Dead World
Shawn Daji Shawn Daji+AI
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Dead World: Crime

Chương 32.5

0 Bình luận - Độ dài: 3,134 từ - Cập nhật:

Vào đêm muộn, trong văn phòng của Viktor, không gian ngập mùi giấy cũ ẩm mốc và tiếng quạt thông gió rè rè như sắp hỏng. Đèn tuýp trên trần nhấp nháy, chiếu thứ ánh sáng vàng vọt lên chiếc máy tính để bàn cùng thiết bị gắn ổ cứng cũ kĩ. Viktor ngồi trước màn hình, đôi mắt căng thẳng quan sát từng chi tiết nhỏ, từng khung hình một. Ông đang xem những đoạn băng ghi hình thu được từ địa bàn của Tucker.

Cuộn băng này có nội dung tương tự những cuộn trước đó ông đã xem qua. Vẫn là hình ảnh Tucker ngồi trong văn phòng quen thuộc, một kẻ bề ngoài to con, trông có vẻ bất cần nhưng ánh mắt lại liên tục đảo quanh, đầy cảnh giác. Tuy nhiên, thời điểm ghi hình lại là sau khi băng nhóm Fins, đám tay chân thân cận nhất của hắn, đã bị quét sạch bởi một thế lực nào đó theo một cách tàn bạo, không chút khoan nhượng.

Từ lúc đó, Tucker trở nên cực kỳ đề phòng và ráo riết truy lùng “thủ phạm” dựa trên những lời mô tả rời rạc thu thập được từ những người dân sống quanh khu vực xảy ra vụ việc. Hậu quả là những thợ săn, những kẻ lang thang ở nơi này với bất kỳ đặc điểm nào có vẻ trùng khớp với mô tả kia, cứ liên tục bị gọi tới, thẩm vấn và nếu không may mắn, sẽ không bao giờ bước ra khỏi địa bàn của hắn nữa. Từng kẻ một, họ xuất hiện trên màn hình. Viktor đã xem qua hàng chục, có lẽ hàng trăm khuôn mặt như vậy.

Sau màn thể hiện của một gã trung niên đầu hói, với ý định cho nổ tung văn phòng bằng đống chất nổ tự chế trên tay khiến Viktor không khỏi ấn tượng. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt ông chợt khựng lại khi bắt gặp một bóng dáng quen thuộc, đó là Ronan, người mà ông đã có một cuộc nói chuyện khá căng thẳng hồi sáng.

Viktor tựa lưng vào ghế. Ông nhìn Ronan bước vào văn phòng của Tucker. Với cái mô tả mơ hồ mà Tucker có được từ đám dân quanh đó, có lẽ là về ngoại hình, trang bị, hoặc đơn giản là một vài cử chỉ nào đó, việc Ronan bị tìm tới cũng chỉ là vấn đề thời gian. Đặc điểm của cậu ta đủ lạ lẫm, đủ nổi bật giữa đám đông.

Trên màn hình, Ronan vẫn giữ vẻ bình tĩnh đến khó tin, thái độ tự tin gần như thách thức, giống hệt như cách anh đã nói chuyện với Viktor sáng nay. Dường như Ronan chẳng hề e sợ bất kỳ ai, kể cả khi đối mặt với một băng đảng khét tiếng với cả trăm thành viên được trang bị tận răng, còn bản thân anh trên đoạn băng đó, theo quan sát nhanh của Viktor, lại chẳng mang theo vũ khí, hẳn là đã bị chúng yêu cầu để ở một nơi khác. Ronan giờ chỉ là một gã đàn ông đơn độc, đứng khiêu vũ giữa bầy sói.

-Ronald! Cái tên này rõ cứng cựa đấy. Một con ngựa hoang...bướng bỉnh, bất kham. Chẳng trách lại rời khỏi quân đội...hoặc bị đuổi khỏi đó. Chắc chắn không phải dạng dễ bảo.

Cuộc đối thoại giữa Ronan và Tucker diễn ra chóng vánh, chỉ vài câu ngắn gọn. Dù đoạn video không có âm thanh, Viktor vẫn phần nào đoán được nội dung qua ánh mắt, cử chỉ và thái độ của cả hai. Tucker trông như đang chất vấn, có lẽ về chuyện băng nhóm Fins. Nhưng Ronan chỉ cần vài câu đáp gọn, có phần lạnh lùng đã khiến không khí căng thẳng chùng xuống. Những tên vệ sĩ của Tucker vốn đang thủ thế sẵn sàng cũng dần hạ súng, như thể mọi chuyện vừa được tạm thời hóa giải.

Tucker từ chỗ gầm gừ lại biểu lộ một chút hứng thú, thậm chí là nể nang trong ánh mắt khi nhìn Ronan rời đi. Ronan thoát nạn với không một vết xước nào trên người, thậm chí còn có vẻ như đã tạo được ấn tượng tốt với kẻ vừa truy lùng mình.

-Chà, có vẻ cũng bình thường.

Viktor tự nhủ. Đó là suy nghĩ đầu tiên của ông. Ronan là một thợ săn giỏi, có kỹ năng đối phó với những tình huống nguy hiểm. Việc anh ta thoát khỏi Tucker không quá khó hiểu, xét theo khả năng mà Viktor đã thấy được phần nào sáng nay.

Ông nhìn chồng đĩa nhớ xếp ngổn ngang trên bàn, bằng chứng cho hàng giờ đồng hồ làm việc liên tục. Vươn vai một cái, Viktor thở một tràng hơi dài, cố xua đi sự mệt mỏi đang xâm chiếm cơ thể. Ông xem nốt đoạn băng về Ronan rồi tiếp tục thay một đĩa nhớ khác, chuẩn bị ngâm cứu cuộn băng tiếp theo.

Trong lúc đang tháo đĩa nhớ vừa xem ra, cẩn thận đặt nó lại vào một thùng riêng đã dán nhãn, một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Viktor. Không hẳn là một suy nghĩ mới mẻ, mà là một thứ gì đó mà giờ đây ông mới thực sự chú ý tới, một chi tiết nhỏ mà trước đó ông đã bỏ qua hoặc xem nhẹ.

-Khoan đã! Ta có quy tắc là không nên giả định. Nhưng suy nghĩ theo một hướng khác thì với cách hành động và ứng xử như vậy, nếu băng đảng của Fins gây sự với cậu ta trước thì sao? Ronald và người đi cùng cậu ta sáng nay có một chiếc xe. Kiểu dáng...rất đặc biệt, có vẻ là hàng độ chế, nâng cấp mạnh mẽ. Tên Dam, tay chân của Fins, hắn có xu hướng cướp xe để bán lấy tiền kiếm thêm, hoặc đơn giản là để đi lại. Xe càng lạ, càng độc đáo thì hắn càng thích. Đó là đặc điểm nhận dạng của loại tội phạm này.

Những mảnh ghép trong tâm trí Viktor hiện lên ngày một rõ ràng hơn.

-Vậy, nếu như...tên Dam đó đã cố gắng cướp xe của Ronald và nhóm của cậu ta thì sao?!

Viktor ngồi thẳng dậy, ánh mắt chợt sáng lên.

-Nếu bọn Dam ra tay trước thì cậu ta hẳn không có ý định thỏa hiệp rồi cho qua đâu. Tính cách đó, sự tự tin đó...cậu ta không phải dạng người chịu nhún nhường khi bị gây hấn. Tên Dam cũng vào đây như cơm bữa, hắn và đám của hắn hoạt động tự do trong khu vực này. Và ta biết hắn sẽ không bỏ đi nếu không nhận lại được gì đặc biệt là khi “con mồi” lại là một chiếc xe lạ và có vẻ giá trị. Khả năng một cuộc ẩu đả là không thể tránh khỏi, một cuộc đối đầu vũ trang. Nhưng ta không hiểu ở chỗ, tại sao Fins lại chết bởi hoạt động của Dam, tại một nơi cách đó cũng vài cây số?! Hay đó là một sự trùng hợp.

Không chần chừ thêm giây phút nào, Viktor nhanh chóng rời khỏi ghế, bước vội xuống kho lưu trữ đặt ở tầng dưới, một không gian lạnh lẽo và bụi bặm chứa đầy những kệ sắt cao ngất chất kín đĩa nhớ, ổ cứng và các thiết bị ghi hình. Ông cần tìm đĩa nhớ của chiếc camera ghi lại khu vực Dam cùng đám tay chân của hắn chết vào ngày hôm đó, cái ngày mà vụ Fins cũng xảy ra.

Màn hình hiện lên khung cảnh quen thuộc: con phố dẫn vào khu vực Dam hoạt động, thường ngày là nơi qua lại của đủ loại người. Viktor tua nhanh đến đoạn mà dựa trên báo cáo ban đầu, cuộc ẩu đả đã xảy ra. Hình ảnh trên màn hình rung lắc dữ dội, mờ nhạt do chuyển động nhanh và góc quay không thuận lợi. Dù đã dùng chương trình làm nét, vẫn không thể có hình ảnh rõ ràng.

Viktor dừng lại, tua ngược lại vài giây, tìm một phân cảnh nào đó mà sự chuyển động ít hơn, nơi các nhân vật có thể tạm thời đứng yên hoặc di chuyển chậm lại. Ông nghiêng người lại gần màn hình, điều chỉnh tiêu cự trên chương trình, rồi làm nét ảnh thêm lần nữa, cố gắng bóc tách từng điểm ảnh.

Và rồi hình ảnh hiện lên, đủ rõ để nhận diện. Đó là Tokita. Không lẫn vào đâu được. Cậu ta đứng cạnh chiếc xe quen thuộc mà Viktor đã thấy sáng nay, cái chiếc xe độ chế, trông như được ghép từ nhiều loại phương tiện khác nhau nhưng lại cực kỳ bền chắc và nhanh nhẹn, với bộ giáp tùy chỉnh mà cậu ta thường mặc. Bên cạnh Tokita là một cô gái. Dáng người mảnh khảnh, mái tóc vàng nổi bật trong khung hình mờ ảo, làn da sẫm màu. Dựa trên lời mô tả của Ellie, cô chắc chắn là Michell.

Viktor nhìn lên góc màn hình, nơi hiển thị ngày giờ ghi hình. Đúng là khoảng thời gian nhóm này lần đầu tiên xuất hiện trong thành phố, vài ngày trước vụ Fins.

Viktor lẩm bẩm, ngón tay gõ nhẹ lên bàn.

-Trước khi cái xe dừng lại vì cuộc ẩu đả, nó cũng đã đi vài vòng tại đường này. Vậy có thể là lần đầu tiên đến Pháp nên đi dạo chơi. Thế...Ronald đâu? Sao không thấy cậu ta đi chung với họ. Hay cậu ta đã ở đây trước rồi chăng?

Ông tiếp tục xem thước phim. Sau khi hạ được đám côn đồ, Tokita trói những tên ở trên đường và đưa vào con hẻm, còn Michell điều khiển chiếc xe rời đi và  nhanh chóng trở lại, và lần này đã xuất hiện Ronan trên màn hình.

-Được rồi, vậy rõ ràng là Dam và đám người của hắn đã gây sự trước! Chúng cố gắng cướp xe hoặc cái gì đó trên xe. Cái thằng nhãi người Á đó, Tokita, khá đấy. Ra tay rất nhanh gọn, hạ gục cả bọn một cách hiệu quả.

Viktor tua đi tua lại vài lần đoạn Tokita giao chiến. Dù hình ảnh mờ, ông vẫn thấy được sự chính xác và tốc độ trong từng động tác của cậu ta.

-Nhưng có vẻ nó không giết người. Mấy tên bị hạ gục đều nằm quằn quại cả trên đường cũng không thấy vết máu đáng kể. Vậy người ra tay xử lý chúng, là Ronald. Hắn cũng không giết hết. Chỉ xử vài tên, gồm cả Dam, để thị uy đám còn lại. Đó là một cách gửi lời cảnh báo. Không phải tự vệ đơn thuần. Giờ để ta xem cái xe này chạy đi đâu nào. Mọi chuyện có vẻ đang dần liên kết lại rồi.

Tạm dừng cuộn băng về vụ Dam, Viktor mở hệ thống lưu trữ kỹ thuật số trên máy tính. Đây là một cơ sở dữ liệu khổng lồ, thu thập dữ liệu từ hàng ngàn camera giám sát rải rác khắp thành phố. Ông dùng chế độ tìm kiếm dựa vào hình dạng đặc trưng của chiếc xe độ chế kia. Chương trình quét qua kho dữ liệu, so sánh hình ảnh, và chẳng mấy chốc, nó đã tra ra được hàng chục, hàng trăm cuốn băng có chứa hình ảnh phương tiện có kiểu dáng tương tự trong khoảng thời gian gần đây.

Viktor lọc dữ liệu, giới hạn thời gian tìm kiếm vào khoảng vài giờ sau vụ Dam, và bắt đầu ngâm cứu tiếp những cuộn băng khả nghi. Ông không mất quá lâu để tìm thấy Ronan và chiếc xe.

-Chết tiệt, chúng tách nhau ra! Chỗ của Ronald đi xuống là địa bàn quản lý trực tiếp bởi Fins.

Rồi ông xem qua đoạn băng thứ hai.

-Chỗ của cậu ta sau khi con nhóc kia quay lại đón...gần với chỗ của Fins chết. Vậy là Fins đã cướp của Ronald và bị cậu ta xử.

Viktor nói một cách thản nhiên, sau đó tựa lưng vào ghế, những khớp xương cứ thể kêu răng rắc. Cảm giác mệt mỏi dường như tan biến mà thay vào đó là sự tập trung cao độ.

-Loại bỏ giả thiết Ronald đã ở đây từ trước. Rõ ràng là chúng lần đầu đến thành phố này. Nhưng nếu đã đi tham quan thì sao lại tách nhau ra? Và Ronald chui vào khu ổ chuột nguy hiểm của Fins làm quái gì?! Đó không phải là nơi để “tham quan”. Dù biết cậu ta cứng cựa, thể hiện qua cách đối phó với Fins, Dam và Tucker, nhưng thông qua cách nói chuyện với ta và cả với Tucker, rõ ràng là cậu ta cũng hiểu biết, tỉnh táo, và không phải là dạng đi tìm rắc rối vô cớ. Phải có một lý do gì đó, một mục đích cụ thể khiến Ronald phải chui vào cái chỗ chết chóc của Fins. Không lẽ?!

Ông vội vàng rút quyển sổ viết tay trong túi áo khoác da của mình. Đây là nơi ông ghi lại tất cả những thông tin thu thập được, dù là nhỏ nhất, liên quan đến các vụ án mà ông đang theo dõi, đặc biệt là những vụ bất thường như cái chết của Dam và Fins.

Ông lật tới trang ghi lại thông tin thu thập được về vụ án Fins ngày hôm đó, những lời khai của nhân chứng ít ỏi, những dấu vết còn sót lại mà đám vệ sĩ của Tucker có lẽ đã bỏ qua, những tin đồn vặt vãnh từ khu ổ chuột. Một dòng chữ được ghi vội trong đó đã trả lời cho tất cả nghi vấn:

“Đi cùng với một đứa nhãi ăn cắp vặtm trước đó còn gây náo loạn ở chỗ tập hợp của mấy tên ăn xin, và đứa nhóc ăn cắp vặt đi cùng chính là đứa bị gã tóm được khi ở chỗ đó.”

-Chết tiệt!

Viktor đập nhẹ tay xuống bàn.

-Đó không phải là thủ đoạn của lũ cớm chìm hay đám đặc vụ sao? Cài cắm người, thu thập thông tin từ tầng lớp thấp nhất, sử dụng bọn nhóc vặt vãnh để tiếp cận mục tiêu.

Ánh mắt ông nheo lại.

-Nhưng chúng đến đây làm gì chứ? Tại sao lại dùng cái kiểu đó ở cái thành phố chết này? Không lẽ là để điều tra tên Tucker?

Viktor lắc đầu. Giả thuyết đó không khớp.

-Không, nếu vậy thì sao lại phải giết của Fins và đám tay chân của hắn? Quá sức vô lý. Một đặc vụ hay cảnh sát chìm sẽ cố gắng hành động kín đáo nhất có thể, tránh gây chú ý, tránh đối đầu trực diện. Giết cả một băng đảng là hành động bộc lộ thân phận một cách trắng trợn, phá hỏng mọi nỗ lực điều tra. Rồi còn đi đăng kí làm thợ săn nữa? Để làm gì chứ? Những cái hoạt động đó quá nổi bật và hao tổn công sức nếu chỉ để điều tra bí mật?

Ông suy luận tiếp, đưa ra một khả năng khác, dù vẫn còn nhiều lỗ hổng.

-Được rồi, cứ cho là làm vậy để lấy lòng Tucker và tạo cơ hội tiếp cận hắn đi? Bằng cách chứng tỏ năng lực? Nhưng sau đó cũng chẳng thấy Ronald hay nhóm của cậu ta cố gắng tiếp cận Tucker nữa. Giờ tên Tucker cũng đã chết, tài liệu bị thu hồi nhưng cũng chẳng thấy lòi mặt ra. Chúng là ai mới được chứ?

Quá nhiều sự trùng hợp để có thể gọi là ngẫu nhiên. Vụ Dam, vụ Fins, sự xuất hiện của Ronan và nhóm của anh, cách họ hành động,... Dù không có bất kỳ bằng chứng trực tiếp nào  nhưng mọi dấu hiệu đều chỉ thẳng đến Ronan và nhóm của anh ta là những kẻ đứng sau cái chết của Fins, Dam và thậm chí, có thể là Tucker.

Họ không chỉ đơn giản là những thợ săn đi ngang qua và vô tình gặp rắc rối. Họ không phải là những gã quân nhân hay đặc vụ thông thường đến từ Thụy Sĩ. Có điều gì đó lớn lao hơn, một mục đích ẩn giấu, một kế hoạch phức tạp hơn nhiều đang diễn ra phía sau sự xuất hiện bất ngờ và đầy bạo lực của họ ở đây.

-Giờ mới để ý...

Viktor dựa vào lưng ghế, ánh mắt dán vào màn hình, nơi hình ảnh Ronan vẫn còn hiển thị dù đoạn băng đã dừng.

-Cái giọng của tên Ronald...

Đang chìm sâu trong dòng suy nghĩ, cố gắng xâu chuỗi những manh mối rời rạc, hệ thống liên lạc trên bàn làm việc của Viktor chợt sáng lên. Ánh đèn đỏ nhấp nháy liên hồi, đi kèm với tiếng bíp dồn dập phá tan sự tĩnh lặng trong văn phòng.

Viktor vươn tay, nhấn nút nhận. Hơi nhíu mày, ông đưa mic lại gần miệng.

-Cảnh sát trưởng Viktor nghe đây.

Giọng một sĩ quan cấp dưới vọng đến, hơi rè qua sóng vô tuyến yếu ớt của thành phố chết, nhưng vẫn đủ rõ.

-Báo cáo, ngài Viktor.

Giọng nói hơi ngập ngừng.

-Có một người...muốn gặp ngài ngay bây giờ. Tự xưng là Hernando Delamanos.

-Cái tên đó...

Viktor khựng lại. Cái tên đó quen thuộc đến đáng sợ. Hernando Delamanos. Hắn chính là kẻ đứng đầu băng đảng Delamanos, một tổ chức tội phạm lớn mạnh ở Thụy Sĩ, và quan trọng hơn, hắn là một trong những tay chân thân cận nhất, một trong những kẻ tin cẩn của El Santino, cái tên mà ngay cả Viktor cũng phải kiêng dè.

Một nụ cười lạnh lẽo xuất hiện thoáng qua trên môi Viktor. Cái tên này, ở đây, vào lúc này. Sau khi Tucker, cháu của hắn, một con tốt của El Santino ở cái thành phố biên giới này, vừa bị loại bỏ. Sau khi Viktor vừa xâu chuỗi được những manh mối về Ronan và nhóm của anh ta, những kẻ có vẻ như không đơn giản là thợ săn.

-Cho hắn vào.

Ông nói, ánh mắt dán vào màn hình vẫn hiển thị hình ảnh Ronan.

-Xem xem gã trùm này muốn gì.

Cuộc gặp gỡ này chắc chắn không phải là ngẫu nhiên.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận