Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 7: Lễ bế giảng - Sa đọa

Chương 280: Bạn có thích cuối năm không? (1)

2 Bình luận - Độ dài: 1,739 từ - Cập nhật:

Ngày 31 tháng 12.

Akaishi và nhóm bạn đã đến biệt thự của Takanashi.

“Yeah~ Cạn ly!”

“““Cạn ly!!”””

Suda hô hào ở phòng khách. Biệt thự của Takanashi trở nên náo nhiệt theo tiếng hô của Suda.

“Lâu rồi không gặp nhỉ, Akaishi-kun.”

“Ừm.”

Tại bàn ăn cạnh bếp, tách biệt với phòng khách, Akaishi và Takanashi ngồi đối diện nhau qua bàn.

Akaishi đưa mắt nhìn Suda và những người khác.

“Khoan khoan, cho tớ biểu diễn một tiết mục được không?”

Giữa phòng khách, một vòng người hình thành vây xung quanh Sanzenro.

“Nhân tiện, cho tớ hỏi một câu được không, Akaishi-kun?”

“Gì thế?”

“Cái người phụ nữ đang đứng sau lưng tớ đây, rốt cuộc là ai vậy nè?”

Takanashi không quay đầu lại, chỉ tay ra sau lưng.

Sau lưng Takanashi là Kanami.

“Là Kanami.”

“Chuyện đó thì tớ biết rồi. Tớ đang hỏi tại sao người phụ nữ này lại ở trong nhà tớ cơ. Thật khó chịu.”

Takanashi nhìn Akaishi, nhíu mày.

“Không phải tớ gọi.”

“Tôi đến do được Sanzenro-san mời ạ.”

“Đem tên Sanzenro-san ra thì tôi chịu thua rồi.”

Takanashi lộ vẻ khó xử.

“Tớ ghét người này lắm.”

“Trùng hợp ghê nhỉ. Tôi cũng ghét cậu lắm đấy.”

Kanami từ từ xoay ly nước, rồi uống một ngụm.

“Lôi cổ cô ta ra ngoài ngay, Mayumi.”

“Nhưng mà tiểu thư...”

Nasu nhận lệnh của Takanashi, bối rối không biết làm sao.

“Thật ra đến nhà tôi cũng được mà? Đằng này tôi đã nhượng bộ đến nhà cậu rồi, đáng lẽ cậu cũng nên cảm ơn tôi một tiếng chứ?”

“Quả nhiên là ghét cái người này mà.”

Takanashi không quay đầu lại.

“Chuyện Akaishi-kun mê mẩn người này tớ đã biết từ trước rồi. Nhưng tớ phản đối đấy. Không biết cô ta sẽ phản bội cậu lúc nào đâu.”

“Người có khả năng phản bội Akaishi-san phải là cậu mới đúng chứ? Nếu không nghĩ về phản bội thì đã chẳng nói ra những lời đó rồi.”

“...”

Takanashi tặc lưỡi.

“Cuối năm rồi mà đừng có cãi nhau nữa.” (Akaishi)

“Ngài nói rất phải ạ, Akaishi-sama.”

Nasu đứng nép mình bên cạnh Akaishi.

“Cô quên chủ nhân của mình là ai rồi hả, Mayumi. Nghe lời tôi đi.”

“Tôi làm vậy cũng là vì tiểu thư thôi ạ.”

Nasu cúi đầu.

“Cô thích Sakurai-kun mà phải không? Sao giờ lại ở đây? Mau về lại với cậu ta đi.”

“Giờ tôi là bạn của Akaishi-san, của Suda-san mà. Mối quan hệ bạn bè chẳng phải nên được cập nhật mỗi ngày sao?”

“Câu nào câu nấy cũng chọc tức tôi ha?”

Takanashi dùng ngón trỏ gõ gõ lên mặt bàn.

“Cơ mà Takanashi cũng là vị hôn thê của Sakurai nên xét về mối quan hệ thì Takanashi vẫn hơn một bậc đấy ha.” (Akaishi)

“Mà, Takanashi cũng là hôn thê của Sakurai nên xét về mối quan hệ thì Takanashi ở kèo trên rồi.”

“Dừng lại. Tôi giết cậu đấy.”

“...”

Akaishi nhún vai.

“Cái đó là sao ạ?” (Kanami)

Kanami rướn người tới, hỏi Akaishi.

“Tại cậu nói linh tinh nên mới vạ lây đấy. Chịu trách nhiệm đi.” (Takanashi nói Akashi)

“Takanashi cũng có mối quan hệ không tầm thường với Sakurai.” (Akaishi)

“Ái chà, ái chà.”

Kanami híp mắt lại, mỉm cười.

“Cậu ghét tôi là vì tôi là tình địch nhỉ? Cậu đúng là một người dễ hiểu nè.”

“Không phải. tôi đang nói là tôi không ưa việc người như cô luôn bám riết lấy Sakurai-kun, mà giờ lại có mặt ở đây.”

Takanashi lộ rõ vẻ mặt khó chịu.

“Chỉ vì Sakurai-kun hẹn hò với Mizuki-san mà cô quay sang tiếp cận Akaishi-kun, nhìn thật đáng khinh. Rốt cuộc thì đến giờ cô vẫn đang dựa dẫm vào ai đó phải không? Hãy tự đứng trên đôi chân của mình mà bước đi đi.”

“Cậu sợ tôi và Akaishi-san trở thành người yêu sao?”

“Không phải! Aaaa! Thiệt tình, đúng là không thể nói chuyện nổi với cô mà! Tôi ghét chính cái điểm đó của cô đấy!”

Takanashi vò rối tóc mình rồi đứng bật dậy.

Akaishi tròn mắt nhìn Takanashi.

“Lần đầu tớ thấy Takanashi mất bình tĩnh thế này.” (Akaishi)

“Tôi cũng vậy.” (Nasu)

Akaishi và Nasu ngẩn người, há hốc miệng.

“Takanashi, cậu nổi giận quá rồi đó.”

Uemugi từ phòng khách đi tới, nhét một viên sô cô la vào miệng Takanashi.

“Akaishi cũng nổi giận rồi.”

“Tớ đâu có giận.” (Akaishi)

Uemugi đặt viên sô cô la lên tay Akaishi.

“Không đút cho tớ à?” (Akaishi)

“Nasu, cho này.”

“Xin cảm ơn ạ.”

Nasu được Uemugi đút sô cô la.

“Này, còn tớ thì sao?” (Kanami)

“Tuy ghét Kanami, nhưng cái này cho cậu.”

“Chẳng phải trước đây cậu từng nói là thích món ăn của tôi sao?”

“Thích đồ ăn. Ghét Kanami.”

Uemugi đặt viên sô cô la lên bàn.

“Cuối năm đầu năm. Không được giận quá. Mọi người hòa thuận.”

Uemugi giơ ngón tay cái lên, rồi lại vào phòng khách lấy đồ ăn.

“Cô được cứu một mạng rồi đấy.”

Takanashi vừa liếm viên sô cô la vừa nhìn xuống Kanami.

“Cậu mê Akaishi-san như điếu đổ nhỉ?”

“Đây là lần đầu tiên tôi muốn giết một đứa con gái đến mức này đấy.”

Takanashi nắm chặt tay, run rẩy.

“Cơn giận trong tôi đang dâng lên ngang với lúc bị Akaishi-kun giành mất đồ ăn của mình hồi trước vậy.”

“Cậu nổi giận với tần suất đáng nể đấy chứ.” (Akaishi)

Từ phòng khách, Kurono bước đến.

“Ghê tởm.”

“?”

Kurono ngồi xuống sau lưng Akaishi, còng lưng cúi gằm mặt.

“Cậu cũng mời Kurono à?” ( Takanashi)

“Ừ, vì chuyến tham quan học tập tụi mình cũng ở cùng nhau một thời gian nên tớ mời thử xem sao.” (Akaishi)

Kurono nhìn Takanashi với vẻ mặt như thể không được khỏe.

“Đứa nào đứa nấy cuối năm đầu năm cũng ồn ào quá mức. Ghê tởm ầm ĩ, phiền phức đáng ghét.”

Kurono đưa cốc giấy lên miệng.

“Vậy à? Tớ thì lại thích đấy.” (Akaishi)

“...Tớ cứ nghĩ Akaishi cùng phe với mình cơ.”

Kurono nhìn Akaishi-kun với vẻ mặt đầy oán trách.

“Mà, đúng là phần đông mọi người đều đứng về phía đó thật.” (Akaishi)

“Vậy thì, tại sao cậu lại đến đây? Rốt cuộc chẳng phải cậu cũng muốn vui vẻ cùng mọi người nên mới đến sao? Đổ lỗi cho người khác vì bản thân không thấy vui rồi ghen tị nói xấu người ta là không tốt đâu nhé?”

Kanami đưa ra lời khuyên cho Kurono.

“Im đi, đồ mê trai.”

“Mê trai...”

Nửa thân trên của Kanami ngửa ra sau.

“Từ ngày đầu chuyển trường đã bám riết lấy cái tên Sakurai nào đó, thật ghê tởm. Đã thế còn là đồ mê trai kiêu căng ngạo mạn, chẳng thèm giao du với con gái. Sẽ chẳng có ai ưa nổi cậu đâu.”

“Cậu… cậu nói cái gì vậy hả!”

Giọng run run, Kanami đứng bật dậy.

“Nói nữa đi, Kurono-san.” (Akaishi)

“A, Akaishi-san…!”

Kanami nhìn Akaishi-san.

“Ừm, phần lớn đều đúng cả.” (Akaishi)

“Sao lại…”

Kanami cúi gằm mặt.

“Tô-tôi không phải là đồ mê trai! Người tôi thích là Sousuke-sama… chỉ Sousuke-sama mà thôi! Tôi không hề chỉ tỏ ra tốt với đàn ông mà xa lánh phụ nữ! Ngược lại, tôi rất ghét những người đàn ông dán nhãn tôi chỉ vì vẻ ngoài!”

“Điều này là sự thật.” (Akaishi)

Akaishi-kun nói đỡ cho Kanami.

“Người ngoài nhìn vào thì không phải vậy đâu nhỉ.” (Akaishi)

Khục khục, Kurono cười khẩy.

“Tại sao cậu cứ kiếm chuyện với tôi mãi thế!? Tôi đã làm gì cậu sao!? Tôi ghét đàn ông!”

“Cái kiểu tỏ vẻ ‘khổ sở vì được đàn ông theo đuổi’ thật ghê tởm. Tôi chưa từng được thằng con trai nào đối xử tử tế cả. Tôi còn ghét đàn ông gấp vạn lần cậu. Một đứa có ngoại hình được đàn ông săn đón như cậu lại đi rêu rao mình ghét đàn ông, thật buồn nôn. Đã thế còn lẳng lơ với đàn ông, phát cáu.”

“Việc Kurono gặp phải chuyện rất quá đáng cũng là sự thật.” (Akaishi)

Akaishi-kun cũng nói đỡ cho Kurono.

“Chẳng phải cậu cũng đủ dễ thương rồi sao! Bản thân thì lười chăm chút, lại còn nghĩ tôi có được ngày hôm nay mà chẳng cần cố gắng gì à!? Không chịu cố gắng để mình xinh đẹp hơn lại còn đi chế giễu những cô gái đã nỗ lực vì điều đó, cậu nghĩ mình là ai chứ!? Nếu ghen tị với tôi đến thế thì tự mình cố gắng đi đồ ngốc! Con gái ấy, ai cũng có quyền trở nên xinh đẹp hơn!”

“Mấy chuyện đó từ lúc sinh ra đã được định sẵn rồi.”

Kurono và Kanami cãi nhau.

“Hai người này đáng sợ thật đấy.”

Takanashi đến bên cạnh Akaishi-kun.

“Chắc vì mỗi người có một cuộc đời khác nhau nên suy nghĩ cũng khác nhau.” (Akaishi)

“Con người không thể thấu hiểu lẫn nhau được là vậy nhỉ.” ( Takanashi)

Cuộc khẩu chiến giữa Kurono và Kanami ngày càng gay gắt.

“Hai cậu sao thế~ Ở một nơi như thế này mà.”

Suda xen vào giữa Kurono và Kanami.

“C-cậu ta…”

“K-Kurono-san…”

Cả hai cùng chỉ tay vào đối phương rồi im bặt.

“Thôi nào, vui vẻ lên, vui vẻ lên. Cuối năm đầu năm mà. Kanami-san cũng có điểm tốt của Kanami-san, Kurono-san cũng có điểm tốt của Kurono-san, nên cả hai cứ tìm kiếm những điểm tốt của riêng mình là được rồi, phải không nào.”

Suda cười lớn ha hả.

“‘Lời lẽ sến súa thật đấy’, cậu ấy bảo thế.” (Akaishi)

“Tớ không có nói!”

Kurono đánh vào lưng Akaishi-kun.

“Ahaha! Xin lỗi xin lỗi, nhưng mà, nếu nhìn kỹ thì ai cũng có điểm tốt riêng cả! Sửa chữa khuyết điểm cũng quan trọng đấy, nhưng đừng bỏ qua những điểm tốt của bản thân mình nhé!”

Nói rồi, Suda gồng mình khoe cơ bắp.

“Tuyệt vời quá…”

Kanami khẽ lẩm bẩm.

“Tớ thì thấy hai cậu cãi nhau trông thú vị hơn nên thích thế hơn đấy. Cãi nữa đi.” (Akaishi)

“Cậu đúng là xấu tính thật đấy.”

Takanashi đánh vào lưng Akaishi-kun.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
AI MASTER
“Cậu sợ tôi và Akaishi-san trở thành người yêu sao?” 🗣️🔥 nói đúng quá Takanashi cay là phải =)))
Xem thêm
Giận dỗi kiểu này dễ thương chán, đến lúc Akaishi có người yêu thật khóc bù lu bù loa nhìn tội vãi 🐧
Xem thêm