Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma
Chương 85: Sống hoặc chết, đây là một vấn đề
0 Bình luận - Độ dài: 1,830 từ - Cập nhật:
Quay lại, cô nhẹ nhàng xoa đầu một cô bé làng quê đang sợ hãi bên cạnh, vừa an ủi cô bé, Willis vừa mỉm cười và giải thích một cách thoải mái.
"Đừng nóng vội. Không dễ gì mà moi ra những bí mật thực sự từ miệng của một tay hắc đạo lão luyện như hắn ta. Nhất là khi hắn nhận ra bí mật hắn nắm giữ có thể là manh mối duy nhất mà chúng ta có. Hắn ta có thể dùng nó làm lời đe dọa để tìm được con đường duy nhất từ ta. Ta không muốn tốn quá nhiều thời gian và công sức vào việc thương lượng với hắn nữa."
Nghe tiểu thư mục sư nói rõ ràng như vậy, Lam không khỏi có chút nghi ngờ bản thân. Cô ấy cẩn thận quan sát lồng ngực của gã đàn ông, nó đã ngừng phập phồng, suýt nữa biến cả người hắn ta thành một vũng máu. Sau đó, cô ấy ôm trán, im lặng nói.
“Cô nói gì tôi đều hiểu, nhưng liệu có khả năng là hắn ta thực sự đã chết rồi không?"
Willis mỉm cười bí ẩn.
"Này, điều đó không hẳn là đúng. Cô cứ xem đi."
"?"
Ngay lúc đại diện quyền của thành chủ đại nhân đang còn đang bối rối vì sự tự tin thái quá của cô gái tóc đen, thì một tiếng thở hổn hển và ho khan đột nhiên vang lên từ trong phòng giam, giống như một người chết đuối lâu ngày đột nhiên được kéo trở lại bờ.
“Guha!Khụ khụ khụ khụ khục…!”
“???”
Sau đó, dưới ánh mắt khó tin của Lam, Oliver, người rõ ràng đã bị đâm xuyên qua trái tim, máu chảy khắp sàn nhà phòng giam và dường như đã chết, thực sự đang chống cơ thể bằng cả hai tay và ngồi dậy một cách khó khăn!
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa hai bên há hốc mồm kinh hãi, nhưng Willis chỉ nhìn cô với ánh mắt trấn an. Lam cố gắng kìm nén cảm xúc dâng trào trên mặt, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh.
“Đây là cái gì…?”
Là người trong cuộc,trông Oliver còn bối rối hơn bất kỳ ai khác. Hắn ta nhìn xuống bộ đồng phục tù nhân dính đầy máu và làn da còn nguyên vẹn bên dưới ngực, vẻ mặt ngơ ngác. Khi hắn lại bắt gặp đôi mắt xanh bạc của thiếu nữ tóc đen trước buồng giam, dường như cô đang mỉm cười nhưng không hề có ý cười. Hắn ta đột nhiên hét lên vài tiếng như thể đã nhớ ra mọi chuyện, con mắt co lại và hắn lại chật vật ngã ngửa ra sau!
“A!!! Ngươi! Ngươi ngươi ngươi ngươi...........!!!”
"Cảm giác thế nào? Mùi vị của cái chết vẫn còn tươi mới trong ký ức của ngươi, nó ngọt ngào như cơn mưa trong vắt của mùa xuân chứ?"
Thiếu nữ vẫn mỉm cười như cũ, nhưng trong mắt gã đàn ông, nụ cười của cô ấy lạnh lẽo như ác ma tới từ địa ngục. Dù vóc dáng và khuôn mặt cô ấy hoàn mỹ không tỳ vết, ngay cả khí tức thánh khiết tự nhiên cũng không thể che giấu nỗi sợ hãi đã khắc sâu vào trái tim của hắn sau cái chết.
Oliver run rẩy không ngừng, nhìn lại lồng ngực bị đâm thủng, nỗi tuyệt vọng và lo lắng vô tận trước khoảnh khắc tử thần là một bóng tối đáng sợ mà những ai chưa từng trải qua hoàn toàn không thể hiểu nổi. Ngay cả khi là một tên hắc đạo luôn sống trên lưỡi dao, hắn vẫn nghĩ mình đã vượt qua và chuẩn bị sẵn sàng cái chết. Nhưng hiện tại, hắn không bao giờ muốn trải qua cảm giác đó thêm một lần nào nữa.
Vừa rồi là cái gì vậy? Ảo ảnh do ác ma tạo ra sao? Hay là một lời nguyền độc ác khiến người ta phải trải qua nỗi sợ hãi tột độ?
Oliver không biết và hắn thậm chí còn không đủ can đảm để nhìn xuống vũng máu nhớp nháp chảy khắp mặt đất dưới chân mình, thứ đáng lẽ có thể cướp đi hoàn toàn một sinh mạng con người.
Trái tim của hắn tan vỡ vì hiện thực của cái chết.
Hắn không dám hỏi những câu như "Ngươi là ai?" hay "Sao ngươi lại hỏi những câu hỏi này?". Những câu hỏi này đã phủ bóng đen nặng nề lên trái tim hắn. Oliver chỉ run rẩy, cố gắng thốt ra một tiếng kêu như van nài, như tiếng khóc từ cổ họng.
"N-Ngươi…rốt cuộc ngươi muốn biết cái quái gì thế!? Ta đã cung cấp cho các ngươi tất cả thông tin ta biết trong cuộc thẩm vấn vài ngày trước rồi!!!"
"Thật sao? Vậy thì... Ý ta là, hình như có vài thứ mà ngươi vẫn chưa nói. Ta có hơi tò mò, nên ngươi có thể kể cho chúng ta nghe đầy đủ mọi chuyện được không?"
Cô gái tóc đen giơ bàn tay nhỏ nhắn, trắng trẻo, tưởng chừng vô hại của mình lên. Ánh sáng vàng óng nhảy múa quanh đầu ngón tay như tinh linh đang múa một điệu múa uyển chuyển. Nhưng khi Oliver nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt vốn đã trắng bệch của hắn lại càng tái nhợt hơn.
"Này! Dừng lại! Đừng làm thế! Chúng ta hãy nói chuyện với nhau đi! Hãy nói chuyện với nhau đi! Ngài muốn biết tại sao Quỷ Đạo đoàn lại tìm được con Nguyệt Ảnh thú con đó đúng không?! Tôi sẽ kể cho ngài nghe tất cả!!!"
Ánh sáng màu vàng đột nhiên mờ đi, tiểu thư mục sư gật đầu hài lòng, trên mặt lại lộ ra nụ cười nửa miệng.
"Rất tốt . Ta đề nghị ngươi đừng có mà lòng dạ hẹp hòi nữa, vì ta sẽ không cho ngươi cơ hội thứ ba đâu."
“Vâng… vâng, tôi không dám…”
Như thể đã hoàn toàn chấp nhận số phận, Oliver run rẩy và cố gắng lau mồ hôi lạnh trên trán bằng tay, nhưng vì lòng bàn tay hắn dính đầy máu nên mồ hôi càng lúc càng nhòe đi, khiến khuôn mặt vốn đã không cạo râu của hắn trông càng thêm thảm thương.
Thấy bản thân mình cố gắng thế nào cũng không lau sạch được, lại không dám để Willis đợi quá lâu, gã đàn ông lúng túng buông tay xuống, tránh ánh mắt không dữ tợn nhưng khiến hắn không dám nhìn thẳng của cô gái tóc đen, rồi thì thầm ngượng ngùng.
"Nói về chuyện này, chúng ta phải quay lại thời gian khoảng nửa năm trước. Lúc đó, một sự cố lớn đã xảy ra trong băng nhóm Quỷ Đạo đoàn của chúng tôi. Thủ lĩnh tiền nhiệm, Ngải lão đại, đột ngột qua đời. Tổ chức này liền rơi vào hỗn loạn và bên bờ vực sụp đổ."
"Lúc này, một người đàn ông bí ẩn xuất hiện. Hắn tự xưng là Hoán Ma giả. Hắn không chỉ sở hữu năng lực kỳ lạ và mạnh mẽ, mà còn có thể tự do điều khiển đủ loại ma thú phục vụ cho mình."
"Hoán Ma giả đã dùng nhiều thủ đoạn tàn nhẫn để tập hợp những thành viên rải rác của băng Quỷ Đạo đoàn và giết chết bất cứ ai cố gắng chống cự. Cuối cùng, hắn đề cử một người phụ nữ tên Eileen trong nhóm làm thủ lĩnh mới của băng Quỷ Đạo đoàn. Vì lo sợ thứ sức mạnh của Hoán Ma giả, nên nhóm này đương nhiên không dám chống đối hắn."
"Tuy Eileen đã trở thành thủ lĩnh, nhưng cô ta hiếm khi trực tiếp phụ trách mọi việc. Nhiều thành viên thậm chí còn chưa từng gặp mặt cô ta. Là phó thủ lĩnh của Quỷ Đạo đoàn, tôi là người quản lý và điều hành cả hoạt động kinh doanh ngầm lẫn công khai. Chỉ khi có vấn đề quan trọng, chúng tôi mới cần tham khảo ý kiến thủ lĩnh..."
"Chờ đã…."
"Ừm, ngài có thắc mắc gì không?"
Vừa nghe Willis mở miệng, Oliver liền ngoan ngoãn im lặng. Một lát sau, vẻ mặt của hắn ta có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, vẻ nịnh nọt hiện rõ trên mặt.
Có lẽ chính vì biết cách cúi đầu trước kẻ thực sự mạnh mẽ nên hắn mới có thể sống sót qua những thay đổi lớn trong nội bộ tổ chức của Quỷ Đạo đoàn và thậm chí còn lên được lên vị trí phó thủ lĩnh.
"Cái tên Hoán Ma giả mà ngươi đã nhắc đến có bao giờ nhắc đến tên của hắn không?"
"Còn về cái tên thì..."
Oliver gõ trán và suy nghĩ rất nhiều, rồi đột nhiên kêu lên.
"À! Tôi nhớ rồi. Tuy người đàn ông đó chưa từng công khai nhắc đến của bản thân, nhưng thủ lĩnh Eileen đã từng gọi hắn ta là Syl trong một cuộc trò chuyện riêng. Lúc đó tôi tình cờ có việc cần báo cáo và nghe được."
Có thực sự là cùng một người không...
"Syl" có lẽ là tên viết tắt của [Hoán Ma Luyện kim sư] Sylvester Bulwer. Xem ra đây mới là kẻ thực sự giở trò ở hậu trường. Ít nhất Eileen cũng phải có mối quan hệ và hợp tác chặt chẽ nào đó với hắn.
Theo cách này, nguồn gốc của Linh khí [Rương Phong Ma] đã được giải thích hợp lý. Tức là Quỷ Đạo đoàn chỉ là một lưỡi đao và công cụ được đẩy ra phía trước.
"Hoán Ma giả không có ở lại với các ngươi sau đó sao?"
"Không có, Hoán Ma giả rất kín tiếng và bí ẩn. Sau khi đề cử Eileen vào vị trí này, hắn ta nhanh chóng biến mất. Nhưng có lẽ hắn ta không thực sự rời đi. Eileen chỉ là một con người bình thường với ít sức mạnh. Nếu không có sự hỗ trợ từ Hoán Ma giả ở phía sau, cô ta sẽ không bao giờ có thể giữ vững vị trí thủ lĩnh của mình. Ngay cả khi chính Hoán Ma giả không còn ở đó nữa, thì hắn ta chắc chắn đã để lại cho cô ta một chỗ dựa."
Oliver giải thích như thể hắn đang bất lực.
"Thực ra, sau này đã có người thấy Eileen không có động tĩnh gì, sức lực yếu kém nên đã quyết định phát động phản loạn để lật đổ quyền lực của của cô ta. Tuy nhiên, những người này thường chết đột ngột và bất ngờ trước khi kịp hành động, giống như Ngải lão đại lúc đó vậy."


0 Bình luận