• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WEB NOVEL

Chương 80

0 Bình luận - Độ dài: 1,259 từ - Cập nhật:

「Đây là phần Mỳ Ý Bolognese, Gratin, và Paella của ba người đây! Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu!」

「「Chúng cháu cảm ơn rất nhiều ạ!」」

Với nụ cười toe toét gần đến mang tai, Inglis và Rafinha nhận lấy đồ ăn của mình. Đây là nhà ăn của Học viện Kỵ sĩ. Cả hai người, vốn đã chén sạch khẩu phần quân đội, lại lượn đến chỗ cô đầu bếp ở nhà ăn để lấy thêm suất nữa.

「Thật tình, hai đứa ăn khỏe thật đấy. Cô có thể làm thêm, cứ ăn nhiều vào rồi khỏe mạnh lên nhé!」

「「Vâng ạ!」」

Sau khi vui vẻ đáp lời, họ quay trở lại bàn của mình.

「N-, như mọi khi, lượng thức ăn của hai cậu thật là nực cười… mà mới chỉ là buổi sáng thôi đấy.」

Leone, người ngồi cùng bàn, bình luận với vẻ nửa mê nửa tỉnh.

「Th-, thật khó tin là tất cả chỗ thức ăn đó lại chui vào bụng họ được.」

Liselotte cũng mắt tròn mắt dẹt. Chắc hẳn cô đã rất ngạc nhiên.

「Và họ chẳng hề mập lên chút nào dù ăn nhiều như vậy.」

「Theo một nghĩa nào đó thì thật đáng ghen tị……」

Lahti và Pullum cũng kinh ngạc không kém hai người kia.

「Còn phải nói. Trong khi tớ chỉ cần ăn thêm một thìa thôi là cũng dễ dàng có thêm mỡ rồi——」

Rõ ràng, Leone thuộc tạng người dễ béo, và cô rất ghen tị với Inglis và Rafinha về điều đó.

「Vậy sao? Ngược lại, tớ lại muốn mình có thêm da thêm thịt cơ, cậu biết không? Đặc biệt là ở đây——」

Rafinha đáp lại trong khi vỗ vỗ vào ngực mình.

「Làm sao mà cậu làm chúng to thế được hả, Leone? Hử?」

「T-, tớ cũng muốn biết điều đó……!」

Pullum, người có vóc dáng không khác Rafinha là mấy, cũng hùa vào chủ đề này. Vòng một của Liselotte thì nằm giữa hai phe, nên cô chỉ đứng ngoài quan sát.

「L-, làm sao tớ biết được chứ. Trước khi tớ nhận ra thì chúng đã như thế này rồi……」

Trên bộ ngực của Leone đang xấu hổ, Rene đang trang nghiêm vùi mình vào đó.

「Ghen tị ghê~ Ước gì chúng ta có thể đổi chỗ cho nhau.」

「Cậu sẽ béo lên ngay lập tức nếu ăn như thế với cơ thể của tớ đấy, biết không?」

「Vậy, người không béo lên mà vẫn có vòng một đáng kinh ngạc, Inglis, là người mạnh nhất à?」

「Hyau!? Đ-, đừng có sờ ngực tớ một cách tự nhiên như thế……!」

「Tớ ghen tị mà, nên có sao đâu!」

「Trời ạ. Ít nhất thì cũng giới hạn lúc đi tắm thôi chứ——」

「Ồ! Vậy có nghĩa là tớ có thể xoa ngực Glis thỏa thích lúc đi tắm à?」

「Không, không phải!」

「Ahaha…… Mà này, bây giờ ngồi ăn có ổn không vậy? Chẳng phải lát nữa chúng ta sẽ đi gặp ngài Raphael sao?」

Đúng như Leone nói, vì các lớp học của Học viện hôm nay đã được hủy, họ có kế hoạch vào thành phố để gặp Raphael. Vài ngày đã trôi qua kể từ sự cố trong buổi trình diện cống phẩm cho Highland, và Raphael đã trở về Thủ đô Hoàng gia.

Nhiệm vụ vận chuyển thi thể của Prisma đến một thị trấn giáp biên giới nước láng giềng của anh đã thành công mà không gặp nhiều trở ngại. Nếu họ định gặp anh, chắc chắn lát nữa anh sẽ đãi họ một bữa.

「「Ừ. Đó là lý do tại sao chỉ có ba suất thôi, cậu hỏi làm gì?」」

Cách nói của họ ngụ ý rằng đó là chuyện thường tình.

「C-, cậu nói đó chỉ là ba suất thôi hả——」

「Chi tiêu cho việc ăn uống của hai cậu chắc phải cao lắm nếu cứ ăn nhiều như vậy.」

「Đó là sự thật. Chúng tớ từng hết sạch lộ phí vì ăn quá nhiều giữa chuyến hành trình từ quê nhà đến đây.」

Rafinha gật đầu trước nhận xét của Lahti.

「Aah. Đúng là vậy nhỉ?」

「Nhờ có Hiệu trưởng Miliera, bây giờ chúng ta có thể ăn ở nhà ăn bao nhiêu tùy thích, nhưng——nó không phải là vĩnh viễn. Một khi vé hết hạn, chúng ta có nên đến chỗ anh Rafa và xin anh ấy tiền ăn không nhỉ?」

「Đó cũng không phải là một ý tồi.」

「A~a. Giá như chúng ta nhận được phần thưởng gì đó thật oách từ vụ việc lần trước.」

「Chịu thôi. Đối với công chúng, ngày hôm đó thực sự không có chuyện gì xảy ra cả, đúng không?」

「Ừ. Có vẻ là vậy.」

Inglis khẳng định lời của Leone. Rõ ràng, sự cố xảy ra trong lúc Raphael và hầu hết các Kỵ sĩ vắng mặt đã được xem như “không có gì xảy ra” trong mắt công chúng.

Các Kỵ sĩ dưới trướng Thủ tướng Althea đã chống lệnh và cố gắng ám sát Đặc phái viên Myynti, và chính Myynti đã ra lệnh cho một Rune Eater săn lùng các Kỵ sĩ vô tội trong kinh thành đêm này qua đêm khác vì mục đích nghiên cứu của mình. Bất kỳ chuyện nào trong số đó cũng có thể làm xấu đi tình hình chính trị vốn đã rối ren, với nỗi lo sợ xung đột vũ trang lan rộng khắp Vương quốc nếu chúng bị công khai.

Cả Highland và Vương quốc đều không muốn điều đó xảy ra. Sẽ rất khó để đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Lữ đoàn Thiết Huyết như những gì họ đã làm trong trường hợp của Rahal lần này. Với cái chết của Đặc phái viên Myynti, Thủ tướng Althea và các Kỵ sĩ đi cùng ông ta sẽ bị lên án vì không bảo vệ được ông ta dù là bên chịu trách nhiệm.

Coi vụ việc như không có gì đáng chú ý sẽ là tốt nhất cho tất cả các bên liên quan. Kết quả là, sự tham gia của Inglis và những người khác vào toàn bộ sự việc cũng không thể được công khai. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là những đóng góp của họ có thể bị gạt đi; Inglis và nhóm của cô sẽ được mời đến một buổi vũ hội tại lâu đài hoàng gia.

Hôm nay họ sẽ ra ngoài để chọn váy tham dự bữa tiệc đó. Inglis và bạn bè không có tiền cho việc này, nên Raphael sẽ trả cho họ.

「Được rồi. Đến lúc đi rồi, Glis, Leone. Vì là Thủ đô Hoàng gia, tớ chắc chắn các cửa hàng ở đó sẽ có nhiều lựa chọn hơn. Tớ không thể chờ được nữa.」

「Ừ. Tớ cũng mong chờ lắm.」

Inglis thích ăn diện, như mọi khi.

「Đúng là ngạc nhiên thật. Inglis, cậu không có hứng thú với chuyện yêu đương, nhưng lại rất thích ăn diện nhỉ?」

「Thật thú vị khi được ngắm mình và cảm thấy hài lòng. Chẳng qua chỉ là tự thỏa mãn bản thân thôi.」

「T-, tớ hiểu rồi……」

「Glis mặc gì cũng đẹp, nên việc chưng diện cho cậu ấy rất vui! Nào, đi thôi.」

Inglis và nhóm của cô rời khỏi khuôn viên trường và đợi Raphael đến đón trước cổng. Tuy nhiên, những người xuất hiện lại là——

「Ồ! Chào các cô gái~!」

「Lâu rồi không gặp.」

Họ là Ripple và Eris, hai Hyrule Menace.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận