Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma

Chương 27: Eileen

0 Bình luận - Độ dài: 1,770 từ - Cập nhật:

Thành thật mà nói, người ra mở cửa có chút ngoài dự đoán của Willis. Không phải một gã đàn ông lực lưỡng hung dữ, mà là một cô gái có mái tóc ngắn màu xám, trông cũng trạc tuổi Tóc cắt ngang trán mặc quần áo vải thô giản dị, tướng mạo ôn hòa. Khuôn mặt cô ấy hiền dịu, tuy không quá xinh đẹp, nhưng cũng khá xinh xắn. Theo tiêu chuẩn chung của con người, cô ấy ít nhất cũng trên mức trung bình.

Không hiểu sao, trông cô ta có vẻ hơi phấn khích, dùng sức giữ để tránh cửa đẩy vào. Nhưng khi nhìn thấy Tóc cắt ngang trán và Willis, cô ta rõ ràng sững sờ một lúc, vô thức rụt người lại, nói với giọng dè dặt và có phần thận trọng.

“Các ngươi là ai? Có chuyện gì không?”

Willis có thể nhận thấy rằng ánh mắt của cô ấy luôn liếc nhìn thanh đại kiếm phía sau Tóc cắt ngang trán , có lẽ vì đó là vũ khí duy nhất mà ba người họ dường như mang theo, hoặc vì lý do nào đó khác.

Nhìn thấy cô, Tóc cắt ngang trán bỗng dưng... phấn khích thấy rõ, nhưng dường như anh ta đang cố gắng kìm nén cảm xúc sắp bùng nổ. Anh ta chỉ cố gắng giữ bình tĩnh và đáp lại bằng giọng nhỏ nhẹ.

“Eileen, đã lâu không gặp. Tôi rất vui khi thấy cô vẫn khỏe."

“Ể? Anh, anh là…?”

Không nói gì, mái tóc cắt ngang trán của anh ta hất lên mái tóc dài che mất nửa mắt, để lộ toàn bộ khuôn mặt và vết sẹo kinh khủng trên trán, anh ta cười khổ.

"A!!!... Cyrul?! Thật sự là anh sao, Cyrul? Anh vẫn còn sống!!!"

Sự cảnh giác và tỉnh táo của cô ta tan biến ngay lập tức. Cô gái tên Eileen lấy hai tay che miệng, nước mắt trào ra. Cô ta ôm chặt tóc cắt ngang trán, gần như nói năng lộn xộn vì phấn khích.

"Tôi, tôi cứ tưởng anh chết rồi chứ! Bọn họ đều nói anh chết rồi! Chết ở Dãy núi Vạn Ma, chết dưới tay ma vật! Anh biết không, đã một năm rồi đấy! Tôi sống trong tuyệt vọng cả năm trời! Cyril, tên khốn kiếp này, nếu anh chưa chết, sao giờ anh mới tìm đến tôi?!!!"

"Xin lỗi... Tôi xin lỗi, Eileen. Tôi... tôi cũng nhớ cô, nhưng tôi không thể đến thăm cô được. Như vậy sẽ vi phạm thỏa thuận giữa tôi và đoàn trưởng. Tôi cũng sợ rằng sau khi gặp cô, tôi sẽ không thể kiềm chế được cơn giận muốn báo thù, hại người hại mình. Cô biết đấy, tôi..."

Tóc mái lệch trông có vẻ hơi mất kiểm soát. Anh ta chỉ ôm chặt Eileen trong tay và giải thích một cách đứt quãng và đau khổ.

Hô hố, có chuyện gì đó đáng ngờ đang xảy ra. Hai người này...

Mặc dù cảm thấy việc ngắt lời họ lúc này có phần không đúng mực, nhưng Willis không ở đây để xem vở kịch tình cảm của họ, nên cô ho nhẹ vài tiếng rồi cố tình hỏi.

"Cô ấy là người mà anh nói có thể dẫn chúng ta đến chỗ bọn Quỷ Đạo đoàn phải không?"

“A!”

Bị tiểu thư mục sư ngắt lời, hai người cuối cùng cũng thoát khỏi sự phấn khích được gặp lại nhau sau một thời gian dài xa cách. Nhận ra có người đang nhìn mình,  Eileen vội vàng đẩy Tóc cắt ngang trán sang một bên, mặt đỏ bừng, quay đầu đi chỗ khác. Eileen cũng ngượng ngùng sờ mũi rồi quay sang Willis và tiểu long nương.

"Khụ, để tôi giới thiệu với cô, đây là Eileen. Chúng tôi cùng lớn lên ở khu ổ chuột này. Cha mẹ chúng tôi là bạn tốt, nhưng cả hai đều mất sớm. Eileen và tôi đã nương tựa vào nhau từ rất lâu, luôn hỗ trợ nhau qua mọi khó khăn. Cô có thể coi cô ấy như em gái của tôi vậy."

"Em gái?"

Willis nhìn hai người đang do dự với vẻ mặt cổ quái, nhưng cô không nói thêm gì nữa. Tiểu thư mục sư không quan tâm mối quan hệ giữa họ là gì. Điều duy nhất Willis quan tâm là liệu cô có thể đạt được mục đích thông qua cô gái tên Eileen này hay không.

“À... Dù sao thì, chuyện này dài dòng lắm. Eileen, trong đó có an toàn không? Chúng ta cần một nơi để bàn bạc."

"Hả? Nhưng Cyrul, họ vừa nói là họ đang tìm..."

"Hãy gọi tôi là Cyril. Tôi không muốn dùng cái tên đó nữa."

Người đàn ông với mái tóc cắt ngang trán nhẹ nhàng chạm vào mái tóc ngắn màu xám của cô gái với nụ cười trìu mến trên khuôn mặt.

"Eileen, cô có tin tôi không?"

Cô gái sững sờ một lúc rồi lấy tay đẩy tóc cắt ngang trán ra, trông cô ta có vẻ rất tức giận.

"Anh nói nhảm gì vậy? Cyrul... Không, Cyril, đúng không? Làm sao tôi có thể không tin tưởng anh được? Nói cách khác, ngay cả anh mà tôi cũng không tin tưởng được, vậy thì trên đời này tôi còn có thể tin tưởng ai? Tôi hiểu ý anh rồi. Vào đi."

Eileen cùng Willis và hai người kia đi vào nhà và khóa cửa gỗ lại.

Bên trong ngôi nhà gỗ trông cũng tồi tàn như bên ngoài, cũng có rất ít đồ đạc có thể gọi là đồ nội thất, gồm: một chiếc giường gỗ, bàn ghế gỗ đã cũ và một chiếc bếp lò đơn giản làm bằng gạch, chỉ thế thôi.

"Eileen, sao cô ở đây rồi vẫn còn... Tôi nhớ là cô để lại khá nhiều tiền ở nhà... Bọn khốn đó đã lấy hết rồi à...?!"

Cô gái tóc bạc nhẹ nhàng nắm lấy tay người đàn ông và lắc đầu.

"Được rồi, Cyril, đừng lúc nào cũng cáu gắt như vậy. Không ai bắt nạt tôi cả. Tôi vẫn còn giữ toàn bộ số tiền đó. Anh đã kiếm được nó bằng cách liều cả mạng của mình, hơn nữa nguồn gốc của nó... Dù sao thì, nếu anh muốn, tôi có thể đưa ngay bây giờ cho anh..."

Người đàn ông tóc cắt ngang trán mở miệng, vẻ tức giận trên mặt dần dần lắng xuống, sau đó lộ ra vẻ hơi xấu hổ.

"Xin lỗi, Eileen. Cô nói đúng, cả trước đây lẫn bây giờ. Tôi đã hiểu rằng công việc của một kẻ săn trộm quả thực là một công việc tồi tệ. Số tiền bẩn thỉu đó... Chúng ta vẫn nên tìm cách xử lý khi có cơ hội."

"... Thôi vẫn là đừng nói chuyện đó nữa. Trước tiên tôi sẽ kể cho cô nghe chuyện gì đã xảy ra lúc đó."

Sau một hồi, tóc cắt ngang trán đã mô tả chi tiết hơn những gì Willis nghe được từ ngài đoàn trưởng theo một góc nhìn khác.

Nội dung chính của cảnh phim này chỉ đơn giản là câu chuyện về một chàng trai trẻ từng là thợ săn trộm, bị đồng bọn phản bội, rồi được một người tốt bụng cứu giúp. Sau đó, anh ta gặp được những người đồng bạn thực sự đáng tin cậy, anh ta từ bỏ cuộc sống của một kẻ săn trộm và quyết định bắt đầu một cuộc sống mới.

Willis đã nghe qua một lần rồi, trong lòng cơ bản là chẳng có chút rung động nào cả, có lẽ cô chỉ muốn đi ngủ thôi. Tiểu long nương cũng mang vẻ mặt lạnh lùng như cũ. Chỉ có người trong cuộc là tóc cắt ngang trán và Eileen dường như tràn ngập cảm xúc và suy tư.

"Vậy ra Bryce là người phản bội anh sao? Chẳng phải anh ta... là một người bạn cùng lớn lên với anh ở khu ổ chuột này sao? Quan hệ của cả hai cũng rất tốt mà. Anh ta cũng đã chăm sóc tôi rất chu đáo sau khi anh mất tích ở Dãy núi Vạn Ma..."

"Tôi không biết, nhưng rõ ràng là gã đó định đưa tôi vào chỗ chết. Lần này tôi quay lại vì một mặt là do đoàn trưởng yêu cầu. Mặt khác, tôi muốn tìm hắn ta để tìm ra câu trả lời, rồi giải quyết mọi chuyện một lần và mãi mãi."

"………Tôi hiểu rồi."

Vẻ u ám thoáng qua trên mặt Eileen. Cô ấy gật đầu nặng nề, xoay người, dùng hết sức lực đưa tay đẩy chiếc giường gỗ cũ kỹ ra. Thấy vậy, tóc cắt ngang trán vội vàng tiến lên đỡ.

Hai người cùng nhau dọn dẹp chỗ trống dưới gầm giường. Willis nhìn chằm chằm hồi lâu, rồi ngạc nhiên phát hiện có một chiếc khóa kim loại rất tinh xảo phủ một lớp bụi mỏng trên mặt đất.

Rõ ràng là có một thế giới khác ở bên dưới.

Cô gái dễ dàng tìm thấy ổ khóa nằm sát sàn nhà, vừa kéo nó lên từng chút một, cô vừa không quên giải thích cho hai cô gái Willis mà cô mới gặp lần đầu.

"Cyril và tôi đều là thành viên ngoại vi của [Quỷ Đạo đoàn]. Tổ chức này rất lớn và không phải tất cả thành viên đều phải ra khỏi thành để đi săn [Hàng hóa]. Với một người phụ nữ không biết chiến đấu như tôi, thì công việc của tôi là phụ trách liên lạc tình báo và quản lý một trong những lối vào vùng tối.

"Vùng tối?"

Willis, người đang nghĩ đến điều khác, không khỏi nghiêng đầu bối rối khi nghe thấy từ này.

"Ừm... điều này khó giải thích lắm. Cô sẽ hiểu khi tận mắt chứng kiến."

Eileen vô thức vuốt ve chiếc vòng cổ trên chiếc cổ mịn màng bị che khuất bởi lớp quần áo, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoài niệm.

"Thật ra, tôi không thích bọn săn trộm, nhưng Cyril cứ khăng khăng đòi làm việc này. Chắc cô cũng thấy qua tính khí nóng nảy của anh ta rồi. Tôi lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nên đã gia nhập tổ chức này, hy vọng có thể giúp đỡ anh ấy nhiều hơn... Haha, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày như thế này."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận