Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma
Chương 46: Hai bên cùng bảo lưu giao dịch
0 Bình luận - Độ dài: 1,830 từ - Cập nhật:
"Được rồi, giờ thì ngươi đã biết sự thật mà ngươi muốn biết rồi đó, vậy tiếp theo ngươi định làm gì? À, để ta nói rõ trước nhé, ngươi không thể quỵt nợ những điều khoản chúng ta đã thỏa thuận trước đó!"
Nhìn thấy thiếu nữ tóc đen nhíu mày, hồi lâu không phản ứng, Tiyelu vội vàng lắc đầu, lớn tiếng nhấn mạnh.
"Đừng lo, ta sẽ không chơi xấu chỉ vì chuyện này đâu. Ta chỉ hơi ngạc nhiên thôi... Mà này, Nguồn Ma lực này thực sự là cái thứ gì? Nếu nó quan trọng như vậy, tại sao các ngươi lại để con người đánh cắp nó?"
“Sao ngươi lại hỏi nhiều câu hỏi thế…”
Con bướm nhỏ lẩm bẩm vài lần một cách thiếu kiên nhẫn, nhưng cuối cùng nó cũng thành thật giải thích.
"Tốt thôi, nói về nguồn gốc của Ma lực, nó khá phức tạp để giải thích... Trước hết, ngươi hẳn đã tiếp xúc hoặc ít nhất là hiểu được thứ gì đó như [Địa mạch] rồi, đúng không?"
“Địa mạch?”
Nghe thấy những lời quen thuộc, thiếu nữ tóc đen gật đầu nhẹ.
"Ta đã đọc lướt qua một chút về nó. Nguồn Ma lực này có liên quan trực tiếp đến địa mạch à?"
"Nó không liên quan trực tiếp, nhưng về cơ bản thì chúng khá giống nhau... Thôi kệ, ta sẽ nói cho ngươi biết. Willis, ngươi có bao giờ tự hỏi tại sao nhiều ma vật trên thế giới lại chọn định cư ở Dãy núi Vạn Ma không? Mặc dù các ma vật liên tục xung đột với Liên hiệp Vương quốc, nhưng chúng vẫn không chịu rời đi?"
Tiểu thư mục sư rất nhạy bén và hiểu ngay những gì Tiyelu nói.
"Ý ngươi là nó liên quan đến cái gọi là Nguồn Ma lực này sao?"
"Phải."
Bây giờ chủ đề đã được mở ra, Tiyelu không còn giấu giếm điều gì nữa.
"Ta đã nhắc đến địa mạch rồi. Thực ra, nếu chúng ta so sánh chúng với mạch máu và dòng năng lượng chảy qua thế giới này, thì nguồn gốc của Ma lực chính là trái tim của Ma lực đặc biệt mà Ma Thần bệ hạ, đã đích thân dùng thần quyền tối cao của Ngài để rèn đúc cho các cư dân trong dãy núi non này. Trái tim đặc biệt này là thứ dẫn dắt và lưu thông dòng chảy ma lực."
"Nguồn Ma lực được tự thân Bệ hạ tạo ra bằng cách cắt ra và sử dụng một phần thần cách của chính cô ấy làm nguyên mẫu. Cô ấy đã vận dụng những đặc tính vô hạn của Ma lực từ nó để biến nó thành một tạo vật của thần. Có lẽ nói như vậy là ngươi đã hiểu rõ rồi chứ..."[note79697]
Ngay lúc con bướm nhỏ sắp giải thích chi tiết, Willis đột nhiên vỗ tay như thể cô ấy vừa hiểu ra.
"Về những mảnh vụn của thần cách, ta hiểu, ta hiểu mà. Ta hiểu rất rõ là đằng khác. Ta cũng không muốn khoe khoang, nhưng mà không ai hiểu thứ đồ chơi này hơn ta!"
“Thật hay giả vậy?.....”
Mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng khi nhìn thấy thiếu nữ tóc đen chống nạnh và vẻ mặt tự tin, Tiyelu quyết định giữ lại miệng lưỡi và chuyển thẳng sang chủ đề tiếp theo.
"Ngay cả trước khi Liên hiệp Vương quốc chưa xuất hiện, từ rất lâu rồi Dãy núi Vạn Ma đã là thiên đường cho đám ma vật chúng ta. Chính nhờ sự tồn tại của Nguồn Ma lực, thứ dẫn dắt và làm giàu cho ma lực, mà đám ma vật có thể biến những thứ mục nát thành điều thần kỳ, phá vỡ giới hạn của chủng tộc và tiến hóa thành những vị Ma tướng gần gũi với thần minh hơn so với những sinh vật bình thường. Điều này gần như không thể đạt được ở bất kỳ nơi nào khác."
"Ừm... cũng khó trách."
Quả thực là như vậy. Ma nhân là một loại ma vật đặc biệt. Về cơ bản chúng là đặc sản chung của Dãy núi Vạn Ma, nơi tụ tập của rất nhiều chủng loài ma vật lớn nhất thế giới. Còn ở những khu vực khác, ví dụ như các loài ma vật có cánh ở Vương quốc Thanh Thiên, về cơ bản thì chúng chỉ có thể duy trì hình dạng cơ bản nhất của chủng tộc.
Giống như thủ lĩnh của Hạt Điểu tộc là Gugasha mà Willis đã thấy trên đảo Omo, rõ ràng cô ta là một ma vật thuần chủng có hình dạng là một loài chim đứng thẳng. Rõ ràng sức mạnh của cô ta không hề yếu hơn một số ma vật ở bên ngoài.
Hình dạng của Ma tướng là hình dạng kém cỏi mà các ma vật bắt chước vị thần minh của các ma vật, Ma Thần Olivia. Đó là lý do tại sao hình dạng của nhóm Ma nhân này nhìn qua trông khá giống con người.
Mà về vị tiểu thư Ma Thần kia, cả lão long quy ở sông Hắc Hà và Siflin đều nói rõ rằng cô ấy có ngoại hình rất nhỏ nhắn xinh xắn giống con người.
"Về việc tại sao nguồn ma lực này lại bị con người đánh cắp, đầu tiên là vì thánh vật này đã gặp vấn đề từ sau khi Ma Thần bệ hạ đã chết. Chúng ta buộc phải dùng nhiều cách khác nhau và thường xuyên thay vật trung gian để duy trì sự ổn định của nó, điều này đã tạo cơ hội cho bọn trộm lợi dụng."
"Tất nhiên, chuyện này có rất nhiều chi tiết và quá phức tạp để giải thích. Ngươi chỉ cần biết rằng đây là một hành động liều lĩnh của chúng ta. Hơn nữa, sự tồn tại và vị trí của con thú con đó là những bí mật quan trọng mà con người không nên biết, chứ đừng nói đến việc nó bị đánh cắp một cách bừa bãi như vậy."
Nghe vậy, Willis nhướng mày ngạc nhiên.
"Ý ngươi là có kẻ phản bội sao? Một con ma vật đã tiếp tay cho loài người trong chuyện này sao?"
"Có lẽ không phải vậy. Suy cho cùng, có rất nhiều cách để lấy được tin tức tình báo, ai có thể nói chắc chắn được? Về mặt cảm xúc, ta có xu hướng tin tưởng những đứa trẻ đó. Dù sao thì, vụ việc vẫn đang được điều tra. Nếu không, ngươi nghĩ tại sao Đại nhân Tiyelu này lại đặc biệt từ trong nhà mà chạy ra đây hả?"
"Ừm…….."
Chuyện này quả thực rất kỳ lạ.
Với thái độ khinh thường và đàn áp ma vật của Liên hiệp Vương quốc, đặc biệt là ở Trấn Ma thành, sẽ không có ma vật nào chủ động giúp đỡ kẻ thù, trừ khi não chúng có lỗ.
Loài người hẳn không hề biết rằng con thú con đó chính là nguồn gốc của Ma lực, nếu không thì họ sẽ không bao giờ cho phép một sinh vật nguy hiểm như vậy tồn tại trong Trấn Ma thành. Có lẽ họ cũng nghĩ nó chỉ là một con ma vật đặc biệt, giống như Lilia vậy.
Nói như vậy.........
Có phải là có kẻ nào đó đã cố tình lừa con người đánh cắp Nguồn Ma lực với mục đích gây ra thảm họa không?
Nhưng nếu đúng là vậy, thì con thú con đã mất tích mấy tháng rồi và thảm họa này đáng lẽ phải xảy ra đã xảy ra từ lâu rồi. Việc nó không có động tĩnh gì chứng tỏ tình hình hoàn toàn không giống như cô tưởng tượng.
Quả nhiên, quyết định không vội vàng tìm kiếm thú con của tộc Nguyệt Ảnh ngay lập tức là quyết định đúng đắn.
Chưa kể Willis chưa từng gặp mặt con thú kia, nếu dùng linh hồn lực quét qua diện rộng cũng chưa chắc cô có thể nhận ra nó. Cho dù thật sự tìm được nó, nếu không có các suy nghĩ kỹ càng, lại không biết gì cả mà cứ xông vào, thì việc xử lý sau đó sẽ rất phiền phức, thậm chí họ có thể rơi vào bẫy.
Xem ra Tiyelu không hành động như nhóm Ma nhân của [Nam Đao] chuyên tâm tìm kiếm thú con. Ngược lại, cái con bướn nhỏ này còn tranh thủ chạy ra ngoài dạo chơi, tình cờ gặp được "cứu hộ" chúng. Rất có thể con bướm này đã có giữ lại chút át chủ bài để lật kèo, hoặc nó không muốn nói ra hết.
Tuy nhiên, xét đến mối quan hệ hiện tại của Willis với nó, có lẽ cô sẽ rất khó để hỏi nó trực tiếp.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có thể chuyện này sẽ liên quan đến một số bí mật sâu xa hơn của [Ma Thần].
Tạm thời, cô phải dừng lại ở đây thôi.
Bây giờ cô đã có được thông tin tình báo mới, bước tiếp theo sẽ dễ làm hơn.
Đầu tiên, cô phải hoàn tất thỏa thuận hoặc giao dịch với Tiyelu trước đã.
"Sau khi rời khỏi không gian thánh địa này, chúng ta nhất định sẽ trở về nơi cũ mà ta đến, đúng không?"
Nghe vậy, con bướm nhỏ vỗ cánh, giọng điệu không khỏi có chút đau khổ.
"Phải, đó là đặc tính của thánh địa. Ta không thể làm gì khác. Nhưng ngươi biết đấy, hang động bên ngoài đã sụp đổ rồi. Nếu ai đó ló đầu ra khỏi không gian này, ta sợ rằng Tiểu Nam và những người khác sẽ bị chôn vùi ngay lập tức. Tuy ta không biết hai tên vô lại các ngươi từ đâu nhảy ra... Dù sao thì, ta trông cậy vào ngươi, Willis!"
"Được rồi, được rồi... Chuyện này cũng không khó giải quyết. Thế này nhé? Ta ra ngoài trước một lát, để Tiểu Quang ở lại đây. Đợi khi nào xong, ta sẽ bảo cô ấy báo cho mọi người."
"Hả? Cái này..Ta sợ rằng không được đâu. Sinh vật ở thánh địa không thể giao tiếp trực tiếp với thế giới bên ngoài. Ta có thể cảm nhận được khế ước giữa hai ngươi, nhưng kết nối tinh thần cũng sẽ bị chặn. Nếu không, ta chỉ cần nói chuyện với ngươi là được..."
Willis mỉm cười và giơ ngón tay cái lên.
"Ai nha, thư giãn đi, thư giãn đi, cứ để mọi việc cho tôi là OK[note79698]rồi. Tiếp theo, ta đi trước nhé!"
"OK?”
“Đợi đã... Này! Đừng tùy tiện mở lối đi ở thánh địa, đồ khốn nạn!!!"[note79699]


0 Bình luận