Quyển 11: Lễ tốt nghiệp - Phần sau
Chuyện bên lề: Bạn có thích buổi giới thiệu của Đại học Hokushuuin không? (1)
5 Bình luận - Độ dài: 1,611 từ - Cập nhật:
Sau khi tiễn Takanashi, cả hội Akaishi lại tụ tập chém gió ở nhà ga.
"Nè nè nè, cả nhà ơi!"
"Đây ạ~", Sendou giơ tay.
"Xin giới thiệu Bộ trưởng Tái thiết Kinh tế Đại học Hokushuuin, Sendou Yukari-kun."
"Cậu gọi cứ như đang họp Quốc hội ấy."
Sendou nheo mắt cười.
"Mọi người biết hôm nay có buổi giới thiệu của trường đại học không?"
"..."
"..."
Akaishi và Suda ngơ ngác nhìn nhau.
"À, xin lỗi Shiraha-chan nhé, chuyện này không liên quan đến cậu."
"...Sụp đổ!"
Uemugi gục mặt xuống bàn, trông thiểu não hết sức.
"Nghe nói hôm nay có buổi giới thiệu sớm của Đại học Hokushuuin đó."
"Hể~"
Akaishi lôi điện thoại ra tra cứu.
"Hình như họ tổ chức làm nhiều đợt, nhưng tiện thể chúng ta đang ở đây rồi, sao không đi cùng nhau luôn?"
Akaishi và Suda nhìn nhau.
"Ờ thì... cũng được thôi."
"Quyết định vậy nhé!"
Sendou vỗ tay đánh đét một cái.
"Thế còn Shiraha...?"
Uemugi hỏi hội Akaishi, mắt long lanh ngấn nước.
"Cậu thì cứ ở lại mà nghiên cứu số nắp cống trong khu này đi."
"Mày bắt cậu ấy làm đề tài nghiên cứu gì thế hả!"
Suda huých vai Akaishi một cái rõ đau.
"Hay mình đi ăn gì đó rồi hẵng giải tán?"
"A, được đó! Cả hội đi ăn rồi giải tán. Shiraha-chan đi ăn không?"
"Thịt!"
"Xem ra là đi rồi."
Thế là hội Akaishi quyết định tham dự buổi giới thiệu sớm của Đại học Hokushuuin.
-----------
"Quanh đây thì phải?"
"Ể, chỗ nào nhỉ?.."
"Đây à...?"
Sau bữa ăn với Uemugi, hội Akaishi đã có mặt tại buổi giới thiệu sớm của Đại học Hokushuuin.
Tại đây, rất nhiều sinh viên của trường đang đi lại loanh quanh với vẻ mặt đầy lo lắng.
"Tới nơi rồi."
"Ừ."
Cả nhóm chọn một cụm ghế ở phía trước, bên trái giảng đường.
Thứ tự ngồi là Suda, Sendou, Akaishi, rồi đến Kurono.
"Góc tường, hê hê."
Kurono bị kẹp vào tường, cười khoái chí.
"Ngồi góc sướng thật. Đổi chỗ cho tớ đi."
"Mơ đi."
Kurono gục mặt xuống bàn.
------------
"Còn mười lăm phút nữa là bắt đầu buổi giới thiệu sớm của Đại học Hokushuuin!"
Một cô gái khoác áo màu tím đứng trên bục giảng, hô lớn.
"Lên đại học là sinh viên cũng có thể tự tin đứng trước đám đông thế này nhỉ?"
Akaishi lẩm bẩm khi nhìn cô gái trông có vẻ là sinh viên kia.
"Tớ thì chịu chết."
"Đồng ý."
Kurono và Akaishi nhăn mặt như vừa nuốt phải giòi.
"Ể~, tớ thấy vui mà, muốn thử ghê~"
Ngồi cạnh Akaishi, Sendou hào hứng nói, mắt sáng long lanh.
"Cậu thì chắc chắn sẽ làm rồi."
"Tớ cũng muốn thử xem sao."
"Cậu cũng thế luôn."
Hoàn toàn trái ngược với Kurono và Akaishi, Sendou và Suda lại tỏ ra rất hứng thú.
"Đúng là họ sống ở một chiều không gian khác hẳn với những kẻ thuộc về bóng tối như chúng ta..."
Kurono nhìn Sendou bằng ánh mắt đầy oán giận.
"Yuuto nói vậy thôi, chứ tớ nghĩ nếu rủ là cậu ấy sẽ tham gia cùng cho xem."
"Tớ không có hét to được như vậy đâu. Thứ tớ căng được chỉ có sĩ diện với cái mạng này thôi."
"Cậu là chiến binh à?"
Sendou vỗ tay bôm bốp tán thưởng.
"Nhưng mà Yuuto này, cậu diễn kịch trước mặt người khác giỏi lắm mà, tớ nghĩ cậu làm được mấy việc đó đó."
"Tớ cũng nghĩ thế."
Suda và Sendou cùng nhìn Akaishi.
"Con người vốn dĩ đều phải diễn kịch để tồn tại mà. Cái đó gọi là 'persona'. Con người cậu trước mặt bạn bè, trước mặt gia đình, trước mặt người yêu, trước mặt người lạ, tất cả đều khác nhau, nhưng tất cả đều là cậu. Việc chọn đeo chiếc mặt nạ nào, vận hành nhân cách nào là tùy vào mỗi người. Khác biệt chỉ nằm ở chỗ có chủ động làm được điều đó hay không mà thôi."
"Chẳng hiểu cậu nói gì sất."
"Haizz~"
Suda chống cằm, ngơ ngác lắng nghe.
"Nhìn cái mặt ngáo ngơ kìa."
Akaishi vỗ vào lưng Suda.
"Tỉnh táo lên coi, Touki."
"Bà tao cũng hay mắng tao y chang vậy."
Suda ngồi thẳng lưng lại ngay lập tức.
"Vỗ tớ nữa đi?"
"Nghiến răng vào."
"Đó là tát mà!"
"Oái~", Sendou vội lùi ra xa Akaishi.
"Akaishi... bạo lực quá..."
Kurono cũng xích ra xa Akaishi.
"Này này, có thế mà đã xoắn cả lên thì tôi biết làm sao. Bạo lực chẳng phải là phương thức giao tiếp nguyên thủy và hiệu quả nhất hay sao? Lũ động vật chúng ta đã dùng bạo lực để thấu hiểu lẫn nhau sâu sắc hơn. Nào, tất cả các người, xếp hàng trước mặt tôi!"
"Cứ như huấn luyện viên đội bóng thập niên 80 ấy."
"Bây giờ, tôi sẽ đấm các người!"
"Đồ con khỉ!"
"Đồ con khỉ!"
Kurono và Sendou đồng thanh mắng Akaishi.
"Cứ chửi cho đã đi... Nếu điều đó làm các cậu thấy khá hơn, dù chỉ một chút..."
"Lại bắt đầu đóng vai nạn nhân rồi đấy."
Sendou và Kurono quay lại chỗ ngồi của mình.
Giữa lúc Akaishi đang tán gẫu, một bàn tay nhẹ nhàng vỗ vào lưng cậu.
"Yo."
Akaishi quay lại thì thấy Kureishi đang nheo mắt cười toe toét.
Hóa ra Kureishi ngồi ở hàng ghế ngay sau lưng họ.
"Là cậu à."
Sự xuất hiện đột ngột của Kureishi khiến tim Akaishi đập thịch một cái.
"Tim đập thình thịch luôn hả?"
Kureishi ném cho Akaishi một nụ cười đầy khiêu khích.
Một câu đùa mà chỉ Akaishi mới hiểu.
Vì chẳng ai biết họ đang hẹn hò.
"Thình thịch, nhưng đập thình thịch vì tức ấy."
"Gì thế, đúng là hết nói nổi~"
Kureishi cười rộ lên.
"A~, Kureishi-chan, chào cậu~"
Sendou vẫy tay với Kureishi.
"Yeah~"
Kureishi đập tay với Sendou.
"Gì đây~, sao mọi người đông đủ thế này~? Biết cả hội cùng đi họp giới thiệu thì phải hú tớ một tiếng để tớ đi ké với chứ~!"
"Chỉ có mình tớ là bị ra rìa thôi," Kureishi phồng má dỗi.
"Ấy, tình cờ thôi, tình cờ thôi! Tình cờ gặp nhau nên mới rủ nhau đi chung ấy mà."
Sendou vội giải thích để Kureishi không phải suy nghĩ nhiều.
"Cậu cũng bỏ rơi bọn này để đến đây còn gì?"
"Ừ thì, bên này cũng là do tình cờ đưa đẩy thôi, kiểu vậy."
Ngồi cạnh Kureishi là một cô gái đang im lặng lắng nghe.
"À, đây là Kamai Emi-chan."
Akaishi cũng đoán được phần nào câu chuyện.
"À, đây là Suda Touki-kun. Cậu ấy ở đội bơi, từng đoạt giải, lại còn cao ráo, đẹp trai, nổi tiếng lắm đấy."
"Hôm Valentine, sô cô la gửi cho cậu ấy phải chất đầy ba cái xe tải, khổ sở lắm luôn."
"Cứ như diễn viên nổi tiếng ấy nhỉ?"
Akaishi chen ngang vào lúc Kureishi đang giới thiệu với Kamai.
"Còn đây là Sendou Yukari-chan. Cậu ấy vừa thời trang vừa dễ thương, tớ ngưỡng mộ lắm~"
"Chào!"
"Thôi cái kiểu chào của mấy anh chàng gyaru-o thời Heisei đi."
Sendou vừa chớp mắt lia lịa vừa nháy mắt với Kamai.
"Còn đây là..."
"Tôi, Joudou Shinichirou. Diễn viên trẻ đang được công ty Capital Stash tích cực lăng xê. Rất mong được chỉ giáo."
"Cậu nghiện trò chào hỏi tào lao này rồi à?"
Akaishi đưa tay phải ra. Sendou liếc xéo cậu.
"Anh là Joudou Shinichirou-san!? Em muốn gặp anh lâu lắm rồi~"
Kureishi chộp lấy tay phải của Akaishi, lắc lấy lắc để.
"Còn đây là Kurono-chan. Cậu ấy có góc nhìn rất độc đáo về mọi người, nhiều lúc khiến tớ phải bất ngờ."
Akaishi bị cho qua bởi lời giới thiệu có lệ của Kureishi.
"Chào mọi người..."
Kamai chào cả nhóm với giọng lí nhí như sắp biến mất.
"Xin lỗi chen ngang chút nhé~"
Trong lúc Kamai và cả nhóm đang chào hỏi, một cô gái đi lướt qua sau lưng Kureishi.
"À, đây là Mita-chan."
"Ossu ossu."
Mita ngồi xuống chiếc ghế bên trái Kureishi.
"Ossu ossu."
Mita chìa tay ra cho Kurono đang ngồi ở hàng ghế trước.
"..."
Kurono bắt tay một cách đầy bất mãn.
"Akaishi."
"Đây."
Mita chỉ ngón trỏ về phía Akaishi, người đang ngồi chéo ở phía trước.
"Bộ mình là người ngoài hành tinh hay sao?"
Akaishi đành miễn cưỡng chạm ngón trỏ với Mita.
"Đây là Mita-chan của chúng ta."
"Làm gì có chuyện của chung như thế."
"Ossu ossu."
"Vốn từ để giao tiếp của cậu ít ỏi quá đấy."
Sendou rời ghế và bắt tay với Mita.
"Hình như mình gặp cậu trong chuyến du lịch tốt nghiệp thì phải?"
Sendou hỏi Mita.
"Ossu ossu."
"Ossu ossu."
"Ossu ossu."
"Ossu ossu."
"Họ đang cộng hưởng với nhau..."
Sendou và Mita đã dùng ngôn ngữ để truyền đạt ý chí cho nhau.
"Mita-chan là người tốt nhỉ?"
"Làm sao cậu biết được hay vậy."
Sendou quay về chỗ ngồi.
"Thì đấy, chim chóc cũng vậy mà, tiếng hót nghe thì giống nhau nhưng chúng nó vẫn giao tiếp được với nhau qua cao độ, nhịp điệu các kiểu còn gì."
"Vậy là một cuộc giao tiếp ở cấp độ chim chóc vừa diễn ra à."
"Ossu ossu."
Thông qua Kureishi, nhóm Akaishi đã có một màn làm quen với Mita, một người họ không thân cho lắm.


5 Bình luận
Với lại đối tượng đọc truyện cũng khá ít nên ít được để mắt tới