Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 2

Chương 43: Trận chiến giữa Chủ nhân mê cung và các cô gái

0 Bình luận - Độ dài: 1,176 từ - Cập nhật:

Chúng tôi cẩn trọng nhưng thật nhanh chóng vượt qua bên cạnh tổ đội tiền bối vừa bắt đầu giao chiến.

Một khi đã giao cho họ nhiệm vụ cầm chân, thì bọn tôi cũng phải hoàn thành phần việc của mình càng sớm càng tốt.

Người di chuyển nhanh nhất và dẫn đầu là Nene.

Cô ấy tự thi triển một loại ma pháp đặc trưng của "Nhẫn giả” tên là Phân Thân Thuật.

Xét về hiệu quả thì giống với Ảo Ảnh Phân Thân – Blink Shadow mà tôi – một Xích Ma Đạo Sĩ – dùng, đều là ma pháp để bảo toàn bản thân.

“Có vẻ bọn chúng không định để mình đi qua dễ dàng đâu ạ!”

“Tôi đoán thế mà!”

Vị Vua Vordan lúc đầu chỉ đứng cười khẩy khi chạm trán với Full Bound, nhưng giờ thì đã lộ rõ ác ý và sát ý.

Khí thế áp bức tỏa ra từ hắn khiến cả bọn tôi phải căng thẳng, áp lực đến nghẹt thở.

Marina nhanh chóng bắt được cảm giác đó, tay nắm chặt hắc đao, vào thế chính diện đầy sát khí.

“Tránh ra, ông vua à.”

……

Không nghe rõ hắn thì thầm gì, nhưng có vẻ hắn hiểu lời chúng tôi.

Và dù không nghe được lời đáp, chỉ cần cảm nhận cũng biết: đó là “KHÔNG”.

Vua Vordan trườn dậy bằng những cử động nhẵn nhụi như lươn, chĩa mũi thương sắc lẹm về phía chúng tôi.

Chỉ cần nhìn là tôi đã thấy ớn lạnh – đúng là một kẻ không tầm thường.

Tôi lặng lẽ rủa thầm trong đầu:

Chết tiệt.

Tưởng là đã nhờ Lucent và đồng đội giữ chân Full Bound, hóa ra lại bị lừa.

Sự thật là, chúng tôi đã bị Full Bound – theo lệnh của hắn – kéo chân lại.

Hắn, kẻ đang ngồi ở ngai vàng nơi sâu nhất của mê cung, rất có thể chính là Chủ nhân mê cung – Dungeon Master.

Nếu đúng là trùm cuối của một mê cung cấp độ cao, thì dù chưa rõ thực lực đến đâu, nhưng chắc chắn không thể đánh giá thấp.

Dù đã trải qua kha khá trận mạc, nhưng tổ đội Clover của bọn tôi vẫn chỉ là một nhóm hạng C còn non tay.

Chọi với hắn… e rằng quá sức.

“Anh Yuke, không sao đâu.”

“Ừm. Em cũng vậy, mọi người đều… hiểu mà.”

Silk và Rain, mắt không rời vị vua, vẫn trấn an tôi – người đang mất bình tĩnh.

“Bọn em biết bọn em còn non, biết có thể làm anh vướng tay vướng chân… nhưng, xin lỗi, lần này không thể lùi bước được!”

Marina gầm lên, toàn thân phủ đầy ma lực đặc trưng của Ma Kiếm Sĩ – vừa bén ngót vừa tràn đầy sát khí.

…Chà, lại một lần nữa tôi đánh giá thấp các em ấy rồi.

Lại để các em phải nói ra mấy lời như thế – đúng là tôi chẳng ra dáng thủ lĩnh gì cả.

Tôi rút thanh đoản kiếm màu xanh lam bên hông và thanh đoản kiếm mithril ra, thở nhẹ.

“Chỉ cần đừng liều mạng là được. Hậu thuẫn để tôi lo.”

“Cảm ơn anh, Yuke! Yêu anh! Giờ thì, tới luôn…!”

Marina vọt tới như thể biến mất khỏi vị trí, xông thẳng vào tên vua.

Không có thời gian mà cảm thán tốc độ của em ấy.

Tôi lập tức tăng sức mạnh cho nhát chém bằng ma pháp Tất Sát Kiếm – Critical Weapon.

Một âm thanh kim loại chói tai vang lên, Marina lùi lại một bước.

“Kh…!”

Không thể tin được – Marina, với ma pháp hỗ trợ của tôi, lại bị đẩy lùi bởi đối phương.

Tôi lập tức chuyển hướng – tung ra sở trường thứ hai của mình: ma pháp suy yếu.

“Tê Liệt – Paralyze, Làm Chậm – Slow, Mù Lòa – Blindness, Kịch Độc – Venom, Suy Sụp – Collapse, Trọng Lực – Gravity!”

Tôi liên tục kích hoạt loạt ma pháp suy yếu đã chuẩn bị sẵn nhờ khả năng thi triển nhanh không tụ niệm.

Dù cảm thấy kháng cự rõ ràng, nhưng không bị kháng hoàn toàn.

Vì tôi – đúng kiểu tiểu xảo – đã tinh chỉnh chúng trước khi dùng rồi.

“Yuke, cái đó là…!”

“Không sao đâu. Tác dụng không kéo dài được lâu – dốc toàn lực tấn công đi!”

Máu rỉ ra từ vết bầm trên má tôi.

Rain lo lắng thốt lên, nhưng chuyện này nằm trong dự đoán.

Mượn sức mạnh của Bất Tử Giả Vương Xanh Nhạt, tôi đã nhận được lời nguyền và phúc lành hắc ám rất hợp với tôi… tuy cái giá phải trả cũng không nhỏ.

“Marina! Nhảy sang phải!”

“Rõ!”

Nghe theo chỉ dẫn của Silk, Marina xoay người né sang phải.

Silk liên tục bắn tên theo hướng vừa mở ra, đồng thời chia sẻ dự đoán của Biblion nhờ phong tinh linh.

“Chậc…”

Một cú đâm sắc lẹm từ thương của Vua Vordan sượt qua Marina trong gang tấc.

Có vẻ ma pháp suy yếu đã phát huy tác dụng, nhưng vẫn chưa tạo đủ sơ hở để Marina phản công.

“Marina-san, em sẽ mở đường cho chị!”

Thấy thời cơ đã chín, Nene tung liên hoàn ba đòn – trong đó có cả phi tiêu – vào tên vua.

“Chưa hết đâu!”

Vừa tung đòn, Nene vừa lùi lại và thi triển Hỏa Độn Thuật.

Đến cả Vua Vordan cũng bị đòn ma pháp bất ngờ đó làm lộ ra sơ hở trong chốc lát.

“……Giết…”

Marina không bỏ lỡ.

Em ấy lướt vào khoảng trống bên phải của tên vua, thân hình hóa thành cơn gió đen lao tới.

“…… ……! ……”

Bị chém toạc phần bụng, Vua Vordan quằn quại và phát ra tiếng rên rỉ như tiếng thì thầm.

Máu đỏ phun ra từ vết thương, loang đầy mặt đất – nhưng Marina và mọi người đã quá quen với cảnh đó nên không hề nao núng.

“Kết thúc, thôi nhỉ?”

Marina và Nene đồng loạt bật ra hai bên, đúng lúc Rain cất tiếng.

Liệu Chủ nhân mê cung có nhận ra, mọi đòn công kích từ nãy đến giờ đều nhằm đánh lạc hướng hắn khỏi Rain?

Mà có nhận ra thì cũng đã quá muộn rồi.

Lời niệm chú khẽ khàng vang lên, và một ma pháp trận tầng tầng lớp lớp hiện ra giữa không trung.

Ngay cả tôi – một Xích Ma Đạo Sĩ – cũng không thể chạm tới cảnh giới này.

Ma pháp cấp độ bảy – một lĩnh vực mà chỉ số ít Pháp Sư bậc thầy mới chạm được.

Hiện giờ, nó nằm trong tầm kiểm soát của Rain.

Rain giơ cao cây trượng, nhìn thẳng vào tên vua điên loạn, đọc tên ma pháp:

“──Chân Viêm – Flare.”

Khoảnh khắc sau đó, Vua Vordan bị nuốt chửng bởi một mặt trời thu nhỏ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận