Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 2

Chương 6: Cuộc họp trước khi xuất phát và đột nhập tân mê cung.

0 Bình luận - Độ dài: 1,257 từ - Cập nhật:

Ngày thứ tư kể từ khi bọn tôi đến Duna.

Sau hai ngày nghỉ ngơi và ngâm suối nước nóng để hồi phục hoàn toàn, bọn tôi đã đến bên hồ Line, nơi phát hiện ra tân mê cung.

Khu vực hiện trường được vây lại bằng hàng rào tạm thời, có nhân viên của Hội Mạo Hiểm Giả và hiệp sĩ được phái đến canh giữ, một vài căn nhà di động cũng đã được dựng lên.

“Cái nhà di động to đằng kia là trạm chỉ huy đấy. Đám học giả của Học Viện Hoàng gia cũng tập trung ở đó. Lúc mấy đứa đang khám phá mê cung thì ta cũng sẽ ở đó để quan sát.”

“Vậy ở khu này bọn tôi vẫn dùng được tablet à?”

“Ừ. Nghe bảo tụi học giả mang theo pháp cụ đặc biệt để dùng đấy. Ta thì chẳng rành mấy món đó… nhưng công nghệ giờ tiện thật.”

Maniella khẽ thở dài.

Thật ra, gần đây pháp cụ đang có bước đột phá rõ rệt.

Phong trào ứng dụng pháp cụ vào đời sống chỉ mới khởi sắc từ khi vị vua hiện tại lên ngôi.

Ngài vốn là cựu mạo hiểm giả, khác hẳn các vị vua trước, và gọi mê cung là “tài sản quốc gia”.

Dù mê cung là nơi nguy hiểm, nhưng nếu được nghiên cứu, khai thác và tận dụng đúng cách… thì Vương quốc Welmeria sẽ càng phát triển hơn nữa.

Nên cũng chẳng lạ khi những người có tư tưởng cũ khó theo kịp thời đại.

Dù nói vậy, vị tiền bối trước mặt cũng đang xài tablet thành thạo rồi đấy chứ.

“À mà này, mê cung lần này tên gì vậy ạ?”

“Chưa có tên. Vì bọn ta vẫn chưa nắm được toàn cảnh mà.”

“Vậy hả… Vậy hơi bất tiện ha.”

Marina tỏ ra hơi tiếc nuối, còn Maniella thì vỗ nhẹ vai em ấy và mỉm cười.

“Biết đâu mấy đứa lại là người đặt tên cho nó đấy. Cố gắng lên nhé.”

Nghe bà ấy nói vậy, tôi cảm thấy tim đập mạnh.

Tên của một mê cung thường được đặt theo lịch sử hình thành hoặc kết cấu bên trong.

Và người đặt tên, thường là nhóm mạo hiểm giả đầu tiên bước vào hoặc hoàn thành việc chinh phục mê cung đó.

Nếu được công nhận là “người đặt tên”, thì tên chúng tôi sẽ được ghi vào niên biểu chính thức của Hội Mạo Hiểm Giả.

Vinh dự đó đúng là niềm tự hào lớn với một mạo hiểm giả.

“Thôi, ta giao lại cho mấy đứa đấy.”

Sau khi dẫn chúng tôi đến lối vào mê cung, Maniella quay gót trở lại căn nhà chỉ huy.

Giờ mới là lúc bắt đầu thật sự.

“Rồi, vậy trước khi vào mê cung, mình họp nhanh để xác nhận lại mọi thứ. Silk, phần kế hoạch nhờ em.”

“Vâng ạ.”

Silk đứng cạnh tôi, lấy sổ ghi chép ra.

“Kế hoạch cơ bản sẽ giống như lần trước ở 'Vô Sắc Ám’. Nội dung yêu cầu là khám phá đến tầng thứ năm dưới lòng đất. Thông tin ban đầu chỉ có một điều: tầng một là kiểu cống ngầm. Các tầng còn lại chưa rõ. Dựa trên đặc điểm địa hình, có thể sẽ gặp ma vật là sinh vật sống dưới nước, chuột, côn trùng, hoặc loại nhầy như slime.”

Silk gật đầu với tôi.

Thông tin ít nên gọi là kế hoạch thì hơi khiêm tốn, nhưng vẫn rất gọn gàng, rõ ràng.

Chỉ còn lại vấn đề di chuyển.

“Nene, chắc là lần này không dùng được 【Dẫn lưu phong】 đâu. Có dòng nước thì độ chính xác sẽ giảm.”

Đó là pháp cụ đọc luồng gió trong không gian kín.

Vì đây là kiểu cống ngầm nên sẽ có nhiều lỗ thoát nước khắp nơi, nên không thể trông cậy vào nó được.

“Rõ rồi ạ! Em sẽ lo phần đó!”

Thấy Nene gật đầu đầy tự tin, tôi cũng đáp lại rồi ngẩng mặt lên.

“Có ai còn thắc mắc gì trước khi vào không?”

“Có ạ!”

Marina giơ tay rất nhanh.

“Rồi, mời Marina.”

“Vụ khám phá đến tầng năm là mục tiêu cuối, còn hôm nay thì tụi mình định tiến tới đâu? Phân phối sức lực thế nào ạ?”

“À, đúng lúc tôi cũng định giải thích đây. Trong hôm nay và ngày mai, mục tiêu chính là xác nhận cầu thang dẫn xuống tầng hai, đồng thời khảo sát diện rộng tầng một.”

“Vậy hả?”

Tôi gật đầu khi thấy Marina tỏ vẻ thắc mắc.

“Mục tiêu chính là điều tra năm tầng để có thể mở công khai mê cung, nhưng chỉ cần nắm rõ quy mô tầng một và thông tin ma vật là có thể đánh giá mức độ nguy hiểm tương đối rồi. Với lại, không chắc cầu thang chỉ có một cái. Nên tôi muốn nắm chắc thông tin tầng một trước.”

Dù gì thì đây cũng là lần đầu tôi tham gia khảo sát mê cung mới.

Cẩn trọng vẫn là trên hết.

“Vậy mình cứ giữ sức cho cuộc khám phá dài hơi.”

“Chuẩn luôn. Nếu tìm được khu vực cầu thang thì có thể nghỉ ngơi ở đó. Cứ đặt việc tìm cầu thang làm ưu tiên hàng đầu.”

Nghe tôi nói vậy, cả nhóm đều gật đầu.

“Rồi, khởi động ‘Gopro-kun’ nào. ──Cẩn thận và tận hưởng nhé.”

Tôi khởi động pháp cụ truyền phát rồi bước chân vào mê cung.

“Tối quá…”

Tôi đã lường trước chuyện này vì đây là kiểu cống ngầm, nhưng không ngờ lại tối đến vậy.

Quả là mê cung mới phát hiện có khác.

Rain có vẻ cũng nghĩ như tôi, nên đã thắp phép〈Ánh sáng〉lên đầu gậy, soi sáng xung quanh.

Dưới ánh sáng, hiện ra cảnh tượng như một đường cống ngầm cũ kỹ được xây bằng gạch vòm.

Lòng cống rộng khoảng ba mét.

Không có mùi hôi, dù chưa rõ độ sâu nhưng nước đang chảy.

Trong phạm vi thấy được, có vài cây cầu bắc ngang để qua bên kia.

“Không có rêu phát sáng.”

Thông thường, trong đa số mê cung sẽ có thực vật ma pháp gọi là ‘quang rêu’ mọc khắp nơi để tạo ánh sáng.

Dù sao, việc đặt chúng vào mê cung cũng là nhiệm vụ của mạo hiểm giả.

Mấy việc này bị xem là lặt vặt, nhưng không biết cấp độ ủy thác sẽ được tính thế nào nhỉ.

“Em không cần ánh sáng đâu ạ, mắt em thấy rõ trong tối mà.”

Nene là Miêu nhân tộc, nên có thể nhìn rõ trong bóng tối.

Trong mê cung tối đen như thế này, mang theo ánh sáng đôi khi lại thành bất lợi.

“Dù vậy, mình cứ thắp thêm cái này cho chắc.”

Tôi lấy cái đèn lồng ra từ túi ma pháp và nhóm lửa, treo lên thắt lưng.

Dùng mỗi ánh sáng ma pháp cũng đủ, nhưng nếu gặp bẫy hoặc ma vật làm rối loạn ma pháp thì không ổn.

Dự phòng bằng cả ánh sáng vật lý lẫn ma pháp là nguyên tắc cơ bản của mạo hiểm giả.

“Vậy, em đi trước cảnh giới đây.”

“Ừ, nhờ em.”

Nhìn Nene lặng lẽ lao vào bóng tối như thể hòa làm một với nó, tôi hít một hơi sâu để ổn định lại tinh thần trước tân mê cung.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận