Sentouin, Hakenshimasu!
Akatsuki Natsume Kakao Lanthanum
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 1

Chương 4: Cách để đánh bại một Tướng Quỷ (Phần 5)

0 Bình luận - Độ dài: 1,132 từ - Cập nhật:

Trong một quán rượu nhỏ giữa thị trấn, tiếng cốc va chạm nhau vang lên.

"Chúc mừng!"

Sau trận chiến, tôi kéo cả đội ra ngoài ăn mừng.

"Dù gì thì đây cũng là một thành tích lớn, Số 6! Chúng ta đã hạ con golem khổng lồ đó. Mặc dù cách của anh hơi… hènhạ… nhưng anh đã khiến một trong Tứ Thiên Vương của Quân đội Quỷ Vương suy yếu và buộc cô ta phải rút lui. Anh có thấy quân địch rút hết sau khi mất chỉ huy không? Chiến thắng lần này rõ ràng là nhờ đội của chúng ta!"

Snow vừa ngân nga vừa nâng ly bia, tâm trạng cực kỳ tốt.

"Lần này tôi thấy mình thật sự chiến đấu tốt trước Quân đội Quỷ Vương. Trước khi anh làm chỉ huy, lần nào giao chiến tôi cũng chết ngắc! Vĩ đại thay Zenalith-sama, cảm tạ ngài vì hôm nay tôi không phải thức dậy ở đền phục sinh!"

Chiếm gần nửa không gian quán rượu chật chội với cái xe lăn, Grimm vừa nhấp rượu vừa lẩm bẩm cầu nguyện.

"Ngon quá… món này ngon thật! Từ khi Chỉ huy đến, em vui lắm vì được ăn bao nhiêu món ngon!"

Ngồi bên cạnh, Rose chỉ quan tâm đến thức ăn hơn rượu. Em ấy rơi nước mắt vì hạnh phúc khi ăn, trông như thể có tới hai cái dạ dày.

"Đúng rồi, đúng rồi, khen tôi nữa đi!… À mà này, tôi đang nghĩ… Không phải có khả năng tin đồn về chúng ta sẽ lan ra khắp vương quốc sao? Trời ơi, nếu mấy người dưới phố xin chữ ký thì tôi biết làm sao?"

Tôi vừa vui vẻ tu một hơi bia, Snow vừa uống vừa chen ngang:

"Chà, có tôi ở đây, người trẻ nhất từng được phong hiệp sĩ thì chuyện đó chắc chắn xảy ra rồi. Tôi sẽ tiếp tục lập chiến công như thế này, và sẽ trở lại vị trí thủ lĩnh hiệp sĩ sớm thôi!"

Tôi định chọc cô ta vì hầu như trận nào cũng vô dụng, nhưng một chi tiết khác lại khiến tôi chú ý.

"Cô nói là người trẻ nhất từng được phong hiệp sĩ… là bao nhiêu năm trước? Mà giờ cô bao nhiêu tuổi?"

"Hừm, tuổi của tôi? Tôi mười bảy. Tôi được phong hiệp sĩ năm mười hai tuổi."

Snow bình thản trả lời, rồi từ tốn nâng cốc uống tiếp…

"Đừng đùa. Nhìn cô già hơn nhiều! Chắc chắn là cô lớn tuổi hơn tôi rồi! Cái dáng vẻ với thái độ chảnh choẹ kia rõ ràng là hơn tuổi tôi!"

"Pffffffffffhhh!"

Snow phun thẳng ngụm bia vì lời tôi vừa nói.

"Kyaa- mắt tôi! Mắt tôi!"

Dính nguyên ly bia vào mặt, Grimm ngã khỏi xe lăn, lăn quay trên sàn.

Snow thì đỏ mặt, lau miệng, mắt long lanh như sắp khóc.

"Đồ khốn! Tôi là hiệp sĩ, nhưng cũng là phụ nữ! Sao anh dám bảo tôi trông già!?"

"Cô quá lắm mồm với một người trẻ tuổi như tôi! Tuổi lẫn cấp bậc cô đều thấp hơn, mà dám nói chuyện kiểu đó với tôi à!?"

Tôi thản nhiên ngồi xuống ghế, vung tay ném mấy đồng xu về phía Snow.

"Này cô, đi mua cho tôi ít bánh mì."

"Tôi mà thèm đi chắc? Việc đó để nhân viên làm!… Thật sự nếu anh lớn tuổi hơn tôi thì hãy hành động chín chắn hơn chút đi. Tự ý thức hơn về việc mình là chỉ huy chút xem."

Vừa nghe Snow càu nhàu, đôi mắt Rose bỗng sáng rực, tay ngừng động đũa.

"Cuối cùng thì Snow-san cũng thừa nhận Chỉ huy là Chỉ huy!"

"Không, không! Tôi chỉ đang nói về quyết tâm và trách nhiệm của một chỉ huy thôi…!"

"Ai đó, lấy cho tôi cái khăn với!"

Sự ồn ào của chúng tôi vẫn chẳng là gì so với không khí náo nhiệt trong quán rượu.

Tin chiến thắng của chúng tôi lan ra cả thị trấn, người dân cũng say sưa ăn mừng kỳ tích.

Bị cuốn vào bầu không khí tuyệt vời đêm nay, cả nhóm tận hưởng bữa tiệc một cách trọn vẹn.

"Hoo… Bây giờ nghĩ lại, sao tối nay không thấy Alice?"

Grimm hỏi, mặt đỏ bừng sau không biết bao nhiêu lon bia.

Tôi không thể nói rằng “Alice là robot, không ăn uống được”...

"Về Alice ấy à… Không ai lại để một đứa trẻ ở quán rượu tối khuya thế này. Tôi đưa cô bé về phòng trước rồi."

Grimm nhấp thêm ngụm bia, như thể hơi bất ngờ với câu trả lời của tôi, rồi nói:

"Tôi không nghĩ anh nên nói đến chuyện ‘nuôi dạy’ đâu, sau khi đã kéo cô ấy ra chiến trường… Nhưng mà đứa trẻ đó, dù hay mỉa mai thật đấy, tôi nghĩ con bé rất đáng gờm. Trí tuệ của nhỏ ở một đẳng cấp khác. Tôi còn nghe tin đồn khó tin là cô ấy đã đọc hết toàn bộ sách trong thư viện lâu đài."

"Tôi từng thấy Alice-san mặc cả đủ thứ với thương nhân ở chợ."

"Gụm… gụm… Puah! Tôi thì từng thấy Alice mang đồ đến trạm cứu thương!"

Có vẻ Alice bận rộn ở nhiều nơi tôi không hề hay biết.

"Một thương nhân… và một người chữa bệnh? Này Số 6, tôi nghe mấy thương nhân bảo vũ khí và vật phẩm mới nhất gần đây chất lượng cực tốt. Cũng nghe nhiều loại thuốc mới đang được bán ra… Anh không nghĩ việc này liên quan đến Alice sao?"

"Tôi không biết gì cả"

Dù nói vậy, nhưng trong bụng tôi chắc chắn điều này liên quan đến Alice.

Snow liếc tôi đầy nghi ngờ trong khi uống nốt ngụm rượu cuối.

"Hừm. Thôi, tôi cũng chẳng quan tâm đến chuyện riêng của anh. Giờ Alice và anh đều là thành viên không thể thiếu của đội. Nhưng đừng hiểu lầm. Tôi vẫn chưa công nhận anh đâu!"

"Nhìn này Rose, đây chính là tsundere. Dù ngoài miệng nói thế, nhưng cô ta đã phải lòng tôi rồi, chỉ là không biết cách thừa nhận."

"Heh! Vậy ra lúc Snow-san gây chuyện với Chỉ huy là để che giấu tình cảm! Hôm nay tôi học được điều mới rồi!"

"Đừng có bắt đầu với tôi, tôi sẽ chém cô ngay bây giờ! Lẽ ra tôi nên làm thế từ lần đầu gặp anh rồi…"

"Cậu bé đẹp trai đằng kia, cho một ly nữa nào!"

Thời gian trôi thật nhanh khi đang vui.

Đêm nay, lần đầu tiên kể từ khi đến thế giới này, tôi cảm thấy thời gian trôi nhanh đến vậy.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận