Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma
Chương 141: Bất đồng ngày càng rõ ràng
0 Bình luận - Độ dài: 1,732 từ - Cập nhật:
Mặc dù cô đã quá quen thuộc với hình dáng trên bức tranh và cô có thể xác định mọi thông tin cô có được từ hình dạng của vật thể trong đó ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng Willis vẫn giả vờ nhìn nó một lúc lâu trước khi đưa bản phác họa lại cho Mẫn Trần đang ngồi đối diện và lắc đầu nói.
"Rất xin lỗi, nhưng các chi tiết này hơi mơ hồ nên ta khó mà đưa ra phán đoán chính xác. Thực lòng mà nói, ta đã thấy rất nhiều chiến binh mặc bộ giáp tương tự trên thế giới này, nên chỉ riêng điều này thôi cũng không có ý nghĩa gì."
Quả thật như vậy. Lucas cũng là một Thủ hộ giả của Thiên giới, nhưng kiểu áo giáp, vũ khí, thậm chí cả ngoại hình của tên đó đều hoàn toàn khác biệt so với những Thủ hộ giả khác. Cho dù tên đó có đứng trước mặt Mẫn Trần, đối phương có lẽ cũng không nghĩ rằng cái tên này đã được triệu hồi bằng cùng một kỹ năng.
Sau khi gật đầu tỏ vẻ tiếc nuối, Mẫn Trần cất giấy vẽ và bút trở lại vào dụng cụ lưu trữ không gian hình chiếc nhẫn.
“Nói cũng đúng. Đã lâu rồi, trí nhớ của ta hơi mơ hồ. Vẽ trực tiếp thì được, nhưng ta không thể nhớ rõ một sinh vật triệu hồi mà ta chỉ mới nhìn thấy vài lần. Giá mà ta được tận mắt nhìn thấy thì tốt biết mấy. Tiếc là sau đó, Mochi đã..."
Nhìn vẻ mặt của Mẫn Trần, Willis tự nhiên biết rằng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để hỏi chuyện gì đã xảy ra với [Bánh Mochi] đó, nên cô cố tình chuyển chủ đề.
"Nghĩ lại thì, ta cũng là một mục sư và ta có một số đồng đội đến từ thế giới đó. Không biết vật triệu hồi của tiểu thư Bánh Mochi này có thể phát huy được bao nhiêu hành động tự chủ nhỉ?"
"Hành động tự chủ?"
Nghe vậy, Mẫn Trần không nhịn được mà bật cười.
"Tiểu thư Willis à, cô nghĩ sao về ma pháp triệu hồi? Ngoại trừ những sinh vật thật đã được tìm thấy và được ký kết khế ước từ trước, chẳng phải sinh vật triệu hồi thường là những con rối được tạo ra trực tiếp bằng ma lực sao? Chúng có thể hiểu và thực hiện đúng mệnh lệnh của chủ nhân đã rất khó rồi, vậy làm sao chúng có thể có các hành động tự chủ được?"
"Thật sao? Vậy thì..."
Willis đem hai chữ "thú cưng" gần như bật ra khỏi miệng nuốt lại và cuối cùng đã cô đã kìm nén cảm xúc muốn thốt ra.
Nếu cô mà nói thêm nữa thì có vẻ hơi cố ý.
Thành thật mà nói, mặc dù thân phận xuyên không và người chơi của Mẫn Trần về cơ bản đã được xác nhận, nhưng cảm giác mà hắn mang lại cho Wilis lại quá khác biệt so với ảo tưởng ban đầu về tiểu thư mục sư.
Hắn ta không sử dụng kho đồ không gian của người chơi, mà dùng vật phẩm lưu trữ giống như sinh vật bản địa của thế giới này. Hắn ta không thể nhận ra [Vũ y Glaria] là một trang bị cấp Thần khí, lại không có phản ứng gì đối với cái tên "Willis". Quan trọng nhất... theo những gì hắn ta nói, có vẻ như vật triệu hồi từ đồng đội của Minchen không thực sự giống như tiểu long nương và Lucas?
Phải biết rằng, ngay cả Thánh Linh Nguyên tố Ánh sáng cấp 7 mà Willis tùy tiện triệu hồi, vốn chỉ là một sinh vật tương tự được dùng làm trinh sát và bia đỡ đạn trong trò chơi. Sau khi đến thế giới này, trí tuệ của nó cũng đã được tăng lên đáng kể, có thể giao tiếp ở một mức độ nhất định và thực hiện các mệnh lệnh phức tạp, giống như linh hồn đã được phái đến bảo vệ Theresa trước đây. Nhưng mà Mẫn Trần đã nói...
Có điều gì đó không đúng...Nhất định có vấn đề ở chỗ nào đó.
"Vậy thì... trước tiên chúng ta hãy thảo luận về [Huyễn giới] và các vấn đề liên quan đến Nguồn Ma lực nhé."
Đã như vậy, mọi việc đều có ưu tiên của nó. Thông tin về người xuyên không tuy quan trọng, nhưng hiện tại chưa phải lúc để kiểm chứng. Xét đến những điều kỳ lạ mà đối phương thể hiện, Willis quyết định dành thời gian quan sát và tiếp xúc trước khi bàn đến những vấn đề khác.
Trong trường hợp này, tốt hơn hết là cô nên tập trung vào vấn đề của Dãy núi Vạn Ma. Suy cho cùng, đây cũng là một trong những mục đích chính trong chuyến đi của Willis khi cô đặc biệt đến đây.
Nghe vậy, [Người giữ cửa] Mẫn Trần và tộc trưởng Nguyệt Ảnh Vanessa liếc mắt nhìn nhau rồi khẽ gật đầu. Mẫn Trần gật đầu với Berta Linh Mộc đang ngồi bên kia. Đại ma tướng của tộc Thụ Tinh nói "Vâng" rồi đứng dậy, trực tiếp đẩy cửa rời đi.
Nghe tiếng bước chân, có lẽ cô ấy đang đứng ở cửa, đảm nhiệm việc canh gác. Dường như điều bọn họ sắp nói ra là một bí mật vô cùng quan trọng đối với tộc Nguyệt Ảnh, thậm chí là cả Dãy núi Vạn Ma.
Sau khi đã sắp xếp xong cho đồ đệ, Mẫn Trần liền lấy ra một vật khác từ trong nhẫn, đặt lên bàn. Ma lực vô hình tỏa ra từ vật đó, tạo thành một thứ gì đó giống như một kết giới.
"?"
Cô có chút kinh ngạc nhìn bức tượng nữ nhỏ nhắn, không phải vàng cũng không phải ngọc, đang nhắm mắt, hai tay khoanh trước ngực. Trong lòng cô hơi động, nhưng cô vẫn giữ im lặng không để lộ ra ngoài.
Cô thực sự biết thứ này. Nó là một trang bị kinh điển của [Huyễn thế]. Cả hình dáng lẫn hiệu ứng mà nó mang lại đều giống hệt như trong trí nhớ của cô. Ngay cả Willis cũng có một cái giống hệt trong kho đồ.
Linh khí——[Tượng Thánh Mẫu Vô Thanh]
Đúng như tên gọi, trang bị này tự động chặn mọi thông tin truyền đi, bao gồm cả âm thanh, trong một bán kính nhất định và nó cũng có khả năng chống chịu đáng kể với hầu hết các khả năng phát hiện. Tuy chất lượng hơi thấp, nhưng với tính dễ tiếp cận và tính linh hoạt của nó khiến nó trở thành một tài sản giá trị, thúc đẩy nhiều người chơi mang theo bên mình để phòng trường hợp khẩn cấp.
Mẫn Trần hiện tại đã đạt đến cấp 80, quả thực phù hợp với giai đoạn mà người chơi chủ yếu sử dụng Linh khí, Thánh khí và các loại trang bị khác. Dù sao thì, cho dù hắn có Bán Thần khí, cũng không thể sử dụng được, ít nhất phải đạt tới cấp 81 mới là đủ.
Nghĩ lại thì... bên kia bị kẹt ở cấp này sao? Chẳng lẽ người chơi cũng bị ảnh hưởng bởi thế giới này sao... Không, điều đó hoàn toàn vô lý, bởi vì rõ ràng Willis vẫn giữ nguyên chỉ số cấp độ 110 từ trò chơi.
........... Đến cùng là chuyện gì đã xảy ra vậy?
Hoạt động tâm lý của cô mục sư đương nhiên không thể để người ngoài nhìn thấy. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Mẫn Trần mỉm cười giải thích với cô.
"Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu. Nội dung của thông tin liên quan này khá bí mật và ta nghe nói gần đây tình hình ở bên đó không ổn định. Luôn có những kẻ ẩn núp trong bóng tối tìm cách gây rối, nên ta đã phải cẩn thận hơn. Giờ thì chúng ta bắt đầu thôi."
"Ta không biết Tiyelu đã kể cho cô nghe bao nhiêu, nhưng ta sẽ bắt đầu từ đầu. Trước tiên, hãy nói về mối quan hệ giữa Novia Nguyệt Ảnh và [Nguồn Ma lực] nhé. Trước khi giải thích điều đó, ta phải giải thích [Nguồn Ma lực] chính là cái gì đã..."
…………………………………………………………….
Cuộc trò chuyện bí mật của ba người kéo dài rất lâu, khi Willis ra ngoài thì trời đã tối hẳn.
Sau đó, Vanessa lo lắng cho tình hình của Novia nên định đến thăm trực tiếp, nên cô ấy tạm thời tạm biệt cô mục sư. Tuy nhiên, Mẫn Trần, với tư cách là [Người giữ cửa], đã đi thẳng đến sảnh tiệc tiếo đãi cùng với đệ tử Berta và Willis để tìm những người bạn đồng hành khác mà cô đã tách ra trước đó.
"Hửm? Trời lại sắp mưa nữa rồi..."
Bước ra khỏi cổng lớn, đứng trên con dốc cao, nơi trước đó cô đã nhìn thấy quảng trường và ngôi miếu, cô gái tóc đen ngước nhìn bầu trời đêm. Cô mới phát hiện rằng mây đen vừa tan đã lại ùn ùn kéo đến, khiến không khí có phần ngột ngạt và buồn tẻ. Tuy mưa rào chưa thực sự rơi, nhưng dường như đây chỉ còn là vấn đề thời gian.
“Đúng vậy , hôm nay có chút kỳ quái thật."
Một chàng trai trẻ đẹp trai mặc áo vải đến cạnh Willis, đôi mắt đen tuyền trong trẻo nhưng cũng đượm buồn của hắn nhìn về phía xa xa, nơi màn đêm được ánh sáng của Tam Nguyệt bao phủ. Mái tóc ngắn màu xám khẽ đung đưa trong làn gió hơi chập chờn và mặt lộ vẻ mỉm cười.
"Dãy núi Vạn Ma là nơi ma lực hội tụ. Thời tiết ở đây thường bị ảnh hưởng bởi dòng chảy ma lực trong địa mạch và không khí. Cơn mưa xối xả bất thường nhưng dai dẳng này..."
"Xem ra, có vẻ như sẽ có điều gì đó thú vị sắp xảy ra rồi."


0 Bình luận