Tên ta là Hiểu Quang.[note75148]
Cái tên này do chính chủ nhân của ta, Willis đặt cho, và đây là cái tên mà ta luôn tự hào.
Chủ của ta không giỏi đặt tên lắm. Hầu hết những cái tên ta nghe đều là những cái tên tai hại như "Tiểu Khôi", "A Vượng", "Mỹ Mỹ",... Vì vậy, ta thích cái tên có ý nghĩa "Hiểu Quang" hơn. Nó thể hiện sự quan tâm của chủ nhân đối với ta hoàn toàn ở một cấp độ khác so với những con mèo và chó tầm thường khác.
Ta quên mất chưa nói rằng ta là một Cự long cao quý, một con rồng có dòng máu kết hợp giữa Thánh Bạch Long và Kim Cương Tinh Long.[note75149]
Không thể nghi ngờ rằng Long tộc là chủng tộc ưu tú nhất trên thế giới. Ngoại trừ chủ nhân của ta, ta không nghĩ ra được sinh vật nào có thể vượt qua chúng ta ở cấp độ chủng tộc.
Là một con rồng hiếm thừa hưởng hai dòng máu khác nhau, thực lực của ta mạnh hơn những con rồng thượng đẳng thông thường. Đây là vốn liếng[note75150]của ta. Trong vài trăm năm qua, những tùy tùng theo chủ nhân của ta đã thay đổi liên tục, nhưng ta vẫn luôn vững vàng chiếm giữ vị trí hàng đầu. Ta nghĩ điều này đủ để chứng minh sự vượt trội của ta.
Ta rất mạnh, và đây không phải là sự khoe khoang hay kiêu ngạo, mà đơn thuần chỉ là nói ra một sự thật hiển nhiên.
Ngoại trừ chủ nhân của ta và một vài người khác, ta tự tin rằng mình có thể tự mình đánh bại hầu hết các sinh vật khác trên thế giới. Chỉ có một điều thực sự khiến ta sợ, đó là sự thất vọng và bỏ rơi của chủ nhân ta.
Ta không thể sống thiếu chủ nhân của mình.
Ta đã đi theo chủ nhân của mình từ rất lâu rồi....Từ khi ta vẫn còn là một quả trứng rồng.
Chủ nhân đã ấp nở ta. Lúc đó, ta không có sức mạnh như bây giờ. Cả kích thước lẫn sức mạnh của ta đều yếu đến mức không thể tưởng tượng nổi. Chính chủ nhân đã chăm sóc ta ra chu đáo, dạy ta cách chiến đấu, cho ta ăn đủ loại đồ ăn ngon, chia sẻ với ta các sức mạnh tinh hoa hấp thụ từ những kẻ thù mạnh mẽ và giúp ta trưởng thành nhanh chóng.
Ta thực sự thích chủ nhân của mình. Mỗi khi ở bên cô ấy, ta đều cảm thấy thoải mái và vui vẻ từ tận đáy lòng. Bất kể tình huống khó khăn như thế nào hoặc kẻ thù mạnh mẽ ra sao, ta sẽ không cảm thấy sợ hãi hay hèn nhát chút nào.
Khi còn nhỏ, ta thường được chủ nhân ôm vào lòng. Ta nhìn cô ấy mỉm cười, nhẹ nhàng chạm vào đầu mình, cảm nhận được hơi ấm tuyệt vời từ cơ thể cô ấy. Hơi thở của chủ nhân rất tinh khiết, giống như ánh sáng ấm áp chiếu vào cơ thể ta và luôn làm ta sẽ thư giãn một cách vô thức.
Sau khi lớn lên, ta trở thành thú cưng chiến đấu và vật cưỡi của chủ nhân, đó là một danh hiệu vô cùng cao quý và là mục đích của quá trình nuôi dạy của chủ nhân. Điều này thật tuyệt, vì nó cung cấp một vai trò mà ta luôn có thể an tâm đi theo chủ nhân.
Điều ta thích nhất là được cõng cô ấy và bay tự do trên bầu trời. Sẽ tuyệt hơn nữa nếu có một vài kẻ thù mạnh và một trận chiến căng thẳng và khốc liệt có thể bắt đầu.
Tất nhiên, trong hầu hết các trường hợp, chỉ cần ta chiến đấu là đủ. Chủ nhân sẽ không tùy tiện tham gia vào trận chiến vì cô ấy là người cao quý nhất trên thế giới. Điều này không chỉ được đánh giá qua ngoại hình, sức mạnh hay địa vị, mà còn bởi vì sự tồn tại của bản thân Willis là không thể so sánh với bất kỳ ai khác.
Ngay cả những thú cưng khác có vẻ hơi khó tính với ta cũng luôn thân thiện và tôn trọng mỗi khi gặp chủ nhân, như thể họ sợ bị bỏ rơi nên ta nghĩ không có gì đáng bàn cãi về điều này.
Sau đó, tình cờ ta đã đến thế giới mới này cùng với chủ nhân của mình.
Nên nói thế nào nhỉ? Giống như một lớp kính mờ dày trước mắt ta đột nhiên được gỡ bỏ. Đột nhiên, mọi thứ trước mắt ta không hiểu tại sao đã trở nên rõ ràng. Mặc dù, ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cảm giác đó cũng khá tốt.
Chủ nhân có vẻ không biết lý do ta đến đây nên đã đưa ta vào cuộc hành trình khám phá thế giới mới.
Sau đó có rất nhiều chuyện xảy ra, sinh vật ở thế giới này có vẻ yếu hơn so với thế giới ban đầu. Tuy rằng có chút buồn tẻ, nhưng ta cũng không để ý lắm, quan trọng nhất là chỉ cần có thể luôn ở bên cạnh chủ nhân là được.
Đột nhiên một ngày nọ, vì một lý do nào đó, ta cảm thấy sợ hãi trước một khả năng - nếu chủ nhân của ta không mang ta theo khi cô ấy đi qua thế giới khác, và kết nối của khế ước thú cưng bị thế giới cắt đứt, thì ta sẽ phải đối mặt với sự bất an và tuyệt vọng như thế nào khi bị bỏ lại ở thế giới ban đầu như thế nào?
Ta thực sự không thể tưởng tượng được cảnh tượng như vậy, ta sẽ phát điên mất.
Thật kỳ lạ. Vốn dĩ ta không nên có những suy nghĩ vô lý như vậy. Có phải là do những pháp tắc khác nhau của thế giới đã ảnh hưởng đến ta không?
Dù sao đi nữa, sau khi nhận ra điều này, ta quyết định rằng mình sẽ không bao giờ để chủ nhân phải khó chịu hay thất vọng vì mình.
Việc đầu tiên ta làm là tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân, duy trì phẩm giá cao quý của cô ấy và tiêu diệt tất cả những con kiến cố gắng xâm phạm. Nhưng sau một thời gian, ta phát hiện ra rằng chủ nhân có vẻ không thích ta làm như vậy.
Thật khó hiểu. Rõ ràng là ta đang toàn tâm toàn ý nghĩ về chủ nhân của mình, vậy tại sao cô ấy thường tỏ ra đau khổ và bất lực? Có phải ta đã quá chủ động không?
Nhưng chủ nhân chắc chắn không sai, vì vậy ta chỉ có thể cố gắng tìm ra vấn đề ở bản thân mình. Ta học cách kiên nhẫn và bắt chước thái độ của cô ấy khi tương tác với đám sinh vật giống như kiến đó. Ta đã xây dựng mối quan hệ cơ bản với những người mới theo chân chủ nhân trong thế giới này.
Mặc dù ta luôn cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu khi chúng đến gần chủ nhân của ta. Nhưng chúng được coi là tài sản của chủ nhân và ta không thể làm gì chúng. Khi cần thiết, ta phải bảo vệ sự an toàn của chúng ở một mức độ nhất định.
Đồng thời, ta cũng bắt đầu cố gắng nói chuyện theo cách ít trang trọng hơn, giống như những người bạn cũ của chủ nhân, bởi vì chủ nhân luôn có vẻ rất vui khi ở bên họ.
Nó có hiệu quả. Vậy ý tưởng của ta là đúng.
Chủ nhân ta có vẻ vui mừng khi thấy sự thay đổi này ở ta và thường khen ngợi ta vì điều đó. Ta thực sự vui mừng vì điều đó khiến ta cảm thấy chủ nhân đang chú ý đến ta rất nhiều.
Sau một thời gian đó, một con chim ngu ngốc tên là Tuyết Dực đột nhiên xuất hiện trong không gian thú cưng vốn im lặng từ lâu sau lần dịch chuyển đó.
Cô ta thực sự là một con chim ngu ngốc. Thậm chí, cô ta còn không thể nói chuyện. Trong một thời gian dài, ta không thể hiểu được những hành động khác nhau của con bé có ý nghĩa gì. Nếu ta không cảm thấy mối liên hệ khế ước giữa con bé và chủ nhân, ta sẽ biến tên ngốc xâm lược bất hợp pháp này thành một con gà quay ngay trong lần đầu chúng ta gặp nhau.
Hừ, ngươi thực sự làm xấu mặt chủ nhân của ngươi rồi.
Không còn cách nào khác. Để chủ nhân bớt lo lắng, ta chỉ có thể đảm nhận nhiệm vụ huấn luyện con chim ngu ngốc này. Giống như chủ nhân đã từng làm cho tôi. Tôi phải dạy nó cách chiến đấu và cách biểu hiện suy nghĩ của nó. Tất nhiên, điều quan trọng nhất là làm cho con chim ngu ngốc này hiểu rằng ta là thú cưng và vật cưỡi số một của chủ nhân.
Chuyện sau đó... Thôi, không nói nữa, chỉ có thể nói rằng ít nhất Tuyết Dực không ngốc đến mức làm mất mặt chủ nhân. Như vậy, ta cũng không phản đối việc thừa nhận con nhóc có thân phận là thú cưng thứ hai của chủ nhân.
Bây giờ, chúng ta đang ở một quốc gia có tên là Vạn Ma Sơn, tạm thời sống trong một thung lũng do một bầy sói nhỏ xây dựng.
Hiện tại nơi này có chút vấn đề. Ma lực trong địa mạch đang bị ai đó can thiệp nên trở nên rất hỗn loạn, thời tiết cũng trở nên không tốt. Dường như chủ nhân đã phát hiện ra điều gì đó, và cô ấy đã vội mang theo hai người hầu mới rời đi, đi đến một nơi có vẻ như được gọi là đỉnh Linh Điệp.
Tất cả những điều này đều không quan trọng, quan trọng nhất là chủ nhân không mang ta theo!!!
Chết tiệt! Có phải dạo này ta đã làm gì sai khiến chủ nhân tức giận không?!


0 Bình luận