Elf nuôi dạy trẻ
O동글군O
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Wn

Chương 99 - Rượu vang (2)

2 Bình luận - Độ dài: 2,487 từ - Cập nhật:

Thằng mù rút một con dao ra từ trong miệng. Còn mụ phù thủy trừng mắt nhìn về phía thằng mù ấy.

Vốn dĩ, Stella và Racine là một cặp chị em khá hợp cạ.

Nhưng gần đây, mối quan hệ của chúng nó đã rạn nứt vì sự kiện pizza (?) và vụ cưỡng hiếp bằng ánh mắt (?).

Một người mẹ bình thường khi thấy con cái mâu thuẫn sẽ đứng ra hòa giải và thuyết phục.

"Đánh nhau đê~! Đánh nhau đê~!"

Thật không may, Cora không phải là một người mẹ bình thường. Trái lại, cô đang ra sức châm ngòi cho xung đột giữa các con.

"Đừng có nhịn nhau nữa, cứ xông vào đánh cho đã đê~!"

Lý do rất đơn giản. Nếu các con xung đột với nhau, thời gian chúng nói nhảm với cô sẽ giảm bớt.

Nói một cách dễ hiểu, điều đó có nghĩa là thời gian nghỉ ngơi cá nhân sẽ tăng lên. Vì vậy, từ quan điểm của Cora, chẳng có lý do gì phải can ngăn cuộc cãi vã này cả.

"Racine, vừa nãy em nói gì cơ...?"

"Em nói là mùi phô mai thối nồng nặc đấy ạ."

"P-Phô mai thối? Em đang nói chị đó hả?"

"Chị không biết nên mới hỏi sao?"

"Cái gì!? Em muốn chết à!?"

"Hừ! Đối đầu với một kẻ địch bốc mùi hôi thối, dù không thấy đường cũng chẳng có gì bất tiện."

Nghe câu quát đầy tinh thần chiến đấu của thằng mù đang nhìn chằm chằm vào khoảng không, mặt Stella đỏ bừng lên. Đứa luôn được cha mẹ khen là xinh đẹp như mình lại bị gọi là phô mai thối ư? Stella là kiểu người, dù là em ruột đi chăng nữa, nếu đã làm cô khó chịu thì tuyệt đối không tha thứ.

"Rốt cuộc tại sao chị lại bị ví như phô mai thối chứ?"

"Chị không hài lòng với danh xưng đó đến vậy sao? Thế thì nói thử xem, vì sao chị lại ví phụ nữ có tuổi với rượu vang?"

"Em sống đến từng này tuổi rồi mà còn phải để chị giải thích cặn kẽ mới hiểu hả? Rượu vang càng ủ lâu thì hương vị càng sâu và đậm đà, đúng chứ? Phụ nữ cũng thế thôi."

"Chị có biết là rượu vang cũng có thể bị hỏng không?"

"Gì cơ? Em đang chơi chữ đấy à? Rượu vang làm sao mà hỏng được?"

"Chị mới là người không hiểu rõ mà còn đem rượu vang ra ví von đấy? Rượu ủ lâu chứa đầy tạp chất sẽ bị biến chất, rồi chẳng mấy chốc sẽ bốc mùi chua lè. Giống như cái mùi đang tỏa ra từ người chị lúc này vậy."

"Chị vừa mới tắm xong mà? Mùi gì mà mùi?"

"Ý em đâu phải thế? Thiệt tình, nói chuyện chẳng ăn rơ gì hết."

Racine bắt đầu đảo mắt nhìn quanh.

"Em trai sẽ cho chị thấy một ví dụ về rượu vang được ủ đúng cách."

Thằng mù tuy không nhìn thấy, nhưng khứu giác và thính giác lại cực kỳ phát triển. Hiện tại, cậu đang sử dụng chúng để tìm kiếm ai đó.

Sau vài giây, đầu của Racine đã cố định về phía một High Elf đang ngồi xúc thìa ở khoảng cách khá xa đám con.

"Mụ đàn bà đó mới thực sự là rượu vang đã chín đúng độ."

'Gọi mẹ mình là mụ đàn bà đó ư? Thằng oắt con này điên thật rồi sao?'

Cora cau mày khó chịu nhưng không mở lời. Cô không muốn dính vào cuộc tranh cãi lầy lội và vô bổ này.

"Mẹ chúng ta đã lấy chồng khi còn tươi mơn mởn nhất. Và sau khi kết hôn, cho đến nay đã 200 năm trôi qua, bà vẫn giữ gìn tiết hạnh thanh sạch và sinh ra tận năm người con. Đó mới thực sự là rượu vang được ủ kỹ có giá trị. Còn hạng con gái chỉ biết lãng phí thời gian, mắt thì mỗi lúc một cao, tính tình lại mỗi lúc một khó chiều, thứ đó ngay cả rượu vang hỏng cũng không xứng, chỉ là một miếng phô mai thối mà thôi."

Tươi mơn mởn ư... Nghe không giống lời nên nói với mẹ mình thì phải? Hơn nữa, hồi Cora ép Kasta làm chuyện ấy, nếu tính theo tuổi của con người thì cô mới tầm giữa 13 tuổi, nên đó cũng là một khoảnh khắc được xem là lịch sử đen tối của cô.

'Nhịn nào, phải nhịn...'

Dù vậy, Cora vẫn niệm chữ nhẫn và tiếp tục húp súp. Thôi cứ ăn nhanh rồi vào phòng ngủ nghỉ ngơi cho xong chuyện.

Trước lời chỉ trích gay gắt của em trai, khuôn mặt Stella đỏ ửng như quả táo. Chẳng biết cô ấy tức giận vì chuyện cỏn con gì mà đến cả hai tay nắm chặt cũng đỏ bừng lên.

"Đ-Đợi đến lúc chị bằng tuổi mẹ và chín muồi, ai biết được chị sẽ còn xinh đẹp và có giá trị hơn cả mẹ thì sao?"

"Ha! Chị bị điên thật rồi à? Lại còn ảo tưởng rằng mình là Elf cơ đấy. Chúng ta chỉ là bán Elf thôi, quá năm sáu trăm tuổi chắc chắn sẽ bị lão hóa mà?"

"Lão hóa á... Vô lý! Chị không thể nào già đi được!?"

"Chậc, đến não cũng hỏng rồi hay sao mà quên hết mọi chuyện vậy."

"Mẹ ơi!!! Racine hỗn với chị kìa!!!"

Stella cảm thấy không ổn liền hét toáng lên gọi mẹ. Đây là một thói quen được hình thành từ bé, khi đứa em trai kém cô ấy 40 tuổi còn nhỏ hơn thế này nhiều.

Mỗi lần như vậy, Cora đều cốc đầu Racine, lớn tiếng bảo đừng có hỗn láo với chị. Và cũng mỗi lần như vậy, Racine lại nói những lời nhảm nhí như 'Cơn thịnh nộ của rồng trong ta đang lớn dần!'.

"Cretas, ăn thêm súp nữa không con?"

"A, con cảm ơn mẹ."

Nhưng đã hơn 100 năm trôi qua kể từ đó. Cora không còn bênh vực Stella nữa. Cô chỉ mời con trai mình thêm một bát súp.

"...Hức."

Stella đáng thương của chúng ta không có ai đứng về phía mình, cô ấy rõ ràng đã dỗi nặng. Đôi mắt xanh trong veo bắt đầu ngấn lệ.

"Phô mai thối giờ còn rỉ cả nước nữa."

Thằng mù vô cảm còn tiện thể kết liễu bằng một đòn chí mạng cho cô chị đang run bần bật của mình.

"Bwaaa!!! Câm miệng lạiiii!"

Phẫn nộ và uất ức, nàng bán Elf bắt đầu vung những cú đấm loạn xạ về phía em trai. Tuy nhiên, Racine là người có thể chất cân bằng nhất trong số các con của Cora. Nếu chỉ xét về năng lực thể chất đơn thuần, ngoại trừ người con thứ ba là Cretas thì không ai có thể sánh bằng.

"Chỉ có ta mới có thể chịu được cơn thịnh nộ của rồng."

Bắt đầu từ những lời lẽ huênh hoang của thằng mù, một cuộc tử chiến ác liệt đã nổ ra trong căn nhà gỗ chật hẹp.

"Đừng né! Đừng có né nữa!"

–Vèo vèo vèo vèo.

Stella tung ra những cú đấm bùng bùng không phân biệt địch ta, quyết liệt tấn công em trai.

"Ta chỉ đi theo những dấu vết được khắc ghi bởi ngọn lửa rồng."

–Soạt soạt soạt.

Racine, như thường lệ, vừa phun ra những câu nói nhảm nhí, vừa nhẹ nhàng né các đòn tấn công của chị gái.

Và rồi một cách rất lãng xẹt...

"Hộc... Hộc, hộc."

Trận chiến hùng tráng vang dội khắp căn nhà đã kết thúc chưa đầy năm phút.

Stella là đứa suốt ngày chui rúc trong phòng ngủ lăn lộn. Thành ra, thể lực của cô ấy kém nhất trong số các anh chị em. Chưa đấm được mấy cú đã ngã lăn ra đất có lẽ là một kết cục được định sẵn từ trước.

"Chị không có cửa thắng đâu."

"Grừừừ!!!"

Phải chăng vì khó có thể chấp nhận sự thật rằng mình không thể thắng được đứa em trai ít tuổi hơn cả về lời nói lẫn nắm đấm?

–RẦM!

Stella gào lên một tiếng, đá bật cửa chính rồi bắt đầu chạy hết tốc lực về một nơi nào đó.

______________________________________________________________

"Chào cô Cora."

"Ừ."

"Con gái cô đã đồng thời đệ đơn tố cáo và khởi kiện con trai cô ạ."

"...Ừm."

Vài chục phút sau khi Stella đá cửa chạy khỏi nhà, một thành viên của đội cảnh vệ đã tìm đến. Cora đã sớm đoán được ý đồ của Stella nên trả lời một cách thản nhiên.

"Ờm... Tiểu thư Stella, đứa con gái thứ hai của cô, đã kiện cậu Racine, người con trai thứ tư, với hàng loạt tội danh như quấy rối tình dục, xúc phạm danh dự, phỉ báng, đe dọa, phá hoại tài sản và hành hung người thân."

"Ừm, chi tiết về tội quấy rối tình dục chính xác là gì?"

"Con gái cô trình báo là bị cưỡng hiếp bằng ánh mắt ạ. Cô ấy nói mình bị tổn thương nặng nệ với tư cách là một người phụ nữ vì ánh mắt khinh miệt, nham hiểm của cậu em."

"Đó là quấy rối tình dục à? Nghe giống trêu chọc thì đúng hơn? Dù sao đi nữa, Racine bị mù mà, lấy đâu ra ánh mắt?"

"Vâng, nhưng tổ chức mà tiểu thư Stella tham gia có tiếng nói khá lớn nên chúng tôi không thể xem nhẹ được ạ. Và cậu Racine, ngay khi bị đưa đến đồn cảnh vệ, đã phản tố ngược lại tiểu thư Stella với cáo buộc vu khống."

"...Ừm."

"Trước khi tiến hành xét xử, tôi nghe nói rằng cô Cora sẽ chịu trách nhiệm thanh toán các khoản phí phát sinh khi khởi kiện và tố tụng."

"Khoan đã, ai nói vậy?"

"Là hai người con đang bị giam giữ của cô ạ."

"...Không thể cứ tuyên cả hai đứa nó có tội rồi tống hết vào tù sao?"

"Chúng tôi cũng muốn làm vậy lắm, nhưng gần đây hai người con của cô đã được thả vì thiếu chứng cứ phải không ạ? Chúng tôi không muốn lãng phí nhân lực vô ích..."

Thấy thành viên đội tự vệ tỏ vẻ khó xử, Cora chỉ biết thở dài. Cô cũng phần nào hiểu được. Ý cậu ta là nếu chỉ tạm giam mà không làm đúng trình tự pháp lý như lần trước, thì đằng nào chúng cũng sẽ sớm được thả ra thôi.

"Prache là một thị trấn nhỏ ở nông thôn mà, quyền lực của hoàng gia chắc gì đã với tới đây? Cứ cưỡng chế tống chúng vào tù không được à?"

"Cô Cora, dù chúng tôi là đội cảnh vệ đi nữa thì vẫn phải giữ những phép tắc tối thiểu chứ ạ? Và nói thật thì..."

"Thật thì sao?"

"Các tù nhân khác không ưa hai người con của cô cho lắm."

"......"

Đến cả tội phạm cũng ghét bỏ con mình, liệu có nên nhìn nhận một cách tích cực rằng chúng có khả năng răn đe tội phạm không nhỉ? Cora thậm chí còn nảy ra ý nghĩ nhốt con mình vào tù để làm vật tổ trấn áp tội phạm.

"Vậy... hay là, cô Cora cứ đưa hai người họ về..."

"C-Chờ đã! Được rồi. Tôi sẽ trả tiền! Nhưng đổi lại, luật sư bào chữa phải là tình nguyện viên miễn phí đấy!"

"...Phù, tôi hiểu rồi ạ."

Thực lòng thì thành viên đội cảnh vệ không muốn, nhưng không thể từ chối lời nhờ vả của Cora. Vị High Elf này dù sao cũng là ân nhân của thị trấn nhỏ, mà tính khí của cô ta lại không bình thường.

–Cạch.

Khi thành viên đội cảnh vệ rời đi...

'Đây là cơ hội!'

Cora giơ hai tay lên hạ xuống làm động tác "Yay!" rồi lập tức suy tính. Vì các tội danh mà Stella cáo buộc và tội vu khống mà Racine đưa ra không thể đồng thời được công nhận là hợp pháp, nên đáng tiếc, phương án tống cả hai đứa vào tù là bất khả thi.

Vậy thì phải chọn đứa nào gây nhiều thiệt hại hơn cho sổ sách gia đình.

'Dĩ nhiên là Stella rồi.'

Vì vậy, sự phân vân của người mẹ không kéo dài. Racine còn phải nhập học tại Học viện nhỏ vào tuần tới.

"Hừm hừm hừm~♪"

Người mẹ phấn khởi khi nghĩ đến việc con gái mình sẽ phải ngồi tù. Đối với Cora, niềm tự hào này cũng đặc biệt như khi con gái nuôi Dodo của cô thi đỗ kỳ thi bác sĩ, hay khi con gái út Lily mở một tiệm tạp hóa.

Cora mỉm cười rạng rỡ tiến về phía Cretas, người đang xem bản đồ sau khi ăn xong. Chắc là thằng bé đang tự mình lên kế hoạch cho buổi hẹn hò.

'Những đứa trẻ được sinh ra giữa Cretas và Dodo sẽ như thế nào nhỉ?'

Cora đã nghĩ đến chuyện cháu chắt ở một độ tuổi còn rất trẻ. Tuy nhiên, nếu xét đến tình hình con cái của cô, thì mối bận tâm này chẳng có gì lạ. Vì lẽ đó, Cora đã mở lời với con trai, gửi gắm một ước nguyện giản đơn nhưng tha thiết.

"Cretas, con hãy sinh những đứa con đáng yêu thôi nhé. Đừng có ra loại như chị hay em con."

"Ừm? Nhưng chị Stella là một đại mỹ nhân, và Racine là người có dung mạo đẹp nhất trong số các anh em trai mà ạ? Con thì không tự tin sẽ sinh được những đứa con vừa xinh đẹp vừa đáng yêu như mẹ đâu ạ."

"...Gì, mày vừa nói nhảm gì thế!?"

Đối diện với lời khen chân thành và trong sáng của con trai.

"Aiss, cái thằng này đúng là...! Aghhh!!!"

Cora đã phải vặn vẹo người để nén giận. Cretas cũng thường xuyên đá xoáy cô theo cách này. Nhưng chắc phải nhịn thôi. Dẫu có khó chịu đến đâu thì Cretas cũng hoàn toàn không có ác ý.

Một lúc lâu sau, khi tâm trạng đã bình ổn lại, Cora nhìn những vì sao băng rơi trên bầu trời đêm để xoa dịu lòng mình.

'Stella của chúng ta.'

Với tư cách là một người mẹ có con, cô ước nguyện…

'Hãy trở thành một loại rượu vang hảo hạng nhé.'

Mong con gái mình sẽ mục rữa trong tù, và trở thành loại rượu vang ủ lâu năm mà nó hằng ao ước.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Tfnc
vl thật:)
Xem thêm