Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma

Chương 12: Bột phấn màu bạc, chuyện bắt đầu đưa tới tận cửa

0 Bình luận - Độ dài: 1,930 từ - Cập nhật:

Đây là một gốc cây bình thường, một loại cây phổ biến ở trong lãnh thổ Liên hiệp Vương quốc. Dĩ nhiên, Theresa không ám chỉ đến cái cây đó. Cô ấy giơ tay chỉ cho mọi người về khu vực mình vừa lau.

Trên đó có một vết nhỏ, nông và khó phát hiện vào ban đêm.

Edwina ngồi xổm xuống và nhìn vào lỗ hổng mà trước đó cô không để ý tới.

"Đây là... bột bạc à? Là ma dược hay đồ gì vậy?"

"Có lẽ là không. Thứ này khá thú vị, nhưng..."

Không giải thích quá rõ ràng, Willis nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay xoa, lấy ra một ít bột bạc, đưa cho tiểu long nương.

Là một con rồng to lớn thuần huyết, Tiểu Quang có khứu giác cực kỳ nhạy bén, có thể dễ dàng phân biệt được ý nghĩa sâu xa của từng mùi hương. Đây cũng là một trong những năng lực mà cô rồng sở hữu.

Hai bên phối hợp ăn ý, tiểu thư cự long cũng không để ý đến hành vi như bị ra lệnh này, hít hà mấy cái đầu ngón tay trắng mịn của thiếu nữ tóc đen rồi chép miệng.

"Chủ nhân, nó trông giống như một loại bột do một sinh vật kỳ lạ nào đó tiết ra. Chắc hẳn là sinh vật mà em chưa từng thấy trước đây."

"Bột do cơ thể tiết ra..."

Willis gật đầu và lau sạch ngón tay trên người mình.

Trên loại bột màu bạc này có một chút hơi thở còn sót lại tương tự như pháp tắc. Tuy rất yếu, nhưng nó không thể sai được. Vì nó được tiết ra từ một sinh vật sống, nên rất có thể đối phương là một sinh vật mạnh mẽ có năng lực tương tự, tức là một loài sinh vật thần thoại.

Cô không biết loại bột lạ này có liên quan đến chuyện mà Edwina đã gặp phải hay không, nhưng vì cả hai đều xuất hiện ở cùng một khu vực cùng một lúc nên khả năng đó vẫn rất cao.

"Có vẻ như chúng ta không thể tìm thấy thông tin giá trị nào nữa. Cũng sắp đến giờ rồi. Chúng ta hãy quay lại quán trọ và nói chuyện tiếp vào ngày mai."

Tuy chuyện này có vẻ khó hiểu, nhất là loại bột nghi là do chủng loài thần thoại kia để lại, nhưng nó lại khiến Willis rất tò mò. Nhưng vì không tìm được dấu vết gì, nên cô cũng không muốn cứ thế nhìn chằm chằm vào sự việc không có nhiều manh mối này.

Vấn đề chính mà Trấn Ma thành đang phải đối mặt hiện nay chính là xung đột ngày càng căng thẳng với Dãy núi Vạn Ma. Mặc dù Willis đến đây là vì chuyện này, nhưng cô vẫn chưa quyết định mình có nên can thiệp hoàn toàn hay không và nên chọn lập trường như thế nào.

Xét đến mối quan hệ giữa cô và Lilia, lẽ ra cô phải giúp đỡ Liên hiệp Vương quốc, nhưng lần này lại khác với Vương quốc Thú nhân. Mặc dù chiến tranh với ma vật sắp nổ ra, nhưng theo tình báo gần đây, thực ra chính loài người mới là kẻ tự chuốc lấy rắc rối. Nếu họ thực sự bị đánh bại, thì coi như họ đáng bị như vậy.

Nhưng hiện tại, thông tin tình báo thu thập được vẫn chưa đủ. Nếu muốn đưa ra quyết định thực sự, tốt hơn hết là cô nên chờ thêm thông tin và tìm hiểu tình hình từ nhiều góc độ, đặc biệt là từ phía đám ma vật.

Nếu thực sự khó khăn và phiền phức khi phải đưa ra quyết định, thì bỏ chạy mà không giúp đỡ bên nào có lẽ cũng không phải là lựa chọn tồi, như Leicester đã nói.

Sau khi trở về quán trọ đã đặt trước, các cô gái trở về phòng nghỉ ngơi. Trong suốt thời gian đó, không có chuyện gì đáng chú ý xảy ra.

Một đêm trôi qua mà không có chuyện gì xảy ra.

Sáng hôm sau, ngay khi Willis thức dậy khỏi giường, cô đã nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân dày đặc và tiếng loảng xoảng của áo giáp vọng xuống từ đường phố bên dưới.

Cô đánh thức tiểu long nương và định ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra thì thấy Leila, Renee, Edwina, Theresa và những người khác đang đứng ở ngoài hành lang, nhìn thẳng xuống dưới. Nhiều khách khác của quán trọ cũng đang đứng ở cửa phòng thì thầm.

Tại sảnh quán trọ, một nhóm lính vương quốc được trang bị vũ khí đầy đủ xếp hàng ở cửa và chủ quán trọ đang nói chuyện với một gã đàn ông trung niên mặc trang phục thường ngày.

"Tình huống gì vậy? Có chuyện gì đã xảy ra à?"

Nhìn thấy thiếu nữ tóc đen và tiểu thư cự long đang ngáp dài xuất hiện, Edwina và những người khác vội vã chạy đến. Tiểu thư Leila thông minh và đáng tin cậy nhất nhóm đã lập tức nhanh chóng giải thích.

"Tiểu thư Willis, theo lời họ nói, hình như hôm qua có Ma nhân từ Dãy núi Vạn Ma đã cải trang thành con người rồi lẻn vào thành phố. Không hiểu sao bọn chúng lại bị Liệp Ma giả [note79261]của thành phát hiện. Còn bây giờ quân đội đang tiến hành tìm kiếm khắp thành phố. Chúng cũng cần điều tra ở đây, chúng muốn lục soát từng phòng."

Tiểu thư mục sư vô cùng sửng sốt.

"Ma nhân đã lẻn vào trong thành sao? Chỉ có vài Ma nhân  thôi mà... có cần phải làm ầm ĩ như vậy không?"

Ma nhân chỉ là một thuật ngữ chung được sử dụng phổ biến ở Liên hiệp Vương quốc. Nó không đề cập cụ thể đến một chủng tộc cụ thể nào. Về cơ bản, bất kỳ ma vật nào cũng có thể trở thành Ma nhân, vì vậy Ma nhân cũng có thể được hiểu là một loại ma vật có sức mạnh ở một mức độ nhất định.

Ma vật mạnh mẽ không nhất thiết là Ma nhân, nhưng Ma nhân chắc chắn là thứ rất khó đối phó.

Về cơ bản thì đó là khái niệm về nhóm sinh vật này.

Nhưng dù vậy, việc tiến hành một cuộc truy lùng quy mô lớn chỉ để tìm một vài Ma nhân có vẻ hơi quá đáng dù có nhìn nhận theo cách nào đi nữa.

"Đúng vậy, chúng tôi cũng cảm thấy rất kỳ quặc. Hơn nữa, chúng tôi nghe nói đây không phải lần đầu tiên quân đội làm như vậy. Khoảng một tháng trở lại đây, quy mô của cuộc truy lùng ngày càng mở rộng, tất cả đều nhằm mục đích bắt giữ những Ma nhân lẻn vào thành phố. Tiểu thư Willis, cô có nghĩ rằng đêm qua..."

Tiểu thư mục sư lắc đầu, ngăn cho Leila nói tiếp. Không phải cô kiêng kị chuyện gì cả, nhưng cả nhóm đều là người ngoài và bọn họ hiện tại biết quá ít thông tin tình báo, nế phỏng đoán lung tung thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Trong lúc họ đang nói chuyện, có vẻ như cuộc đàm phán ở tầng dưới cũng đã kết thúc.

Tuy việc dò xét đời tư của người thuê phòng rõ ràng là bị cấm, nhưng nếu muốn khám xét thì chủ quán trọ cũng không dám ngăn cản. Hơn nữa, xét theo tình hình hiện tại, những người này rõ ràng đang mang theo lệnh khám xét. Theo luật pháp của vương quốc, nếu tiếp tục chống đối thi hành việc này trong tình huống này đồng nghĩa với tội phản quốc.

Chủ quán trọ bất lực bước sang một bên, để những tên lính quân đội kia bắt đầu lần lượt vào phòng các du khách, lục tung lại tìm kiếm tất cả các ngăn kéo và tủ.

Hành động thô lỗ này khiến Willis cau chặt mày.

Nếu chỉ là lục soát phòng một cách bình thường thì cũng chẳng có gì to tát. Đồ đạc của cô ấy cơ bản đều nằm trong thanh dùng vật phẩm, còn lại bên ngoài chỉ là mấy món đồ không cần thiết. Edwina và những người khác cũng có vật lưu trữ không gian riêng của cá nhân. Leila và Renee là do Vũ Hoàng tặng trước khi đi, còn Theresa được tiểu thư Nữ thần Sinh mệnh chu đáo, cũng tự tay làm một cái cho cô ấy, chất lượng cũng không hề kém.

Nhưng liệu hành động này có thực sự là điều mà một đội quân của vương quốc bình thường có thể làm không?

Bọn chúng vô liêm sỉ, không kiêng nể gì cả, cư xử thô lỗ, ném đồ đạc xuống đất như giẻ rách, vứt lung tung khắp nơi. Thậm chí còn cố tình làm đổ ghế, cốc trà và nhiều thứ khác xuống đất. Hành động này giống như trút giận hơn là điều tra khám xét.

Cảnh tượng này ngay lập tức khiến Willis nhớ đến cảnh tượng cô từng chứng kiến khi đi du lịch trước đây, khi bọn cướp xông vào làng để cướp.

“…………”

Đừng nói đến một cứ điểm ở biên giới như Trấn Ma thành, ngay cả ở một thành phố hạng hai trong vương quốc như thành Viêm Long, chất lượng binh lính cũng không đến nỗi kém cỏi. Ít nhất thì nhóm binh lính bảo vệ thành mà Willis gặp lúc trước khi tiến vào thành cũng không đến nỗi như vậy.

Tuy họ cũng kiểm tra rất nghiêm ngặt, nhưng ít nhất họ sẽ không tùy tiện động vào người, hơn nữa còn có nữ binh sĩ chuyên phụ trách công tác kiểm tra.

Nhìn những du khách bị xâm phạm hành lý riêng tư một cách thô bạo nhưng chỉ có thể đứng nhìn không dám nói một lời, rồi quay lại nhìn Edwina và những người khác cũng mang vẻ mặt phẫn nộ, Willis bất lực cười khổ.

Không bao giờ cho người ta một khoảnh khắc cảm thấy buồn chán…mặc dù rõ ràng đây mới chỉ là ngày thứ hai.

Thiếu nữ bước về phía phòng mình mà không chút do dự.

"Dừng lại!"

Để kiểm tra, tất cả khách khứa trong khách sạn, bao gồm cả nhân viên, đều đã tập trung ở hành lang. Hành động của Willis tự nhiên thu hút sự chú ý của đám lính đang chăm chú nhìn đám đông với ánh mắt háo hức.

Kẻ có vẻ là thủ lĩnh, người đã từng thương lượng với chủ quán trọ, không mặc quân phục hay áo giáp tiêu chuẩn của Trấn Ma thành, mà là một bộ thường phục. Đó là một gã đàn ông trung niên không thấy vũ khí đâu, bước nhanh tới, vẫy tay ngăn cô lại.

"Ngươi đang định đi đâu?"

Tuy rằng cái tên này thoạt nhìn vô cảm, nhưng Willis có thể cảm giác được, hắn thật ra đang dùng ánh mắt bên ngoài quan sát thân thể cô. Không phải ánh mắt dò xét hay cảnh giác với kẻ địch, mà là ánh mắt chân thực nhất pha lẫn tham vọng anh hùng.

A...... Chuyện này đúng thật là..........

Ghi chú

[Lên trên]
Liệp Ma giả = thợ săn quỷ
Liệp Ma giả = thợ săn quỷ
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận