Thỉnh thoảng, bạn có từng trải qua cảm giác đó không?
Đó là những ngày mà ta chẳng thèm ngó ngàng đến chiếc giường êm ái, mà chỉ khao khát được ngả lưng lên mặt sàn cứng và mát lạnh.
Với Cora, hôm nay chính là một ngày như vậy.
–Xì xì.
Ánh nắng ấm áp vừa phải, tiếng chim hót véo von. Hòa quyện với mùi bánh mì nướng thơm lừng từ tiệm bánh gần đó, tạo nên một môi trường tối ưu cho giấc ngủ trưa.
–Sột, sột.
Nàng High Elf nằm dài trên sàn phòng khách rộng rãi, uể oải gãi bụng. Dáng vẻ của người phụ nữ đã buông thả vì mệt mỏi tích tụ thật là luộm thuộm.
Mặc váy mà nằm ngủ dạng chân tơ hơ thế kia thì đúng là không thể gọi là đoan trang được. Nhưng ít nhất thì con mụ điên lúc nào cũng tỏa ra sát khí đằng đằng giờ đang ngậm miệng, nên lại toát lên một vẻ huyền bí tựa như nàng công chúa ngủ trong rừng.
–Khịt khịt.
Chiếc mũi nhỏ xinh khẽ động đậy. Cora nghĩ trong mơ: Hôm nay dù có tốn kém chút cũng phải mua bánh mì ăn cho bằng được.
–Két…
Cùng với tiếng cửa gỗ bị đẩy ra, một vị khách không mời đã đột nhập vào căn nhà gỗ nơi Cora đang ở một mình.
“Mẹ ơi, mẹ đang làm gì thế?”
Danh tính của vị khách không mời chính là Lily, người vừa đi hái thảo dược về vào ngày nghỉ. Stella thì đang ngồi tù, Racine đã đi săn. Cretas thì như mọi khi, vẫn đang bận bắt côn trùng.
“Ôi chao, mẹ đang ngủ ư~? Mẹ hiếm khi ngủ ở phòng khách lắm mà.”
Lily có vẻ khá phấn khích. Một phần là vì vui khi được ở riêng với mẹ, nhưng phần lớn là vì người mẹ vô tư lự này một khi đã ngủ say thì trời sập cũng chẳng dậy.
Nói cách khác, đây là cơ hội ngàn vàng để cô bé giở trò sàm sỡ mẹ ruột của mình.
“Mẹ ngủ thật rồi ạ?”
Cô bé rón rén áp tai vào nhân trung của mẹ. Cảm nhận được hơi thở phì phò như trẻ con, cô chắc chắn rằng mẹ đã ngủ say như chết.
‘Dễ thương quá, cứ như em bé ấy.’
Trong số các thành viên trong gia đình, tính cả chồng và các con, Cora là người có vóc dáng nhỏ bé nhất. Có lẽ là do cô được thừa hưởng đậm nét dòng máu của người mẹ vốn thấp bé hơn so với mặt bằng chung của tộc High Elf.
Chính vì thế, Lily thấy người mẹ với vóc dáng nhỏ nhắn hơn mình cực kỳ đáng yêu. Có lẽ do vẫn còn là trẻ vị thành niên theo tuổi của High Elf chăng? Dù đã sinh đến năm người con, làn da của mẹ vẫn mềm mại mịn màng.
–Chụt chụt.
Lily thích mẹ quá nên đã hôn lên má bà vài cái liền.
‘Hí hí, so với hồi xưa thì mẹ chẳng thay đổi chút nào cả. Vẫn mềm ơi là mềm.’
Đã bao lâu rồi cô bé mới được hôn má mẹ như thế này, Lily bất giác nở nụ cười rạng rỡ.
Vốn dĩ Cora chỉ thường hôn lên má các con khi chúng còn thơ bé. Giờ lớn đầu rồi, chỉ cần chúng ghé mặt lại gần là cô đã bày ra vẻ mặt kinh tởm ‘chó má thật’, nên cũng không lạ khi Lily lại vui sướng đến thế.
Dẫu sao, cô con gái út đã nhiều lần hôn lên má mẹ, và cũng từng được mẹ hôn lại nhiều lần. Lily có rất nhiều điểm giống người cha Kasta, nên nếu chỉ xét về ngoại hình, cô bé là đứa con được Cora yêu thương nhất.
Tuy nhiên, Cora chưa bao giờ cho phép bất kỳ đứa con nào, không phân biệt tuổi tác hay giới tính, được hôn môi. Ngay cả Daisy cũng không ngoại lệ. Do đó, đối với Lily, đôi môi của mẹ là một báu vật cao quý mà cô luôn khao khát một ngày nào đó sẽ chiếm được.
‘Ôi, nhìn đôi môi kìa.’
Chu cha, chu cha. Nhìn thiếu nữ Elf đang chu mỏ vào hư không, chắc chắn trong mơ cô ấy đang hôn ai đó. Còn người mà cô ấy đang trao nụ hôn trong mơ là ai thì không cần nói cũng biết.
“Ư ưm, Kaka~”
Đôi má của nàng Elf đột nhiên ửng hồng. Đối với người ngoài, cảnh Cora nũng nịu này chẳng khác nào một vở hài kịch, nhưng với Lily, người yêu mẹ say đắm, thì cảm giác như đang bị NTR đau đớn tột cùng. Bởi vì người tình(?) của cô bé đang ngoại tình(?) trong mơ.
‘Mình cũng muốn, mình cũng muốn làm…’
Ánh mắt ghen tuông của cô con út dán chặt vào đôi môi mẹ. Đôi môi mang sắc hồng phớt như quả táo non. Chỉ nhìn thôi cũng có cảm giác thèm ăn.
‘…Chơi luôn.’
Như thể đã hạ quyết tâm, Lily căng thẳng áp sát mặt mình về phía môi mẹ.
–Chu.
Chúm chím, đôi môi đỏ mọng đáng yêu của cô con út chu ra như mỏ chim. Hít, hít. Khi mặt hai mẹ con đã gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
–Bốp!
“Á!?”
Có lẽ cô ấy đã nhầm hơi thở của con gái với một con côn trùng nào đó chăng? Bàn tay của nàng High Elf quơ quào quanh miệng như đang xua đuổi ruồi muỗi.
“Aida!”
Nhưng ngay cả một động tác đơn giản như vậy cũng mang một sức công phá phi thường. Cơ thể Lily bị một hai ngón tay của mẹ quẹt trúng đã văng ngược ra sau. Điều này cho thấy Cora đã phải tiết chế sức mạnh đến mức nào mỗi khi đối xử với lũ con.
“Hức, đau quá…”
Dù các con của Cora mang trong mình một nửa dòng máu High Elf, nửa còn lại vẫn là của tộc đoản mệnh bình thường. Vì vậy, nếu không sở hữu cơ thể cường tráng đặc biệt như Cretas hay Racine, thì ngay cả cái chạm nhẹ này cũng chẳng khác nào cú trời giáng.
“Khư, ưm.”
Dẫu vậy, cô bé không thể bỏ lỡ cơ hội hiếm có này. Thông thường mẹ chỉ ngủ trong phòng riêng mà thôi.
‘M-Mẹ nghĩ con sẽ bỏ cuộc ở đây sao?’
Lily vịn lấy cái eo hơi đau nhức của mình và đứng dậy. Trong đôi mắt nâu rực lửa ánh lên ý chí kiên quyết rằng nhất định phải trở thành một đứa con gái hiếu thảo.
–Vụt!
Dáng vẻ cô bé đạp chân trên sàn gỗ rồi lao về phía mẹ trông chẳng khác nào một con quỷ đói.
Nhưng dù người khác có nghĩ gì đi nữa, Lily cũng chỉ là một cô gái mỏng manh đang cố hết sức để đạt được tình yêu thuần khiết của bản thân.
“Ưmm-!”
Lần này có vẻ gió thổi hơi mạnh. Hiểu lầm rằng đó không phải là một con ruồi mà là một con bướm lớn, lòng bàn tay của Cora bay về phía con gái.
–Chát!
“Kyaaa!!!”
Cú sốc thứ hai đến từ nàng High Elf có sức mạnh kinh hồn giáng thẳng vào vầng trán rộng của cô bé.
“Ư gya gya gya!”
Rầm, Lily ôm vầng trán sưng vù lăn lộn trên sàn. Nhìn cảnh này lại thấy cô bé có nét giống ông anh Racine…
“Hức, cái quái gì thế này, mẹ có đang ngủ thật không vậy?”
Làm thế này cũng không được, làm thế kia cũng không xong. Lily trừng mắt nhìn mẹ với vẻ mặt đầy uất ức. Lúc thức mẹ phòng thủ kín kẽ quá nên mới định đánh úp lúc ngủ, ai ngờ lúc ngủ phá giáp cũng chẳng dễ dàng gì!
‘V-Vậy thì…’
Cô bé sợ bị đánh nên không dám hôn nữa. Lily đảo mắt suy tính, rồi ánh mắt từ từ trượt xuống phía đôi chân của mẹ.
–Ực.
Có lẽ vì chiếc váy đang mặc rộng và không quá dài, nên qua khe hở bên dưới, mùi hương thanh xuân của thiếu nữ High Elf tỏa ra. Khịt khịt, Lily bị mùi hương quyến rũ này dẫn lối, bất giác đã di chuyển đến giữa hai chân của người mẹ đang nằm sải lai.
‘Hình như mình đã bỏ qua hơi nhiều công đoạn…’
Đúng vậy. Dường như cô bé đã bỏ qua rất nhiều công đoạn. Lẽ ra quy trình chuẩn phải là hôn môi mẹ, sau đó xác nhận(?) tình cảm của nhau rồi mới vào ‘hiệp chính’.
‘Nhưng mà, thực ra mình tò mò về môi dưới của mẹ hơn môi trên…’
Đứa con loạn luân có chút buồn bã vì dường như trình tự yêu đương đã bị đảo ngược, nhưng rồi ngẫm lại thấy thế này cũng không tệ. Vốn dĩ quá trình trao gửi yêu thương làm gì có thứ tự nào cố định.
“Phù…”
Hít sâu một hơi, Lily áp sát cơ thể xuống sàn nhà hết mức có thể.
“Hehehe, mẹ ơi, sao chỗ này của mẹ cũng mềm mại vậy?”
Cô bé khẽ chọc vào bắp chân trắng nõn lộ ra, cảm giác núng nính khiến cô thích thú. Giờ đây, cô bé đã chuyển chiến thuật từ đột kích sang xâm nhập. Dù mẹ có ngủ say đến đâu thì phản xạ của cơ thể vẫn còn đó, nên phải hết sức cẩn thận.
–Xoẹt.
Đầu tiên, cô bé nhẹ nhàng vén gấu váy của nàng High Elf lên.
Kiểm tra màu sắc quần lót là thủ tục cơ bản phải làm.
‘M-Màu trắng!’
–Sột soạt.
Màu sắc chiếc quần lót thật ưng ý. Không, không chỉ ưng ý mà là phát điên lên được. Nếu có ai hỏi màu quần lót nào hợp nhất với nàng High Elf tóc trắng, Lily chắc chắn sẽ chọn màu trắng tinh khôi tượng trưng cho sự thuần khiết.
‘M-Mình muốn nếm thử thật nhanh!’
Chỉ mới nhìn thấy một chiếc quần lót mà Lily nhà ta đã chảy nước miếng như thể đang đứng trước một bàn tiệc thịnh soạn. Bộ dạng điên rồ của con gái là một thảm họa đối với chính người mẹ ruột.
Nhưng đứng trên lập trường của một Lily cuồng mẹ thì sự phấn khích này hoàn toàn có cơ sở. Vùng cấm địa của mẹ là nơi thiêng liêng chí cao vô thượng mà suốt hàng trăm năm qua chưa từng có ai xâm phạm, ngoại trừ một người đàn ông.
‘Một miếng thôi, thật sự chỉ một miếng thôi…’
Rốt cuộc cô bé định ăn cái gì mà cứ lẩm bẩm “một miếng thôi” trong đầu vậy? Dù sao đi nữa, vùng đũng quần của mẹ càng khó chinh phục bao nhiêu thì tinh thần chiến đấu của cô con út lại càng bùng cháy bấy nhiêu.
–Haa, khịt.
Rồi sau đó, Lily vận dụng tối đa khứu giác để tận hưởng hương thơm của mẹ. Coi như món khai vị trước khi dùng món chính?
‘Vừa giống mùi hoa, lại hơi chua chua, còn có cả mùi nước hoa pha lẫn hương rừng…’
Nghề nghiệp của Lily là nhà điều chế nước hoa. Vì vậy, điều cô bé coi trọng nhất khi có cảm tình với người khác giới chính là mùi hương. Nói cách khác, cô bé có fetish mùi hương.
Lý do cô bé bắt đầu mơ ước trở thành một nhà điều chế nước hoa là vì vào thời thơ ấu, khi được mẹ vô tư cho phép vùi đầu vào bầu ngực, hương thơm của High Elf tỏa ra từ đó đã dẫn dắt Lily đến với giấc mơ này.
Phải.
Sự thật chấn động.
Lý do Lily chọn nghề điều chế nước hoa là để tái tạo mùi hương cơ thể của mẹ.
–Phì phò, phì phò.
Dù sao thì với Lily lúc này, những chuyện đó chẳng quan trọng gì sất. Cô bé đã đến được rất gần cơ hội nếm thử kết tinh của mùi hương mà mình hằng mơ ước. Nếu tham lam hơn một chút, cô còn nhắm đến cả thứ thánh thủy chảy ra từ nơi đó.
–Phù, híttttt, phùùù!!!
Cô bé bò lổm ngổm, chui vào giữa vạt váy, vận dụng hết dung tích phổi để khắc ghi từng hạt hương thơm vào não bộ.
‘Mẹ ơi!!!’
Nghiện mùi hương của mẹ, Lily trở thành một chiến binh cuồng nộ không biết lùi bước, bắt đầu tiến công về phía đũng quần của mẹ.
“Ưmm…”
Thế nhưng, lần này vấn đề có vẻ nằm ở hơi thở phả vào háng.
–Rắc.
Đầu của đứa con loạn luân đang hùng hổ tiến công đã bị kẹp chặt một cách tàn nhẫn giữa hai đùi.
“Ư hự!?”
Có lẽ do bị nhột, hai bắp đùi càng lúc càng siết chặt đầu và cổ của cô con út. Liệu cô bé có bị ngất xỉu, hay một tai nạn lớn có xảy ra do áp lực khủng khiếp này không?
“Ưưưư!”
Để sống sót thì lẽ ra phải rụt đầu lại ngay.
‘Mẹ ơi, con sẽ bú beep!!!’
Dù mặt đã căng phồng như sắp nổ tung, Lily vẫn không lùi một tấc. Ngược lại, cô bé còn hừng hực khí thế hiếu thắng, cố đâm đầu vào thung lũng bị chia cắt của mẹ.
Lily quả nhiên giống cha, ý chí vô cùng kiên cường. Thứ duy nhất có thể bẻ gãy ý chí sắt đá của nữ chiến binh này chỉ có thể là cái chết!
–Rắc rắc.
Cảm nhận được hồi chuông báo tử từ hai bắp đùi đang siết chặt, Lily trợn trừng đôi mắt nổi đầy gân máu, điên cuồng nhìn chằm chằm vào chiếc quần lót trắng của mẹ. Giờ đã vào quá sâu, không thể rút lui được nữa! Vậy thì chỉ còn con đường duy nhất là tiến lên!
“Ư gyaaaa!!!”
Tiến lên, con khốn điên! Hãy xông tới! Để chứng minh cho niềm tin của một đứa con loạn luân đầy nghị lực!
________________________
–Kéttt.
“Hửm?”
Một buổi chiều êm ả, khi mặt trời bắt đầu lặn, Cretas trở về nhà.
“Ơ, cái gì đây?”
Đập vào mắt Cretas là người mẹ đang nằm ngủ say sưa và cô em út rũ rượi, vô hồn nằm bệt giữa hai bắp chân của mẹ.
Đúng vậy.
Sự thật là Lily còn chưa kịp chạm tới đùi non của mẹ, mà mới chỉ bị bắp chân kẹp nhẹ một cái đã ngất xỉu ngay tức khắc.
Mọi diễn biến sau đó chỉ là ảo tưởng của Lily đang bất tỉnh.
“Ngủ ở đây lạnh lắm.”
Gã to con lo rằng hai người thân yêu của mình nằm như vậy sẽ không thoải mái.
“Thưa mẹ, con xin thất lễ một chút.”
Thế là Cretas nhẹ nhàng bế hai mẹ con vào phòng ngủ. Khi đặt họ xuống, cậu cũng không quên đắp chăn cẩn thận.
Từ phía Lily mà nói, thật là may mắn biết bao khi ông anh trai chu đáo về kịp lúc.
“Hehe, Kaka~”
Nhờ thế mà cô bé đã thoát khỏi nguy cơ bị mẹ sát hại khi bà tỉnh dậy.
3 Bình luận