Web Novel
Chương 24 - Cẩm nang cho người bị ám (nguồn không rõ) (1)
0 Bình luận - Độ dài: 2,444 từ - Cập nhật:
Thuở mới chuyển sinh đến thế giới diệu kỳ và mỹ lệ này, có đúng hai điều khiến tôi quằn quại trong hối tiếc.
Một là, tôi đã từng đọc nguyên tác của thế giới này, dù giờ đây đến cái tên cũng chẳng còn nhớ nổi. Tôi chẳng biết kẻ đã ném mình vào đây điên rồ đến đâu, nhưng ít nhất chắc cũng không đến nỗi tống một người còn chẳng biết nguyên tác có tồn tại hay không vào đây đường đột như vậy.
Điều còn lại là, đằng nào cũng đã đọc rồi mà tôi lại chỉ lướt qua vài chương miễn phí rồi bỏ. Nếu biết trước mình sẽ gặp phải thảm kịch chuyển sinh bất thình lình thế này, dĩ nhiên tôi đã cày đến tận chương cuối. Nhưng không, tôi chỉ lơ đãng đọc mỗi phần miễn phí trên webtoon mà thôi.
Tệ hơn nữa, phần miễn phí lại kể về thời thơ ấu nên cũng chẳng có thông tin gì hữu ích cho cam. Đến độ, lần đầu gặp Louise tại Học viện, tôi cũng phải nghe tên rồi mới nhận ra cô ấy là ai. Vì thế, đối với tôi, nguyên tác cũng chỉ như một ly mì súp vi cá có chứa 0.0003% vi cá mà thôi. Vô dụng đến cùng cực.
‘Người ta chuyển sinh thì phá nát nguyên tác, tung hoành ngang dọc.’
Còn tôi, dù có lăn lộn đến mấy cũng chẳng thể phân biệt được đây là tình tiết trong nguyên tác, hay chỉ là số phận hẩm hiu của bản thân. Một kẻ chuyển sinh mà không biết gì về cốt truyện, quả thực là một tồn tại quá đỗi bất lực.
Thế nhưng, sau một thời gian dài nhẫn nhục chịu đựng, cuối cùng tôi cũng thấy được ánh sáng cuối đường hầm. Dù không biết nội dung nguyên tác, nhưng chỉ cần biết rằng nó có tồn tại, cũng đủ để suy ra nhiều điều.
Nếu các nhân vật chính tề tựu tại Học viện, dĩ nhiên sẽ có sự kiện xảy ra ở đó. Trong một tác phẩm, các sự cố xoay quanh những nhân vật chủ chốt là điều tất yếu. Nói cách khác, chỉ cần ngăn chặn những cá nhân hay tổ chức có vẻ sẽ nhắm vào các nhân vật chính, tôi có thể né tránh những cơn khủng hoảng trong nguyên tác mà bản thân không hề hay biết.
Vì lẽ đó, ngay khi việc điều động đến Học viện được xác nhận, tôi đã lập tức đến gặp Trưởng phòng Tình báo để nhờ chia sẻ thông tin. May thay, Trưởng phòng Tình báo đã cảm động trước lời thỉnh cầu chân thành của tôi và ngoan ngoãn đồng ý.
“Chuyện lần trước tôi sẽ ém nhẹm cho, anh chỉ cần giúp tôi việc này thôi.”
“Hừm...”
Tất nhiên, sự chân thành ấy cũng đi kèm một chút thành ý. Nhờ vả suông thì còn gì là tình nghĩa nữa.
Và thế là tôi có trong tay bản danh sách ‘Những kẻ có khả năng sẽ phá nát Học viện’. Số lượng lại nhiều hơn tôi tưởng, thật khó chịu. Nghĩ đến việc phải chơi trò thủ thành với đám này ở Học viện mà tôi thấy xây xẩm mặt mày. Dù sao cũng may là đã có danh sách từ trước.
Trước hết, tôi cần quay lại phòng sinh hoạt câu lạc bộ trước khi có chuyện gì xảy ra giữa sáu người họ, nên tôi nhanh chóng kiểm tra các tổ chức chống đối xã hội có liên quan, dù chỉ một chút, đến sáu nhân vật chính.
‘Không có gì liên quan đến Louise và Erich.’
Louise là một cô bé vô hại, chẳng có lý do gì để cô ấy gieo thù chuốc oán rồi bị tấn công cả. Erich, người vừa mới nhập học, nếu có mang mối hận nào khiến người khác phải ra tay, thì đó hẳn là mối thù với gia tộc Krasius chứ không phải với cá nhân thằng bé. Những tổ chức như vậy đã bị tôi hoặc gia chủ dọn dẹp từ lâu nên không thành vấn đề.
‘Ainter cũng không cần phải bận tâm.’
Hiện tại, mối đe dọa lớn nhất đối với Ainter có lẽ chính là tôi. Nhưng tôi không có ý định ra tay với cậu ta, và Hoàng Thái tử cũng sẽ không phớt lờ tôi, người đang có mặt tại hiện trường, mà để cử một sát thủ khác đến. Ainter cũng an toàn.
‘Vấn đề nằm ở ba người còn lại.’
Trớ trêu thay, thân phận của họ lại quá lẫy lừng, nào là Hoàng tộc, nào là ứng cử viên Thánh Nhân, nên không thể bỏ qua khả năng họ trở thành mục tiêu khủng bố. Nếu bị tấn công ở chính quốc gia của mình thì chẳng sao, nhưng vì là học viên, nếu khủng bố xảy ra tại đây, cả Học viện lẫn Đế Quốc sẽ lâm vào cảnh hỗn loạn.
Đầu tiên, tổ chức có thể liên quan đến Rutis là ‘Đệ Ngũ Đế Quốc’.
Đây là một phe phái hiếu chiến cực đoan, chủ trương rằng Vương Quốc Armein phải lật đổ Đế Quốc Kephelopen để trở thành một đế chế mới. Cái tên Đệ Ngũ Đế Quốc cũng là do chúng muốn trở thành đế chế tiếp theo sau Kephelopen, đế chế thứ tư trong lịch sử đại lục.
Dĩ nhiên, với những luận điệu phi thực tế đó, chúng bị giới chính trị Armein ghẻ lạnh, nhưng những kẻ điên bị ruồng bỏ thường lại chính là những kẻ làm ra những chuyện điên rồ không ai ngờ tới.
Có khả năng chúng sẽ gây ra một vụ khủng bố tại Học viện nơi Rutis đang theo học để gieo rắc hỗn loạn cho Đế Quốc, rồi lấy cớ cái chết của Hoàng tử nước mình để kêu gào chiến tranh. Dù gì thì người kế vị ngai vàng cũng đâu phải Rutis.
Khả năng một cuộc khủng bố liều lĩnh như vậy, một khi bị phát giác sẽ đẩy chính quốc gia của họ vào nguy hiểm ư? Ít nhất thì cũng không thấp hơn khả năng một Hoàng tử Armein sống chết đòi nhập học tại Học viện của Đế Quốc đâu. Chết tiệt.
Tiếp theo, tổ chức có thể liên quan đến Rater là ‘Năm Trụ Cột’.
Đây là một nhóm phản đối xu hướng hợp nhất Liên Hiệp Quốc Juvent, vốn chỉ là một liên minh lỏng lẻo của năm Vương Quốc, thành một quốc gia tập trung quyền lực vào quê hương của Rater. Lập trường của chúng là bảo vệ truyền thống, nên quy mô cũng lớn hơn Đệ Ngũ Đế Quốc. Theo tôi nhớ, ngay cả Đế Quốc cũng đang ngấm ngầm hỗ trợ chúng. Dĩ nhiên là dưới hình thức ẩn danh.
Thay vì trừ khử Rater để gây chiến với Đế Quốc, nhiều khả năng chúng sẽ hành động để giáng một đòn mạnh vào quê hương của cậu ta. So với các thành viên Hoàng gia khác luôn được bao bọc bởi Kỵ sĩ Hoàng gia và cận vệ, Rater rõ ràng là một mục tiêu dễ nhắm đến hơn.
Khả năng chúng sẽ gây ra khủng bố dù biết chắc sẽ dẫn đến xung đột với Đế Quốc ư? Lặp lại lần nữa, khả năng đó không thấp hơn việc một Hoàng tử sống chết đòi nhập học tại Học viện của Đế Quốc. Mẹ kiếp.
Cuối cùng, tổ chức có thể liên quan đến Tanian là ‘Giáo Đoàn Hoàng Hôn’.
Đây là một giáo phái dị đoan thờ phụng một vị thần khác thay vì Enen, vị thần độc tôn được toàn thể đại lục, bao gồm cả Thánh Quốc, tôn thờ. Một đám cuồng tín muốn chống lại Giáo Đoàn Lê Minh thờ phụng Enen để trở thành tôn giáo chủ đạo mới.
Chúng chính là hình mẫu của những kẻ cuồng tín, những tên khốn đã từng gây ra một vụ lớn ngay tại Đế Quốc. Ba năm trước, khi Đế Quốc đang tập trung vào phương Bắc, chúng đã sát hại vị Hồng y phụ trách Đế Quốc, khiến Đế Quốc nổi giận lôi đình và quyết tâm tiêu diệt những kẻ thuộc Giáo Đoàn Hoàng Hôn đã xâm nhập. Ấy vậy mà chúng vẫn trốn thoát thành công và sống sót cho đến tận bây giờ.
Mục tiêu của chúng chắc chắn là Tanian, Thánh Nhân tương lai của Giáo Đoàn Lê Minh. Nếu có thể giết được Tanian, người mang họ Enes với ý nghĩa là con trai của Thần, uy tín của Giáo Đoàn Lê Minh và Thánh Quốc sẽ bị đạp xuống bùn.
Còn cơn thịnh nộ của Đế Quốc, nơi cũng sẽ bị vạ lây uy tín trong quá trình đó thì sao? Nếu còn biết cân nhắc điều đó thì chúng đã chẳng phải là kẻ cuồng tín. Vốn dĩ chúng đã từng tiễn một vị Hồng y về trời ngay trên lãnh thổ Đế Quốc rồi, nên chuyện này cũng chẳng có gì mới lạ.
Ngoài ra, còn có những tổ chức không nhắm vào từng cá nhân mà có thể nhắm vào chính Học viện. Đó là nhóm khủng bố theo chủ nghĩa cộng hòa ‘Sóng Đỏ’ và tàn quân Apels được tái lập dưới cái tên ‘Vinh Quang Đệ Tam’.
‘Lũ khốn này lại hồi sinh rồi sao?’
Đến bây giờ tôi mới biết tàn quân Apels đã xuất hiện trở lại. Lực lượng phục quốc Apels là thế lực đã bị Đế Quốc truy lùng ráo riết và diệt cỏ tận gốc. Vậy mà giờ lại tái sinh ư? Đây rõ ràng là một tổ chức được tạo ra chỉ để gây khủng hoảng cho nguyên tác.
Trưởng phòng Tình báo dường như cũng bó tay trước cái màn hồi sinh từ cõi chết này, nên ở cuối đoạn văn về Vinh Quang Thứ Ba, anh ta đã để lại một lời nhận xét đầy cảm xúc. Rằng một cái xác đã thối rữa lại bắt đầu lang thang khắp thế gian. Một đánh giá thật xác đáng.
Dù sao đi nữa, có cả thảy năm tổ chức có khả năng gây ra khủng hoảng trong nguyên tác. Tôi lại một lần nữa phải thán phục năng lực của Trưởng phòng Tình báo, người đã tổng hợp và gửi cho tôi khối lượng thông tin khổng lồ này một cách nhanh chóng.
Và tôi cũng phải thán phục số phận của chính mình, kẻ phải ngăn chặn cả năm tổ chức này.
...
‘Mẹ kiếp.’
Độ khó vỡ trận rồi. Thằng nào chỉnh độ khó thế này? Phải có độ khó vừa phải thì mới có hứng thú vượt qua chứ, đằng này thì nát bét rồi.
Tôi bất giác rùng mình. Chỉ cần hai ba tổ chức phản diện thôi đã đủ đau đầu, đằng này có đến năm tổ chức có vẻ sẽ ồ ạt kéo đến Học viện. Không biết tác giả nguyên tác là ai, nhưng có vẻ người này rất tâm huyết với việc phá nát Học viện. Chắc thời đại học bị giáo sư cho ăn “hành” nhiều lắm hay sao...?
Tôi lặng lẽ cất thiết bị liên lạc vào trong áo và tựa lưng vào tường. Thủ thành chống lại ít nhất năm đợt tấn công, chuyện này ngay cả khi xông pha ngoài hiện trường tôi cũng hiếm khi trải qua. Vậy mà lại đột ngột nhận được một món quà bất ngờ thế này. Một sự bất ngờ mà tôi chẳng hề mong đợi.
Nhưng biết làm sao được, một trong những lý do tôi ở lại Học viện là để chuẩn bị cho những tình huống như thế này. Dĩ nhiên, ngay cả cấp trên có lẽ cũng không tưởng tượng được lại có nhiều thế lực nhắm vào Học viện đến vậy.
Thật ra, tôi cũng chỉ vì là người chuyển sinh nên mới suy luận ra được, chứ theo lẽ thường, ai mà nghĩ cả năm tổ chức đó lại rảnh rỗi đi phá Học viện cơ chứ. Người ta sẽ nghĩ chúng đang ẩn mình trong bóng tối để âm mưu lật đổ chế độ thì đúng hơn.
‘Giá mà mình về hưu sớm thì đã tránh được cảnh này rồi.’
Cái nghiệp không thể về hưu của tôi thật sâu nặng.
Thở dài cũng chẳng thay đổi được gì. Ngược lại, trong lúc tôi vắng mặt thế này, xác suất xảy ra sự cố trong phòng sinh hoạt câu lạc bộ chỉ càng tăng.
‘Phải làm cho ra trò thôi.’
Nếu chỉ cần sơ sẩy một chút khiến một nhân vật quan trọng bị thương hoặc chết, tôi không thể lường được Đế Quốc và bản thân mình sẽ phải gánh chịu hậu quả gì. Ít nhất, trước mắt thì sự nghiệp của tôi sẽ rối như tơ vò. Tôi muốn một cuộc về hưu suôn sẻ, chứ không phải một sự sụp đổ ô nhục.
Nói cho cùng, mục tiêu của tôi cũng rất đơn giản. Trong thời gian ở Học viện, phải phát hiện và ngăn chặn trước các mối đe dọa từ trong ra ngoài. Cứ thế trụ vững cho đến khi các nhân vật trong nguyên tác tốt nghiệp an toàn.
Tiện thể, cũng phải cố gắng để chuyện tình cảm của Louise ngã ngũ trong khoảng thời gian đó. Nếu cho đến lúc tốt nghiệp mà vẫn chưa xong, những kẻ điên vì tình có thể sẽ vượt biên giới đuổi theo cô ấy ngay cả sau khi ra trường. Nếu Học viện là phần 1, thì sau khi tốt nghiệp sẽ là phần 2. Cái viễn cảnh đó, tôi nhất quyết không để xảy ra.
...Nghĩ lại thì, cách nhàn nhất chẳng phải là chính thức đến phủ Nam tước Naird xin cưới hay sao? Nam tước Naird khó mà từ chối lời cầu hôn từ gia tộc Bá tước Krasius của Đế Quốc, Erich cũng được toại nguyện. Gia chủ cũng thuộc tuýp người không quan tâm con mình cưới ai, miễn là có cháu nối dõi.
Tôi lắc đầu, gạt đi cơn cám dỗ vừa thoáng qua. Dù sao đi nữa, dùng biện pháp cưỡng ép cũng chẳng hay ho gì. Hơn nữa, đó là phương án hoàn toàn không đếm xỉa đến ý muốn của Louise.
Chắc do đầu óc rối bời nên mới nảy ra suy nghĩ vớ vẩn. Chuyện này thật có lỗi với Louise quá.


0 Bình luận