Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma

Chương 155: Con đường trưởng thành

0 Bình luận - Độ dài: 1,730 từ - Cập nhật:

"Không sao đâu, chúng ta sẽ đi thẳng vào núi ngay bây giờ."

"Chỉ đi vào núi như thế này thôi sao? Đại nhân Willis, chúng ta nên làm gì với ma pháp trận mà Lulu nhắc đến?"

Nghe vậy, cô mục sư mỉm cười nhẹ. 

"Tiểu Lam nè, đừng có nhìn ta như vậy chứ. Kỳ thực ta cũng biết chút ít về kết giới và trận pháp thôi. Nếu ngay cả ta cũng không thể toàn lực tiến vào, vậy thì ngọn núi tên là Đỉnh Linh Điệp này về cơ bản có thể nói là an toàn rồi. Cho nên cô cứ yên tâm đi."

“Ừ, vâng…?”

Vì cô mục sư là người phụ trách đã ra quyết định rồi, nên dù Tiểu Lam hay Lulu có nghi ngờ gì đi nữa thì lúc này bọn họ cũng chỉ có thể hành động theo ý cô mà thôi.

Vì vậy, một nhóm ba người họ, dẫn đầu bởi Willis, đã lần theo dấu vết mà những kẻ xâm lược để lại và bước thẳng vào ngọn núi phủ đầy tuyết của bộ tộc Linh Điệp.

Tuyết và sương mù, hai hiện tượng thời tiết không nên xuất hiện cùng lúc, nhưng dù tuyết trắng bay phấp phới thế nào, mây và sương mù tựa như tiên cảnh vẫn luôn lơ lửng trên đỉnh Linh Điệp. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chỉ có thể là một cảnh kỳ quan do ma pháp tạo ra.

Vừa đến chân núi Linh Điệp, quang cảnh xung quanh đã thay đổi rõ rệt. Sương mù dày đặc từ bốn phía ập đến, tầm nhìn lập tức giảm đi rất nhiều so với bên ngoài. Tuy tuyết vẫn xuyên qua làn sương mù và rơi xuống đất, nhưng khung cảnh xung quanh lại càng thêm mơ hồ, có cảm giác không chân thật.

“Chính là như vậy, đại nhân Willis. Càng lên cao trong sương mù, cảnh vật xung quanh sẽ càng mờ ảo, khiến việc định hướng càng khó khăn hơn. Cho đến khi chúng ta không còn nhìn thấy những người đi ngay bên cạnh nữa, sương mù sẽ lại tan và chúng ta sẽ lại thấy mình quay trở lại chân núi."

Giọng nói đều đều của Tiểu Lam vang lên rõ ràng bên cạnh, nhưng Willis không nhìn thấy cô ấy hay Lulu bên kia. Cô chỉ ngẩng đầu lên, dường như cô có cảm giác là cô đang tự nói chuyện với chính mình.

“Vậy nếu như... chúng ta trực tiếp từ trên trời tiến vào Đỉnh Linh Điệp thì sao? Dù mây trên cao có dày hơn, thì chúng cũng không thể thực sự ngăn chặn được chúng ta, đúng không?"

“Không nên không nên! Tuyệt đối không được!”

Vừa nói xong, Lulu liền vội vàng mà hấp tấp ngăn cản kế hoạch của tiểu thư mục sư.

"Đại nhân Willis, chúng ta không được phép từ trên trời tiến vào Đỉnh Linh Điệp, nhất là khi trận pháp phòng ngự đang được kích hoạt! Không phận gần đó bị hạn chế. Chúng ta sẽ rơi thẳng xuống đất và ngã thành một cái tan xương nát thịt trước khi kịp đến gần đỉnh núi!"

“Ta hiểu rồi… Bộ tộc Linh Điệp của cô quả thực vẫn có rất nhiều thủ đoạn…”

Tuy có chút tò mò về hạn chế mà Lulu vừa nhắc đến, nhưng Willis cảm thấy không cần thiết phải bay lên thử nghiệm khi cô đã biết chuyện đó tồn tại. Bây giờ không phải lúc để tò mò kiểm tra. Có lẽ Tiyelu đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng những kẻ xâm lược này chắc chắn đã lên kế hoạch từ lâu và quyết tâm đạt được điều chúng muốn.

Thắng bại là ai? Tất cả vẫn còn chưa biết.

"Thôi bỏ đi, cứ đi theo sát ta. Ta muốn xem thử tộc Linh Điệp này có bí mật gì trong kỹ năng bảo vệ đường núi của họ. Lulu, cô không cần phải lo lắng quá đâu. Thử nghĩ mà xem, vì ảnh hưởng của ma pháp trận vẫn còn, nghĩa là đỉnh Linh Điệp vẫn chưa bị công phá hoàn toàn, đúng không?"

"Vâng, đó chính là điều tôi đã nói..."

Sau khi cười khúc khích và an ủi những người bạn đồng hành của mình, Willis không lãng phí thêm thời gian nữa và dẫn đường trực tiếp đi thẳng lên núi.

Đường núi ở đỉnh Linh Điệp rõ ràng là đã được bảo trì đặc biệt qua. Những bậc đá xanh bằng phẳng và đều đặn, tay nghề còn tốt hơn hầu hết những con đường mà cô mục sư đã thấy trên đường đến đây. Hơn nữa, quy mô của con đường trong núi này khá phù hợp với kích thước của sinh vật hình người. Dường như nó được bộ tộc Linh Điệp đặc biệt xây dựng để phục vụ cho mục đích riêng của họ.

Tuyết không nhiều trên các bậc thang đá, lại còn đầy dấu vết giẫm đạp. Tuy có thêm bông tuyết mới phủ lên, nhưng vẫn không thể che phủ hoàn toàn. Hiển nhiên là một nhóm lớn người đã rời khỏi đây không lâu.

Càng lên cao, cảnh vật xung quanh càng trở nên mờ ảo dưới lớp sương mù dày đặc. Con đường núi trải dài càng thêm u ám, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện một con ác quỷ hung tợn, hung hăng giương nanh múa vuốt, tấn công người đi qua, khiến những người lữ hành không khỏi sợ hãi.

"Đại nhân Willis, lớp sương mù đang dày đặc hơn. Chúng ta có nên tiếp tục đi về phía trước như thế này không?"

Tiểu Lam, người đang bám sát bên cạnh, lại một lần nữa nhắc nhở cô mục sư. Sau một thời gian ngắn ở bên nhau, có lẽ Willis đã hiểu sơ bộ về tính cách của cô gái slime này, người đã ký khế ước 3 năm với cô.

Cô gái này rất có chính kiến, lanh lợi, giỏi suy nghĩ và năng động. Mặc dù rất tôn trọng và tin tưởng vào Willis, nhưng cô bé này sẽ không ngần ngại chất vấn cô nếu gặp phải điều gì đó mà cô ấy cho là vô lý. Nếu được xếp vào một đội bình thường, cô bé này có lẽ sẽ sớm trở thành một nhân vật chủ chốt đáng tin cậy.

Nghe nói Tiểu Lam từng phải một mình vật lộn sinh tồn giữa các dãy núi rừng hiểm trở. Tính cách này chắc cũng chịu ảnh hưởng từ trải nghiệm đó.

Rất tốt. Chỉ cần lòng trung thành của cô ấy được đảm bảo, cô có thể yên tâm giao chuyện này cho Tiểu Lam.

"Đừng lo, trong khoảng thời gian này ta không chỉ đơn giản đi bộ để dạo chơi. Ta đã đánh giá sơ bộ nguyên lý của ma pháp trận chỗ này rồi. Bây giờ, chúng ta vẫn chưa chạm đến giới hạn để kích hoạt điểm đó, nên tạm thời sẽ không có vấn đề gì đâu."

"Điểm?"

"Đúng vậy... Đúng như cô nói, làn sương mù dày đặc đến nỗi ngay cả người xung quanh cũng không nhìn thấy. Ta từng gặp một kẻ địch khác cũng dùng sương mù làm thủ đoạn để tấn công, nhưng thực ra sương mù chỉ là lớp vỏ bọc của nó. Sức mạnh đáng sợ thực sự ẩn chứa bên trong nó chính là sức mạnh mang tên [Pháp tắc]."

Trong khi đang bước đi trên con đường trong núi, khi nói về những chuyện khác, Willis từ từ quay lại và nhìn khuôn mặt của cô gái slime đang mang đầy vẻ bối rối.

"Tiểu Lam, trước kia cô đã từng nói, sau khi tiến hóa thì không thể sử dụng bất kỳ năng lực nào nữa. Có lẽ là do một số đặc điểm đặc biệt của ta. Sau khi cân nhắc, ta quyết định cho cô hai lựa chọn, hay nói đúng hơn là... hai con đường."

"À, xin đợi một chút, đại nhân Willis. Chúng ta làm thế này bây giờ không phải là không thích hợp sao? Tình hình ở Đỉnh Linh Điệp vẫn chưa rõ ràng và kẻ địch cũng chưa rõ tung tích. Có lẽ chúng ta nên đợi đến khi an toàn rồi mới từ từ tiến hành việc dạy bảo?"

Cô mục sư mỉm cười và lắc đầu.

"Không, ngược lại, ta cho rằng bây giờ chính là thời điểm thích hợp. Cô nghe cho kỹ đây."

"Ta có thể dùng một số phương pháp để trực tiếp giúp cô lĩnh hội tất cả năng lực đã đạt được ở giai đoạn này. Như vậy là đủ để cô đạt đến sức chiến đấu của một Đại Ma Tướng, thậm chí còn hơn cả thế nữa. Nhưng nói thật, cái kết của con đường này là điều có thể thấy trước. Vì lý do nào đó, cô sẽ không thể tiếp tục thăng tiến sức mạnh. Đây là điều mà ta có thể nói rõ ràng với cô ngay bây giờ."

"Ngoài ra, ta còn nghĩ ra một cách khác để ban cho cô sức mạnh, nhưng ta chưa thử bao giờ, nên ta không thể đảm bảo kết quả chính xác. Có lẽ nó sẽ khiến cô mạnh hơn nhiều so với cách trước, hoặc cũng có thể nó sẽ không thay đổi gì cả. Cô chỉ có thể chọn một trong hai con đường này."

Với vẻ mặt hơi khiêu khích và mong đợi, cô nhẹ nhàng lướt mắt qua cơ thể xanh nhạt của cô gái slime, rồi lại lướt qua Lulu vẫn còn ngơ ngác bên cạnh. Nụ cười trên môi Willis càng thêm rõ ràng.

"Thế nào? Bây giờ đưa ra cho ta câu trả lời ngay đi. Hay cô cần suy nghĩ thêm?"

Tiểu Lam không trả lời ngay mà chỉ chăm chú nhìn người trước mặt, như thể cô ấy đang suy nghĩ điều gì đó.

"Đại nhân Willis, ngài... định để tôi phá giải lớp sương mù ở đây ư?"

"Bingo!"[note80801]

Cô gái tóc đen búng tay một cách thích thú.

“Không tốt sao? Đây chính là một công ba việc đó ~”

Ghi chú

[Lên trên]
Note: Bingo = chính xác
Note: Bingo = chính xác
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận