Tập 03 : Những cơn mưa sau tuổi 18
Chương 27: PHÁO HOA ĐÊM GIAO THỪA 2012
0 Bình luận - Độ dài: 1,519 từ - Cập nhật:
Tôi chạy xe về tới nhà lúc này cũng đã muộn lắm rồi. Trong phòng khách Ông nội đang xem chương trình Táo Quân. Tôi cũng ngồi xuống ghế xem cùng ông, có lẽ mọi miền quê phía Bắc có chương trình Táo Quân là có Tết.
Vừa xem vừa lướt facebook, con bé Hoàng Linh đầu chiều đăng hình hai đứa gắn thẻ tôi vào. Trên màn hình hai đứa ngồi sát vào nhau trông rất tình với dòng trạng thái:
-Cùng cậu ấy trong bữa cơm ngày cuối năm.
Tôi vào đếm like mỏi tay rồi chuyển qua đọc bình luận...Mấy đứa con gái khen đẹp đôi, khen Hoàng Linh xinh đẹp khéo tay ngưỡng mộ này nọ. Đám con trai hâm mộ con bé toàn những bình luận chê bai tôi thậm tệ. "Mặt ngu thế? Chắc họ hàng gì chứ Hoàng Linh sao yêu thằng này được..." Tôi xem đó là lời ghen tị hê hê.
Đan Quỳnh cũng thả like nữa, con bé bình luận dưới bài đăng của Hoàng Linh còn gắn thẻ tôi vào. Tôi mặc kệ không để ý, Đan Quỳnh lại nhắn tin nhưng tôi chẳng dám bấm vào xem.
Vào MXH Zingme lướt thêm một lúc điện thoại đổ chuông:
-Qua nhà làm ly nào! -Giọng thằng Chiều đứa bạn chơi từ thời cởi truồng tắm mưa.
Hằng năm cứ giao thừa đám trẻ trong xóm đều tổ chức đón năm mới tại nhà tôi. Hai năm nay thông lệ đó gián đoạn chút bởi năm thì tôi không có mặt, năm thì bận dưới nhà con bé Hoàng Linh.
Khoác vội chiếc áo măng tô tôi đi bộ sang nhà Chiều cách đó không quá xa. Từ ngoài cổng đã nghe thấy âm thanh huyên náo từ bên trong vang ra. Đám trẻ lớn lên cùng nhau năm đó xuất hiện đầy đủ cả. Hồng Hoa, Ly Ly, Trang nhìn ra, mỗi cô gái lại có những kỷ niệm riêng.
-A! Đây rồi. Vì gái quên bạn. Ngồi xuống đây!
Tôi ngồi xuống chiếc chiếu được trải giữa nhà bắt tay từng anh em.
Ông anh ngồi kế vỗ vai tôi giọng lè nhè có lẽ đã uống quá nhiều:
-Anh mà có bạn gái cỡ đó. Anh ở nhà với con nhỏ luôn. Kệ bọn này. Haha.
Một ly, hai ly... năm ly, rồi mười ly... những tiếng hỏi han công việc, tình yêu và cả những âm thanh ly rượu va vào nhau leng keng.
Từng ly rượu nếp nóng bỏng dần vơi đi...Đầu óc lại lâng lâng, khốn nạn thật cứ hễ say là tôi lại nghĩ tới Đan Quỳnh. Ai đó kéo tôi ra khỏi hoàn cảnh này đi.
-Hôm nay Gia mang bạn gái lên ra mắt gia đình à? -Giọng Ly Ly, con bé cười híp mí nhìn tôi.
Mấy đứa con trai phụ hoạ:
-Đúng rồi sao không mang người yêu giới thiệu cho anh em. Hay chê anh em tụi này quê mùa?
-Anh em thông cảm. Nãy lên một lúc mà phải chở về sớm trả cho ông bà dưới nhà. Dịp khác nhất định! -Tôi mỉm cười trả lời, rồi rót đầy ly:
-Này là sai sót của tớ, tự phạt một ly!
Con bé Trang nhỏ nhất nhóm nghe thế ngồi xuống kéo tay tôi ánh mắt lấp lánh:
-Anhhhh!!!
-Hở? -Tôi ngoái nhìn.
-Nào chị lên anh báo em qua chụp chung tấm hình nhé. Đám bạn em mê chỉ lắm. Lần sau chị Linh lên mà im im thế em giận anh ấy!
Cứ tưởng bé Trang thấy nhan sắc tôi thăng hạng nên kiếm cơ tiếp cận cơ đấy. Tiếc thế!
-Yên tâm đi. Mồng một, mồng hai gì đó con bé lại lên chúc Tết ấy mà.
-Nhớ đấy! Không là em đòi nợ anh giữa Tết cho xui cả năm.Hihi!
Con bé Trang che miệng cười khúc khích.
-Sắp tới chị nhà có tham gia thêm cuộc thi nào nữa không anh?
Con bé Trang có vẻ cuồng tranh thủ ngồi moi thêm thông tin.
-Anh không rõ, nghe loáng thoáng đang sơ khảo Hoa hậu các dân tộc Việt Nam. Mà tận năm sau mới tổ chức cơ.
Rượu vào ai hỏi gì cũng khai bằng sạch. Nhìn qua con bé Trang thấy hơi chóng mặt có dấu hiệu nhìn một thành hai. Con nhỏ cứ nhìn tôi cười khúc khích mãi. Năm nay nó lên lớp 10, người có một mẩu được cái da trắng như trứng gà bóc. Trông duyên lắm lại tính tính hoạt bát rất được lòng anh em trong làng.
Rượu thêm vài vòng tôi liền đứng dậy xin phép ra về trước.
-Anh em thông cảm. Tớ về thắp hương cái ra liền!
-Ấy! Lâu lắm mới có dịp. Ngồi thêm đi.
Đám bạn lúc này đứa nào đứa nấy say hết cả rồi. Cứ giữ lại hứa hẹn một lúc mới dứt ra được.
Vừa ra đến cổng thì có tiếng gọi khẽ:
-Gia chờ tớ với!!!
-Ủa Ly Ly cũng về luôn hả?
-Ừm tớ về dưới nhà. Cậu tiện không đi cùng tớ đoạn với sợ ma lắm.
-Haha. Nhiều năm vẫn không thay đổi nhỉ! -Tôi cười phá lên trêu chọc Ly.
-Ai đó thay đổi chứ tớ vẫn thế!
Ly Ly nói thế làm tôi chỉ biết cười trừ đỡ ngại. Hai đứa châm chầm bước cạnh nhau. Đi hết nhà tôi thì tới căn nhà của Ly Ly. Nói thì gần chứ đi bộ cho hết mặt tiền đường nhà tôi cũng mất một lúc. Đã thế còn phải đi qua căn nhà nhỏ đáng sợ của nhà Bà Hoàng kế ngã tư đường.
Hai đứa đi sát nhau trong không khí se lạnh của đêm 30. Hương hoa trà cứ quẩn quanh hoà vào mưa phùn bám lên mái tóc từng giọt li ti. Cái không khí quen thuộc bất giác kéo cả hai về đêm Đông của thật nhiều năm về trước, ngày mà đám trẻ chúng tôi mỗi tối vẫn thường ngồi sát nhau đắp chung tấm chăn trên chiếc giường ngoài ban công kể chuyện ma.
-Gia nhớ ô hàng rào giữa hai cành phong này không?
Ly Ly chỉ vào một khoảng trống trên bức tường, hai cây phong ngày nào giờ đã cao lớn lắm rồi.
-Ngày đó nhỏ dại, mà vui nhỉ!
Tôi cười men rượu không che đi hết vẻ ngại ngùng khi nhớ về chuyện của hai đứa.
Đi tới ngã tư đường Ly Ly nép sát vào tôi. Không phải cô ấy có ý gì đâu. Ngày bé đứa trẻ nào chả sợ đi ngang qua đây. Những người mất được đưa ra cánh đồng phía Tây đều dừng lại nghỉ ở ngã tư này nhìn lại làng xóm rồi mới đi tiếp. Đã thế mé phải là căn nhà ma bỏ hoang của bà Hoàng.
Đi qua ngã tư phía trên trái là tới nhà Ly Ly. Lúc này cả căn nhà đang ngập tràn trong ánh sáng của đèn nháy đủ màu.
-Cảm ơn Gia nhé. Có thời gian dẫn bạn gái xuống nhà chơi. Cô bé ấy xinh thật đấy. Hihi!
-Ừm. Có dịp tớ ghé. Ly vào nhà đi. Chào nhé!
Nhìn cô ấy mất hút sau cánh cổng lớn, tôi lúc này mới đi ngược về nhà.
Trong phòng khách Tivi lúc này đang trực tiếp không khí đón giao thừa tại các điểm cầu trên khắp mọi miền đất nước. Trong cái khoảng khắc giao thừa này linh thiêng lắm, tôi đứng giữa sân nhà nhắm mắt ngửi mùi hương hoa trà cảm nhận từng giọt thời gian thay đổi.
10.9.8.7.6.5.4.3.2.1 Chúc mừng năm mới!!!!
Pháo hoa bốn phía nổ rợp trời, trên tivi chủ tịch nước Trương Tấn Sang đọc thư chúc Tết đồng bào.
Tôi chạy vào điện thờ đốt lên cây nhang trầm báo cáo tổ tiên năm mới đã đến. Xong xuôi tôi chạy ra miếu thờ thổ địa thắp nhang.
-Lại một năm mới lại đến nữa rồi!!!
Tôi nhỏ giọng thủ thỉ nơi miếu thờ.
Điện thoại lúc này vang lên liên hồi, từng tin nhắn dài với những kí tự đặc biệt xếp thành hình pháo hoa, ngôi nhà mang ý nghĩa chúc mừng năm mới. Từng lời lúc tụng tốt đẹp nhất dành cho nhau được tất cả bạn bè gửi tới liên hồi.
-Vợ chúc chồng năm mới nhiều sức khoẻ thành công hơn nữa. Chúc cho hai chúng ta mãi cạnh nhau. Gửi lời chúc tới ông bà giúp vợ nhé!!!
Giọng con bé Hoàng Linh vang trong điện thoại.
Tôi cũng chúc lại con bé cùng gia đình những lời hay ý đẹp nhất. Sau đó gọi điện nhắn tin cho đám bạn thân, đám bạn quanh xóm, bạn học, anh em thân thiết trong băng gọi hết một lượt như thế...
Những việc nhỏ bé năm đó tưởng chừng đương nhiên chẳng đáng nhắc tới mười mấy năm sau lại là ký ức khó phai chẳng bao giờ còn lặp lại.


0 Bình luận