Web Novel - Phần 1 (Chương 1 → 150)
Kết thúc: Ngày 7 tháng 4
11 Bình luận - Độ dài: 2,761 từ - Cập nhật:
Không nhớ từ khi nào tôi đã không còn tổ chức sinh nhật nữa...
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Mọi người lần lượt tụ tập đến Ánh Dương Quán vào sáng sớm.
"Yashiro! Sao cậu không nói sớm hôm nay là sinh nhật cậu!? Tôi đã chuẩn bị quà cho ngày mai rồi, nhưng hôm nay chẳng có gì cả!"
Estella sấn đến chỗ tôi với con dao trên tay.
"Xin lỗi vì quên nói, nhưng đừng có đâm tôi vì chuyện này chứ!"
"Hả? À, đừng lo. Vì không chuẩn bị được gì nên tôi định tặng cậu con dao xếp hạng thứ 8 trong bộ sưu tập của tôi thôi."
"Nghĩa là từ hạng 1 đến 7 là những món cô không thể từ bỏ nhỉ."
"À... ừm... nhưng nếu cậu thực sự muốn thì..."
"Tôi không cần hạng 8 đâu. Cất nó cho cẩn thận đi."
"Cứ giữ đi mà. Dù sao tôi cũng thường xuyên đến xem nó, và tôi có thể vào phòng cậu ngay cả khi cậu không có ở đó."
"Đừng vào chứ!"
"Yashiro-sama. Tôi tặng cậu con dao yêu thích của mình..."
"Ngay cả cô cũng tặng dao sao, Natalia!?"
"Và tôi sẽ đột nhập trái phép khi Yashiro-sama đang ở trong phòng..."
"Đáng sợ quá đấy!"
Thiệt luôn, giao Quận 42 cho một lãnh chúa và tùy tùng kiểu này liệu có ổn không vậy...
Rồi nhiều khuôn mặt quen thuộc lần lượt xuất hiện, cố ép tôi nhận những món quà kỳ lạ.
"Yashiro! Do gấp quá nên tôi chỉ bắt được đủ cá hồi cho cậu ăn cả năm thôi!"
"Delia, cảm ơn tấm lòng của cô, nhưng đừng tặng đồ tươi sống. Tôi không ăn hết được đâu."
"Đây, Yashiro! Gà con (đực) mới nở hôm qua đấy!"
"Động vật thì càng không!"
"Vậy thì tui tặng cậu Dust-kun, em trai của Bụi-chan."
"Tuy không phải đồ tươi sống hay động vật, nhưng tôi thực sự không cần cái đó!"
"Anh Bọ rùa... Mily đã làm hoa ép từ những bông hoa trong rừng... anh nhận nhé?"
"Ồ, Mily! Nhóc dễ thương quá! Thật tốt khi có nhóc ở Quận 42!"
"Hừ! Yashiro, tôi cũng dễ thương mà!"
"Tôi cũng dễ thương nữa! Nhìn này, hôm nay mào của tôi hồng hơn mọi ngày một chút đấy?"
"Tui... dù trông thế này... nhưng khi cởi đồ ra thì rất dễ thương đấy?"
Má, ai cũng cá tính vãi...
"Yashiro. Nhìn cái này xem. Hôm qua tôi đã làm được một cây đinh vít tuyệt vời. Tặng cậu đấy."
"Này, Norma... tôi không nghĩ Yashiro sẽ thích thứ đó đâu. Cậu ta còn không thích gà con (đực) của tôi mà..."
"Ôi!? Vãi! Bước ren của đinh vít chính xác tuyệt đối! Không ngờ là có thể thấy một cây đinh vít tinh xảo như vậy ở thế giới này!"
"Sao cậu lại phấn khích thế!? Này, Yashiro! Nhìn kỹ mào của tôi lần nữa đi! Không dễ thương sao?"
Nephele chắc không hiểu được độ chính xác của cây đinh vít này... À, do ảnh hưởng từ cha nên tôi rất thích những thứ như thế này.
"Chú em! Nghe nói hôm nay là sinh nhật chú em nhỉ!? Chú em nên nói sớm hơn chứ~!"
"Ê, Magda! Nhóc đã đi truyền tin đến đâu vậy!?"
"...Khắp cả Quận 41 và 40."
"Siêng quá rồi đấy..."
Hôm nay Percy trang điểm không được ấn tượng lắm, nhưng vẫn cười toe toét và dựa sát vào tôi. Tại sao tôi lại được gã này yêu mến thế nhỉ...
"HEY! Anh Bọ rùa!"
"HAPPY BIRTHDAY, DA-ZE☆!"
"Ồ, hai đứa cũng đến à... ờm... Chick và Bee phải không?"
""HAHAHA! Ai là Nipple (núm vú) chứ! Đùa quá đáng rồi đấy~!""
*Chú thích: Chick Bee (チック&ビー) đọc theo tiếng Nhật là Chickubi, nghe na ná Chikubi (乳首) = núm vú.
Anh em thú ăn kiến Neck và Tick mang đến một đống đường.
"Ồ, với lượng đường này thì chúng tôi sẽ không cần thêm một thời gian dài. Vậy, Percy sẽ tặng gì đây?"
"Ơ!? Thứ tự này tệ thế! Cảm giác như cố tình ấy!"
Chắc hắn cũng tặng đường chứ gì.
Kho đường của chúng tôi đầy nhóc rồi đấy. Tôi sẽ đem bán ở chợ đen.
"Yashiro~! Bánh kem từ Cantal Chika và Chanh nè~!"
"Ồ! Thank you!"
"Thiệt tình! Đừng có sinh nhật đột ngột thế chứ!"
"Đâu phải hôm nay tôi đột nhiên có sinh nhật đâu..."
Paula mỉm cười tinh nghịch và chọc chọc vào ngực tôi.
Chết tiệt, đuôi cô ta vẫy vẫy dễ thương quá.
"Yo! Yashiro! Ta mang cho cậu rất nhiều rau củ này!"
"À, Mormat. Cứ để đó đi. Ô, Bertina!"
"Này, cậu quá đáng thật đấy, Yashiro!"
Đùa thôi. Ồn ào quá. Tôi sẽ tiếp chuyện ông sau, chờ chút đi.
"Yashiro-san, chúc mừng sinh nhật cậu."
"Cảm ơn."
"...Mặt cậu hôm nay ổn nhỉ."
Vì cô ta nói vậy, nên tôi thử làm mặt hề.
"Phụt!?"
"S-Sơ!? Này, Yashiro!? Cậu làm gì với Sơ vậy hả!? C-cô có sao không!?"
Có vẻ như Bertina thích mặt hề của tôi. Cứ để cô ta cười một lúc và giao cho Mormat lo liệu vậy.
"Yashiro-san! Tôi cũng đến rồi đây’s!"
"Umaro. Quà của ông là sửa sang lại tầng hai. Mở rộng phòng và xây thêm mấy phòng nữa nhé."
"Tự dưng yêu cầu vô lý quá vậy’s!?"
Ba tầng cũng được đấy.
Không, ý tôi là, tôi cũng sẽ làm nhiều thứ, như một xưởng thủ công chẳng hạn?
"Yashiro đại nhân~! Kể từ khi điêu khắc tượng đá của cô Imelda, tay nghề của tại hạ đã tiến bộ hơn degozaru! Xin hãy chiêm ngưỡng loạt tượng anh hùng hoài niệm! Còn đây là 'Sexy Beam của Anh hùng' degozaru!"
"Này, ai đó đem chôn cái tượng đáng nguyền rủa kia và người tạo ra nó giùm tôi với!"
"Xin hãy đợi đã degozaru! Ban đêm, bức tượng này có một cơ chế đặc biệt...!"
"Đừng có tùy tiện nghịch núm vú của tôi!"
Nghe tôi nói vậy, Regina đang ghi chép lại điều gì đó với tốc độ kinh hoàng, nên tôi sẽ không nói thêm gì nữa.
Dù sao thì, Becco phải cút!
"Yashiro-san! Tôi đến chúc mừng cậu đây!"
"Ồ, vừa nhắc đến thì xuất hiện ngay nhỉ, Sexy Beam!"
"Ai là Sexy Beam chứ!? Mà, đúng là tôi sexy thật!"
Cô ta thừa nhận luôn.
"Vậy, Yashiro-san, về quà... cậu thích 'Phiếu lưu trú tại nhà Imelda (xấp 10 tấm)' hay 'Phiếu hẹn hò với Imelda-sama (xấp 15 tấm)'?"
"Ơ, mấy cái này bán lại được không?"
Nếu được thì tôi sẽ lấy phiếu hẹn hò và bán cho mấy gã tiều phu.
"Ngài Anh hùng!"
"Chúc mừng sinh nhật ạ!"
"Seron và Wendy. Hôm nay cấm tình tứ nhá."
""Ơ!?""
"Ít nhất vào ngày sinh nhật của tôi, đừng khiến tôi phải tỏa ra dark aura..."
"Yashiro-sama! Gia đình chúng tôi cũng xin góp mặt!"
"Onii-chan!"
"Chúc mừng~!"
"Chúc mừng sinh nhật ạ."
"Ồ! Gia đình Yaplock! Hình như lớn hơn rồi. Mấy tuổi rồi ấy nhỉ?"
"Thật ngại quá... tôi năm nay 38 tuổi..."
"Tôi đâu hỏi ông, Yaplock! Tôi hỏi Totto và Sheryl cơ mà!"
Tại sao tôi phải hỏi tuổi của một ông chú chứ! Thà hỏi cỡ ngực của Weller còn hơn! Ý tôi là, nếu phải chọn một trong hai!
"Yashiro-san! Tôi mang đến món hàng hoàn hảo cho sinh nhật của cậu đây! À, tất nhiên tôi sẽ không ép cậu mua đâu, yên tâm nhé. Nfufu."
"Chào! Tao cũng đến rồi đây! Nhìn này! Chính tao đã bắt được con Bonnacon này! Không chỉ Magda mới có thể săn Bonnacon đâu! Ha-ha-ha! Cứ ăn thoải mái đi!”
"Yashiro-chan! Cậu muốn thử mặc bộ đồ này cho bữa tiệc hôm nay không? Đây là tác phẩm tâm đắc của tôi đấy!"
"Onii-chan~!"
"Chúc mừng~!"
"Chú mừn~!"
"Giảm giá khủng cho ngày vui này~!"
Assunto, Usse, Ucriness và một đám nhóc hamster, cùng với đông đảo chủ quán và nhân viên liên quan đến ẩm thực đều đến chúc mừng - đông đến nỗi Ánh Dương Quán không đủ chỗ chứa.
Và ngần ấy người đều chứng kiến “thứ đó”...
"Darliiiiiiiing!"
"Mọi người, đừng để con ma thú đó vào trong quán! Lên đi!"
Nhưng tất nhiên không ai dám lại gần Medra, và tôi đã bị bắt giữ một cách đáng thương.
"Nhìn cái nơ này xem, Darling!"
"À... hiểu rồi, hóa ra cô cũng biết ăn diện à?"
"Ậy~ Không phải! Món quà... là-em-đó☆"
"Xin lỗi, tôi từ chối nhận được không?"
Phòng tôi chật lắm, không có chỗ để đâu, thật sự rất tiếc.
"Yashiro-kuuun☆ Tôi cũng đến rồi đây~"
"Ồ, Masha à."
"Hứm! Một nhân ngư tầm thường như cô có việc gì với Darling của tôi hả!?"
"Quà sinh nhật cho Yashiro-kun đây~☆ Vỏ sò điệp 'đã qua sử dụng'~☆"
"Tôi muốn! Cực kỳ muốn! Ngoài ra, cho tôi xem cơ sò của cô với!"
"Darling! Dù anh có giãy giụa cũng vô ích thôi. Chừng nào còn tỉnh táo, em sẽ không để anh lại gần mấy con nhỏ phóng đãng không phân biệt đối tượng như thế đâu!"
Chết tiệt! Sức lực của Medra mạnh đến vô lý!
Tôi sẽ tập thể hình! Tập siêu nhiều! Quyết từ hôm nay! Từ ngay bây giờ!
"Ồ~, đông người quá nhỉ!"
"...Đó là nhờ tiếng tăm của Magda."
Ơ, chứ không phải nhờ tiếng tăm của tôi sao?
"Onii-chan, em, Magdaccho, và Chủ quán có một món quà dành cho anh!"
"Hả?"
"Chủ quán!"
"...Mang đến đây."
"Vâng~!"
Medra hiểu ý nên đã thả tôi ra. Ừm, cảm ơn. Nếu được thì tôi sẽ rất vui nếu cô ta không bắt giữ tôi lần nữa.
Ginette xuất hiện từ nhà bếp, giấu thứ gì đó sau lưng.
"À, ra vậy. Cô sẽ giấu món quà, rồi vấp ngã ở chỗ bậc thềm và làm lộ món quà trước khi trao nó nhỉ."
"T-tôi không vụng về đến thế đâu!?"
"A, Ginette, chỗ đó có bậc thềm đấy. Đừng ngã nhé? Tuyệt đối đừng ngã nhé?"
"Th-thôi đi! Anh nói vậy làm tôi sợ ngã thật đấy!"
Vô cùng cẩn thận, Ginette bước qua quầy và đến trước mặt tôi.
"...Haa... sợ quá."
Rồi cô ta đứng thẳng lưng và ưỡn ngực ra.
Boing~
"Cảm ơn tất cả vì những bộ ngực tuyệt vời! Đây là món quà tuyệt nhất!"
"Đâu phải!? Món quà là cái này cơ!"
Che ngực lại, Ginette đưa cho tôi...
"Đây là..."
...một chiếc tạp dề màu đen.
Một chiếc tạp dề đeo từ cổ xuống che ngực và phần dưới, với cái tên "Ooba Yashiro" được thêu ở phần ngực.
"Ơ-ơm, vì chỉ có Yashiro-san là không có tạp dề riêng nên..."
Đó là thứ tôi cố tình không có.
Dù có một chiếc tạp dề dùng chung, và vì tôi là người đàn ông duy nhất nên nó gần như được coi là của riêng tôi, nhưng khi Umaro hay Becco phụ giúp quán thì họ cũng đeo nó.
Tôi đã nghĩ dùng chung là đủ.
Dù sao thì, một ngày nào đó tôi cũng sẽ rời đi, nên...
"...Tạp dề riêng của tôi."
"Anh nhận nó, được không?"
Khuôn mặt Ginette khi hỏi vừa vui vẻ, vừa có chút lo lắng...
"Ginette. Rồi Magda... và... ờm..."
"Loretta ạ! Em khóc đấy!?"
"Đùa thôi. Loretta."
Tôi gọi tên cả ba người, nhìn thẳng vào mắt họ, và nói rõ ràng:
"Cảm ơn. Tôi rất vui."
Ngay lập tức, khuôn mặt cả ba bừng sáng lên, họ nắm tay nhau và nhảy cẫng lên.
"À, ừm. Anh có thể thử đeo nó không?"
"Ngay bây giờ á?"
"Vâng! Ngay bây giờ."
Được rồi, đây là quà của tôi mà.
Tôi đeo chiếc tạp dề qua đầu và buộc dây.
Sau đó, Ginette, Magda và Loretta xếp hàng trước mặt tôi, đứng thẳng lưng và điều chỉnh tư thế.
"Yashiro-san. Chào mừng đến với Ánh Dương Quán."
"Chào mừng nhân viên mới!"
"...Hãy nghe lời các tiền bối và cố gắng tiến bộ mỗi ngày."
Mấy nhỏ này...
"Ờ. Mong các cô chiếu cố."
Khi tôi nói vậy, tiếng vỗ tay nổ ra như sấm.
Ra vậy.
Tôi không cần phải nói thì họ cũng đã hiểu.
Rằng tôi không còn nghĩ đến việc đi đâu khác nữa.
Rằng tôi sẽ ở lại Ánh Dương Quán...
...Thật ngượng quá... chết tiệt, sao tôi lại bực mình thế nhờ!
"Rồi, vậy người được chúc mừng có thể đưa ra một yêu cầu không?"
"Vâng. Xin cứ nói."
"Chúng tôi sẽ giúp đỡ trong khả năng có thể."
Estella và Ginette đồng tâm quá nhỉ.
"Vậy, Estella đứng ở đây. Còn Ginette đến đằng này."
Tôi bảo Estella đứng gần lối ra, và đưa Ginette đến tận cùng phòng ăn.
"Rồi, mọi người có thể xếp hàng theo thứ tự tôi nói không?"
Sau đó, tôi xếp họ theo thứ tự: Estella, Magda, Mily, Loretta, Paula, Nephele, Regina, Natalia, Bertina, Masha, Imelda, Norma, Delia, và cuối cùng là Ginette.
Rồi tôi bước ra khỏi Ánh Dương Quán một lúc.
Ồ... họ đang xếp hàng theo thứ tự. Nhìn từ đây, tôi có thể thấy ngực của tất cả mọi người!
"Ở quê hương tôi có cái gọi là 'High-touch', tức là vỗ lòng bàn tay giơ cao... nhưng lần này tôi muốn thử làm điều đó với ngực!"
"Vậy thì mọi người, giơ tay lên cao nào~"
"Khoan đã, Estella! Tôi không đề xuất 'High-touch' mà là '(op)Pai-touch'...!"
"Nào, Yashiro, nhanh lên."
"Trước hết, mọi người có thể cởi áo ra không? Tôi nghĩ 'Pai-touch' tốt nhất là với ngực trần...!"
"Vậy thì, chúng ta sẽ lần lượt đấm Yashiro một cái, bắt đầu từ đầu hàng nhé?"
"Khoan! Tôi đã tốt bụng loại Sheryl nhỏ tuổi và Wendy đã có người yêu ra khỏi danh sách rồi mà...!"
"Được rồi, bắt đầu nào~!"
Cuối cùng, mọi chuyện biến thành một nghi thức kỳ lạ: những cô gái xinh đẹp lần lượt bước ra khỏi quán theo thứ tự từ người có ngực nhỏ nhất, và nhẹ nhàng vỗ hoặc xoa đầu tôi trước cửa Ánh Dương Quán.
Phải công nhận là cảm giác khá dễ chịu khi Ginette - người cuối cùng - xoa nhẹ và chỉnh lại mái tóc rối của tôi.
"Thực ra, chúng tôi định tổ chức tiệc vào ngày mai, nên có vẻ nhiều người không kịp chuẩn bị quà... nhưng tôi nghĩ chúng tôi đã truyền tải được tình cảm chân thành không thiếu một chút nào, anh thấy sao?"
Ginette hỏi trong khi vẫn đang vuốt tóc tôi.
"...À, tôi đã nhận được quá đủ tình cảm rồi."
Mặc dù không được thực hiện ‘Pai-touch’...
"Thế thì tốt. Lần sau, chúng ta sẽ chuẩn bị kỹ hơn và tổ chức một bữa tiệc đàng hoàng nhé."
Nghe Ginette nói vậy, Loretta giơ tay lên và đưa ra đề xuất:
"Chủ quán, em có đề xuất ạ!"
"Là gì vậy, Loretta-san?"
"Ngày mai chúng ta cũng tổ chức tiệc nữa nha! Theo kế hoạch ban đầu, ngày mai là kỷ niệm một năm onii-chan đến Ánh Dương Quán, chúng ta hãy tổ chức tiệc ạ!"
"Hai ngày liên tiếp sao?"
"Tôi thích ý tưởng đó! Ủng hộ."
"Tôi đồng tình với Estella-sama."
"Tôi cũng không phản đối gì."
"Nếu thành thông lệ hàng năm thì hơi phiền một chút."
"A... Mily cũng... muốn ăn mừng!"
"Quán tôi sẽ mang đồ ăn đến nữa, nên hãy làm đi, Yashiro!"
"Phải đấy, làm đi, mọi người! Tôi cũng sẽ mang thịt gà tươi đến!"
"Ồ, giờ đến lượt cá hồi phải không!? Được, tớ sẽ mang đến!"
"Vậy là ngày mai chúng ta cũng sẽ được ăn nhiều món ngon nhỉ... ufufu, vui thật đấy... ực..."
"...Đa số đồng ý."
"Triển thôi! Onii-chan!"
"Yashiro-san."
Cuối cùng, Ginette mỉm cười và nói:
"Anh không nghĩ rằng tổ chức tiệc ở đây sẽ giúp tăng doanh thu của quán sao?"
Nhỏ này... ném một quả bóng cong không tưởng...
"Thôi được rồi! Cả hôm nay và ngày mai đều là tiệc!"
"""""YEAHHHH!"""""
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Không nhớ từ khi nào tôi đã không còn tổ chức sinh nhật nữa—
Đến giờ tôi vẫn không thể nhớ ra.
Nhưng—
Tôi sẽ không bao giờ quên rằng hôm nay là ngày mình bắt đầu tổ chức sinh nhật trở lại—


11 Bình luận