"Đuổi được hắn đi rồi ha."
"Ừm. Nhờ, Yuke… đó."
Sau khi chắc chắn rằng Bran Clowder đã hoảng hốt bỏ đi cả người lẫn xe ngựa, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Bị phục kích trên đường đến quán trọ Tiểu Lộc Hát nghĩa là chắc chúng nó cũng lần ra được chỗ trọ của bọn tôi rồi, nên vẫn chưa thể yên tâm hoàn toàn.
Nhưng trước mắt thì như vậy là ổn.
"Quả nhiên, chuẩn bị trước là đúng rồi. Nhưng mà…"
"Đừng, bận tâm. Em cũng, thấy ổn rồi."
Dù đã có sự đồng thuận của Rain, nhưng tôi vẫn đã khá là mạnh tay khi tiêu hủy, cải biên, thao túng cả quá khứ của em ấy.
Tôi đã nhờ vả Mamal-san để đánh lạc hướng toàn bộ thông tin về Rain—từ ngôi làng nơi em ấy sinh ra, học viện ma pháp, cho đến hội mạo hiểm giả—đến mức gần như vi phạm pháp luật.
Ban đầu Mamal-san cũng do dự, nhưng sau khi hiểu rõ tình hình, chị đã đồng ý giúp đổi lại vài điều kiện.
Đối phương là quý tộc.
Nếu không che giấu triệt để, chẳng biết hắn sẽ moi được chứng cứ từ đâu.
Tôi buộc phải khiến thông tin về Rain trở nên mờ mịt nhất có thể.
"Liệu hắn có quay lại không ạ?"
"Ừm, cũng khó nói. Mà dù có thì cứ đuổi tiếp là được."
"Phải ha. Haa… chắc, em mệt rồi."
Rain cúi đầu thở dài—một chuyện hiếm thấy.
Có lẽ thật sự em ấy đã rất căng thẳng và sợ hãi.
Trước khi bắn Ma Pháp Tiễn, chân của Rain còn hơi run nhẹ.
"Tắm suối nước nóng đi, cho thư giãn ạ."
"Tôi cũng tính vậy."
Từ khi tới Duna, tôi mê luôn suối nước nóng ở đây.
Khác hẳn với kiểu tắm bồn đổ nước ấm thông thường.
Tôi còn lo là lúc quay về Finis, chỉ tắm vòi sen thôi sẽ không chịu nổi nữa.
"Muốn, tắm chung không?"
"…Tôi còn việc phải làm. Em cứ đi trước đi."
"Ừm, fufu."
Thấy Rain cười tinh nghịch, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tốt rồi, vẫn là Rain như thường ngày.
"A! Hai người về rồi à!"
Chúng tôi đến Tiểu Lộc Hát, được Marina ra đón.
Marina đã tháo giáp và mặc đồ thường—có hơi mỏng so với thời tiết hiện tại.
Không lạnh sao nhỉ.
"Sao rồi ạ?"
"Người ta quyết định tăng cường thêm quân. Bọn tôi đã thuyết phục được họ về tầm quan trọng của tốc độ đánh chiếm."
"Vậy tốt quá. Tụi mình cũng tiếp tục đúng không?"
"Ừ."
Tôi gật đầu, và một lần nữa nỗi lo lại lởn vởn trong đầu.
Giờ khi tôi bị gắn mác ‘Dũng Giả’, việc Clover tham chiến đã thành điều kiện bắt buộc.
Chỉ vì nhận nhiệm vụ điều tra bước đầu mà đâm ra thành thế này, tôi có hơi hối hận.
Giá như tổ đội đầu tiên bước vào không phải là chúng tôi… kết quả có lẽ đã khác.
Ví dụ như nếu là tổ đội Full Bound thì sao nhỉ?
"Rain, Yuke lại làm cái mặt khó ở kia kìa?"
"Như thường lệ. Hay nghĩ ngợi mà."
"Lại gì nữa đây."
Tôi đang suy nghĩ nghiêm túc mà lại bị nói nhẹ bẫng thế này đây.
Tôi hay suy nghĩ nhiều đến vậy sao?
"Chắc anh đang nghĩ đến vụ mấy con ma vật là người ạ?"
"Ờ, ừm…"
"Vậy thì không sao đâu!"
Marina nói dứt khoát.
"Em không giỏi ăn nói, đầu óc cũng không xuất sắc, nhưng… em nghĩ mình hiểu điều quan trọng là gì."
"Vậy à?"
"Ừm. Đúng là chuyện đó khiến mình khó chịu, nhưng có những điều không được phép đánh mất."
Marina nắm lấy tay tôi và mỉm cười.
"Vậy nên, Yuke không cần phải dằn vặt nữa đâu!"
"Ừm. Tôi hiểu rồi."
Tôi thấy mình được cứu rỗi bởi lời nói, sức mạnh, và nụ cười của Marina.
Cô gái này lúc nào cũng tự mình tìm ra câu trả lời, khiến tôi không thể đọ lại.
Lần đầu tôi giết người, tôi đã suy sụp rất lâu.
Còn chuyện tự tay kết liễu Simon thì đến giờ vẫn chưa vượt qua hoàn toàn.
Ấy vậy mà cô ấy đã tiếp tục tiến về phía trước.
"Silk với Nene cũng chắc chắn đồng lòng! Nếu tụi em dừng lại ở đây, chỉ tổ gây rắc rối cho anh thôi. Không sao đâu, tụi em làm được!"
"Ừ, cảm ơn Marina."
"Eh-hehe."
Tôi khẽ xoa đầu Marina và mỉm cười lại.
Chắc chắn đây không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng nếu họ có thể khiến tôi hướng về phía trước như vậy, thì tôi nhất định phải đáp lại tấm lòng đó.
Điều tôi có thể làm lúc này, là sắp xếp thông tin và lên kế hoạch chiến lược thật kỹ lưỡng.
"Chào mừng trở về!"
"Chào anh Yuke, chào Rain."
Đúng lúc ấy, có vẻ nghe thấy tiếng ồn, Nene và Silk từ trên cầu thang bước xuống.
"Cuộc họp xong rồi hả?"
"Ừ, đúng như dự đoán."
"Em hiểu rồi. Em đã chuẩn bị vài phương án, lát nữa mình bàn tiếp nhé. Anh Yuke và Rain trước hết cứ nghỉ ngơi. Nene với Marina sẽ đi mua những thứ cần thiết ạ"
Silk đưa cho Marina danh sách mua đồ và túi tiền, đồng thời nhanh chóng phân công nhiệm vụ.
Tôi vốn có thiên hướng làm người hỗ trợ, nên khi có người khác làm trưởng nhóm thế này thật là nhẹ nhõm.
"Vậy, tụi em đi nha!"
"Nhớ gặp lại sau nhé!"
Cả hai mỉm cười tươi tắn rồi rời khỏi quán trọ.
Mọi người hình như đang cố chiều ý tôi quá thì phải…
Tôi nên tìm cách làm mấy nếp nhăn giữa trán biến mất mới được.
"Vậy thì, xin mời anh thư giãn trong suối nước nóng đến giờ ăn tối."
"Không, tôi muốn chốt kế hoạch trước. Ăn tối xong rồi còn bàn với mọi người nữa."
"Thầy à?"
Silk nheo mắt nhìn tôi sắc lẹm.
"Tôi không sao đâu mà."
"Không được. Em biết tối qua anh thức khuya nữa đấy."
"Ờ thì… đúng vậy thật."
Tôi cố lảng tránh ánh mắt của Silk, nhưng em ấy đã vòng tay ôm lấy cánh tay trái tôi.
Không hề mang chút ý đồ tình cảm nào, hoàn toàn là hành vi trấn áp.
"Rain, đưa thầy đi tắm suối nào."
"Okê."
Rain cũng vòng cả hai tay ôm chặt lấy tay phải tôi.
"Khoan khoan. Được rồi, tôi nghỉ! Tôi nghỉ liền!"
"Vâng vâng, mời anh đi nào."
"Chấp nhận số phận thôi."
Và thế là tôi bị hai cô gái kéo lê đi tắm suối nước nóng.


0 Bình luận