Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 11: Lễ tốt nghiệp - Phần sau

Chương 454: Bạn có thích chuẩn bị chuyển nhà cho Hirata không? (2)

5 Bình luận - Độ dài: 1,600 từ - Cập nhật:

“Thế, hôm nay bọn mình định làm gì đây?”

Vừa bước vào phòng Hirata, Suda đã hỏi ngay.

“Chơi bài.” (Akaishi)

“Đồ ngốc, ai hơi đâu làm mấy trò đó.”

Hirata phũ phàng dập tắt ý tưởng của Akaishi.

“Tao đỗ đại học rồi, nên giờ phải dọn đồ chuyển nhà.”

“À, ra thế.”

Suda liếc nhìn Akaishi.

“Mẹ tao cứ lải nhải bảo phải nhờ Akaishi qua giúp một tay.”

“Thế nên bọn này mới bị gọi đến à.”

“Chuẩn luôn.”

Hirata bước vào căn phòng đã được dọn dẹp sơ qua với vài chiếc thùng các-tông đặt rải rác. Akaishi và Suda cũng theo sau vào phòng.

“Mày cũng đỗ đại học rồi phải không? Chúc mừng nhé.”

“Ờ, cảm ơn.”

Akaishi nghiêng đầu thắc mắc. 

“Mà tôi nói cho cậu nghe bao giờ à?”

“Mẹ tao nghe từ mẹ mày đấy.”

“Chuyện gì cũng đem đi kể hết...”

Xem ra thông tin đã bị rò rỉ trong các buổi buôn dưa lê của hội các bà mẹ.

“Các bà mẹ có cái tật là cứ chia sẻ chuyện con cái cho nhau ngay tắp lự ấy nhỉ?”

“Công nhận.”

Akaishi và Hirata cùng thở dài ngao ngán. Và bởi vì cả hai người mạ đã tâm sự với nhau về chuyện trường lớp, nên mới biết được chuyện Akaishi và Hirata đã đỗ, từ đó mới có màn phụ giúp dọn nhà này.

“Mẹ tôi còn kể là dạo này cậu tăng cân nên đang phải ăn kiêng...”

“Ááááááááá! Áááááááááá!!”

Hirata hét toáng lên. 

“Thật không thể chịu đựng nổi. Sao mày lại biết chuyện đó?”

“Thì thông tin của cậu cũng gián tiếp lọt đến tai tôi qua mấy vụ buôn chuyện của các bà mẹ chứ sao.”

“Bực mình thật sự. Quyết định chọn trường xa nhà đúng là sáng suốt.”

Hirata đỏ mặt, quay đi chỗ khác.

“Nghe bảo cậu còn muốn tập cho có sáu múi cơ đấy.”

“Thôi ngay đi, đừng có nói linh tinh nữa.”

“Mấy bà mẹ làm gì có khái niệm tôn trọng quyền riêng tư đâu.”

“Chẳng lẽ... mày còn biết nhiều chuyện khác nữa à?”

“...”

Akaishi im bặt.

“Mấy chuyện động trời hơn chẳng hạn...”

“...”

Akaishi vẫn không hé răng nửa lời. Kể từ lần Akaishi ghé thăm nhà Hirata, mối quan hệ giữa hai gia đình đã trở nên khăng khít hơn, và cứ có dịp là mọi thông tin về nhà Hirata lại được tuồn đến tai Akaishi.

“Này!!”

Hirata tung một cú đá vào Akaishi.

“Đừng có đá, bẩn chết đi được!”

“Bẩn cái gì mà bẩn! Đây là chân ngọc của một thiếu nữ ngây thơ trong sáng đấy nhé!”

“Ngây thơ trong sáng nỗi gì. Một đứa thay người yêu xoành xoạch như cậu mà đòi.”

“Cú đá Thiếu nữ Ngây thơ!”

Hirata lại đá Akaishi thêm một phát.

“Con ranh này. Này, Touki. Khóa tay nó lại cho tao. Tao phải tặng nó một cú đấm bình đẳng giới mới được.”

“Thôi thôi, không được.”

“Hãy nếm mùi thịnh nộ của thần linh đi, đồ Hirata chết tiệt.”

“Lắm mồm quá. Chết đi, đồ~ ngốc.”

Hirata vừa chửi rủa Akaishi vừa chạy vòng quanh phòng.

“Thôi thôi thôi nào, hai bây đừng quậy nữa.”

Suda vội vàng can ngăn.

“Cũng đúng... Gây sự cũng chẳng được tích sự gì.”

“...Vâng.”

Akaishi và Hirata ngừng cãi cọ.

“...”

Hirata ngồi phịch xuống giường, rồi gác chân lên mặt Akaishi.

“Đã bảo là bẩn rồi cơ mà!”

“Ồn ào quá, đồ~ ngốc! Chuyện quái gì của tao cũng đi xâm phạm, bực cả mình!”

“Đấy có phải lỗi của tôi đâu. Chết tiệt, con nhỏ này...”

Akaishi tức run người.

“Thôi nào, thôi nào.”

Suda xoa dịu Akaishi.

“Chân con gái là thứ mà một thằng trai tân khốn kiếp như mày cả đời cũng chẳng mơ chạm vào được đâu, nên biết ơn đi một chút đi. Đồ trai tân~. Suốt đời là trai tân~.”

“Khốn thật, con nhỏ này... dám giễu cợt tao. Này, Touki! Mau mang khẩu súng tiểu liên cộng sự của tao, khẩu M-K-Two Medium Watch của hãng Capital Elemain đến đây! Tao sẽ biến nó thành tổ ong!”

“Mày làm gì có thứ đó.”

Akaishi và Hirata lại bắt đầu chí chóe.

“Này~, dọn dẹp nhanh lên đi chứ~. Làm loạn ở đây nguy hiểm lắm đấy~.”

Nhìn cảnh Akaishi và Hirata quậy tưng bừng, Suda chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

“Hừ. Suy cho cùng cũng chỉ là sự phản kháng yếu ớt của một cô gái yếu đuối. Lần này ta đây rộng lượng bỏ qua cho.”

“Lắm mồm quá, đồ~ ngốc. Chết đi cho rảnh nợ, đồ cặn bã.”

Sau một hồi náo loạn, cuối cùng cả ba cũng chịu bắt tay vào việc dọn dẹp.

“Thế nhé, hai bây cứ cho đồ đạc vào mấy cái thùng bên đó. Có gì không rõ thì cứ hỏi tao.”

“Ok.”

Akaishi và Suda bắt đầu cho những thứ trong tầm mắt vào thùng.

“Tuyệt đối không được bén mảng đến khu này đâu đấy.”

“Ok.”

Cả hai cần mẫn đóng gói đồ đạc vào thùng.

“Có gì không hiểu thì phải hỏi ngay lập tức đấy.”

“Ok.”

“Cứ như sếp của bọn mình ấy nhỉ?”

“Haha.”

Akaishi vừa làm việc vừa cười đùa với Suda.

“...”

Akaishi chợt khựng lại. 

“Chắc không có thứ gì đó nhạy cảm rơi ra đâu nhỉ?”

“...Chắc là không có đâu.”

Hirata bước tới chỗ Akaishi.

“Á!”

Hirata vội vàng chộp lấy bộ đồ lót đang nằm ngay trước mặt Akaishi.

“Đồ biến thái trộm đồ lót!”

“Nhìn tình hình này thì tôi thấy cậu mới giống kẻ trộm đồ lót hơn đấy.”

“Ghê tởm!”

“Sao lại có thứ như vậy rơi ở chỗ này được chứ!”

Phòng của Hirata khá bừa bộn, đủ thứ đồ vứt lung tung khắp nơi.

“Hay là cậu gọi dịch vụ dọn dẹp chuyên nghiệp đi?”

“Tao không muốn bị người lạ là đàn ông nhìn thấy đồ lót đâu.”

“Bị bạn cùng lớp thấy đồ lót với bị nhân viên dịch vụ thấy đồ lót, cái nào tệ hơn thì cũng đáng để cân nhắc đấy nhỉ?”

“Vấn đề là tao không hề nghĩ nó lại rơi ra ở đây!”

“Làm quái nào mà nó lại rơi ở chỗ này được?”

Với một người luôn giữ phòng ốc sạch sẽ như Akaishi, cậu không tài nào hiểu nổi tại sao phòng của Hirata lại có thể bừa bộn đến mức này.

“Thôi, bớt nói lại, lo làm việc đi.”

“Rồi, rồi.”

Akaishi lại tiếp tục công việc dọn dẹp.

“...”

“...”

Cả ba người phân loại đồ đạc trong phòng Hirata thành rác và đồ dùng được, rồi im lặng tiếp tục công việc.

“À mà này.”

Hirata vừa dọn dẹp vừa lên tiếng. 

“Mày có biết kết quả đại học của những người khác thế nào không?”

“Tôi cũng không rõ lắm.”

Từ lúc có kết quả thi, Akaishi chẳng liên lạc với ai cả. Cậu chỉ biết kết quả của những thành viên đã tụ tập ở buổi họp mặt những người đỗ Đại học Hokushuuin hôm trước.

“Sakurai.”

“...”

Hirata nhắc đến tên Sakurai. 

“Nghe nói hắn ta trượt rồi.”

“...Vậy sao.”

Sakurai đã thi trượt đại học. Akaishi thầm nghĩ, chắc giờ này hắn ta đang ôn luyện cho kỳ thi sau.

“Còn Mizuki thì sao?”

“Nghe nói nhỏ đỗ rồi.”

“Trường Hokushuin à?”

“Ừ.”

Trái lại, Mizuki, bạn gái của Sakurai, lại thi đỗ. Cô ấy sẽ phải một mình nhập học trường Đại học Hokushuin.

“...”

“...”

Một bầu không khí nặng nề bao trùm cả căn phòng.

“Nghe nói nhiều người trượt lắm.”

“Xem ra thi đại học cũng khắc nghiệt thật.”

Những người như Akaishi, vốn đặt mục tiêu vào các trường công lập, nếu thi trượt thì hoặc là vào một trường tư, hoặc sẽ ôn thi lại một năm. Sakurai sẽ chọn con đường nào đây.

“À, còn cái này nữa.”

“Hả?”

Hirata đưa màn hình điện thoại cho Akaishi xem.

“Biến mất rồi...”

Bảng tin của trường đã không còn nữa.

“Nghe nói là mới bị gỡ xuống gần đây thôi.”

“...Ra vậy.”

Cậu đã lờ mờ đoán được chuyện này. Chắc hẳn những việc làm xấu xa của Sakurai đã bị phanh phui và bị ai đó đăng lên bảng tin. Và rồi, có lẽ để bảo vệ Sakurai, Hazuki đã phá hủy trang web đó. Trong các nhóm chat, những hành vi của Sakurai cũng bị vạch trần, và hắn ta đã bị kick khỏi nhóm. Cậu có thể hiểu được rằng đây là hành động của Hazuki nhằm cố gắng giảm thiểu thiệt hại cho Sakurai. Giờ đây, việc nắm bắt tình hình nội bộ của trường đã là không thể.

“Sao lại đột ngột thế nhỉ... Có khi nào là do ai đó cùng khóa của mình quản lý không?”

“Cũng có thể...”

Akaishi chỉ lẳng lặng tán thành.

Takanashi, Uemugi, Arai, Kureishi, và rất nhiều người khác nữa. Cậu băn khoăn không biết kết quả thi đại học của họ ra sao.

“Hỏi kết quả thi của người khác đúng là khó mở lời thật.”

“Tao hiểu mà.”

Khác với Akaishi và Suda, Hirata lại là người rất tích cực hóng hớt thông tin trong trường.

“Với những người tự công khai trên mạng thì không sao, chứ còn không thì chỉ có cách hỏi thẳng từng người thôi nhỉ?”

“...Đúng vậy.”

“...”

“...”

Cả ba lại tiếp tục công việc trong im lặng.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Đổi cách chửi thấy Hirata hiền hẳn, từ hổ hoá mèo🤡
Xem thêm
rồi mọi chuyện cung đến lúc kết thúc
Xem thêm
Cuoc vui nao cung den luc phai tan💔
Xem thêm
@Chém chết bọn NTR: mất sakurai thì cuộc sống đại học anh tôi mất vui rồi
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời