Vol 2
Chương 15: Biến động ở quảng trường nhỏ và con mắt khổng lồ
0 Bình luận - Độ dài: 1,219 từ - Cập nhật:
Khi trèo hết bậc thang và quan sát quảng trường nhỏ từ lối vào cống ngầm, thứ đập vào mắt tôi là một vật thể kỳ dị.
“Cái quái gì đây...?”
“Lúc trước đến đây đâu có cái thứ này.”
Bốn cột vật thể cao khoảng sáu feet đang đứng sừng sững giữa quảng trường nhỏ.
Chúng có màu nâu cháy xém, lồi lõm nhiều chỗ.
Ấn tượng đầu tiên là... giống như kén của côn trùng.
"Hai em thấy sao?”
Tôi hỏi hai người đang đứng cạnh cùng quan sát.
Rain chắc chắn đang dùng Cảm nhận ma lực, còn Silk thì cảm nhận qua giác quan của một Tinh Linh Sư.
“Cảm nhận được ma lực… nhưng là kiểu khác lắm. Có lẽ... giống con ma vật có xích ạ?”
“Vâng. Em cũng thấy vậy. Có cảm giác về tinh linh, nhưng cực kỳ dị biệt… chắc chắn không phải tinh linh tự nhiên mà em biết ạ.”
Chúng không động đậy.
Nhưng càng nhìn kỹ, tôi càng nhận ra điều đáng sợ.
Trên bề mặt thứ tạo thành lớp vỏ ngoài kia, có những phần trông như tai người, tay người.
Không rõ là chúng mặc lên xác người bị hòa tan, hay là người bị biến dị thành thứ này.
“Giờ tính sao đây?”
“Chắc là ma vật thật rồi nhỉ?”
“Nếu là dân làng thì đúng là... phong cách lạ ghê.”
Là người chịu trách nhiệm hỗ trợ tổ đội, tôi đã học thuộc toàn bộ danh sách ma vật đã được báo cáo với Hội mạo hiểm giả.
Nhưng tôi chưa từng thấy loại này.
Chính việc không biết chúng nguy hiểm cỡ nào, đã là nguy hiểm rồi.
Tôi vừa gia cố ma pháp cường hóa cho cả nhóm, vừa quan sát mấy cái kén đó thật kỹ.
Giả sử đây là ma vật có tính săn mồi và hiếu chiến—thì kiểu tấn công nào có thể xảy ra?
Nếu là kén, thì có thể nó sẽ nở ra?
Từ trong đó, ma vật sẽ chui ra?
Trong tự nhiên cũng có loài không nhúc nhích mà vẫn săn mồi.
Có thể nó sẽ bắn độc hay khí gas chẳng hạn.
“Để em đi trước. Biết đâu là sinh vật không thù địch, mình có thể lách qua.”
Hiện giờ cũng còn khá xa cái kén gần nhất.
Nếu né được chiến đấu thì vẫn hơn.
Mà kể cả có đánh, thì đứng yên ở vị trí hẹp này cũng không phải lựa chọn tốt.
“Ờ, cẩn thận nhé.”
“Rõ ạ.”
Ngay khoảnh khắc Nene vừa thò người ra khỏi lối cống—một vết rạch xé toạc vỏ kén, và…
Bốn con mắt khổng lồ mở ra trừng trừng.
Cặp mắt to bằng nửa thân kén trừng thẳng vào Nene.
“Á, u…!?”
Nene, người nhanh nhẹn nhất bọn, bất động hoàn toàn.
Cứng đờ như tượng gỗ.
“Chết tiệt!”
Tôi lao ra ôm lấy Nene rồi nhảy ngược về sau.
“Hiíu!”
Ngay khoảnh khắc đó, cái miệng khổng lồ bật dậy từ cái kén suýt nữa thì ngoạm trúng mặt Nene, phát ra tiếng “Cạch!” đáng sợ.
Tôi ôm Nene ngã ngửa xuống đất.
Dáng dấp thì hơi xấu hổ thật, nhưng miễn cô bé không sao là được.
Cái kén trượt về vị trí cũ, cả bốn cái lại khép mắt, bất động như lúc đầu.
“Em sống rồi… suýt chết thiệt rồi đó…”
Nene trong tay tôi run lẩy bẩy, hai tai mèo cụp xuống.
“Tốt rồi. Mà cái quái gì thế nhỉ? Giống loại giun khổng lồ nào đó?”
“Ngay lúc bị nó nhìn trúng… cơ thể cứng lại luôn.”
Thứ cơ thể mềm dẻo kia lại có phạm vi tấn công rộng hơn tưởng tượng.
Và cái miệng vừa rồi… hình như là răng người.
Từ cấu trúc giống người của cái kén, đến cái miệng đó… chỉ khiến tôi thấy càng lúc càng ghê rợn.
“Xin lỗi nhé, Nene. Để em mạo hiểm quá.”
“Em được cứu rồi, nên không sao đâu ạ.”
Tôi đứng dậy và nhìn lại mấy cái kén.
Chúng vẫn đứng yên, không có dấu hiệu tấn công tiếp.
Nhưng cứ thế này thì mình không thể đi tiếp được.
“Phá từ xa đi.”
“Ừm! Lâu lắm rồi mới có dịp xài cái này!”
Marina vác lên khẩu Stinger Joe – Sát Thủ Xuyên Phá.
“Em bắn được hai mũi một lúc. Thuộc tính thì chọn gì ạ?”
“Dùng đi. Lấy tên lửa nhé.”
“Vâng.”
Silk rút ra hai mũi tên đầu đỏ từ ống tên.
“Còn em thì sao ạ?”
“Dùng ma pháp băng. Nhìn giống kén côn trùng, chắc yếu với thay đổi nhiệt độ.”
“Ừm. Hiểu rồi.”
Vừa ra chỉ thị cho hai người, tôi cũng bắt đầu chuẩn bị ma pháp.
Thứ đáng ngại nhất là ánh mắt đó.
Nhưng có vẻ không phải là độc nhìn kiểu Basilisk.
Nene đã nhanh chóng cử động lại được.
Có lẽ ánh nhìn đó chỉ là chất xúc tác cho một dạng ma pháp nào đó.
Nếu vậy thì—
Dùng Mù lòa hoặc Thiểm quang để làm mù tầm nhìn có thể sẽ vô hiệu hóa được ánh mắt đó.
Lần này tôi sẽ dùng cả hai.
“Tôi sẽ ra trước dùng ma pháp yếu hóa. Nene, lo giữ an toàn cho tôi với.”
“Rõ ạ!”
“Đó sẽ là tín hiệu, các em bắt đầu tấn công nhé.”
Ba cô gái đã sẵn sàng gật đầu đồng loạt.
“OK!”
“Rõ ạ.”
“Giao cho em.”
“Rồi, xuất phát.”
Tôi lao ra khỏi lối cống, tung liền Mù loà và Thiểm quang.
Mắt kén bắt đầu mở ra, nhưng tôi là Xích Ma Đạo Sĩ có tốc độ niệm chú siêu tốc, không thể thua được.
Một luồng chớp sáng cực mạnh đánh thẳng vào mắt, mấy cái kén rên rỉ quằn quại.
Ngay sau đó, tôi bị kéo ngược về sau.
“Fu~gyuu!”
Lưng tôi chạm vào một thứ mềm mềm.
…Mà khoan, đang chiến đấu, không được nghĩ lung tung.
“Đi nhé~!”
Marina bắn tên từ Stinger Joe – Sát thủ xuyên phá, dễ dàng xuyên qua cái kén.
Loại tên có thể đâm thủng cả áo giáp sắt, thì cái kén kia chẳng chịu nổi.
Hai cái kén khác đã bốc cháy.
Mũi tên lửa được gia công từ ma thạch hệ hỏa sẽ gây cháy ngay khi tiếp đất.
Có vẻ lửa có hiệu quả tốt.
"Lên nào…!”
Ma pháp trận được niệm tinh tế tỏa sáng và tan vào không trung.
Ngay sau đó, một cơn cuồng phong siêu lạnh kèm tuyết phủ ập xuống quảng trường.
“Băng Bạo Phong! Ma pháp cấp độ năm…!”
Tôi không kiềm được mà buột miệng.
Dù cùng là pháp sư, nhưng với Xích Ma Đạo Sĩ thì loại ma pháp này hoàn toàn nằm ngoài khả năng.
Tôi không khỏi ganh tị với tài năng ma pháp của Rain.
“Không giết được hết rồi…”
Tưởng như đã đông cứng hoàn toàn, một cái kén rung lên và phá vỡ lớp băng.
“Xử nó luôn!”
Marina vứt cây nỏ, lao vụt đi như gió.
Mắt kén đảo qua, và ngay giữa mắt là một chiếc phi tiêu cắm ngập.
Khoảnh khắc sau, lưỡi đao đen của Marina chém đôi cái kén thành hai mảnh.


0 Bình luận