Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma

Chương 153: Phát minh đáng tin cậy nhưng lại không đáng tin cậy

0 Bình luận - Độ dài: 1,875 từ - Cập nhật:

Cách để sạc pin của [Cánh bay nhân tạo số 1786] rất đơn giản và cũng rất bảo vệ môi trường. Eilush dường như muốn hiện thực hóa khái niệm [Không Ma lực] đến cùng, nên rất nhiều phát minh cô ấy thiết kế, bao gồm cả thứ này và trợ lý du lịch biết biến hình mà cô ấy từng sử dụng, đều được cung cấp năng lượng bằng [Năng lượng ánh sáng].

Dù là ánh sáng từ mặt trời, ánh sáng từ ánh trăng, hay thậm chí là một viên pha lê ma pháp đủ sáng, cũng để nó miễn cưỡng hoạt động được. 

Mặc dù trong buổi quảng bá, Eilush đã hứa hẹn long trọng rằng: "Chỉ cần tiếp xúc đủ ánh sáng, nó có thể hoạt động liên tục ít nhất ba giờ!" Nhưng giờ đây, khi họ đã thực sự sử dụng, Willis mới hiểu ra một sự thật rất thực tế.

Đó chính là [Ý tưởng thì có đầy, nhưng thực tế thì rất khắc nghiệt].

Willis không chắc liệu nó có thể tồn tại được lâu như vậy dưới ánh sáng mặt trời hay không, nhưng ít nhất là trong điều kiện thời tiết hiện tại với tuyết rơi dày và không có ánh nắng mặt trời. Nếu nó tiếp tục di chuyển với tốc độ tối đa, đôi cánh bay này sẽ không thể tồn tại được dù chỉ nửa giờ.

Thành thật mà nói, mặc dù năng lượng ánh sáng nghe có vẻ rất tiết kiệm năng lượng và thân thiện với môi trường. Quả thực tính năng này có thể rất tuyệt vời trong một thế giới không có ma pháp, nhưng ở đây... do mật độ và khả năng chứa đựng ma lực cao, các trang bị được điều khiển bởi ma lực chắc chắn vượt trội hơn hẳn về độ bền và độ ổn định. Đây là kết luận được vô số chủng tộc trên thế giới rút ra qua kinh nghiệm cá nhân hàng ngàn năm qua rồi.

Việc sử dụng ép buộc các nguồn năng lượng khác đã dẫn đến những vấn đề tương tự trong các phát minh khác của Eilush ở mức độ ít nhiều.

Giống như thiết bị cô ấy đã dùng trước đây, thứ tạo ra trường lực bảo vệ bọn họ khỏi cơn mưa gió, dường như nó sắp cạn kiệt năng lượng chỉ sau vài giờ hoạt động. Lần trước, nó suýt nữa đã mang đến một trận mưa như trút nước cho tất cả mọi người trong nhóm... khiến Willis, người nhận ra có chuyện gì đó rất không ổn, đã ép cái tên kia phải mở miệng nói ra trong một cuộc trò chuyện “thân mật” sau đó.

Cải tiến! Nhất định phải cải tiến nó thôi!

Linh hồn phía bên A [note80800]của tiểu thư mục sự đang bốc cháy hừng hực!

Tuy nhiên, dù có rất nhiều phản hồi thử nghiệm muốn gửi ngay cho tiểu thứ phía bên B, thì Willis cũng không thể quay lại lúc này. Đôi cánh phi hành vẫn cần được sử dụng để thu thập thêm dữ liệu. May mắn thay,  Eilush có lẽ đã cân nhắc đến một khả năng tương tự và dạy Willis cách nạp năng lượng cho đôi cánh phi hành trong thời tiết xấu trước khi rời đi.

Rất đơn giản, cô chỉ cần chiếu ánh sáng vào là được.

Một số trong số chúng có cơ chế tương tự như các tấm pin mặt trời trên Trái Đất. Mà đôi cánh kim loại của chiếc cánh bay này cũng được trang bị các thiết bị có thể hấp thụ năng lượng ánh sáng. Tiểu thư mục sư đã không cẩn thận mà lắng nghe kỹ các nguyên tắc cụ thể từ Eilush vì chúng quá dài dòng và nhàm chán, nhưng về mặt ứng dụng thì nó cũng không có vấn đề gì.

Willis giơ tay lên, lập tức một luồng sáng màu vàng rực rỡ như đèn pin từ lòng bàn tay cô bắn ra, chiếu rọi lên một nửa đôi cánh kim loại màu xám sắt. Một số bộ phận trên đôi cánh bay cũng bắt đầu sáng lên với màu sắc đặc biệt.

Cô mục sư đã sạc pin cho thứ đồ chơi này tới lần thứ ba rồi, nên cô biết rõ rằng điều này có nghĩa là nó đã bắt đầu hấp thụ năng lượng ánh sáng.

Quá trình sạc pin mất khoảng năm phút. Trong khi vẫn duy trì chuyển động của tay, Willis không quên quay đầu quan sát môi trường bốn phía xung quanh.

Đỉnh Linh Điệp nằm cách Nguyệt Ảnh Sơn Cốc khoảng 700 km về phía tây bắc. Dĩ nhiên, đây là khoảng cách trên đường thẳng. Trên thực tế, với địa hình của dãy núi Vạn Ma, nếu muốn chạy đến đó khi đường bị tuyết rơi bao phủ dày đặc, thì dù có sức mạnh của một con Sơn Lang cũng phải mất ít nhất vài ngày.

“Thời tiết bây giờ thực sự rất lạnh…”

Tuyết rơi chỉ mới một ngày một đêm, nhưng núi non và đất đai đã phủ trắng xóa, tạo nên một khung cảnh tuyết trắng đẹp như tranh vẽ. Ngay cả lúc này, những bông tuyết lớn vẫn tiếp tục rơi từ trên trời xuống.

Ngay cả lúc này, tuyết vẫn không ngừng tung bay như lông ngỗng rơi dày đặc từ trên bầu trời. Nếu ba người không đeo đồ chơi nhỏ do Willis đặc biệt chế tạo, giúp giữ ấm và làm tan những bông tuyết rơi gần đó, thì giờ này cả nhóm chắc chắn đã bị phủ một lên lớp tuyết dày rồi.

Cô gái chất nhờn, dường như nghĩ rằng tiểu thư mục sư đang nhắc đến cảnh tuyết rơi này, lại nói một cách nghiêm túc trong khi vẫn giữ đôi cánh của mình ổn định.

“Đúng vậy, đại nhân Wilis, tôi đã sống ở Dãy núi Vạn Ma đã hơn 100 năm rồi. Thật lòng mà nói, đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến tuyết rơi dày đặc như vậy vào đầu mùa đông. Cộng thêm trận mưa như trút nước kéo dài hơn một tuần, tôi sợ rằng nhiều chủng tộc ma vật đã bị choáng ngợp bởi thời tiết chuyển lạnh đột ngột và những ảnh hưởng tiêu cực của thời tiết khắc nghiệt. Tôi cũng không biết tình hình ở phía biên giới với loài người hiện tại đang ra sao nữa."

"Ừm..."

Tiểu Lam nói không sai. Thời tiết khắc nghiệt đột ngột ập đến chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hợp tác và thương mại vừa được khôi phục giữa Liên hiệp Vương quốc và Dãy núi Vạn Ma. Cơn mưa và tuyết rơi đã chặn đường lưu thông, việc bàn giao và sắp xếp cho các nạn nhân chắc chắn sẽ phải tạm thời hoãn lại.

Mặc dù những thay đổi bất thường về khí hậu được cho là do tác động lên rào cản của thế giới và chuyện dòng ma lực của địa mạch đang chịu sự hỗn loạn gây ra, nhưng hàng loạt hiện tượng phát sinh từ đó không khỏi khiến Willis lo lắng.

Liệu đây có phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên... hay có ai đó cố tình tạo ra tình huống này?

"Lulu, để ta hỏi cô một chuyện."

"Hả? Ồ, được rồi, đại nhân Willis, xin cứ tự nhiên."

Cô gái tộc Linh Điệp đang cầm phích nước nóng và chờ đợi một cách buồn chán bên cạnh Tiểu Lam, sửng sốt một lúc, rồi gật đầu như thể cô ấy đã tỉnh táo lại sau cơn mất tập trung.

"Bộ tộc Linh Điệp của các người mạnh đến mức nào? Trong tộc của cô có bao nhiêu Ma tướng? Hơn nữa, có chuyện gì kỳ lạ xảy ra trước khi cô bị con người bắt đi không?

"Ừm, cái này..."

Lulu ngẩng đầu lên và suy nghĩ, cuối cùng cô ấy chỉ nói chậm rãi với giọng điệu không chắc chắn.

"Thành thật mà nói, tuy tộc Linh Điệp nghe có vẻ bí ẩn và mạnh mẽ với người ngoài, nhưng thực ra chúng tôi không giỏi chiến đấu. Chắc hẳn ngài cũng biết từ năng lực bẩm sinh của tôi, [Tham Linh] rồi đó."

"Nói chúng tôi yếu đuối thì chắc chắn là nói dối nhưng mà chúng tôi thừa sức để tự vệ. Nếu chiến đấu  sinh tử với kẻ thù, đặc biệt là giết chúng, thì có vẻ hơi miễn cưỡng. Bộ tộc Linh Điệp thực ra lại ưa chuộng các năng lực tinh thần, chẳng hạn như xoa dịu, trấn an, gây rối, quấy nhiễu,...đủ các thủ đoạn gây ảnh hưởng đến tâm trí của kẻ địch. Nhờ đó mà chúng tôi có thể tạm thời biến kẻ thù thành một kẻ ngu ngốc chỉ biết lẩm bẩm."

"Hửm? Câu cuối cùng là gì thế...?"

“A ha ha ha!  Chỉ là ví dụ tương tự thôi, chứ tôi không thực sự có khả năng đó đâu!"

Cô gái tộc Linh Điệp vội vàng giải thích với vẻ mặt hoảng hốt, nhưng qua vẻ mặt: "Oa, tôi xin lỗi vì đã lỡ lời!" của cô bé. Willis cũng có thể thấy rằng Lulu đang cảm thấy tội lỗi vào lúc này.

Bộ tộc Linh Điệp cũng rất lợi hại quá đi, bọn họ lại còn sở hữu một năng lực kỳ kỳ quái quái đến vậy. Chỉ riêng việc chúng có khả năng phát hiện ai đó có ý đồ xấu, như [Tham Linh], đã là một điều đáng kinh ngạc rồi.

Tuy nhiên, xét theo một số thủ đoạn mà Tiyelu đã từng thể hiện, chúng rất phù hợp với miêu tả của Lulu.

"Ừm, về việc trong tộc của tôi có bao nhiêu Ma tướng thì tôi không biết. Chắc hẳn phải có một số Đại Ma tướng, nhưng về số lượng cụ thể, tôi đoán chỉ có Thánh Tổ mới biết."

"Ta không ngạc nhiên gì khi cô nói Tiyelu biết điều này... nhưng không phải tộc trưởng của cô thường là người phải lo liệu mọi việc sao?"

"Tộc trưởng?"

Lulu nghiêng đầu, có vẻ hơi bối rối.

"Tộc Linh Điệp chúng tôi không có tộc trưởng, chỉ cần có Thánh Tổ đại nhân là đủ rồi. Chuyện này không được sao?"

"?"

"?"

Hai thiếu nữ đang trò chuyện lại hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Willis gật đầu bất lực, kết thúc cuộc trò chuyện tạm thời.

"Tốt, ta hiểu tình hình chung rồi. Cũng đến lúc rồi... Tiểu Lam, thiết bị phía cô thế nào rồi?"

Cô gái slime, người vẫn im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai bên mà không làm phiền họ, đang nhìn vào bộ điều khiển trên tay mình.

"Đại nhân Willis, mọi việc cơ bản đã xong. Chúng ta có thể khởi hành bất cứ lúc nào."

“Tốt lắm, chúng ta tiếp tục lên đường thôi. Tuy có chút phiền phức, nhưng với tốc độ này, chúng ta chắc chắn có thể đến được đỉnh Linh Điệp trước khi trời tối."

Ghi chú

[Lên trên]
Note: bên A là 1 bên trong hợp đồng giao dịch - ở đây có 2 bên A và B - ý chỉ main là bên A - bên đồng ý cho Eilush làm thí nghiệm để sản xuất đôi cánh
Note: bên A là 1 bên trong hợp đồng giao dịch - ở đây có 2 bên A và B - ý chỉ main là bên A - bên đồng ý cho Eilush làm thí nghiệm để sản xuất đôi cánh
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận