• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 89

1 Bình luận - Độ dài: 1,967 từ - Cập nhật:

Trong bốn Trụ Cột chống đỡ Đế Quốc, gia tộc Aufstieg là kỳ dị nhất.

Theo lời kể của những người từng đến dinh thự các Trụ Cột, không ai phủ nhận rằng phong tục nhà Aufstieg là dị biệt nhất.

"Ngay cả dinh thự của họ cũng rất khác thường, phải không?"

"Đúng vậy."

Ivan gật đầu đồng ý với Carla.

Quả thực, không khí trong dinh thự này vô cùng kỳ lạ.

Giới quý tộc thường ưa chuộng trần nhà cao. Dĩ nhiên, không thể cao hơn Hoàng cung và ngay cả giữa các quý tộc cũng có thứ bậc nên có giới hạn nhất định. Nhưng đa số đều cố gắng xây dinh thự cao sát mức cho phép.

Tuy nhiên, nhà Aufstieg lại đi ngược lại. Các công trình cao hơn hai tầng cực kỳ hiếm. Hầu hết là nhà một tầng. Thỉnh thoảng có công trình hai tầng, với mái dốc đứng khiến tổng thể dinh thự trông như một cụm nhà trong làng.

Nếu không có bức tường đá trắng bao quanh, nơi này sẽ giống hệt một ngôi làng.

Hơn nữa, những lá cờ đủ màu treo trên mỗi tòa nhà phấp phới trong gió, tạo cảm giác ảm đạm.

"Chúng ta phải xuống xe ở đây rồi đi bộ vào."

Theo lời Carla, Ivan bước xuống trước và đưa tay đỡ cô.

"Tớ phải hộ tống cậu chứ."

"Thật chu đáo."

Carla không từ chố rồi nắm tay Ivan và bước xuống nhẹ nhàng.

Một con đường rộng sơn trắng hiện ra cách đó vài bước. Hai bên là sàn đá xám.

Ivan không chút do dự bước lên vệt sơn trắng.

Carla nhanh chóng kéo tay áo Ivan lùi lại.

"Không được đi chính giữa."

"Tại sao? Chẳng phải họ sơn trắng để mọi người đi sao?"

"Không phải. Lùi lại đã."

Khi Ivan bước khỏi vệt sơn, biểu hiện khó chịu trên mặt những người hầu Aufstieg lập tức dịu xuống.

"Nhà Aufstieg nói con đường giữa là dành cho thần linh. Họ sơn lại mỗi sáng và coi đó là thánh địa và cấm tiệt dấu chân người. Chúng ta phải đi hai bên."

"Thật rắc rối..."

Carla thì thào với Ivan rằng đây chính là lý do gia tộc Aufstieg bị coi là lập dị rồi bước lên sàn đá xám ven lối.

Họ chưa đi bao xa thì ba người hầu mặc đồ trắng tinh xuất hiện, bao quanh Carla và Ivan. Bước chân họ nhẹ như ma, không một tiếng động.

"Họ là người dẫn đường, cứ yên lặng đi theo đi."

Nghe lời Carla, Ivan cũng im lặng bước theo.

Dù cảm giác như đi vòng quanh sàn đá xám nhưng chẳng mấy chốc một tòa nhà lớn với cột gỗ dày hiện ra.

Ngói lợp màu xanh đậm khác hẳn phong cách Đế Quốc. Khá đông người tụ tập, cho thấy khách đã tới, và vệ sĩ bao quanh khu vực. Rõ ràng đây là nơi tổ chức yến tiệc.

"Đây rồi. Mời theo lối này."

Một người hầu quay lại cúi chào. Ivan hơi bất ngờ trước giọng nói khó phân biệt nam nữ nhưng Carla kéo tay áo thì thầm bảo đừng biểu lộ.

"Vào thôi."

Một bàn nhỏ màu xanh hải quân đặt ở lối vào.

Tấm vải muslin trắng trải ra như cuộn giấy và trên đó viết tên khách bằng mực đen.

Carla cầm bút viết tên mình và Ivan lên vải.

Carla Della Cascata.

Ivan Contadino.

Chỉ sau khi họ viết tên, người hầu mới lịch sự mời vào. Carla gật đầu nhẹ bước vào hội trường.

"Ồ, ồ!"

Một giọng nam the thé chào đón.

Bộ ria khiến người ta liên tưởng đến dê hoặc chuột, tinh nghịch di chuyển theo mỗi bước chân chủ nhân. Trông nó khá buồn cười nhưng nếu chủ nhân của nó là Dremalo thì không thể cười được.

Vừa thấy Ivan, Dremalo liền lao tới nắm tay cậu.

"Cuối cùng cậu cũng đến, Ivan! Cậu biết ta chờ cậu bao lâu không?"

Carla sửng sốt.

Dù sao cô cũng là người thừa kế Cascata mà? Lờ cô hoàn toàn để chào Ivan như thế này, ông ta đang tính toán gì?

Như đọc được suy nghĩ, Dremalo cũng chào Carla.

"Carla, cô cũng đến rồi à. Bố cô khỏe chứ?"

'Đột ngột quá?'

Ông ta hỏi thăm Enrico, điều chưa từng có tiền lệ.

Carla thấy lạ nhưng vẫn cúi đầu đáp lễ.

"Nhờ sự quan tâm của ngài mà cha tôi vẫn khỏe mạnh. Chỉ mới vài ngày trước tôi còn gặp cha và ngài có vẻ khỏe nên tôi rất yên tâm."

"Ta cũng khỏe mà. Dĩ nhiên rồi. Nào, đừng đứng đây nữa, vào trong đi."

Họ đã gây náo động ngay cửa vào đủ lâu. Dremalo nắm tay Ivan dẫn vào hội trường, không lên bục mà tiến thẳng vào trung tâm, rồi cao giọng ho khan.

Một người hầu đang chờ sẵn dùng dùi đập vào chiếc đĩa lớn.

Deeng!

Âm thanh vang khắp hội trường.

Những người đang nói chuyện hoặc tò mò nhìn Ivan, người được Dremalo nhiệt liệt chào đón, lập tức hướng mắt về phía ông.

Dremalo ho thêm vài tiếng, vừa nắm tay Ivan vừa vỗ lưng cậu.

"Hãy để ta giới thiệu! Người bạn trẻ này là Ivan Contadino, thiên tài ma pháp sẽ làm rạng danh Đế Quốc! Hiện là thường dân nhưng sớm muộn sẽ thành quý tộc! Ta, Dremalo của Aufstieg, sẽ đảm bảo điều đó!"

Cả hội trường xôn xao vì đa số không biết Ivan là ai.

Họ không rõ thân phận hay con người cậu nhưng đột nhiên người trên bục được tuyên bố là thường dân sắp thành quý tộc và được Dremalo sẽ đích thân đảm bảo thì đều khiến khách dự tiệc bối rối.

Hơn nữa, Ivan giờ cũng đang bối rối.

Trước tình huống trớ trêu chưa từng trải qua, cậu liếc nhìn Carla.

Carla khoanh tay đứng nhìn với vẻ không hài lòng, nghĩ rằng mình không thể can thiệp lúc này. Cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên. Cô gật đầu hai lần với ý đó và Ivan cũng khẽ gật.

"Ồ, đó không phải Ivan sao!"

Giữa lúc ấy, một giọng nói quen thuộc vang lên.

Quen với cả Ivan lẫn Carla.

"Liam…?!"

Liam Fuco xuất hiện.

Cậu mặc bộ vest có vẻ sắp bung nút phần ngực và đang đẩy đám đông ra để tiến lên.

Những người bị xô vào kêu lên nhưng Liam không thèm liếc nhìn.

"Đúng rồi, đúng rồi. Liam, cậu là học viên phải không?"

"Vâng, thưa ngài. Chúng tôi là bạn cùng lớp."

"Thật trùng hợp! Liam Fuco nhà Fuco có mối quan hệ sâu sắc với nhà Aufstieg chúng tôi! Tôi mời Liam đến dự tiệc và thật may là đã làm vậy!"

"Vậy sao."

Ivan trả lời giọng ngượng ngùng.

Ông ta thật kỳ lạ…

Đó là ấn tượng chân thật của Ivan.

Dremalo như đang đeo mặt nạ nhưng Ivan không thể nhìn thấu.

Không biết đó là mặt nạ dày hơn cả cái Ivan đang đeo hay chỉ là một chiếc mặt nạ cực kỳ tinh xảo.

"Nào, giờ thì mọi người cứ tự nhiên thưởng thức bữa tiệc. Đặc biệt là Ivan."

Dremalo cười lớn vỗ vai Ivan.

Đó là một áp lực ngầm, một cách thể hiện sự quan tâm đặc biệt của ông với chàng trai này.

Bữa tiệc theo hình thức buffet, không phải dạ tiệc trang trọng.

Mọi người có thể tự do đi lại lấy đồ ăn, thức uống và tráng miệng.

Tuy nhiên, Ivan không hoàn toàn thoải mái, chủ yếu do ánh mắt của các quý tộc Aufstieg.

Họ cũng là quý tộc và không có thiện cảm với Ivan.

Dù tài năng vô biên nhưng cậu chỉ là một pháp sư, là một người lính không hơn không kém.

Dù chiến tranh vẫn tiếp diễn, câu chuyện này không có ý nghĩa với giới quý tộc sống an nhàn ở thủ đô xa mặt trận.

Dù Đế Quốc tôn sùng sức mạnh quân sự nhưng cũng có ngoại lệ và điều này càng dễ cảm nhận với phe Aufstieg, những người đã lâu không tham chiến.

Một thường dân dám đặt chân bẩn vào xã hội quý tộc. Ánh mắt họ không thể nào thân thiện.

"Ivan Contadino, phải không?"

Cuối cùng, một quý tộc trung niên tiến lại gần Ivan.

"Vâng, tôi là Ivan Contadino."

"Tôi là Georg. Tôi dùng họ Via Consta, nhưng lời trưởng lão Dremalo nói có thật không?"

"Ý ngài là..."

Georg Via Consta hạ giọng hỏi Ivan:

"Rằng cậu sắp trở thành quý tộc."

"À, chuyện đó. Tôi không rõ."

"Hmm. Vậy sao? Nhưng dù có đề nghị, cậu cũng không nên vội vàng chấp nhận, phải không?"

Thêm một gia tộc quý tộc mới sẽ phiền phức hơn người ta nghĩ.

Hơn nữa, nếu tạo tiền lệ cho thường dân thành quý tộc, họ sẽ không hoan nghênh.

"Trưởng lão Dremalo chỉ nói vậy để khen ngợi nên không cần nghiêm túc chấp nhận đâu."

Carla, người đang nghe lén, xen vào. Cô làm thế chẳng vì lý do gì đặc biệt cho cam. Cô chỉ không muốn họ lăng mạ Ivan. Và cô thấy bực ... không có lý do nào khác.

"Via Consta. Đúng chứ?"

Georg nhìn Carla, người vừa xuất hiện.

Ánh mắt ông ta đờ đẫn một giây rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

"P-phải, đúng vậy. Tiểu thư là...?"

"Ngài quá chậm tiêu. Tôi là Carla Della Cascata."

"C-con gái nhà Cascata..."

Carla nhíu mày:

"Ngài thật sự chậm đến thế sao? Chưa nghe chuyện Carlo Della Cascata thực ra là Carla Della Cascata sao?"

Tính khí bạo lực, tài năng xuất chúng, sức mạnh ma thuật đỉnh cao cùng với nhân cách méo mó.

Kỹ năng tốt nhưng tính cách có vấn đề.

Carlo Della Cascata, người nổi tiếng với cả lời khen ngợi lẫn đồn đại xấu.

"D-dù sao đi nữa... T-tại sao người thừa kế Cascata đột nhiên...?"

Tại sao lại đứng về phía tên thường dân này?

Ý nghĩa trong lời Georg rất rõ.

"Đế Quốc là nơi đối xử với người ta theo năng lực. Dù là thường dân, nếu có kỹ năng xuất sắc, thì vẫn sẽ sớm thành quý tộc. Đâu phải không có tiền lệ. Tôi có thể đảm bảo năng lực của Ivan Contadino hơn bất kỳ ai."

Georg Via Consta bối rối.

Người thừa kế Carla Della Cascata đột nhiên xuất hiện rồi Dremalo nữa. Có gì đặc biệt ở tên thường dân này mà họ bảo vệ đến thế...

"Đó là điều ngài đang nghĩ, phải không?"

Nghe Carla nói, Georg im bặt.

Và ngược lại, Carla mỉm cười sâu cay:

"Tôi đảm bảo. Ivan mạnh hơn bất kỳ ai ở đây. Bất kỳ ai trong hội trường này, Ivan đều mạnh hơn."

Cả hội trường lại xôn xao.

Như cô nói, Đế Quốc cũng là nơi trọng dụng nhân tài nên lời đảm bảo của Cascata rằng Ivan mạnh nhất có sức nặng thậm chí hơn cả lời Dremalo.

"...Làm sao tiểu thư chắc chắn như vậy..."

"Vậy thì tổ chức một trận đấu đi. Bất kỳ ai, cứ ra đây. Ivan này sẽ đấu với bất kỳ ai."

Carla có niềm tin riêng.

Cô biết sức mạnh tiềm ẩn trong Ivan. Nói cách khác, chỉ có Carla biết.

Vì vậy, tuyên bố gây sốc của cô đủ để rung chuyển hội trường, và đủ để châm ngòi tinh thần cạnh tranh của ai đó.

Nhân cách méo mó... không phải là mình đâu, mình tốt tính mà.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Chồng chị mà chị còn không ăn được thì bọn con gà quý tộc🐔🐔 quỳ xuống
Xem thêm