Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma

Chương 16: Gặp phải khó khăn đừng sợ, hãy dũng cảm đối mặt nó

0 Bình luận - Độ dài: 2,018 từ - Cập nhật:

"Rất thông minh, không hổ là Leila."

Tuy có chút kỳ lạ, nhưng tiểu thư mục sư vẫn đáp ứng mong đợi của cô gái, đưa tay vuốt ve mái tóc dài trắng muốt của cô. Cô gái cũng rên lên một tiếng khe khẽ đầy vui thích, đồng thời nheo cặp mắt lại.

Willis đã cố tình gây sự với những tên lính đó.

Một mặt, cô rất không vui với bọn chúng. Mặt khác, hôm nay Trấn Ma Thành đột nhiên mở cuộc truy sát quy mô lớn, cũng khiến tiểu thư mục sư có chút để ý.

Nhất định có điều gì đó bất thường. Trấn Ma thành không thể nào đột nhiên ra tay với một nhóm Ma nhân không rõ nguồn gốc, lại còn thả những kẻ săn trộm có chất lượng đáng ngờ này ra. Hành động của bọn chúng cho thấy đối phương chắc chắn đã gây ra mối đe dọa rất lớn cho một số mục tiêu hoặc lợi ích của chúng.

Willis là nhóm người ngoài cuộc vừa mới đến Trấn Ma thành.  Hai mắt của họ hoàn toàn đen thui và biết rất ít thông tin tình báo, nên về cơ bản là họ không có cách nào can thiệp.

Trong trường hợp này, thay vì đi theo và điều tra chậm rãi bằng cách lần theo những manh mối đó, tại sao không gây chút rắc rối và chủ động thu hút sự chú ý của những kẻ ẩn núp trong bóng tối kia?

Willis vẫn chưa có kế hoạch chi tiết nào, nhưng chỉ cần tình hình trở nên hỗn loạn, cơ hội và manh mối sẽ sớm bị lộ ra ngoài.

Về việc đến gặp Leicester, không phải họ thực sự mong đợi ông ấy sẽ cho họ chỗ trú ẩn hay đưa họ ra khỏi thành, mà chỉ là trước khi sự việc leo thang, Willis phải tìm một nơi để ở và giả vờ trốn chạy.

Nhân tiện, như Leila đã nói, chúng ta hãy thử kiểm tra ngài đội trưởng của nhóm người đầu tiên mà tiểu thư mục sư gặp sau khi xuyên qua để xem ông ấy có đáng tin cậy không.

Những lời trước kia của cô ấy phần lớn đều là cố ý nói ra dễ khiến người khác phật ý. Dù sao thì, tuy hai người có duyên phận lâu dài, nhưng tình bạn cũng không sâu đậm đến vậy. Ai cũng có thể khoe khoang khoác lác, nhưng có thể thực hiện bằng hành động được hay không thì phải chờ đến khi thực sự trải nghiệm mới biết được.

Sau khi giải thích sơ qua mục đích của mình với các cô gái, bất kể một số người có hiểu hay không, Willis vẫn bình tĩnh lấy ra một cuốn tiểu thuyết và bắt đầu đọc chậm rãi.

Bây giờ trời đã sáng. Dù Leicester có tiễn họ ra khỏi thành vào ban đêm như lời ông ấy nói hay không, hay các quan chức cấp cao của Trấn Ma thành có phản ứng gì và bắt đầu tìm kiếm hay không, thì vẫn cần thời gian. Cho nên tất cả những gì họ phải làm là chờ đợi.

Thời gian trôi qua chậm chạp, Leicester vẫn chưa xuất hiện kể từ đó. Ngay cả bữa trưa cũng được người của ông ấy mang đến đúng giờ trước khi ông ấy rời đi.

Mãi đến hoàng hôn, Edwina mới dậy thắp ngọn đèn ma pháp trong phòng khách. Cô rót trà cho Willis, người đang đọc một cuốn tiểu thuyết dày cộp, và bốn thiếu nữ khác đang ngồi chơi đánh bài quanh bàn. Chỉ đến lúc đó, những âm thanh ồn ào hỗn loạn mới dần dần vang lên bên ngoài.

“À, tới rồi”

Tai tiểu thư mục sư khẽ giật, cô cất sách vào kho đồ. Giữa những thiếu nữ khác  đang chơi vui đến quên cả trời đất, tiểu long nương dường như cũng nhận ra điều gì đó, đưa mắt nhìn ra ngoài.

Có rất nhiều người đang tiến về phía này.

Số lượng này rõ ràng vượt quá tiêu chuẩn của lính đánh thuê đồn trú trong căn cứ, không thể nào bọn họ được Leicester thuê được.

Suy cho cùng, lời ông ấy nói ban ngày là muốn họ trốn đi vào ban đêm chứ không phải tấn công Trấn Ma thành, làm ầm ĩ như vậy là vì sợ người khác không biết, đúng không?

Có vẻ như đội quân này được Trấn Ma thành phái đến để bắt họ.

“…………”

Mặc dù phải mất rất lâu để các nhà chức trách phản ứng và tìm ra họ bằng cách lần theo dấu vết mà Willis cố tình để lại, nhưng điều đó là bình thường và hoàn toàn nằm trong dự đoán của tiểu thư mục sư, nhưng... Leicester vẫn chưa quay trở lại...

Liệu có ai phản bội họ không? Liệu con người có thực sự...

Tuy rằng cô không để ý lắm, nhưng nói thật, nếu là như vậy, tiểu thư mục sư vẫn sẽ cảm thấy có chút không thoải mái. Dù sao thì, ông chú cũng là một trong những người đầu tiên cô gặp sau khi đến thế giới này, có lẽ cô có chút cảm tình đặc biệt với ông chú.

Đúng lúc này, cửa sau của phòng khách lặng lẽ bị đẩy ra, một gã đàn ông tóc cắt ngang trán, trông khoảng hai mươi tuổi, vội vã chạy vào, sau lưng vác một thanh kiếm lớn.

"Này, này, mấy người đã làm cái quái gì thế? Một đám lính của Trấn Ma thành đột nhiên bao vây căn cứ của chúng ta, nói là đến tìm kiếm tội phạm chạy trốn!"

Tên đàn ông tóc cắt ngang trán vẫn mặc bộ giáp nhẹ mà hắn ta đã mặc lúc gặp sáng nay. Khuôn mặt hắn đầy vẻ lo lắng, tay cầm mấy chiếc áo choàng đen có thể hòa lẫn vào màn đêm. Hắn tiến lại gần, không nói một lời, nhét chúng vào tay Theresa, người đứng gần nhất.

"Nhanh lên, nhanh lên, mặc đồ vào đi. Tôi sẽ đưa các người ra ngoài bằng cửa sau. Đoàn trưởng đang câu giờ. Có một chỗ trong căn cứ có phòng thủ tương đối kém. Nếu cẩn thận, các người sẽ trốn thoát được!"

“Phì…hahaha…”

Không hiểu sao, khi nhận ra Leicester không hề thông báo hay phản bội mình, Willis, người vốn nghĩ cô sẽ không quan tâm, thực ra lại cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.

Mình nên nói thế nào nhỉ, mình đã không nhìn lầm người nha

"Còn cười được nữa! Sao cô còn cười được nữa? Cô có biết mình đã gặp rắc rối to rồi đấy! Bọn chúng là đội đặc biệt của Cục Nội vệ. Chúng chẳng hề cho【 Hắc kỵ sĩ 】chúng ta một chút mặt mũi nào. Nếu không muốn chết, thì mau thay đồ đi!"

Hiển nhiên là tóc cắt ngang trán thực sự lo lắng cho tính mạng của họ, điều này khiến tiểu thư mục sư có chút ngạc nhiên, cũng giống như cô không ngờ Leicester lại tin tưởng tên này đến vậy và chọn để hắn chạy đến báo tin vào thời điểm quan trọng.

Theresa đang cầm một chồng áo choàng đen, cô gái nhìn quanh, không biết phải làm gì. Dù sao thì Willis cũng đã nói với cô rằng họ không có kế hoạch hay cần phải trốn thoát nào cả.

"Chậc...Tôi xin lỗi!"

Nhìn thấy tiểu thư mục sư đứng đó cười ngây ngô không rõ lý do, hồi lâu không nhúc nhích. Tóc cắt ngang trán cũng chẳng màng đến sự khác biệt giữa nam và nữ, hắn vội vàng đưa tay ra kéo cô chạy trốn, nhưng Willis thản nhiên nghiêng người, dễ dàng tránh được. Rồi cô ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ, nơi tiếng động và tiếng bước chân ngày càng rõ hơn.

Bỏ qua vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt của hắn như thể không thể tin rằng một thiếu nữ trông yếu đuối như cô lại có thể né nhanh như vậy. Thiếu nữ tóc đen lười biếng duỗi cơ thể hơi cứng đờ vì ngồi lâu, vẫy tay với những đồng bạn của mình.

"Đừng làm khó chú Leicester. Chúng ta đi gặp những người bị thu hút đến đây đi. Ta hy vọng là bắt được cá lớn."

"Này! Mấy người điên rồi......!"

Lại một lần nữa không để ý đến tóc cắt ngang trán, Willis đẩy cửa đi thẳng về hướng phát ra tiếng động, đó là lối ra chính của căn cứ. Tiểu long nương và những người khác tự nhiên cũng đi theo sau cô.

Tuy nhiên, điều khiến tiểu thư mục sư ngạc nhiên là gã đàn ông tóc cắt ngang trán, thoạt nhìn như sắp nổi giận, sau đó lại đuổi kịp họ rất nhanh, không hề tiếp tục nài nỉ họ rời đi, mà ngược lại, trông như đã bỏ cuộc.

Cái tên này... tuy có chút non nớt và ngốc nghếch, nhưng vẫn có chút bản lĩnh. Trong hoàn cảnh như thế này, sao hắn dám cùng bọn họ đối đầu với quân đội ?

Phải biết đấy, làm như vậy về cơ bản chẳng khác nào đứng cùng phe với những "tội phạm đào tẩu" như Willis. Một khi hai bên thực sự giao chiến, việc quân đội giết tóc cắt ngang trán ngay tại chỗ với lý do phản quốc là hoàn toàn hợp pháp và hợp lý.

Căn cứ của [Hắc kỵ sĩ dong binh đoàn] không lớn, khoảng cách giữa hai bên cũng không xa. Vừa đi được vài bước, giọng nói lớn đầy lo lắng và bất lực của Leicester đã vang lên.

"Bọn họ quả thực đã đến đây, nhưng họ đã rời đi từ lâu rồi. Cho dù mấy người có tìm kiếm cũng chỉ thấy..."

Một đội quân lớn trang bị đầy đủ của vương quốc đang dàn quân thành hàng ngay ngắn dọc theo con đường. Mũ của pháp sư và trượng ma pháp thấp thoáng ở giữa được các binh lính cầm giáo và khiên bảo vệ chặt chẽ. Kỵ binh cưỡi Độc Giác Mã ma thú cấp 1, đang mặc giáp trụ đầy đủ, bảo vệ hai cánh. Tuy không thấy nhóm cuối cùng, nhưng rất có thể đó là một đội nỏ gồm toàn bính lính thiện xạ.

Đây là đội hình tác chiến theo nhóm với quy mô lớn nhất theo tiêu chuẩn của Liên hiệp Vương quốc. Đây là một đội hình tinh nhuệ được quân đội thiết kế đặc biệt để đối phó với các cá nhân hoặc một nhóm nhỏ các đội quân mạnh. Willis đã từng thấy một mô tả tương tự trong một cuốn sách.

Xét theo hơi thở của bọn họ phát ra thì chất lượng của những binh lính này khá tốt, ít nhất cũng phải cấp 10 trở lên, còn kỵ binh hạng nặng và khoảng mười mấy tay pháp sư thì còn mạnh hơn nữa, mỗi người đều ở cấp 20, tức là cấp Tinh Kim trở lên.

Tùy tiện chọn một ai trong đám lính này cũng dư sức đánh bại tóc cắt ngang trán.

Một đội hình chiến đấu tập thể gồm toàn những cường giả như vậy, cho dù có cường giả cấp Đại Đại hoặc cấp Thiên Không bị vây vào cũng khó lòng thoát ra. Ngay cả cấp Huyền Thoại cũng có thể phản kích lại. Xem ra lần này Trấn Ma thành đã chuẩn bị chu đáo. Chắc hẳn từ thông tin Alvins cung cấp, bọn chúng đã đoán được Willis và những người khác rất mạnh.

Nơi này xứng đáng là cứ điểm then chốt chống lại Dãy núi Vạn Ma ở phía Bắc, đồng thời là tòa thành thị lớn nhất phía Bắc. Tuy có chút mục nát, nhưng nó vẫn có sức mạnh to lớn.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận