Cô bạn thân nhất của crus...
Tsuchiguruma Hajime Oreazu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 94

3 Bình luận - Độ dài: 1,650 từ - Cập nhật:

Khi đến ga Katase-Enoshima, chúng tôi xuống tàu,đi qua cổng soát vé rồi bước ra khỏi nhà ga.

Trước nhà ga là những nhóm nam sinh và nữ sinh mặc đồng phục giống hệt chúng tôi.

Giữa những tiếng trò chuyện sôi nổi của họ, các giáo viên đang gọi lớn, yêu cầu họ giữ trật tự.

Phát hiện Oda đã đến trước , chúng tôi tiến lại và gọi cậu ấy.

"Chào buổi sáng, Oda."

"Hừm, chào buổi sáng, Seko. Cả Yosaki và Hinata nữa. Có vẻ cả ba người đều đã đến đúng giờ."

"Chào buổi sáng, Oda-kun."

"Chào buổi sáng, Oda-kun! Sao mà bọn em lại đi trễ cho chuyến đi thực tế được chứ!"

"Ahahaha. Chắc chắn không ai muốn bỏ lỡ sự kiện lớn này. Tuy nhiên, vẫn còn vài người chưa đến."

"Gì chứ? Chuyến tàu chúng em đi là chuyến vừa kịp giờ mà, phải không?"

"Đúng vậy. Em nghĩ Rento-kun không giỏi dậy sớm, nên em đã cố tình chọn chuyến tàu muộn hơn."

Có vẻ họ đã chọn giờ tàu này vì tôi.

Tôi đã nghĩ thật bất thường khi Misa, người thường hành động có nhiều thời gian rảnh rỗi, lại làm vậy, nên khi nghe lý do, tôi đã hiểu ra.

"À, đúng rồi. Matsui-sensei trông có vẻ sốt ruột."

Haru nói điều này sau khi phát hiện Matsui-sensei, người đang điểm danh các học sinh tập trung trước nhà ga.

"Cô ấy trông giận dữ hơn là vội vãng"

"Không, em nghĩ Matsui-sensei chỉ là rất tốt bụng, nên cô ấy có lẽ lo lắng điều gì đó đã xảy ra với người chưa đến."

"Hinata… Anh cá cô ấy sẽ khóc vì sung sướng nếu em nói với cô ấy điều đó."

"Ế, tại sao!?"

Haru ngạc nhiên, nhưng tôi chắc Matsui-sensei sẽ vui mừng khôn xiết.

Không, có lẽ tốt hơn nên ngăn cô ấy lại; cô ấy có thể vui sướng đến mức thăng thiên.

Matsui-sensei yêu quý Haru, và đôi khi, cô ấy nhìn Haru bằng ánh mắt say đắm.

Nhưng tôi nghĩ, hay đúng hơn là tôi muốn tin rằng, tình yêu của cô ấy không hơn gì tình yêu bảo vệ của một người giám hộ. ( Cắt kéo tí cx chết ai đâu:)) )

Khi tôi đang tự hỏi ai có thể đến trễ, Kaita bước đến chỗ Matsui-sensei và nói chuyện với cô ấy.

"Moriya có vẻ đã nhầm lẫn đi đến ga Enoshima trên tuyến Enoden."

"…Hả? Thằng nhóc đó, ngay cả sau khi tôi đã đặc biệt cảnh báo cậu ta, cậu ta vẫn nhầm ga sao?"

Có vẻ Moriya là người đến trễ, và khi nghe lý do vắng mặt của cậu ta, Matsui-sensei thực sự lộ rõ sự tức giận của mình.

Ga mà Moriya nhầm lẫn đi đến dường như không quá xa đây, và sau khi được Kaita liên lạc để nhanh chóng đến, vấn đề tạm thời được giải quyết.

Sau đó, Matsui-sensei, người đã trông kiệt sức, đến để điểm danh.

"Các em vừa kịp giờ, hả? Đây có phải là cái mà họ gọi là 'sự xuất hiện của giám đốc điều hành cấp cao' không?"

"Chúng em đúng giờ cho buổi tập hợp mà, nên mọi thứ đều ổn. Nhân tiện, Haru nói rằng giáo viên lo lắng cho Moriya thực sự chu đáo và tốt bụng với học sinh đó."

"…Hinata. Thật không?"

"Ế… À, vâng. Em nói vậy. Ehehe."

"…Haizzz. Sự dễ thương của Hinata sẽ cứu rỗi thế giới."

Được tiếp thêm sinh lực từ lời động viên của Haru, Matsui-sensei, người vừa mới uể oải, hoàn toàn thay đổi và bắt đầu điểm danh với những động tác nhanh nhẹn.

"Cô trông mệt mỏi quá."

"Tất nhiên rồi. Dẫn một đám trẻ con không biết cư xử như người lớn ra ngoài là điên rồ. Làm ơn, cô cầu xin các em, đừng gây rắc rối nữa."

"Không phải chúng em gây ra vụ việc trước đó."

"Cô biết điều đó. Nhưng điều cô muốn nói là, hãy kiểm soát nguồn gốc của lửa một cách đúng đắn. Cô không bao giờ biết ai có thể châm ngòi nó."

Cô ấy nói thẳng thừng, nhưng tôi có thể thấy cô ấy đang lo lắng cho chúng tôi.

Có lẽ cô ấy chỉ không muốn tự mình dính líu vào bất kỳ rắc rối nào.

"Nhưng theo lịch trình, chúng ta có thời gian tự do sau đó, đúng không? Chẳng phải điều đó có nghĩa là Matsui-sensei cũng có thể thư giãn và tận hưởng sao?"

"Không, đồ ngốc. Rõ ràng là cô sẽ tuần tra quanh đảo để canh chừng. Haizzz… Đi bộ quanh đảo… Tại sao giáo viên bọn cô lại là những người thực hiện hoạt động giống đi thực tế nhất chứ?"

"Xin hãy cố gắng hết sức, sensei. Em sẽ chào nếu em thấy cô!"

"…Có lẽ tôi nên đi dạo nhiều~"

"Người này đang cố gắng tăng số lần gặp Hinata…"

"Đừng nói nữa, đồ ngốc. Hinata sẽ biết đó!" ( Bà cô này Tsundere à:))) )

"Em nghĩ cô ấy  biết rồi thì sao?"

"Gặp gỡ? Ý anh là sao?"

"Có vẻ như người được hỏi không hiểu…"

Dù cô ấy không hiểu ý định đằng sau lời nói của Matsui-sensei, hay cô ấy đơn giản là không hiểu nghĩa của từ… tôi sợ không dám hỏi câu trả lời, nên tôi quyết định để sự thật trong bóng tối.

Dù sao, Matsui-sensei tiếp tục kiểm tra học sinh tiếp theo sau khi xác nhận sự có mặt của chúng tôi.

Rồi Oda nói chuyện với tôi một cách mà Misa và Haru không thể nghe thấy.

"Seko, có vẻ ông đang hòa hợp tốt với hai người họ đó."

"Hừm, tôi tự hỏi có phải vậy không. Cảm giác như chúng ta đã quay lại đầu tháng Tư năm nay vậy."

"Quả thật. Tôi cũng thoáng nghĩ vậy. Có lẽ nó tự nhiên kết thúc với hình dạng đó khi cả ba người hòa hợp."

Tôi chỉ có thể đồng ý với những gì Oda nói.

Rốt cuộc, chúng tôi có thể không có lựa chọn nào khác ngoài việc duy trì sự cân bằng tinh tế này.

Nhưng, tình hình thực sự khác so với những ngày đó.

Tôi không thể làm bất cứ điều gì giống như người yêu với Haru trước mặt các bạn cùng lớp, nhưng không có vấn đề gì với Misa.

Vậy nên──

"Rento-kun. Anh hãy nhớ lời hứa của chúng ta nhé."

"Cái chuông á?"

"Fufu, em vui vì anh đã nhớ. Cái chuông đó được tạo ra để tưởng nhớ một câu chuyện tình yêu vẫn còn ở Enoshima. Người ta nói đó là nơi để lập lời thề tình yêu."

Trước mặt mọi người, Misa mạnh dạn nói về những điều có vẻ như là cuộc trò chuyện của một cặp đôi.

"Oa. Anh ngạc nhiên khi Misa lại quan tâm đến những thứ đó."

"Em đã nói với anh trước rồi mà. Anh đã thay đổi em. Và đây là điều Saki đã dạy em."

"Anh hiểu… em họ của Misa sao?"

Tôi định nói, 'Tôi hiểu rồi' nhưng sau đó tôi đã thay đổi lời nói vào phút cuối.

Haru vẫn chưa biết tôi đã gặp Saki-chan trước đây.

Vì tôi đã giữ bí mật với Haru ngay từ đầu, có lẽ tốt hơn là không nên nói về nó trong tương lai.

Trong khi tôi đang nói chuyện như vậy với Misa, Haru nhìn tôi im lặng.

Mắt em ấy dường như hơi ươn ướt.

Tôi cũng có lời hứa sẽ rung chuông với Haru, nhưng quả thật tôi không thể đề cập đến chủ đề đó ngay bây giờ.

Do đó, tôi lái cuộc trò chuyện một chút và nói chuyện với em ấy.

"Hinata, em có biết về câu chuyện cái chuông lúc nãy không?"

"…Vâng, em biết. Vì nó nổi tiếng mà."

"Nó nổi tiếng… anh không biết điều đó. Vậy, câu chuyện tình yêu này là gì?"

"À, ừm, anh thấy đó… Ngày xửa ngày xưa, có một con rồng năm đầu chuyên làm điều xấu ở vùng này. Con rồng đã phải lòng một tiên nữ giáng trần xuống Enoshima. Ban đầu, cô ấy từ chối lời tỏ tình  vì hành vi xấu của nó, nhưng sau đó con rồng đã cải tà quy chính, và cuối cùng, hai người đã được đoàn tụ!"

"À, anh hiểu rồi. Vậy đó là lý do tại sao nó trở thành một địa điểm linh thiêng cho những người yêu nhau. Hinata, em có vẻ biết rất nhiều về nó."

"Ehehe. Em đã tìm hiểu trước khi đến đây! Khung cảnh từ nơi có chuông cũng rất đẹp!"

"Anh mong chờ điều đó đấy."

"Em cũng vậy!"

Đã lấy lại tinh thần, Haru bắt đầu ngân nga một giai điệu.

Rất dễ để nhận ra tâm trạng của cô ấy, điều đó thật tuyệt.

Khi tôi quan sát Haru vui vẻ nhìn về một hòn đảo xa xăm, Misa nhẹ nhàng đến gần tôi và nắm lấy tay tôi.

Tất nhiên, đó là kiểu nắm tay mà các ngón tay của chúng tôi đan vào nhau.

"Misa?"

"Không sao đâu mà, đúng không? Dù sao thì, chúng ta cũng đang hẹn hò mà."

Misa nhẹ nhàng nói, bỏ qua sự lo lắng của tôi, và siết chặt tay tôi.

Haru nhìn cảnh này với đôi mắt tối sầm rồi quay mặt đi như thể để loại bỏ nó khỏi tầm nhìn của em ấy.

Enoshima, được biết đến như một thánh địa của những người yêu nhau.

Tôi cảm thấy hơi lo lắng─tôi tự hỏi liệu chúng tôi có thực sự là những vị khách phù hợp để ở một nơi như vậy không.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Làm SEO để 2 em hoà hợp và cùng đè chịt main
Xem thêm
CHỦ THỚT
AI MASTER
Sắp rồi chăng....🥀
Xem thêm
CHỦ THỚT
AI MASTER
Để quả ảnh này ở đây để chúc mừng vn vô địch 🥀FB-IMG-1753804291755.jpg
Xem thêm