Tập 03 : Những cơn mưa sau tuổi 18
Chương 23: HOÀNG LINH - MỸ LINH
0 Bình luận - Độ dài: 1,925 từ - Cập nhật:
Vào nhà ngồi uống nước chè một lúc thì bố con bé ăn mặc lịch sự ra ngồi tiếp chúng tôi. Mẹ ẻm nghe đâu làm việc bên nước ngoài mấy ngày tới mới về.
Bác trai bắt đầu điều tra nhân khẩu của Phong. Những câu hỏi đại loại:
-Các con nhà ở đâu?
-Mấy anh chị em?
-Cha mẹ còn khoẻ không? Làm nghề gì?
-Ở trên đó có biết ông ABC không?
-Các con hiện đang học hay làm gì rồi?
Sau khi nghe thằng bạn tôi trả lời câu cuối thấy ông bố vợ tương lai cũng gật gù. Tôi thì ngồi bên cố lắng nghe và ghi nhớ biết đâu sau này có lúc cần dùng.
Lúc này Thu Hà rót thêm chén nước. Phong làm một hơi uống sạch bát chè xanh đặc rồi lên tiếng:
-Dạ, thưa bác. Tình hình là con với em Hà ở trong đó có quen biết tìm hiểu. Hôm nay con tới đây một là chào hỏi gia đình ta. Hai là con muốn xin phép bác cho hai gia đình qua lại. Nếu được bác đồng ý cho hai đứa chính thức quen nhau thì con muốn hai gia đình cũng qua lại để tiến tới...ừm... tiến tới ạ!
Giọng Phong lúc này quyết tâm lắm. Tôi ngồi kế bên thấy nó gồng tay cứng đờ.
Ông bố Thu Hà chắc lúc này cũng khá choáng váng vì quả tấn công sở chỉ huy ngay lần đầu thế này.
Ông nhìn sang Thu Hà, con bé lúc này mặt đỏ bừng cúi đầu đứng sát Phong.
Có lẽ đoán biết được ý con gái ông im lặng một lúc rồi lên tiếng:
-Chuyện yêu đương thì hai con cứ tìm hiểu với nhau. Nếu hai con đều thấy được thì sắp xếp một ngày tốt nhất là sau Tết chờ mẹ nó về rồi cho hai gia đình qua lại. Cha mẹ thì cứ ủng hộ các con thôi. Quan trọng lâu dài hai con sống sao với nhau.
Nghe tới đây đôi trẻ mới thở phào. Tôi thì ghi sổ thêm mấy câu đắt giá.
Không khí trò chuyện lúc này trở đi mới thoải mái hơn. Trò chuyện một lúc thì lan tới tôi là người yêu cũ của Mỹ Linh cách đây mấy căn nhà.
-Con bé nhà đó xinh nhất vùng đó. Cậu cũng khéo chọn đó.
Bố Thu Hà lúc này đã thoải mái hơn giọng ồm ồm trêu chọc tôi.
-Hay lát mình chạy qua nhà rủ con bé Linh đi chơi chung.
Lúc này Thu Hà lên tiếng, vợ chồng nó kẻ xướng người hoạ.
Một lúc sau đã thấy tôi ngồi uống nước trong phòng khách nhà Mỹ Linh tự bao giờ...
Trong phòng khách lúc này Thu Hà cùng Phong đang nói chuyện với Mỹ Linh và mẹ cô ấy. Câu chuyện rôm rả xoay quanh mấy chủ đề quen biết nhau sau, tính cưới xin thế nào.
Mỗi tôi chỉ im lặng ngồi nhìn vu vơ thỉnh thoảng góp vui một hai câu.
Ngày thường tôi là đứa nói chuyện với người lớp tuổi cực kỳ hợp ý. Bởi thế quen ai cũng đều rất thân thiết với người thân cô ấy. Hôm nay tôi ít nói phần vì trong lòng vẫn luôn cảm thấy bản thân mắc nợ em rất nhiều.
Cũng đã nhiều năm không gặp nhau bất giác tôi có chút bối rối thật khó để diễn tả thành lời.
Cô em gái của Mỹ Linh nhìn tôi ánh mắt không mấy thiện cảm. Có lẽ con bé biết gã trước mắt này từng khiến chị gái nó khóc không biết bao nhiêu lần. Cô bé còn ít tuổi thế nhưng đôi mắt tinh anh, vừa nhìn đã biết lớn lên cũng sẽ là một mỹ nhân chẳng kém cạnh chị gái.
Sau hai năm quen với phố thị nhan sắc Mỹ Linh càng thăng hạng. Những năm Trung học em nổi bật với vẻ ngây thơ trong sáng, được thời gian mài dũa nét đẹp ấy ngay lúc này khiến người đối diện không thể rời mắt khỏi. Cảm giác cứ như một làn gió xuân lao thẳng vào tận sâu con tim.
-Đợt này anh ít nói nhỉ? Hihi!
Mỹ Linh nhìn tôi cười khúc khích.
-Haha. Đâu có...
-Hay gặp em nên anh không có vui?
Cô bé chu môi trêu chọc tôi tức thì.
Bất giác tôi bật cười...
-Làm được anh cười rồi nhé..Hihi!
Câu nói này quen thuộc quá! Đã bao nhiêu lần ở cạnh nhau tôi được nghe câu nói này từ em.
-Tết nhất bọn con xin phép bác gái cho em Mỹ Linh đi chung gặp mấy người bạn cũ ạ.
Ngồi thêm một lúc Thu Hà lên tiếng xin phép mẹ Mỹ Linh. Thấy có con gái đi cùng mẹ cô ấy dễ dàng đồng ý.
Ngoài trời mưa xuân lất phất bay, tôi và em ngồi kế nhau bên ô cửa hàng ghế sau. Trong xe lúc này Phong vừa lái xe vừa tình tứ với Thu Hà. Cả hai trông hợp nhau đến lạ.
Bất giác tôi chợt nhận ra hai đứa bạn thân giờ đã có nơi có chốn gửi gắm yêu thương, Dũng Khùng vẫn còn gắn bó với mối tình thời Trung học, Phong cũng sắp kết hôn với cô gái hắn yêu năm đó. Còn mỗi tôi đang ngồi kế cô nữ sinh năm xưa, rất gần mà rất xa.
-Giờ mình đi chơi nhà ai trước đây mọi người?
Thu Hà quay đầu lại hỏi chúng tôi.
-Gần nhà nào mình vào thôi. Tết mà, lâu lâu mới gặp lại nhau.
Phong lên tiếng, đang bảnh vừa khoe xe vừa khoe vợ, thêm nữa hắn vốn dĩ tính tình quảng giao bạn bè đông nên hào hứng lắm.
Mỹ Linh ngó qua ô cửa kính một lúc rồi trầm ngâm.
-Gần nhà chị Hoàng Linh nè. Mình vào nhà chỉ chơi đi.
Thu Hà nghe thế hào hứng phụ hoạ.
-Ừ đúng đúng rồi. Chị cũng muốn xem nó có xinh như trên facebook không. Mấy năm nay có vẻ nổi tiếng lắm.
Phong nghe thế ngó qua gương chiếu hậu nhìn tôi tủm tỉm cười:
-Rẽ khúc nào Gia? Tao đi mấy lần mà giờ không nhớ đường.
-Chồng có đi rồi hả? Xinh không?
Thu Hà hỏi vội. Xem ra con bé này chấp niệm với nhan sắc của Hoàng Linh lắm.
-Trước anh đi chung với thằng Gia mấy lần. Mà lâu lắm rồi. Sao biết.
Phong trả lời, xem ra thằng này tỉnh. Khen gái xinh trước mặt Thu Hà chắc lát lại tím mặt.
-Chờ xíu để tao gọi xem nó ở nhà không đã?
Tôi lên tiếng rồi lấy điện thoại ra gọi.
Một hồi chuông đổ.
-Tồng yêu gọi vợ hả?
Giọng Hoàng Linh ngọt ngào vang lên trong loa làm cả xe quay lại nhìn. Vẻ hóng hớt dưa bự hiện rõ trên khuôn mặt Thu Hà còn Mỹ Linh dường như trong ánh mắt có chút thất lạc.
Tôi ho khẽ:
-Ừm! Gì mày. Tao đang đang đi chung với bạn. Làm gì đấy vào nhà chơi được không?
-Bạn nào dạ tồng. Nay vào nhà còn hỏi ý kiến vợ trước nữa cơ đấy. Hihi. Hay có cô nào trên xe sợ người ta ghen vậy?
Nhìn qua màn hình thấy con bé trong phòng ngủ nên tôi tắt máy vội. Sợ con bé này lại nói thêm gì khó xử nữa.
-Thôi nha tao vào liền đấy. Mặc áo vào đi..
Tắt máy xong tôi quay sang báo với mọi người:
-Vào thôi nó đang ở nhà. Hai đứa thân nhau nên nó hay đùa dai vậy đó.Haha!
Vào tới nhà Hoàng Linh bước ra sân chờ sẵn. Con bé mặc chiếc áo hodie màu đen, bên dưới mặc quần siêu ngắn khoe đôi chân dài hút mắt.
Kiểu trang phục trên đông dưới hè của con bé trong tiết trời này khiến nhỏ phải đưa cả tay dấu trong áo vì lạnh.
-Ôi em chào chị Linh!!!
Con bé Mỹ Linh không hiểu sao hào hứng bất thường. Vừa xuống xe đã lao tới ôm Hoàng Linh tình cảm lắm.
-Chị chào em!
Hoàng Linh cũng mỉm cười ôm lại con bé.
-Chị xinh quá trời xinh. Nhìn gần càng xinh luôn chị. Chắc em cong mất thôi. Hihi!
-Em cũng thế? Chị tý không nhận ra em ấy. Nay Gia xuống đón em đi chơi à.
Con bé Hoàng Linh liếc liếc tôi. Lúc này trông thấy Thu Hà và Phong đi vào cả ba liền lên tiếng chào hỏi.
-Ba mẹ có nhà không?
Nhìn quanh không thấy ai nên tôi hỏi nó.
-Ba đi công tác nước ngoài xuyên Tết cơ. Mẹ đang chơi bên nhà dì. Nay dì mua nhà sát bên luôn ấy. Bình Bình An An lát qua đây, hihi!
Nhắc tới Bình Bình An An tôi bất giác bật cười.
Cả nhóm vào phòng khách ngồi nói chuyện. Người ta nói ba ả đàn bà bằng một cái chợ cũng chẳng sai. Có ba cô gái thôi mà nói không ngừng. Không khí hoà hợp vô cùng.
Chủ yếu xoay quanh mấy chuyện thi thố đóng mv của Hoàng Linh, rồi chị em tự khen nhau xinh đẹp, bí quyết gì để xinh tự nhiên thế, mỹ phẩm gì..Tôi với Phong chỉ biết nhìn nhau bất đắc dĩ.
Ngồi một lúc có tiếng chân đi vào cổng, tôi đứng dậy xem phải bác gái về chưa thì từ xa đã thấy Bình Bình chạy vào:
-Aaaa! Anh rể anh rể..
Tôi cười vội bế nó lên.
-Em em nữa..
Giọng An An con bé chạy sau..
Hai tay bế hai thiên thần lên. Mới một năm không gặp mà hai đứa nó lớn trông thấy.
-Bình Bình An An nay mập lên ha.
-Dạ, em ăn khoẻ lắm anh rể.
Bình Bình nghe thế cười đắc chí.
An An thì khác con bé xị mặt trông cute vô cùng:
-An An không mập. An An giữ dáng để xinh đẹp như chị Linh cơ.
Xỉu....
-Dạ con chào mẹ!
Thấy bác gái vào tôi liền nhanh miệng chào.
-Ô. Gia có về hả con. Mẹ nhắc con suốt, tưởng năm nay không về.
Đám bạn trong nhà lúc này lần lượt chào hỏi.
-Dạ chúng cháu chào bác..
Mẹ Hoàng Linh nhìn một lượt rồi mỉm cười ngồi vào bàn.
-Bác đi chơi về ạ. Nay Tết chuẩn bị sao rồi Bác.
Mỹ Linh lên tiếng.
-Cũng thế cháu ạ. Gia đình con năm nay gói nhiều bánh chưng không?
-Người yêu Gia ấy mẹ!!!
Hoàng Linh đột nhiên lên tiếng, nói xong nhìn qua tôi vẻ lạ lắm.
Bác gái lúc này vẻ bất ngờ nhìn kỹ Mỹ Linh hơn rồi quay qua tôi:
-Thế à. Mừng cho hai đứa. Gia có người yêu xinh giờ mới đưa lên chào mẹ. Mẹ coi Gia như con cháu trong nhà.
Mỹ Linh cũng không lên tiếng từ chối, em ấy bẽn lẻm mỉm cười không rõ lúc này đang nghĩ điều gì.
-Ủa người yêu anh rể hả dì?
Bình Bình - An An lúc này ngồi bên hóng hớt lại bắt đầu.
-Ủa người yêu anh rể là chị Linh mà?
Giọng Bình Bình.
-Ngốc lắm. Chị Linh là vợ anh rể..
An An gõ đầu Bình Bình phán câu xanh rờn..


0 Bình luận