Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 2

Chương 18: Ma vật trong nhà thờ và cú đánh chí mạng của Marina.

0 Bình luận - Độ dài: 1,038 từ - Cập nhật:

Tôi nghiêng người thay Nene, lén nhìn vào bên trong nhà thờ.

Tiếng khóc vừa rồi đã tắt, xung quanh chìm vào tĩnh lặng.

「……?」

Ánh nến chập chờn trong bóng tối.

Chẳng lẽ thật sự có người ở đó?

Dù không thấy bóng dáng ai cả.

…Không, có đấy.

Tận sâu trong nhà thờ, nơi lẽ ra phải treo biểu tượng cầu nguyện, lại có một thứ dị thường đang ngự ở đó.

「Cái gì kia…!」

Tôi lẩm bẩm, cố giữ giọng bình tĩnh nhưng ngực cứ siết lại.

Vì thứ đó quá mức rợn người và khó hiểu.

「Là em bé à…?」

Silk cau mày hỏi, mắt căng thẳng không rời khỏi mục tiêu.

Tôi nghẹn lời, không biết đáp sao.

Bởi vì quá phi thực tế.

Đúng là nó có hình dáng một đứa trẻ sơ sinh.

Nhưng làn da trắng bệch không chút sinh khí, lại còn to một cách kỳ quái.

Chỉ riêng cái đầu cũng to bằng chiều cao của tôi.

Làm mạo hiểm giả thì cũng gặp đủ loại sinh vật dị thường, nhưng thứ này thật sự quá bất thường.

「Là con của Cự Nhân Tộc Giant à?」

Rain thì thào, giọng cô bé hơi run.

「Không, Cự Nhân Tộc Giant sinh ra đã có kích thước bằng người, rồi mới lớn dần lên. Trẻ sơ sinh không thể to thế này được」

Tôi đáp mà mắt vẫn quan sát không rời.

「Đúng là Yuke, biết tuốt luôn ha」

Marina buông lời chọc nhẹ, nhưng tay đã đặt lên chuôi kiếm từ lúc nào.

Tôi cười gượng trong lòng trước lời khen ấy.

Nếu không biết, có khi tôi còn có thể cười trừ “Ờ ha, chắc vậy rồi!” và xem nhẹ tình hình này.

「Rút thôi」

Tôi ra lệnh ngắn gọn, chuẩn bị xoay người thì—

Đôi mắt của đứa trẻ khổng lồ, da trắng bệch khẽ động đậy, bắt lấy tôi.

(Bị phát hiện rồi sao…?)

Đứa bé nhìn bọn tôi bằng ánh mắt trống rỗng, chỉ toàn lòng đen.

Rồi sau một nhịp, nó bật khóc lớn.

「Aahhhhhhh! Aaahhh!!」

Tiếng khóc cao vút, vang dội đến nỗi tôi phải bịt tai lại.

Có lẽ do tiếng khóc, những ngọn nến đang cháy cũng lần lượt tắt đi…

Ánh sáng hoàng hôn xuyên qua kính màu, chiếu rọi vào nhà thờ.

Cảm giác bất an dâng lên dữ dội, khiến tôi bất giác cứng người.

Tại sao nến tắt mà trong nhà lại sáng lên?

Không, từ đầu, sao tôi không nhận ra chứ!

Ngay cả căn hộ có mỗi một cửa sổ bé tẹo còn sáng trưng, thì cái nhà thờ với cả đống kính màu thế này sao lại tối được?

「Yuke-san, nhìn kìa!」

Silk giương cung, giọng điềm tĩnh nhưng ánh mắt cảnh giác cao độ.

Dưới ánh sáng hoàng hôn kỳ ảo, những kẻ kỳ quái đang lồm cồm đứng dậy.

Không rõ là do trước đó quá tối nên không thấy, hay là giống Rouge mà chui lên từ lòng đất.

Dù gì đi nữa, trước đứa trẻ khổng lồ ấy đã xuất hiện hơn chục người phụ nữ kỳ dị.

Toàn là nữ tu mặc tu phục, đầu thì méo mó, vặn vẹo như gỗ mục.

Nhìn như bọn ma-nơ-canh bị nguyền rủa, đang áp sát chúng tôi với sát khí rõ rệt.

「Lại thêm thứ gì khó hiểu nữa…!」

Tôi nghiến răng, chửi thầm rồi vung tay tung ma pháp cường hóa lên cả nhóm.

Chúng đông quá, lại không biết sẽ làm gì, không thể lơ là.

「Chuẩn bị nghênh chiến!」

「Bọn em cũng đánh ạ!」

Silk vừa đáp, vừa lạnh lùng giương cung.

Rain thì giơ trượng niệm chú, vẻ mặt nghiêm túc dù còn chút hoang mang.

Tranh thủ kẽ hở, Nene lao vào trước, vung tiểu thái đao chém nữ tu bằng bước di chuyển nhanh nhẹn và dứt khoát.

「Aaah! Aaa–uaaah!」

Trong khi đó, đứa bé khổng lồ vẫn tiếp tục khóc lóc rợn người… và như thể đang triệu hồi đám nữ tu về quanh mình.

Chắc chắn, nó là nguồn gốc của mọi chuyện.

「〈Ma pháp tiễn・Energy Bolt〉!」

Tôi tung đòn ma pháp tấn công đã lâu không dùng vào đứa bé…

Nhưng một nữ tu bất ngờ lao ra chặn đường đạn ma pháp, đỡ đòn thay.

「〈Ma pháp tiễn・Energy Bolt〉!〈Ma pháp tiễn・Energy Bolt〉!」

Tôi bắn liên tiếp hai lần, kết quả vẫn vậy.

Chúng không chỉ là vũ khí mà còn là tấm khiên sống bảo vệ nó.

Nhưng ít nhất tôi đã nắm được điều cần làm.

Muốn phá vỡ tình thế này, phải diệt bằng được đứa trẻ khổng lồ kia.

「Marina, làm được không?」

「Ừm. Không sao đâu, đừng lo ạ」

Cô nàng gật nhẹ, rút thanh hắc đao, khí thế trấn định đến lạ.

「Tôi sẽ buff cường hóa tối đa cho em. Cũng yểm trợ luôn」

「…Chặt đầu đứa bé kia là được nhỉ?」

Giọng Marina lạnh như thép.

「Phải, kết liễu nó đi」

「Hiểu rồi ạ」

Marina khẽ thở ra một hơi, sát khí từ người cô lan tỏa rõ rệt.

Dù nó là ma vật, bảo một cô gái giết thứ trông giống trẻ sơ sinh vẫn khiến tôi tự thấy mình quá tồi tệ.

Nhưng nếu muốn hạ được nó, Marina—người có sức công phá mạnh nhất—là lựa chọn tối ưu.

Tôi liên tục tung cường hóa cao cấp lên cô ấy.

Tốn khá nhiều sức, nhưng để tránh bị dần tiêu hao bởi đám nữ tu cứ liên tục xuất hiện, thì đây là cách tốt hơn.

「…Lên đây!」

Được cường hóa bằng〈Thần Túc・Full Haste〉, Marina lao đi như mũi tên.

Tôi vừa niệm ma pháp làm chậm đám nữ tu đang nhào tới Marina, vừa đuổi theo sau.

「Em sẽ yểm trợ ạ!」

Nene bật gọi, vượt lên phía trước tôi, vung tiểu thái đao mở đường cho Marina bằng những đòn cắt gọn ghẽ.

「Xử nó đi, Yuke!」

「Rồi!──〈Tất sát kiếm・Critical Weapon〉!」

Tôi truyền ma pháp tất sát vào hắc đao đang tỏa tà khí nhờ 『Ma kiếm hoá』của Marina.

Với đà lao điên cuồng, Marina vung một nhát thật lớn.

「Toaaaaaaa!」

Nhát chém đó—đã chạm tới đứa trẻ khổng lồ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận