Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 7 - Núi Ooe

Chương 70 - Lột Xác

0 Bình luận - Độ dài: 2,599 từ - Cập nhật:

Lily, một thân bạch y phục tinh khôi, tay cầm thanh kiếm sáng lóa, bước vào ngôi chùa Hongan-ji đang ngập tràn khói lửa chiến tranh.

Cô bước qua hành lang nơi ngọn lửa bập bùng cháy, kéo mở cánh cửa gỗ, tiến vào nơi sâu thẳm nhất của ngôi chùa.

Cánh cửa khép lại trong im lặng. Nơi đây không còn lối thoát.

Lily chưa từng nghĩ tới chuyện chạy trốn.

Thỉnh thoảng, những cột xà bị lửa thiêu rụi từng đợt đổ sập xuống, những tấm ván gãy gục, bốc lên từng đám khói lửa mù mịt. Ngọn lửa sắp nuốt chửng căn phòng, lũ yêu quái cũng sắp tràn vào, nhưng Lily vẫn bình thản, bước từng bước vững vàng tới trung tâm căn phòng.

Cô vung mái tóc đen dài, giơ cao thanh đao, xoay người nhẹ nhàng. Giữa lúc tuyệt cảnh, Lily lấy kiếm làm bạn, bắt đầu một điệu vũ uyển chuyển.

"Ầm ầm ầm—!"

Bên ngoài, tiếng gào thét của yêu quái cùng âm thanh hỗn chiến vang dội khắp trời!

Ngôi chùa chìm trong biển lửa, tàn lửa bốc lên tứ phía!

Nhưng ánh mắt Lily vẫn thư thái, tâm cảnh như nước.

Ánh lửa phản chiếu trong đôi đồng tử long lanh của cô tựa như vương vấn từng sợi ảo ảnh thoáng qua rồi biến mất—những ký ức chóng vánh nhưng sâu đậm, đó là…

Từ một cô gái yếu đuối trong thân áo Kimono, cầm chiếc ô đỏ bước vào thế giới dị giới Heian này, trải qua bao cuộc kỳ ngộ kinh hiểm, những trận sinh tử bạt sát, những mảnh tình yêu và hận thù chồng chất...

Giữa ngôi chùa rực lửa, mồ hôi ướt đẫm thân thể Lily, nhưng ánh mắt cô vẫn lạnh lùng như băng.

Chỉ là, trong sự lạnh lùng ấy lại ẩn chứa chút ý niệm gì đó mơ hồ.

Dường như tất cả những gì cô gặp ở thế giới này, bất kể thiện ác, đều là những ký ức cô không nỡ buông bỏ. Nhưng những ký ức ấy, rốt cuộc lại quá mong manh, thoáng quá rồi tan biến như vậy.

Điệu kiếm vũ của Lily vừa mang nét dịu dàng của mỹ nữ, lại phảng phất khí phách anh hùng của nam nhi. Sự mềm mại, nỗi bi thương đan xen, lại toát lên một sự kiên định mà ngay cả bậc hào kiệt trời cao cũng khó sánh bằng!

Đôi môi hồng mấp máy, Lily cất lời ngâm nga:

"Mười sáu năm đời người,

Xuyên ngàn năm dâu bể,

Như giấc mộng phù du!"

Đúng vậy!

Đời người như một giấc mộng.

Ai có thể ngờ, một cậu bé sống trong thế giới yên bình, chỉ biết thầm thương trộm nhớ Tiền bối, giờ lại xuyên không về thế giới Heian dị biệt nghìn năm trước? Chưa đầy một năm, cô đã trải qua những kiếp nạn huy hoàng nhưng cũng đầy bi thương!

Lily tồn tại ở thế giới này nhờ sự cứu rỗi của Tiền bối, và chiến đấu cũng chỉ để đánh thức chị ấy!

Uesugi Rei, Minamoto no Shimizu, Nanako, Shiu...

Ayaka, Kimiko...

Chú Matsuda, Ashikaga Kiyoshi...

Giờ đây, Lily đã có biết bao người chị em thân thiết, cùng những đấng nam nhi sắt son khiến cô kính phục.

Lily đã thuộc về thế giới này!

Cô chưa từng màng tới hưởng lạc, của cải, không ngại khổ cực, không sợ hiểm nguy, không khuất phục trước cường quyền!

Tất cả vì điều gì?

Vì Tiền bối! Vì những người chị em quan trọng nhất với cô!

Cái gọi là "tôn nghiêm cuối cùng" ấy, dù biết là tự lừa dối bản thân, nhưng có lẽ vẫn rất quan trọng với chính cô.

Nhưng giờ đây, dù là vì chị Uesugi đang lâm vào hiểm cảnh, linh hồn Tiền bối đang say ngủ trong thạch thất lạnh lẽo u ám, hay chính bản thân cô đang ở trong tuyệt cảnh…

Còn gì mà không thể từ bỏ?

Đời người như mộng!

"Tiền bối... Dù một ngày linh hồn em tiêu tan, em cũng sẽ đánh thức chị!"

"Chị Uesugi... Dù chị có bước chân vào Yomi, xông pha Rashomon chốn Nara, không cần biết chị ở chốn nào, em cũng nhất định sẽ tìm đến chị!"

Khoảnh khắc này, Lily không còn do dự, không còn bất cứ ràng buộc nào!

Trong không gian gương tối tăm, ánh đèn đá soi chiếu bóng hình xinh đẹp của Lily trong một thân bạch y mỏng manh, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản.

Cô đứng dậy, bước tới trước tấm gương, nhìn chăm chú vào hình ảnh phản chiếu của chính mình.

"Tạm biệt... Đây là lần cuối cùng ta nhìn thấy hình dáng này của ngươi."

Lily quay đầu nhìn về phía căn phòng đá nơi Tiền bối say ngủ.

"Không đáng phải nói lời từ biệt với chị ấy. Ta vẫn là ta."

"Nếu không thể bảo vệ người mình trân quý, thì chút tự tôn vớ vẫn nhất thời ấy chỉ mang lại hối hận vĩnh viễn."

"Két...!" Cánh cửa đá nặng nề từ từ mở ra.

Lily kiên quyết bước vào hang động với những tấm thạch bia khổng lồ.

Hai tay cô vuốt nhẹ mái tóc dài.

Cúi đầu, nhắm mắt, những ngón tay thon thả dứt khoát tháo dải băng tóc ra.

Mái tóc đen dài như màn đêm buông xõa, trong hang động lạnh lẽo và tĩnh lặng, gợn lên một làn sóng mềm mại tuyệt mỹ.

Lily bước chân trần lên đĩa đá tròn, từ từ bay lên.

Chiếc yukata trắng mỏng manh của nam nhi mà cô đang mặc, lặng lẽ rơi xuống.

Trên đôi bàn chân nhỏ nhắn, từng móng chân nhỏ xinh nhuốm màu hồng ngọc, lấp lánh ánh sáng mờ ảo, u uất. Cổ chân thon thả tựa như có một chuỗi sao rơi xuống, quấn thành một chiếc lắc chân tuyệt mỹ.

Đôi chân cô trở nên thon dài hơn, bắp chân nhỏ nhắn, đùi đầy đặn săn chắc, vòng ba căng tròn nảy nở. Hình thể cô giờ đây hoàn toàn trùng khớp với bản thể bên ngoài.

Một chiếc váy sa mỏng như dải ngân hà nhẹ nhàng phủ lên, tựa như nhìn thân hình người đẹp vừa tắm xuyên qua làn màn mỏng.

Chiếc nội y Thiên nữ trong suốt, lộng lẫy, nhỏ đến mức quá đáng, lại vừa vặn, nhẹ nhàng đeo ngang eo, ép sát vào đường cong căng tròn.

Phía trên eo thon, bộ Thiên Nữ Hung Y với những dải ruy băng bay phất phơ, tựa như tinh vân giữa đêm trường, thướt tha uyển chuyển. Trước bộ ngực nở nang, tấm màn bạc che phủ, mỗi lần rung động và phất phơ đều tạo thành những nhịp điệu mê hoặc.

Lily giơ cao đôi tay, đôi cánh tay ngọc ngà hoàn mỹ, từ vòng eo thon tạo thành một đường cong tuyệt hảo.

Điểm sắc màu rực rỡ duy nhất trên cơ thể cô là đôi môi đỏ mọng khiến lòng người say đắm.

Hàng mi dài cong cong như dải leo che khuất ánh sao, đôi mắt sâu thẳm chứa đựng vạn chủng phong tình cùng nỗi bi thương không thể tả xiết, không thể nắm bắt.

E rằng, ngay cả cô cũng không hiểu hết.

Những ngón tay thon thả đan vào nhau, cong ngược ra phía sau, lần đầu tiên được tô màu hồng ngọc. Đó là điều mà ngay cả bản thể thật của cô cũng xấu hổ chẳng dám làm.

Tuyệt diễm động lòng người. Khoác lên mình ánh sao, như sao băng trăng tỏ, tựa như Thiên Nữ thượng cổ tái thế. Vẻ đẹp của cô khiến trời đất lu mờ!

Dáng vẻ của linh thể là bức chân dung của tâm hồn.

Khoảnh khắc này đây, thân và tâm Lily cuối cùng đã hoàn toàn thống nhất!

Trong ngôi chùa rực lửa, tấm gương cổ tỏa ra những đạo ngân quang kỳ diệu, thẩm thấu vào cơ thể Lily đang đắm chìm vào kiếm vũ trong tuyệt cảnh. Bất tri bất giác, cải tạo, tăng cường cơ thể cô! Lần tăng cường này không còn bất cứ sự bất hòa, bất cứ rào cản nào nữa!

Đây là một sự thăng hoa toàn diện!

Giờ đây, thân thể Lily đã vượt qua giới hạn sinh mệnh của phàm nhân, hóa thành thân thể Thiên Nữ!

"Lạch cạch..." Đĩa đá tròn dừng lại.

Trong không gian gương, Lily, người đã hoàn toàn biến thành một Thiên Nữ cao ráo, diễm lệ, quyến rũ tuyệt trần, tiến vào tầng thứ hai của thạch thất bia đá.

Ánh mắt cô quét qua tấm bia thứ hai của "Kiếm Pháp Tsukuyomi". Những chiêu thức ở đây cô đã luyện tập vô số lần, thuần thục đến mức không thể thuần thục hơn.

"Kiếm, đến đây."

Giọng nói Lily như thiên âm, dường như có thể xuyên thời không, khiến cả thời gian cũng bị cô mê hoặc.

Hư ảnh một thanh trường kiếm cổ xưa, tuyệt mỹ bay đến tay cô.

Những ngón tay thon thả nắm lấy chuôi kiếm, khẽ cong nhẹ, vuốt ve nhẹ nhàng. Thanh kiếm rung lên giữa không trung, rồi bị nắm chặt.

"Kiếm Pháp Tsukuyomi—Đệ Nhị Đạo!"

Khi Lily bắt đầu chiêu thức đầu tiên.

Không gian, đất trời tối sầm lại! Thạch thất lạnh lẽo biến thành một bầu trời sao tuyệt diệu!

Khoảnh khắc này, cô và bầu trời dường như hòa làm một!

"Cái gì...?!" Lily giật mình.

Cảm giác cơ thể kỳ diệu này là sao?

Sự bất hòa trước đây đã hoàn toàn biến mất!

Thay vào đó là một sự hòa hợp từ cổ chí kim, hồn nhiên nhất thể. Bản thân cô cảm thấy mình như hóa thành ánh sáng, tự do phiêu du giữa tinh không, vũ trụ. Những vì sao lấp lánh, vạn vật hữu tình, dường như đều trở nên rực rỡ hơn vì cô.

Cô chính là vầng trăng giữa trời sao!

Thông suốt như nước chảy, mượt mà như mây trôi. (Dung hội quán thông, hành vân lưu thủy.)

Tựa như vốn dĩ đã là bản năng!

Lily hoàn thành toàn bộ chiêu thức Đệ Nhị Đạo của Kiếm Pháp Tsukuyomi trong nháy mắt, một mạch không ngừng.

"Oanh...!"

Toàn bộ biển sao tan biến, trở lại dáng vẻ thạch thất, nhưng giờ đây đang rung chuyển dữ dội.

Chỉ thấy tấm thạch bia cổ xưa thứ hai.

Tỏa sáng rực rỡ, những đường kiếm khắc trên đó hội tụ, tạo thành một bức phù điêu khắc họa Thiên Nữ khổng lồ.

Dù khuôn mặt mờ ảo, nhưng thân hình tuyệt mỹ. Thức kiếm ấy đã diễn giải, khắc họa toàn bộ tinh hoa cốt lõi của Đệ Nhị Đạo một cách lâm li tận chi

Dưới chân Thiên nữ, một con dấu điêu khắc tỏa ra khí tức hằng cổ hiện lên.

Trên đó khắc ba chữ: "Thiên Nữ Đạo".

Lồng ngực căng tròn, thậm chí hơi phản cảm của Lily gợn sóng dữ dội.

Một cảm giác khoan khoái chưa từng có tràn ngập toàn thân.

Khoảnh khắc này, sự thấu hiểu cơ thể, khả năng khống chế, vận dụng kiếm kỹ và uy năng phát lực của Lily đã vươn lên một cảnh giới hoàn toàn mới!

Một tầng thứ thực sự có thể ngẩng cao đầu, vượt qua phàm nhân!!

Kiếm Pháp Tsukuyomi, Đệ Nhị Đạo—Thiên Nữ Đạo, hoàn thành!

Lúc này, trong ma quật tối tăm, Uesugi Rei toàn thân đẫm mồ hôi. Vừa rồi, khi nhìn thấy Lily bước vào ngôi chùa rực lửa trong tuyệt vọng, cô đã điên cuồng giãy giụa, đốt cháy lớp băng kiêu ngạo vô tận của mình để phá vỡ xiềng xích, muốn xông ra cứu Lily.

Nhưng đổi lại, cô chỉ nhận được những trận đòn roi tàn nhẫn từ hai nữ võ sĩ nô lệ.

Shuten Doji vô cùng thỏa mãn khi bắt những nữ nô lệ trừng phạt một mỹ nhân băng sơn mà hắn bắt được.

Nhưng với Uesugi Rei, đó chỉ là nỗi phẫn nộ vô tận.

"A—!" Cô gào thét dưới những nhát roi, "Thả ta ra! Đồ súc sinh! Thả ta! Nếu các người dám động đến Lily, ta sẽ—!"

Nhưng dù giãy giụa cũng chỉ là vô ích.

Uesugi Rei thậm chí không nhận ra mình đã ngất đi trong chốc lát, bởi cô quá kiên cường, khiến hai nữ võ sĩ nô lệ càng điên cuồng quất roi.

Nhưng khi tỉnh lại, thứ duy nhất cô quan tâm vẫn chỉ là Lily.

Trong viên ngọc truyền âm:

"Đùng!" Ibaraki Doji tung đòn cuối cùng, phá tan ảnh chiếu của Tanuki Mita. Từng chú tiểu tanuki cũng đã bị yêu quái vây đánh tan tác, hóa thành mực đen tiêu tán.

Bọn yêu quái vây quanh Hongan-ji, ngôi chùa gần như đã bị biển lửa nuốt chửng.

"Ha ha ha ha! Yên tâm đi, Uesugi tiểu thư. Ngọn lửa này không đủ thiêu chết một cường giả cảnh giới Ngọc Tọa đâu. Nhưng ta đoán, em gái Lily của ngươi hẳn là không có dũng khí để mổ bụng tự vẫn như một đấng nam nhi đâu nhỉ?" Shuten Doji cười lớn, hớp một ngụm rượu, hứng thú nhìn vào viên ngọc truyền âm.

"Hay là... đánh cược một ván?"

"Câm miệng! Đồ khốn!" Uesugi Rei nghiến răng gào lên.

"Tiện nhân! Dám mắng chửi chủ nhân vĩ đại!" hai nữ võ sĩ nô lệ đứng trên một cây cọc gỗ to lớn bị xích sắt treo lên, giơ cao những cây roi dài có yêu pháp, không ngừng quất vào lưng Uesugi Rei. Trên tấm lưng trắng như tuyết của cô, quần áo bị quất đến rách nát, để lại từng vệt đỏ.

"Lily..."

Nhìn thấy Ibaraki Doji và đại quân yêu ma sắp tràn vào chùa để bắt Lily, Uesugi Rei hiếm hoi tỏ ra yếu đuối, nhắm nghiền mắt, dòng lệ đau thương lăn dài.

"Rượu ngon! Rượu ngon!" Shuten Doji một mặt uống rượu hào sảng, một mặt thưởng thức cảnh nữ nô đánh đập Uesugi Rei, trong quả cầu ngọc là cảnh Ibaraki sắp bắt được Lily mà hắn muốn có nhất, cũng hưng phấn đến mức có phần thất thố, cười điên cuồng: 

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Mỹ nữ đệ nhất thiên hạ gì chứ, chẳng phải cũng sắp trở thành nô lệ tình dục của ta, Shuten Doji sao! Ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"

"Ầm—!"

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra từ ngôi chùa Hongan-ji, khiến cả viên ngọc truyền âm trong ma quật cũng rung chuyển!

Chỉ thấy, một bóng hồng đỏ thẫm tựa bỉ ngạn hoa lao ra từ biển lửa hừng hực với tốc độ khó tin!

Trong viên ngọc truyền âm, trời đất rung chuyển, hình ảnh biến thành một vùng tối đen.

Nụ cười của Shuten Doji đóng băng.

Tiếng gào thét trong ma quật, những nhát roi của hai nữ võ sĩ nô lệ, tất cả đều ngừng bặt.

Toàn bộ ma quật chìm vào tĩnh lặng đến lạ thường.

Viên ngọc truyền âm không còn phát ra bất cứ âm thanh nào.

"Chuyện gì vậy?!" Shuten Doji ngây người, bát rượu trên tay khẽ rung.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận