• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 80

1 Bình luận - Độ dài: 1,632 từ - Cập nhật:

Hình tượng đàn ông lí tưởng của Đế Quốc là cao, tương đối có cơ bắp nhưng không được quá đồ sộ. Vậy nên là với người nơi này, ngoại hình Liam trông không thu hút lắm.

Cậu ta cao, to, vạm vỡ và cho người ta cảm giác như thể đang đối mặt với một con gấu đi bằng hai chân.

Và cũng chính Liam, người ba chân bốn cẳng chạy về phòng của mình sau buổi tập đêm, đã tông vào Emil và khiến cả hai ngã lăn ra đất.

Cái bình lăn một đoạn trong hành lang và phát ra tiếng kêu lẻng kẻng.

Liam, người đã vô thức ôm lấy Emil và lăn một lần để giảm chấn thương, có cảm giác rằng cậu đang ôm một thứ gì đó nhỏ bé và mỏng manh.

Cậu đang ôm Emil.

Liam biết chứ, nhưng thế này thì ... hơi lạ.

"L, Liam!"

Emil, vẫn trong vòng tay Liam, hét lên và nhảy dựng.

Mặt Emil đã đỏ đến mức mà Liam có thể nhìn ra được sắc đỏ trong hành lang tối tăm này.

"Sao cậu có thể chạy trong hành lang này chứ!?"

"Uh… xin lỗi. Tớ không ngờ là cũng sẽ có người ở ngoài này lúc này."

Liam gãi đầu và đứng dậy.

Lúc Liam định rướng tới và nhặt cái bình lăn lông lốc thì Emil đã nhanh tay hơn mà giật lấy.

"Cậu phải cẩn thận hơn chứ, cậu có thể đã bị thương đấy."

“…Um, phải rồi, điều đó cũng đúng.”

Liam nhìn chằm chằm vào Emil.

Khi nghe cậu ấy nói như thế, Liam cảm thấy giọng nói lại có chút gì đó nữ tính.

Liam vô thức lần theo đường viền vai của Emil bằng tay và khẽ nghiêng đầu.

“C-Cậu đang làm gì vậy?”

“Không, chỉ là… Emil, sao vai cậu lại nhỏ thế? Với cả cậu gầy quá.”

“Đó không phải chuyện của cậu!”

“Thì… cũng có liên quan mà.”

Liam bất giác ngân nga rồi nhìn Emil chăm chú.

Khuôn mặt Emil, vốn đỏ ửng vì xấu hổ, nay đã trở lại sắc thái bình thường. Nhưng điều vẫn khiến người ta thấy kỳ lạ là Emil đang siết chặt phần trước áo choàng một cách quá mức cần thiết.

“…Emil, cậu gầy quá đấy.”

“Đ-Đừng có bận tâm vớ vẩn. Cả nhà tớ ai cũng vậy.”

“Hừm.”

Không phải là không có người bẩm sinh gầy gò.

Nhưng với Liam, cái cớ của Emil lại khiến cậu có một cảm giác bất an rất rõ rệt.

“Cậu đang cư xử kỳ lắm.”

“K-Kỳ gì chứ! Cái gì mà kỳ…! Tớ về phòng đây, cậu cũng mau đi đi!”

Emil hét lên rồi bỏ chạy về phòng.

Trong hành lang, nơi âm thanh ầm ĩ của cánh cửa đóng sầm lại cũng đã tan biến, Liam đứng yên tại chỗ, xoa cằm suy nghĩ.

‘…Rõ ràng là có ngực. Chắc chắn mà.’

Việc siết chặt phần trước áo choàng cũng có nghĩa là muốn che giấu điều gì đó.

Và cũng chính vì siết chặt, nên những đường cong mềm mại của cơ thể đã hiện rõ.

Đường cong ấy rõ ràng là của một người phụ nữ.

*

‘Giả sử Emil là con gái giả trai đi.’

Liam nghĩ vậy khi đứng dưới vòi sen.

Dù đã về phòng, cảm giác khi ôm Emil trong tay vẫn còn in đậm trong ký ức của Liam và nghi ngờ rằng Emil là con gái vẫn chưa biến mất.

‘Chẳng lẽ giống như trường hợp của Carla?’

Nhưng nếu là như vậy thì chỉ cần dùng ma pháp Hóa Hình là được.

Việc gì phải giả trai vất vả như thế?

‘Cô ấy giả trai… thì sẽ được lợi gì chứ?’

Địa vị cao?

Giống như quê hương của Liam, phụ nữ ở Đế quốc không thể vươn tới địa vị cao.

Người vợ thông minh hỗ trợ chồng.

Một quý cô đức hạnh trong mắt người ngoài.

Một người phụ nữ biết cách làm hài lòng chồng trên giường.

Đó là những phẩm chất mà Đế quốc đòi hỏi ở phụ nữ.

‘Nếu là để có được địa vị…’

Nhưng nghĩ như vậy thì lại nảy sinh vấn đề về khả năng ma pháp của Emil.

Trong mắt Liam, kỹ năng của Emil chỉ ở mức trung bình.

Emil chỉ có thể dùng Đạn Ma lực, trữ lượng ma lực thì khá cao, và khả năng bắn nhanh đạn Ma lực cũng khá ấn tượng.

Nhưng Đạn Ma lực là một loại ma pháp cổ lỗ sỉ và vì đã cũ nên trên chiến trường thì bên nào cũng có biện pháp đối phó.

Nói cách khác, chỉ với Đạn Ma lực thì không thể trở thành một pháp sư xuất sắc.

‘Vậy thì cô ấy cũng không nhắm đến địa vị.’

Cậu không thể khẳng định chắc chắn nhưng lại chắc chắn một điều: dù có cố thì cũng không thể.

Nếu phụ nữ muốn đạt đến địa vị cao thì phải như Carla.

Carla, người đã xuất hiện một mình trong Trận Khám Hiểm và đảo ngược tình thế bằng sức mạnh áp đảo.

Chỉ có người như thế…

‘…Hay chỉ là muốn sống một cuộc đời bình thường?’

Nghe thì cũng hợp lý.

Nhưng liệu lý do đó có đủ lớn để khiến cô ấy phải đánh đổi nhiều như vậy không? Cũng không hẳn…

Câu hỏi chỉ càng lúc càng sâu.

Liam từ từ, chậm rãi nhớ lại hình ảnh Emil mà mình đã thấy trước đó.

Dù nhìn thế nào, nghĩ thế nào… thì Emil đúng là con gái.

‘Đâu phải phụ nữ không thể vào học viện.’

Regina ở đó, Carla cũng vậy.

Khu Tây cũng có nữ sinh, không chỉ là đi cùng bạn.

Dù nghĩ đi nghĩ lại, Liam cũng không thể tìm ra lý do Emil phải giả trai để vào học viện. Chắc chắn có hoàn cảnh phức tạp nào đó.

Nhưng dù thế nào, Liam vẫn cảm thấy bận tâm.

“Mình tưởng là thân với Emil nên mới để tâm thế này…”

Đó là cách phụ nữ ở Đế quốc được nuôi dạy.

Liam không phải người Đế Quốc nhưng quê cậu cũng không khác mấy.

Từ việc hỗ trợ đàn ông đến công việc nội trợ, tất cả đều được giáo dục từ nhỏ.

Nếu Emil là phụ nữ thì việc cô ấy giỏi hỗ trợ Liam cũng là điều dễ hiểu.

Liam, chẳng hề bận tâm, cứ nghĩ những điều có thể khiến Emil ngất đi rồi tắm rửa xong xui và bước ra khỏi phòng tắm.

Cậu lau khô tóc qua loa rồi nằm xuống giường,

Trong đầu Liam vẫn toàn là Emil.

Cậu không nghĩ ra lý do vì sao Emil phải sống như một cô gái giả trai.

Cũng chẳng chắc Emil có thực sự là con gái giả trai không nhưng trong lòng Liam thì đã mặc định như thế rồi.

‘Có nên điều tra không nhỉ? Emil chắc chắn sẽ ghét lắm…’

Chắc chắn sẽ ghét.

Nhưng ít nhất là lúc này Liam rất tò mò.

“Mà vừa lòng thật đấy.”

Emil nằm gọn trong vòng tay cậu.

Vòng tay to như gấu của Liam bao bọc hết cả Emil còn đỉnh đầu cô thì chỉ cao đến mũi cậu.

Nghĩ lại, dường như cậu còn ngửi thấy mùi nước thoảng nhẹ từ mái tóc cô ấy.

Dù không chắc nhưng...

“Cái tên sát gái này cũng ra dáng lắm rồi đấy.”

Dù chẳng ai gọi cậu thế nhưng Liam vẫn tự thấy mình là một tay sát gái.

*

Sáng hôm sau, Liam gặp Emil ở nhà ăn.

Thực ra cậu đã xuống sớm và ngồi chờ Emil.

Dù Carla và Ivan có thắc mắc hỏi tại sao Liam lại đến sớm như vậy, cậu vẫn không trả lời, chỉ kiên nhẫn chờ Emil xuất hiện.

“Khừ.”

Và khi Emil cuối cùng cũng xuất hiện, Liam thấy gương mặt cậu ấy cứng lại khi nhìn mình. Liam nghĩ đúng là không giống con trai chút nào.

‘Đã không giống con trai… thì chắc chắn là con gái.’

“Sao nhìn dữ vậy?”

“Mặt cậu.”

“M-Mặt tớ làm sao!?”

Giọng nói the thé vang lên.

Nghe cao quá để là giọng con trai, đó phải là giọng con gái.

“…Liam, cậu có thể đừng theo tớ nữa được không?”

“Cứ coi như không có tớ là được mà, Emil.”

“Câu đó phải nói sau khi nhìn lại cái thân hình của cậu đã. Cậu định theo tớ đến tận nhà vệ sinh đấy à.”

“Theo đến nhà vệ sinh cũng chẳng sao. Tụi mình dùng cùng nhà vệ sinh nam mà.”

“Không đời nào.”

Emil từ chối thẳng thừng.

Nếu thật sự mà Liam theo đến nhà vệ sinh thì sẽ hơi khó xử.

Emil, hay đúng hơn là Emilia, thở dài nặng nề từ tận đáy lòng.

Đáng ra cô nên quấn vải ngực khi cảm thấy bất an.

Đáng lẽ phải…

Đáng lẽ nên cẩn thận ngay khi tiếng bước chân ngoài sân biến mất.

Tại sao lúc đó lại khát nước chứ?

Lẽ ra chỉ cần chịu khát một chút là xong.

“Liam, làm ơn đừng theo tớ nữa.”

“Cậu không cần lo về tớ đâu, Emil.”

“Tớ không thể không lo được…”

Ngay lúc Emil chuẩn bị gắt lên thì một người đã đến cứu cô.

“Emil.”

Một người đàn ông với quầng thâm dưới mắt như thể đang chịu đựng sự mệt mỏi tích tụ.

Bộ râu dường như được cạo dở khiến vẻ mỏi mệt càng thêm rõ rệt.

“Emil, ăn xong rồi thì có thể gặp ta một lát được không?”

Đó là Lorenzo.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Có khi thầy cũng bt rồi
Xem thêm