Chuyển sinh thành đệ thất...
Kenkyo na Circle Meru
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 16: Tôi dùng cả Ma Thuật Bóng Tối lẫn “Khí”

0 Bình luận - Độ dài: 1,149 từ - Cập nhật:

“—!”

Tên Lich, vốn còn đang hoang mang vì đòn tấn công bị chặn lại, giờ đã bình tĩnh trở lại, tiếp tục tung thêm một đợt “Tử Nhận”.

Vô ích thôi.

Kết giới ma lực tôi đã dựng sẵn từ trước lập tức cản lại toàn bộ.

Lưỡi kiếm đen tuyền chạm vào lớp chắn, bị bẻ gãy, vỡ tan như sương khói dưới ánh mặt trời.

“...Cậu vừa làm gì vậy...?”

“Ma thuật. À mà, quên nói, tôi là pháp sư.”

Tôi đáp lại, giọng điệu thản nhiên như thể đang trò chuyện thường ngày.

Từ lúc vào hầm ngục tới giờ, tôi để Tao xử lý mọi trận chiến.

Không phải vì cố tình giấu nghề, mà là mải lo mấy bài tập luyện Khí, nên chẳng tiện chen vào thôi.

“—!”

Lich gào lên giận dữ, phóng ào ạt hàng loạt lưỡi dao đen.

Hắn bắn tới như thể muốn nuốt chửng mọi thứ bằng nỗi tức giận.

Tôi quan sát bình tĩnh.

Hmm… Bóng Tối à.

Loại ma thuật ít ai nghiên cứu, thường bị liệt vào hàng tà ác thành ra chẳng mấy tư liệu đáng tin.

Cũng tốt.

Có dịp tận mắt nhìn thế này thì phân tích luôn.

…Để xem thử, tăng độ đàn hồi của kết giới, giảm sức kháng lực một chút cho dễ quan sát...

Xong.

Tới đi.

Bịch!

Một lưỡi kiếm đen nặng chịch ghim chặt vào kết giới.

Không xuyên qua được.

Dừng lại hoàn toàn.

Tôi cúi xuống, cẩn thận nhặt lấy lưỡi kiếm đã bị vô hiệu hóa để quan sát.

Ngay khi cầm lên, tay tôi tê rần.

…Cảm giác này, là độc à?

“…Ồ, dùng ma lực để tạo độc rồi bắn đi à.”

Tôi lẩm bẩm một mình như đang ghi chú trong đầu.

Không, gọi là “độc” có vẻ chưa chuẩn.

Đúng hơn, đây là một dạng nguyền rủa ăn mòn sinh khí bên trong cơ thể.

Một kiểu tấn công không chạm đến thể xác mà đánh thẳng vào nguồn sống.

Trúng phải thì có khi bị rút cạn sinh mệnh luôn.

Mặc dù vậy, về nguyên lý thì cũng không quá khác biệt so với các nguyên tố Hỏa hay Thủy, nên kết giới ma lực vẫn dễ dàng vô hiệu hóa được.

“—!”

Lich không giấu nổi sự cuồng loạn, tụ ma lực gấp gáp.

Lần này, lượng ma lực tụ lại trong tay hắn cao hơn hẳn lúc trước.

Hai luồng ma lực tạo thành cặp nanh đen dài, nhọn hoắt như răng sói, tách ra làm 2.

“Tên đó chuẩn bị tung đòn rồi, tránh ra mau, Robert! Đòn này mạnh lắm!”

Tao hét lớn, giọng đầy cảnh báo.

Có vẻ là chiêu Thượng cấp hệ Bóng Tối:

“Tử Nha”.

Tôi gật nhẹ.

Cấu trúc tương tự “Tử Nhận”, nhưng lượng ma lực thì hoàn toàn khác biệt.

Có khi còn ẩn giấu hiệu ứng phụ nữa...

Khá thú vị đấy.

Tôi vẫn đứng yên.

Lich thấy vậy liền nhếch môi, vung đòn tấn công không chút do dự.

2 lưỡi dao đen xé gió lao đến như tia sét.

...Nhưng cũng chỉ tới được đó.

Kết giới chặn lại.

Như cũ.

Tôi hờ hững nhặt lấy 1 trong 2 lưỡi dao bị đánh bật ra.

“Ra là vậy. Đúng như dự đoán, chỉ là phiên bản mạnh hơn của ‘Tử Nhận’ thôi. Cứ tưởng sẽ có gì mới mẻ hơn chứ.”

Tôi liếc sang Lich.

Thấy hắn bối rối rõ rệt, mắt lay động, hơi thở dồn dập.

Hẳn là không còn chiêu nào khác nữa rồi.

Vậy thì… xong bài học rồi.

Dù vậy, trong lúc quan sát hắn thi triển, tôi nhận ra vài điểm khá thú vị.

Loại ma thuật này, thực ra... có chút gì đó giống với Khí.

Có khi mình cũng làm được điều tương tự?

Thử xem.

Nhớ lại những gì Tao từng chỉ dẫn, tôi gom Khí trong người về tay phải, đồng thời hòa trộn với ma lực.

Mình vẫn còn kém về điều khiển Khí, nhưng ma lực thì ổn.

Luồng năng lượng trong tay dần biến dạng, dần mang hình dáng... của một lưỡi kiếm.

“…Hừm, kỹ thuật này hao sức thật.”

Tôi nén tiếng ho, cảm giác như ngực bị ép lại mỗi lần hít thở sâu.

So với khi vận dụng Khí thông thường, lần này... cơ thể như bị mài mòn từ bên trong.

Không dễ.

Rất khó.

Tạo hình thất bại liên tục, mỗi lần phải dừng lại điều chỉnh rồi làm lại từ đầu.

Nhưng kỳ lạ thay, tôi lại thấy hứng thú.

Càng khó càng kích thích.

Từng chút một, luồng Khí định hình theo đúng ý tôi.

Cuối cùng...

...Được rồi.

Một lưỡi kiếm hoàn chỉnh, do Khí tạo thành, nằm gọn trong tay.

“—!?”

Lich vội vàng dựng kết giới phòng thủ.

Tôi khẽ cong môi.

Vậy thì thử xem sức mạnh nó ra sao.

“Yoh!”

Tôi tung tay, phóng lưỡi kiếm đi như ném một chiếc lao.

Lưỡi kiếm bay thành một đường cong, xé gió lao thẳng về phía trước rồi cắt đôi kết giới, và... cả tên Lich.

“Ga…”

Hắn chỉ kịp rên lên yếu ớt, rồi tan biến thành từng hạt bụi mịn.

Ồ...

Dùng Khí để kết liễu undead thì nó hóa thành bụi à?

Đúng như sách đã ghi, undead cực kỳ yếu với đòn có năng lượng sinh mệnh hoặc thánh tính.

“Không… không thể tin nổi luôn…”

Tao lẩm bẩm.

Cô ấy vẫn đứng yên, mắt không rời khỏi cảnh vừa rồi.

“Đó là… Khí Khổng Nha. Một kỹ thuật nâng cao của Khí Khổng Đạn. …Thứ mà dù mình có luyện bao nhiêu năm cũng chưa từng thi triển nổi… Vậy mà cậu ấy… lại làm được… như chẳng hề cố gắng…”

Cô cúi đầu, giọng nhỏ dần.

“Không, không phải do cố hay không cố. Robert… cậu ấy đang tận hưởng nó. Tận hưởng cả quá trình chạm vào Khí…”

Cô nhắm mắt lại.

“Ông nội từng nói… nỗ lực là điều hiển nhiên. Nhưng người có thể tận hưởng cả nỗ lực ấy… mới là kẻ mạnh thật sự.”

Cô bật cười nhẹ.

“…Giờ nghĩ lại, hồi nhỏ mình từng cảm thấy rất vui khi luyện tập. Mỗi lần là một điều mới, rất hào hứng. Nhưng rồi... từ lúc nào đó, việc tu luyện chỉ còn là nghĩa vụ… Mình cũng chẳng nhớ là từ bao giờ…”

Một khoảng lặng.

“Haa… Có lẽ… nên bắt đầu lại từ đầu. Lần này, mình sẽ luyện tập… với tất cả niềm vui có thể.”

Tao thì thầm như thể tự nói với chính mình, mắt nhìn tôi, ánh mắt dịu lại.

Tôi thấy thế, chỉ nghiêng đầu nhẹ một chút rồi quay đi.

…Chắc cô ấy lại nghĩ gì phức tạp nữa rồi.

Thôi, kệ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận