The Hero King, Reincarnat...
Hayaken Nagu- WEB NOVEL
- Chương 01 : Vol 1
- Chương 02
- Chương 03
- Chương 04
- Chương 05
- Chương 06
- Chương 07
- Chương 08
- Chương 09
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51 : Vol 2
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93 : Vol 3
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148 : Vol 4
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196 : Vol 5
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228 : Vol 6
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
「Waah! Mọi người đang nhìn cậu kìa, Glis!」
Rafinha vui thích trước sự chú ý dành cho Inglis, mặc dù bản thân Inglis không thực sự thích thú với sự săm soi thêm này.
Cô vẫn có thể chịu đựng được những ánh nhìn từ phái nữ, dù chúng có thể hơi xấu hổ đối với cô.
Những ánh nhìn đó có thể được coi là ánh nhìn của một người đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật đẹp, do đó, chúng không làm phiền cô nhiều.
Trong khi đó, những cái nhìn chằm chằm mà cô phải chịu từ phái nam lại là một chuyện hoàn toàn khác và chúng không hề dễ chịu. Đặc biệt là vì đây là lần đầu tiên cô phải nhận loại chú ý này.
Mặc dù Inglis có thể chỉ mới 12 tuổi, nhưng vẻ ngoài trưởng thành của cô sẽ khiến cô trông như một cô gái 15 tuổi căng tràn sức sống. Và trong thời đại này, một phụ nữ ở tuổi 15 được coi là người lớn và có thể được nam giới theo đuổi.
Khuôn mặt, mái tóc, đôi chân thon dài của Inglis, và đặc biệt là khe ngực lấp ló qua đường cắt xẻ táo bạo của chiếc váy đang bị những gã đàn ông ham muốn nhìn chằm chằm. 1
Trong kiếp trước là một người đàn ông, cô cũng đã từng là một trong những kẻ có hành vi như vậy. Khi một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện trong một bữa tiệc tối như thế này, Inglis sẽ không thể không thưởng thức vẻ đẹp của cô ấy.
Đó chỉ là một sự quan tâm nhẹ của cô với tư cách là một người đàn ông, nhưng bây giờ khi cô là người phải nhận những ánh mắt tương tự, cô cuối cùng cũng nhận ra việc bị phơi bày trước những ánh nhìn dò xét và soi mói đó khó chịu đến mức nào.
Chỉ đến bây giờ cô mới tự hỏi những người phụ nữ trong kiếp trước của mình đã cảm thấy thế nào khi ở vị trí của cô.
Và mặc dù biết rằng đã quá muộn, Inglis tự nhủ rằng mình cần phải suy ngẫm về điều đó vì điều này đơn giản là bất lịch sự. 2
「R-, Rani…! Cho mình mượn tay cậu!」
Bất chấp bản thân, Inglis nấp sau lưng Rafinha.
「Cậu bị sao vậy, Glis? Cậu không nên trốn đi, mọi người đang nhìn cậu kìa.」
「Đ-, đó chính là lý do…! Mình đang bị nhìn một cách kỳ lạ!」
「Suy cho cùng thì cậu trông rất người lớn mà, Glis. Không tốt sao, cậu nổi tiếng đấy biết không? Mình ghen tị với cậu.」
「Đ-, đừng nói những điều ngớ ngẩn…!」3
Inglis nghĩ rằng có lẽ loại chú ý này sẽ không khó chịu đến thế đối với một người phụ nữ thực thụ, từ trong ra ngoài. 4
Nhưng tất nhiên, đây không phải là trường hợp của cô vì mặc dù cô được tái sinh thành một người phụ nữ, tâm lý của cô vẫn là của một người đàn ông. Do đó, tình thế khó xử hiện tại của cô giống như bị những người cùng giới ham muốn.
Cô chỉ có thể bày tỏ sự ghê tởm đối với loại chú ý này.
「Huu… Dù sao đi nữa, chúng ta hãy đến chỗ ngài Hầu tước đi!」
「M-, mình hiểu rồi, Glis.」
Họ sẽ rời khỏi nơi này ngay khi chào hỏi xong phái viên.
Với Inglis theo sát phía sau, Rafinha quét mắt khắp phòng tìm cha mình.
Khi họ đến phần trong cùng của sảnh tiệc, họ phát hiện ông đang thong thả trò chuyện với các vị khách.
「Thưa cha!」
「Thưa Lãnh chúa!」
Nhận ra hai người, Hầu tước vui vẻ mỉm cười.
「Ồ, nếu đây không phải là Rafinha và Inglis! Hai đứa trông thật tuyệt vời trong những bộ váy của mình. Chính là những đóa hoa cần thiết để làm cho bữa tiệc thêm rực rỡ! Hai đứa đã lớn nhanh quá trước khi ta kịp nhận ra.」
Sau đó, ông giới thiệu họ với những người xung quanh.
「Để ta giới thiệu. Đây là con gái ta Rafinha và cháu gái ta Inglis.」
「Cháu là Rafinha. Rất vui được gặp các vị.」
「Tên cháu là Inglis. Cảm ơn vì đã mời cháu tối nay.」
Giống như những quý cô thực thụ, Inglis và Rafinha lịch sự cúi chào.
「Ồ. Vậy hai cô là những cô gái mà Raphael đã kể cho tôi nghe. Xin gửi lời chào tốt đẹp nhất!」
Một người đàn ông mặc trang phục Hiệp sĩ ở độ tuổi cuối hai mươi nói với một nụ cười.
「Woa! Ngài biết anh Rafa sao!?」
「Ừ, thì…」
「Ngài Leon đây là một Thánh Hiệp Sĩ làm việc cùng Raphael ở thủ đô.」
「Thánh Hiệp Sĩ!!!」
Đó là cấp bậc được trao cho các Hiệp sĩ đã được Vua cho phép sử dụng các Thánh Tích tối thượng. Nói cách khác, các Thánh Hiệp Sĩ đều là những người sở hữu Rune Cấp Đặc Biệt.
Và, đúng như vậy, Rune trên tay Leon là một Rune màu cầu vồng, cho thấy đó thực sự là một Rune Cấp Đặc Biệt.
「Tôi xin lỗi vì đã ở đây thay cho Raphael. Nhiệm vụ này lẽ ra được giao cho cậu ấy để cậu ấy có thể về thăm gia đình nhưng gần đây cậu ấy đã bị quá nhiều trách nhiệm đè nặng.」
Leon cười ngượng nghịu trong khi gãi sau đầu. Đối với một Thánh Hiệp Sĩ, anh ta có vẻ không quá cứng nhắc với các quy định, điều này cũng được thể hiện qua trang phục đời thường hơn và bộ râu thưa thớt của anh ta. 5
「Quý ông đây là Ngài Shioni, thanh tra viên.」
「Các tiểu thư xinh đẹp. Rất hân hạnh được làm quen.」
Một người đàn ông ở độ tuổi bốn mươi với bộ ria mép dễ nhận biết chào hỏi.
「Và phái viên do Highland cử đến là người ở đằng kia.」
Một chàng trai trẻ ở cuối tầm mắt của Hầu tước Wilford quay đầu về phía họ.
Nếu mắt Inglis không đánh lừa cô, thì khuôn mặt của anh ta là một khuôn mặt mà cô đã quen thuộc.
「Ra-, ngài Rahal…!?」
Đó là Rahal, con trai của ngài Lambert, người đứng đầu một nhóm thương nhân vũ trang.
「Chào! Lâu rồi không gặp nhỉ, Inglis?」
Rahal cười toe toét. Ấn tượng trên khuôn mặt anh ta không khác nhiều so với khi còn là một cậu bé.
Dường như Inglis đã đúng.
Tuy nhiên, làm thế nào mà Rahal lại đến đây với tư cách là một người Highland?


0 Bình luận