• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 110

3 Bình luận - Độ dài: 1,907 từ - Cập nhật:

Phán quyết cuối cùng dĩ nhiên là không có tội.

 Như Carla, Enrico và mọi người đã dự đoán, Carla được tuyên trắng án vì hành động giết người được xem là tự vệ và không lâu sau đó, phiên tòa kết thúc.

Tuy nhiên, tâm trí Carla rối bời vì chuyện vừa nãy.

Phiên tòa đã kết thúc theo cách tồi tệ nhất có thể trong số những hướng tồi tệ cô đã lo sợ và cô ấy thấy bản thân ngồi trên ghế bị cáo, từ từ đứng dậy để rời khỏi phòng xử án.

Lời thỉnh cầu được Contred khéo léo pha trộn giữa sự thật và dối trá sẽ hiệu quả đến mức nào?

Carla có thể dễ dàng đoán trước rằng nó sẽ để lại một vết nhơ đáng kể cho danh dự của gia tộc Cascata.

Bằng chứng cho điều này là ngay khoảnh khắc cô bước ra khỏi phòng xử án, ánh mắt của các quý tộc, những người đã rời đi trước đó, đồng loạt quay về phía cô.

Những ánh mắt như những mũi tên bay tới và xuyên qua cô.

Chúng lạnh lùng và khinh miệt hơn rất nhiều so với khi cô mất cánh tay, và chúng là những cái nhìn khinh bỉ lạnh lẽo hướng về cô vì đã giao du với thường dân và vì đã gây ra án mạng vì điều đó.

‘Phẩm giá của g'iới quý tộc sao có thể bị hủy hoại đến mức này...’

‘Đây là cái mà Cascata đã trở thành sao? Danh dự của một gia tộc quý tộc lớn đã đi đâu mất rồi?’

Trong thực tế, những cuộc trò chuyện như vậy sẽ không xảy ra.

Ít nhất Carla vẫn khoác lên mình vẻ ngoài của con gái cả gia tộc quý tộc lớn Cascata và sẽ không có ai đủ gan để thì thầm những lời như vậy khi có mặt cô.

Nhưng cô cảm thấy như mình có thể nghe thấy những lời thì thầm đó.

Dường như ánh mắt của họ đang nói lên những ý đại loại thế và Carla không thể ngẩng đầu lên.

"Carla, Carla. Em ổn chứ?"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Carla cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.

Albina, với vẻ mặt lo lắng, nắm lấy vai cô và lay nhẹ.

"Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Mặc dù là một giảng viên, nhưng Albina vẫn khó có thể được coi là một quý tộc nên cô ấy không thể vào khu vực khán giả.

Và bên cạnh cô ấy, Lorenzo lặng lẽ nhìn Carla.

"Thấy em ra an toàn, có vẻ như em không bị giam giữ hay gì cả, nhưng em ổn chứ? Sắc mặt em tệ quá."

"...E ổn, em ổn. Vâng."

Carla lắc đầu và gạt tay Albina ra khỏi vai mình. Như thể chờ đợi khoảnh khắc đó, Lorenzo bước đến gần Carla và nói.

"Carla. Enrico đang đợi em ở ngoài. Tôi nghĩ tốt nhất là em nên đến gặp ông ấy ngay."

"...Vâng."

Carla yếu ớt gật đầu và đi dọc hành lang.

Thực ra, nói rằng cô không đoán trước được điều này thì là nói dối.

Cô ấy không biết Kiara sẽ đưa ra lời khai như thế nào nhưng cô đã không nghĩ rằng nó sẽ có lợi cho mình.

Cô ấy chỉ thấy Lucas với thuốc kích dục, đó là giới hạn lời khai của cô ấy.

Những chi tiết thêm vào hoàn toàn là kỹ năng của Contred.

Contred đã khéo léo pha trộn sự thật và dối trá với một nhận xét duy nhất của Kiara.

Ông ta hẳn đã biết rằng mình không thể lật ngược phán quyết.

Và việc tận dụng điều đó để làm hoen ố danh dự của Cascata thì có lẽ điều đó thậm chí còn thực tế hơn.

Bỏ lại phía sau ánh mắt lo lắng của Albina và Lorenzo, cô bước ra khỏi phòng xử án.

Đi bộ đến điểm dừng xe ngựa nơi chiếc xe đang đậu, Carla từ từ quét mắt qua chiếc xe được trang trí bằng huy hiệu gia tộc Cascata và thận trọng mở cửa.

"Vào đi."

Enrico, ngồi bên trong xe ngựa, thậm chí không thèm nhìn cô.

Ông giữ nguyên tư thế, nhìn thẳng về phía trước, thậm chí không liếc nhìn cô.

"...Vâng."

Điều đó là điều dễ hiểu thôi.

Cô nghĩ ông ấy có thể tát cô ngay lập tức nhưng đây là một phản ứng tốt hơn cô ấy đã dự đoán.

"Ngồi xuống. Fabio, con cũng vậy."

Carla lặng lẽ ngồi xuống ghế mà không nói một lời.

Fabio nhìn cô ấy với ánh mắt thông cảm nhưng cậu vẫn im lặng như thể cậu ấy đã nghe điều gì đó từ Enrico.

"Carla."

"...Vâng."

"Đừng lo lắng về nó."

Carla, người đã cúi đầu, ngay lập tức ngẩng đầu lên trước những lời đó.

Cô ấy đã nghĩ ông ta sẽ nổi giận về việc gia tộc bị bôi tro trát trấu.

Nhưng bất ngờ thay là không có dấu hiệu kích động nào trong ánh mắt Enrico hướng về Carla.

"Nếu con pha trộn một sự thật với mười lời nói dối, con không thể phân biệt được điều gì là thật và điều gì là giả. Scheiskell là một thứ duy nhất có thể làm điều đó với Cascata."

Giọng điệu điềm tĩnh của Enrico tiếp tục.

"Từ khoảnh khắc chúng ta chấp nhận Ivan Contadino, dường như chúng ta đã mang trên mình vết nhơ của Cascata. Và... Cascata không yếu đến mức không chịu nỏi vết thương này. Sức mạnh của một gia tộc đã chia sẻ lịch sử với Đế Quốc sẽ không mất đi vẻ rực rỡ của nó vì một vết nhơ như vậy."

"...Nhưng con..."

"Dù sao đi nữa thì con là một cô con gái. Một cô con gái có thể làm gì mà dẫn đến những tin đồn kéo dài?"

Nếu con trai, người sẽ là người thừa kế của gia tộc, có những hành vi đáng hổ thẹn, điều đó sẽ dẫn đến những tin đồn tai tiếng.

Giống như Lucas của Scheiskell, sự thiếu đạo đức và nhân cách của hắn ta sẽ được bàn tán trong một thời gian khá dài, thậm chí còn gợi lên sự thông cảm cho gia chủ Scheiskell vì có đứa con mát lòng mát dạ như vậy.

"Vậy thì đừng lo lắng về nó. Nó thậm chí có thể là một điều tốt. Nếu con có thể giúp Ivan nhanh chóng trưởng thành thành một cá nhân xứng đáng, danh tiếng của Cascata sẽ còn lên cao hơn nữa. Con có hiểu điều ta đang nói không?"

Carla nhìn chằm chằm vào Enrico với miệng há hốc.

Với tính cách của ông ta, cô chưa bao giờ mong đợi một phản ứng như vậy...

"Vâng."

"Và hãy chú ý hơn đến Ivan Contadino. Scheiskell đầy rẫy những con chuột độc. Con không bao giờ biết chúng có thể mang theo loại độc nào trong những móng vuốt nhỏ bé đó. Nếu có chuyện gì xảy ra với Ivan Contadino, đó mới là lúc danh dự của con thực sự xuống dốc."

Nói cách khác, thông điệp của Enrico rõ ràng.

Vết nhơ đã mang trên mình thì không thể làm gì được.

Và vết nhơ đó không phải là vấn đề đáng kể đối với Cascata.

Có những cách để rửa sạch nó nên không cần phải lo lắng về nó bây giờ.

"...Con sẽ cố gắng hết sức."

"Tài năng của Ivan..."

Có lẽ. Enrico có điều gì đó đang đè nặng trong lòng một lát nhưng dù sao đi nữa thì...

"Tài năng đó là thật. Nếu con quản lý cậu ta tốt, cậu ta có thể đẩy lùi mấy tên đáng thương như Bricone hay Aufstieg và trở thành một Trụ Cột mới."

"Con sẽ cố gắng hết sức."

"Tốt. Vậy thì ta sẽ đưa con đến Học Viện. Sau đó, mọi chuyện sẽ do con tự lo liệu. Con phải cố gắng hết sức để không mang lại thêm điều ô nhục cho gia tộc."

Carla gật đầu với vẻ mặt kiên quyết.

*

"Dù sao đi nữa thì mọi chuyện suôn sẻ vô cùng nên ta thật lòng cảm thấy nhẹ nhõm."

Ngay cả khi nói vậy, Contred vẫn có vẻ mặt có phần không hài long mà thậm chí còn bất an. Ly rượu vang trên tay ông ta vẫn chứa đầy chất lỏng màu đỏ thẫm lấp lánh và sau khi nhấp một ngụm, Contred thở dài.

"Thật đáng tiếc khi đây là tất cả những gì chúng ta có thể làm. Có vẻ như sức mạnh của Cascata và Scheiskell đã cách biệt quá lớn để có thể vượt qua bây giờ."

"Nó sẽ sớm đảo ngược thôi nên đừng lo lắng quá nhiều."

"..."

Contred nhìn người phụ nữ ngồi đối diện mà không đáp lại. Đặt chiếc ly rượu vang đang lung lay xuống, Contred đẩy một chiếc hộp nhỏ đã ở trên bàn về phía cô ta.

"Sử dụng nó một cách tiết kiệm đi. Nếu bị phát hiện, Scheiskell của chúng ta sẽ không đứng ra chịu trách nhiệm đâu."

"Đừng lo lắng về điều đó, thưa ngài."

Người phụ nữ tóc trắng với đôi mắt đỏ mỉm cười rạng rỡ.

"Mọi thứ sẽ diễn ra theo lẽ tự nhiên của nó."

"...Cô nói hay lắm."

*

Trong gương, ánh mắt của Regina trông thật vô hồn.

Từng lấp lánh với màu xanh lam như một viên ngọc nở rộ sự sống, đôi mắt của cô gái giờ đây giống như những mảnh vỡ của một viên đá quý bị vỡ nát, bị nhấn chìm vào vực thẳm tối tâm và đã đánh mất đi vẻ rực rỡ và trở nên đục ngầu.

"Mình không làm gì sai cả."

Regina siết chặt chai lọ cô đang cầm. Chất lỏng trong suốt bên trong chai hơi lung lay theo cử động của cô mà tạo ra những bong bóng.

"Carla đã làm điều gì đó sai. Chính Carla... đã gây ra điều này. Ivan lẽ ra phải là của mình. Không phải vậy sao... Nhưng, nhưng... Carla, con khốn đó đã phá hỏng mọi thứ."

Bóng tối thoáng qua trong mắt Regina nhanh đến mức không ai nhận ra.

"Bây giờ sẽ ổn thôi. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Carla... đã mê hoặc Ivan. Nếu mình cho cậu ấy uống thứ này, cậu ấy sẽ trở lại bình thường. Không phải với Carla... mà là với mình... cậu ấy sẽ quay về với mình."

Người phụ nữ tóc trắng với đôi mắt đỏ.

Mặc dù Regina thậm chí không biết tên chị ấy nhưng chị ấy giống như một ân nhân đối với cô.

Liều tính dược người chị đó trao cho cô...

Nếu cô cho Ivan uống cái này thì cậu sẽ quay lại với cô như lời chị ấy.

Regina ôm chặt lọ thuốc vào ngực một lần nữa.

Liều tình dược sẽ đưa Ivan trở lại với cô. Nếu cô cho Ivan uống cái này, tình yêu của cô sẽ được đền đáp một lần nữa.

Regina tin điều này mà không một chút nghi ngờ.

Đối với cô, liều thuốc này không khác gì sự cứu rỗi.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Có gì khó khăn lắm đâu nhể? Bốn trụ cột đều dựa trên sức mạnh, Scheiskell vốn nền tảng đã yếu, mất Lukas thì sụp đổ là chuyện thời gian. Ivan trong khi đó lại quá mạnh, chỉ cần tìm cách dựng sân khấu cho nó múa là dư luận lại xoay chiều thành "Scheiskell còn yếu kém hơn cả thường dân" mà :))
Xem thêm