Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma

Chương 150: Sự ra đời của Novia

0 Bình luận - Độ dài: 1,770 từ - Cập nhật:

"Cái gì? Tiểu thư Willis muốn đi đến Đỉnh Linh Điệp à?"

Tộc trưởng của bộ tộc Nguyệt Ảnh, Lang Vương Vanessa Nguyệt Ảnh, hơi ngạc nhiên nhắc lại những gì cô ấy vừa nghe. Một con sói con màu trắng đang vui vẻ bú sữa mẹ trong tay cô cũng thò cái đầu nhỏ tò mò ra, đôi mắt đen trong veo như ngọc chớp chớp nhìn chằm chằm vào cô mục sư trước mặt.

“Gào?”

“Nhìn cái gì vậy? Ta nói cho ngươi biết là ta không có thứ đồ chơi kia nha.......”

Willis thắt chặt cổ áo choàng trắng của mình một cách cực kỳ thận trọng, trừng mắt nhìn Novia nhỏ bé có cảm giác không muốn ngồi yên, rồi giải thích với Vanessa, người cũng đang có vẻ mặt kỳ quái.

"À, có chuyện này ta muốn điều tra. Do dạo này ta rảnh rỗi quá không có việc để làm. Ta cũng thấy ngại khi ngày nào cũng ngồi ăn chực ở đây. Thôi thì ta muốn ra ngoài dạo chơi tranh thủ trời đang tạm thời tạnh mưa vậy. Dù sao thì Tiyelu cũng đã hứa cho ta tùy ý ra vào Dãy núi Vạn Ma Sơn tự do mà, đúng không?"

“Ngài thật đúng là người dù chỉ là một lúc cũng đều không chịu ngồi yên mà........”

"Này~ Trước đó, ta nghĩ có người cũng từng nói như thế rồi."

Tộc trưởng đại nhân đau đầu xoa xoa đầu, hơi nghiêng người ngồi bên lò sưởi, nhìn tuyết trắng ngoài cửa sổ. Cô ấy tạm thời đặt đứa bé trong lòng trở lại giỏ ngủ, khép quần áo lại, giơ tay ra hiệu về phía chiếc ghế bên cạnh.

"Mời ngài ngồi, tiểu thư Willis."

“Tốt, vậy ta liền không khách khí ~”

Phòng ngủ của Lang Vương Vanessa là một nơi hoàn toàn riêng tư. Ngoại trừ chủ nhân căn phòng và Willis, chỉ có một con sói con vẫn đang kêu khóc đòi ăn ở đây. Mặc dù cô mục sư cảm thấy hơi ngượng ngùng khi gặp phải chuyện này ngay khi vừa bước vào cửa, nhưng cũng cần phải nói rõ rằng Willis đã báo trước cho lính canh trước khi cô đến.

Nói cách khác, bản thân Vanessa cũng không quan tâm đến việc bị cô nhìn thấy cảnh này, nên ai ngạc nhiên trước thì người đó sẽ thua.

Hai người ngồi đối diện nhau, tộc trưởng đại nhân lấy ra một chiếc bình kỳ lạ dường như không biết từ đâu ra, rót cho Willis và cô ấy nửa cốc. Nhưng đồ uống lần này không phải rượu thuốc.

"Thời tiết dạo này có hơi vội vàng nên tôi chỉ có nước sạch trong phòng ngủ thôi. Xin đừng ngài trách tôi, tiểu thư Willis."

Nhìn thấy cô gái tóc đen gật đầu thản nhiên, người phụ nữ xinh đẹp trong bộ váy lộng lẫy cầm lấy chiếc cốc chứa dòng nước ấm nóng hổi làm ẩm cổ họng. Sau đó cô ấy khoanh tay đặt trên bụng dưới, ngồi với tư thế dịu dàng, duyên dáng thường ngày rồi tiếp tục nó.

"Xin hỏi tại sao tiểu thư Willis lại đột nhiên muốn đến Đỉnh Linh Điệp? Không tính đến tuyết rơi dày đặc đang chắn đường núi, vẫn còn rất nhiều nơi khác tốt hơn để đi du lịch mà. Đỉnh Linh Điệp tuy bao la hùng vĩ và xinh đẹp, nhưng vẫn cách Nguyệt Ảnh Sơn Cốc của chúng ta khá xa, thậm chí nó còn gần lãnh địa của tộc Cương Trảo nữa."

À, cái này…….

Lời này của cô ấy có thể có ý là: — Nếu các người có gây ra bất kỳ rắc rối nào ở đó, tôi sẽ khó có thể giúp đỡ và giải quyết được... đại loại như vậy, đúng không?

Cô mục sư đương nhiên hiểu được lời ám chỉ đơn giản này và lập tức tỏ vẻ bất lực.

"Ta không định gây rắc rối gì ở đó đâu... Ta chỉ muốn chạy đến đó xem thôi. Không thể mong đợi sẽ có chuyện gì xảy ra ở bất cứ nơi nào ta đến được. Mà ta là người đâu thể đi đâu cũng gây rắc rối được, đúng không? Hình như tộc trưởng Vanessa không muốn ta chạy đến đó. Ta đoán... có nhiều lý do hơn những gì ta vừa nói. Hay là chúng ta đừng vòng vo nữa và thẳng thắn đi vào vấn đề đi?"

"Ừm... Đúng là vậy."

Vanessa gật đầu trầm ngâm rồi tiếp tục.

"Tiểu thư Willis giờ đã biết rất nhiều bí mật của Dãy núi Vạn Ma của chúng ta rồi. Trước khi bàn thêm về chuyện này, tôi có thể hỏi ngài một câu được không?"

"Cứ hỏi đi."

"Được thôi, chuyện này thực ra rất đơn giản."

Tộc trưởng đại nhân hướng mắt lén nhìn về phía đứa con gái nhà mình đang nằm bên mép nôi, mái tóc trắng muốt đầy lông lá thò ra ngoài. Trên mặt cô ấy hiện lên nụ cười hiền hậu mà chỉ có người mẹ mới có thể nở ra.

"Bảo vật mà ngài đã từng nhắc đến là gì? Thứ đã bổ sung ma lực mà Novia cần vào đêm Tam Nguyệt cùng tỏa sáng ấy? Nếu tiện, ngài có thể cho tôi xem được không?

"Hả? Ừm..."

Nhìn thấy mặt của cô mục sư đột nhiên tỏ vẻ xấu hổ, Vanessa không hề ngạc nhiên, cô ấy chỉ mỉm cười và lắc đầu.

"Tôi hiểu rằng việc tùy tiện để lộ những bảo vật quý hiếm như vậy trước mặt người khác là điều cấm kỵ nghiêm trọng. Nhưng có lẽ tiểu thư Willis vẫn chưa hiểu được ý nghĩa thực sự của việc ngài đã làm lúc đó... Tôi hỏi điều này trước hết là để thỏa mãn trí tò mò của bản thân và thứ hai là để chuẩn bị cho tương lai. Tôi chịu trách nhiệm thay cho con mình và toàn bộ Dãy núi Vạn Ma. Hy vọng cô hiểu cho."

“Đây là ý gì?”

Nếu là vì Novia thì Willis có thể hiểu, nhưng tại sao chuyện này lại đột nhiên trở thành vấn đề lớn như vậy?

Nguồn Ma lực ...

"À... trước đây, thời gian có hạn, lại có sự hiện diện của đại nhân Mẫn Trần, nên có một số điều tôi không thể nói ra. Giờ chỉ còn ngài và tôi, tiểu thư Willis, Vanessa sẽ không giấu ngài điều gì nữa."

Người phụ nữ xinh đẹp nghiêng người, tùy ý ném thêm vài thanh củi vào đống lửa trong lò sưởi. Cô ấy đổi tư thế ngồi, hơi bắt chéo đôi chân dài, vẻ mặt có chút u sầu.

"Tôi biết cả đại nhân Tiyelu và đại nhân Mẫn Trần đều quen gọi con gái tôi là [Nguồn Ma lực]. Trong mắt họ, ý nghĩa lớn nhất của sự tồn tại của Novia có lẽ là trở thành người mang Nguồn Ma lực của thế hệ này ra thế giới bên ngoài, duy trì sự ổn định của ma lực trong dãy núi này suốt một thế kỷ. Nhưng... là một người mẹ, tôi lại có suy nghĩ khác."

"Khoảng 5 năm trước, đại nhân Tiyelu đột nhiên vội vã đến tìm tôi, nói rằng Nguồn ma lực của thế hệ trước đã sắp cạn kiệt, cần phải chuyển sang một vật chứa mới, để ổn định và linh hoạt hơn. Nếu không, Nguồn Ma lực đó sẽ lại nổi điên, phá vỡ cánh cổng dẫn đến Huyễn giới, gây ra thảm họa khủng khiếp như ngàn năm trước..."

"Tuy tôi chưa từng chứng kiến thảm họa chưa từng có do Ma Thần bệ hạ đã chết gây ra, nhưng ký ức và ghi chép của tộc tôi vẫn luôn cảnh báo tôi về tai họa sẽ hủy diệt tất cả sinh vật. Vì vậy, tôi lập tức lo lắng hỏi đại nhân Tiyelu về cách giải quyết chuyện này. Ngài ấy nói với tôi rằng sức mạnh của Nguồn Ma lực rất lớn, cho dù có bị phân chia, thì thân thể của phàm vật cũng khó mà chống đỡ nổi."

"Dãy núi Vạn Ma cần một vật dẫn gánh vác trọng trách này. Tuy nhiên, với việc các chủng tộc này đang suy tàn, thời đại thần linh đã qua. Đại nhân Tiyelu đã tìm kiếm khắp dãy núi nhưng vẫn chưa tìm được mục tiêu thích hợp. Trong cơn tuyệt vọng, cô ta đã nảy ra một ý tưởng."

"Tổ tiên của tộc Nguyệt Ảnh Ma Lang chúng ta là một tồn tại to lớn, đã từng uống máu của Nguyệt Thần và siêu thoát khỏi thế gian. Vì vậy, chúng ta, Vương tộc Nguyệt Ảnh, những người thừa hưởng phần lớn máu của tổ tiên, vẫn còn giữ được sức mạnh đó. Tuy nhiên, do thời đại có hạn, chúng ta khó có thể tái hiện dù chỉ một phần nhỏ vinh quang của tổ tiên."

"Nguồn Ma lực là thần vật do Ma Thần bệ hạ để lại.

Ma Thần cũng là một vị Chủ Thần tối cao ngang hàng với Nguyệt Thần, nên giá trị của nó không hề thua kém huyết mạch của thần. Lúc đó, đại nhân Tiyelu đã đề xuất với tôi một giao dịch. Cô ấy sẽ chuyển một phần Nguồn Ma lực gần cạn kiệt vào đứa con chưa chào đời trong bụng tôi. Nhờ sức mạnh này, Novia sẽ có cơ hội tìm lại dòng máu đã mất và tiến hóa thành một Nguyệt Ảnh Bạch Lang thật sự. Đây là tình huống đôi bên cùng có lợi.”

"Làm như vậy không chỉ ngăn chặn Nguồn ma lực tránh khỏi sụp đổ lần nữa mà còn mang lại lợi ích to lớn cho bộ tộc chúng ta và con cháu chúng ta. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, ta lập tức đồng ý với đại nhân Tiyelu."

"Kế hoạch diễn ra rất suôn sẻ. Hai năm sau, Novia chào đời an toàn, nguồn ma lực được truyền vào cơ thể con bé cũng ổn định. Đại nhân Tiyelu và tôi đương nhiên rất vui mừng. Nhưng đúng lúc này, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra."

Vanessa nở một nụ cười cay đắng trên khuôn mặt thanh tú của cô, và Willis có thể thấy rằng đó là một cảm xúc mang tên "tội lỗi".

"Novia Nguyệt Ảnh, con gái của tôi, đã ngủ say sau khi vừa chào đời."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận