tôi đã mất khoảng hai giờ đồng hồ. Và tôi đã phải thực hiện rất nhiều điều chỉnh nhỏ.

“Mia, cô có rảnh một chút không?”

Tôi nhận ra mình không thể tự mình thử nghiệm nó, nên tôi gõ cửa phòng bên cạnh.

Khi Mia mở cửa, tôi để ý thấy cô ấy đang mặc đồ ngủ. Cô ấy đang chuẩn bị đi ngủ à? Tôi không nghĩ mình đã từng thấy cô ấy mặc bộ đó trước đây, nên nó khiến tim tôi đập thình thịch. Không, không phải là ‘hơi hơi’.

“Có chuyện gì vậy Sora?”

“À, xin lỗi. Cô có thể đeo thứ này vào được không?”

Mia trông tò mò khi tôi đưa cho cô ấy cặp kính. Tôi không phải là người đặc biệt thích con gái đeo kính hay gì, nhưng tôi vẫn thấy nó rất hợp. Tôi giữ phần suy nghĩ cuối cùng đó cho riêng mình.

“Được rồi, em đeo rồi, nhưng…?”

Cô ấy trông có vẻ bối rối. Ôi không. Chẳng lẽ những gì tôi nghĩ đã lộ hết ra mặt rồi sao? Tôi ngay lập tức làm ra vẻ mặt nghiêm túc.

“Cô có thể nhìn vào cái này khi đang đeo kính không?”

Tôi lấy ra một viên ma thạch mà tôi đã làm để luyện tập năng lượng ma thuật, giơ nó lên trước mặt Mia, và truyền năng lượng ma thuật vào đó.

“Ể?”

Mia có vẻ ngạc nhiên.

“Cô có thấy gì không?”

“Có. Em thấy ánh sáng chảy từ tay anh vào viên ma thạch.”

“Chính xác. Cặp kính đó là một vật phẩm ma thuật giúp nhìn thấy được năng lượng ma thuật.”

“Năng lượng ma thuật?”

“Đúng vậy. Rất khó để tìm kiếm năng lượng ma thuật chỉ bằng cảm giác, phải không? Tôi nghĩ sẽ dễ dàng hơn cho tất cả mọi người nếu có thể thực sự nhìn thấy nó. Cô thấy sao?”

“Với cái này thì em có thể hiểu được rồi. Tuyệt quá. Thật không thể tin được, Sora.”

Cô ấy phấn khích hơn tôi tưởng.

Tôi đưa viên ma thạch cho Mia, và cô ấy cũng truyền năng lượng ma thuật vào đó.

Nó diễn ra suôn sẻ hơn bao giờ hết. Cô ấy cứ liên tục “ồ” và “à”, có lẽ vì quá phấn khích.

“Chị Mia, chị ồn ào quá.”

Hikari xuất hiện từ phía sau với đôi mắt ngái ngủ.

Cô bé cũng đang mặc một bộ đồ ngủ dễ thương. Thực ra là giống hệt của Mia.

“Chị xin lỗi Hikari. Chị đã đánh thức em dậy à?”

“Vâng. Em buồn ngủ.”

“Hôm nay chúng ta kết thúc ở đây thôi. Tôi còn muốn thử nghiệm thêm, nhưng để mai làm.”

Tôi nói, nhưng Mia trông không có vẻ bị thuyết phục cho lắm. Tôi đoán một phần là do tôi đã gõ cửa phòng cô ấy vào đêm khuya với thứ này. Chỉ là tôi cảm thấy không chắc chắn. Tôi sẽ không thể ngủ được nếu không biết nó có hoạt động hay không.

Mia trở về phòng với cặp kính vẫn còn trên mặt.

Ngày mai tôi sẽ cho Hikari và Sera thử chúng. Nếu họ cũng có thể sử dụng năng lượng ma thuật, điều đó sẽ nâng cao sức chiến đấu của chúng tôi lên khá nhiều. Nhưng Sera vốn không có nhiều năng lượng ma thuật, nên cô ấy có lẽ không thể sử dụng nó trừ khi dùng với một vũ khí làm từ vật liệu có tính dẫn cao như mithril.

Vậy thì chúng ta có nên để cô ấy sử dụng năng lượng ma thuật theo những cách khác không? Năng lượng ma thuật không bị tiêu hao trừ khi sử dụng phép thuật, nên nếu để không thì thật lãng phí.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận