Sentouin, Hakenshimasu!
Akatsuki Natsume Kakao Lanthanum
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 1

Chương 5: Để trở thành một anh hùng (Phần 4)

0 Bình luận - Độ dài: 1,497 từ - Cập nhật:

Vài ngày sau.

"Này, Zipper-Man!"

"Oi, Zipper-Man! Hạ dây kéo xuống đi!!"

Khi tôi đang đi bộ trên phố, bọn trẻ la hét rồi ném đá vào tôi từ phía sau.

"Ôi trời, nhìn kìa. Đó là người trong lời đồn..."

"Này, này, có muốn ra nói chuyện với anh ta không? Biết đâu anh ta còn hạ khóa quần xuống cho xem đấy!"

Mấy cô gái, trông như sinh viên, thì thầm buôn chuyện với nhau.

"Ừm, vậy... cái này, rồi cái kia..."

Tôi làm ngơ tất cả những gì đang diễn ra xung quanh trong khi gọi một vài xiên thịt nướng từ một người phụ nữ.

"Vâng, một xiên thịt thằn lằn và một xiên thịt chuột phải không? Tổng cộng là 6 đồng xu."

Tôi đưa tay vào túi định lấy tiền trả cho cô ấy, thì...

"Kyaaaaa!"

...

Tay tôi vẫn đang cầm tiền thì người phụ nữ vừa xin lỗi vừa cố nhịn cười.

"T-Tôi xin lỗi. Chỉ là... tôi tưởng anh sẽ mở khóa quần ra để lấy tiền từ đó."

"Uwaaaahhh! Alice, nghe tôi nói này-! Ngoài kia nhiều người quá đáng lắm!"

Tôi vừa khóc vừa lao vào phòng của Alice.

"Có chuyện gì vậy, Zipper-Man? Bị kẹt da vào khóa kéo à?"

"Đừng có gọi tôi là Zipper-Man!!"

Nhờ có Snow loan báo khắp nơi, giờ tôi đã trở thành trò cười như một tên biến thái nổi tiếng.

Từ ngoài cửa sổ vọng vào một giọng nói

"Người đàn ông khóa kéo! Này, ra đây! Cho tôi xem mấy trò phép thuật với khóa kéo đi!!"

"Đồ khốn! Ta sẽ kéo quần của ngươi xuống ngay trước đám đông, và biến ngươi thành No Panty-Man!!"

Tôi chuẩn bị lao ra ngoài thì Alice, đang viết gì đó trên một tờ giấy, ngăn lại.

"Tốt hơn là anh nên dừng lại, Zipper-Man. Nếu gây thêm rắc rối bây giờ, anh sẽ bị bắt thật đấy."

"Đừng có gọi tôi là Zipper-Man nữa!! Chết tiệt, tôi làm vậy là để chiến đấu với Quân đội Quỷ Vương mà-!"

Đúng vậy, tôi làm vậy để tích lũy thêm điểm tà ác. Không còn cách nào khác.

"Mặc dù tôi bảo anh tích thêm điểm tà ác, nhưng tôi không ngờ anh lại kiếm điểm theo cái cách đó, Zipper-Man."

"Đừng gọi tôi là Zipper-Man!! Cứ đợi đấy, lũ dân làng! Khi mọi chuyện kết thúc, tôi sẽ cho bọn họ thấy tôi không chỉ là một tên biến thái tầm thường!"

"Vậy là anh thừa nhận mình là một tên biến thái... Được, coi như xong."

Alice trải một tấm bản đồ và một cuốn sách lên bàn, rồi quay sang tôi.

Tôi vừa nhai mấy xiên thịt mua được, vừa ngồi trước mặt Alice.

"Về cơ bản, mìn chống bộ binh là đủ để hạ hầu hết lũ quỷ. Còn với mấy con to, tôi có nên mang thêm vài quả mìn chống tăng không?"

Tôi để Alice quyết định cách dùng số điểm tôi kiếm được trong mấy ngày qua.

Thật ra tôi cũng không quá quan trọng chuyện ai quyết định, nhưng tôi chọn tin vào phán đoán của một kẻ tự xưng là có hiệu suất cao.

"Hiện tại anh có hơn năm trăm điểm. Tôi muốn để lại khoảng hai trăm cho con át chủ bài. Ba trăm điểm sẽ đổi lấy ba quả mìn chống tăng, còn phần còn lại dùng cho mìn chống bộ binh."

"Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày phải dùng điểm của mình để mua mìn... Cảm giác như đang phí phạm số điểm quý giá vậy..."

Bình thường, hệ thống đổi điểm tà ác là để lấy những món vũ khí mạnh mẽ vốn hiếm có khó tìm.

Mìn sát thương rẻ và dùng được trong trường hợp khẩn cấp. Trên thị trường, giá của chúng có thể lên tới hàng trăm yên.

"Cô có nghĩ sẽ hiệu quả nếu chúng ta bảo họ rằng, để đổi lấy mìn, chúng ta sẽ gửi tiền vàng bù vào không?"

"Chắc là không đâu. Mấy vị tướng thích anh thực hiện những hành vi xấu xa hơn là quan tâm tới chi phí hỗ trợ anh. Tôi nghĩ họ muốn anh bắt đầu từ việc nhỏ, rồi dần dần tiến tới mức đủ để nhúng tay vào một tội ác lớn, và cuối cùng trở thành một ứng viên tướng xuất sắc."

Ừ thì, khi còn ở Trái Đất cũng đã từng có người bàn tán như vậy.

"Không biết mấy người đó có nghĩ tôi đủ gan để thực hiện một tội ác lớn thật sự không nhỉ."

Tôi thở dài khi nhớ lại khuôn mặt của ba vị tướng cấp cao.

"Với một kẻ nhát gan như anh, mấy ngày qua anh cũng chịu khó tích điểm phết đấy. Nhưng vì giờ anh bị săn lùng như một tên biến thái sau khi bị Snow rao tin tiếng xấu, nên chắc sẽ khó kiếm thêm điểm bằng cách đó nữa... Dù vậy, chỉ trong thời gian ngắn, ngay cả với những hành động xấu nhỏ nhặt, anh vẫn kiếm được kha khá điểm."

"Này, cô đang khen tôi hay đang chửi tôi vậy? Cuối cùng là cái nào?"

Khi Alice đang viết ghi chú về tất cả những món chúng tôi muốn dịch chuyển tức thời

"Rồi, tôi sẽ bắt đầu xác nhận kế hoạch từ giờ. Vì anh hùng không có ở đây lúc này, nếu Quân đội Quỷ Vương tới đây, tinh thần phe địch sẽ tăng mạnh. Đây sẽ là kịch bản tệ nhất với chúng ta. Không phải kiểu chúng ta có thể bỏ căn cứ này mà chạy. Nếu vương quốc lớn nhất trong khu vực sụp đổ, sẽ không còn ai cản nổi bước tiến của lũ quỷ. Nếu chúng đánh sâu thêm và hạ được một vương quốc nữa, thì bất kể chúng ta chạy đi đâu, sẽ chẳng đủ thời gian để dựng máy hoặc đợi nó ổn định."

Gã Anh hùng giờ đang làm cái quái gì vậy? 

"Cô nói là cần khoảng một tháng để dựng máy và ổn định nó đúng không?"

"Đúng, nếu tôi gấp thì khoảng ba tuần, nhưng tôi muốn đảm bảo nó thật sự ổn định. Tôi không muốn phải dịch chuyển khi máy chưa ổn định. Mong anh hiểu là cần một tháng để tránh rủi ro đó."

Hả?

"Ơ, cô vừa nói là không muốn lặp lại chuyện đó... Đừng nói là cô đang nhắc tới lần cô và tôi bị dịch chuyển tới đây nhé? Mà quan trọng hơn, tỷ lệ dịch chuyển an toàn của tôi là bao nhiêu?"

"Vì vậy, quân đội vương quốc phải dùng mọi cách cần thiết để đẩy lùi cuộc xâm lược, nếu không chúng ta sẽ mất chỗ an toàn để hoàn tất cài đặt. Nhưng nhìn tình hình, nếu không can thiệp, khả năng thất bại là rất cao. Lá bài duy nhất đáng tin là Anh hùng. Chúng ta cần câu giờ để anh ta nhanh chóng trở lại... Cho nên, chúng ta sẽ đặt một số mìn và bẫy, rồi thực hiện chiến tranh du kích để giữ chân địch."

"Oi, trả lời tôi đã. Nghe nó nguy hiểm quá đấy? Sao lại thành ra thế này... Nhưng mà, cô vừa nhắc tới chiến tranh du kích. Lâu lắm rồi... Trong lần chiến tranh du kích trước tôi tham gia, tôi có đặt mấy cái bẫy nhỏ. Chúng khá hiệu quả trong rừng. Không biết hai quái nhân đồng nghiệp Tiger-Man-san và Chameleon-Man-san giờ sao rồi..."

Nếu hai người đó ở đây, trận chiến tới sẽ dễ hơn nhiều...

"Nếu giải thích tình hình cho Kisaragi, tốt nhất là họ sẽ cử thêm vài người rảnh việc sang hỗ trợ. Nhưng các tướng không thích hy sinh thuộc hạ như quân tốt. Nếu không chắc chắn đảm bảo an toàn quay về, họ sẽ chẳng bao giờ cho quân tiếp viện tới."

"Tôi thì bị tống sang đây, dù còn chưa xác nhận là an toàn tuyệt đối..."

Alice phớt lờ lời tôi, tiếp tục trải bản đồ ra.

"Rồi, tôi sẽ bắt đầu tính đường tiến quân của địch. Mà với địa hình vùng này và quy mô quân địch, cũng chẳng có nhiều thứ để tính..."

"...Oi Alice, không lẽ các tướng ghét tôi à? Không phải vậy đúng không? Họ vẫn coi tôi là nhân tài quý giá, là ứng viên tướng tương lai đúng chứ?"

Alice hoàn toàn bỏ ngoài tai câu hỏi của tôi và đứng dậy.

"Hmm, chúng ta nên đặt một số mìn ở đó để chặn lũ thợ săn con người lang thang. Không làm được nhiều, nhưng cho tới khi tên Anh Hùng trở lại, ít nhất hãy giảm số lượng quân tiên phong của Quân đội Quỷ Vương!"

"Oi Alice, nói gì đó đi chứ!? Huh? Huh!? Huh-!?!"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận