Bạn có thích nhân vật chí...
Rinae Chikai Rinae Chikai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 7: Lễ bế giảng - Sa đọa

Chương 270: Bạn có thích lễ bế giảng không?

0 Bình luận - Độ dài: 1,274 từ - Cập nhật:

“Sau đây xin công bố lớp vô địch của đại hội thể thao năm nay.”

Trong buổi lễ bế mạc, lớp quán quân được công bố.

“Lớp vô địch khối năm hai là…”

“Làm ơn…” Arai âm thầm cầu nguyện.

Sakurai cũng cùng Arai lặng lẽ chắp tay.

“Lớp Hai Năm Tư!”

“““Yeah————————!”””

Tiếng hò reo vang dội khắp sân.

“Thua rồi…”

Lớp Hai Năm Tư, lớp của Suda, đã giành chiến thắng chung cuộc.

“Tuy không thể đăng quang nhưng xin mời các bạn lớp Một cũng lên bục nhận giải.”

Akaishi và các bạn lớp Hai Năm Hai không được gọi tên.

“Xin lỗi cả lớp…”

Arai quay lại nhìn các bạn đồng đội, cúi đầu tạ lỗi.

“Không sao đâu.”

“Bọn mình cố gắng hết sức rồi.”

“Đúng, cố lắm rồi.”

Đại hội thể thao khép lại với chiến thắng thuộc về lớp của Suda.

--------

“Chào chào, Yuuto-kun.”

Vài ngày sau, Kirishima gọi giật Akaishi.

“Đại hội thể thao thảm hại thật đấy.”

“Cậu cũng thế thôi.”

Kirishima cười trêu Akaishi, người chẳng để lại ấn tượng gì.

“À, có chuyện muốn nói, được chứ?”

“?”

Kirishima ghé sát Akaishi.

“Cậu biết dạo này Yukari-chan vừa đi hẹn hò với Sousuke không?”

“…………”

Trong đầu Akaishi nhanh chóng ghép Yukari-chan với Sousuke thành Sendou và Sakurai.

“Vậy à…”

“Ơ kìa, chẳng thấy cậu phản ứng gì? Mới đây thôi đấy.”

Kirishima lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

“Không liên quan tới tôi.”

“…Haizz.”

Kirishima khẽ lắc đầu.

“Tớ chỉ muốn nói vậy thôi. Hẹn gặp lại, Yuuto-kun.”

“…Ừ.”

Akaishi dõi mắt theo Kirishima rời đi.

--------

“Ừm, sắp nghỉ đông rồi, đừng quên rèn luyện mỗi ngày, giữ tinh thần cố gắng nhé—”

Sau khi hoạt động lớn tháng Mười là đại hội thể thao kết thúc, Akaishi vội vã dự lễ bế giảng.

“Bước vào kỳ nghỉ đông, thầy mong các em nhớ ba điều.”

Hiệu trưởng đứng trên bục nói liền mấy chục phút.

“Đủ rồi đấy.”

Mitsuya thì thầm than vãn.

Vậy là sắp nghỉ đông thật rồi.

Vừa nghe hiệu trưởng, Akaishi vừa sắp xếp việc cần làm trong kỳ nghỉ.

“—Thầy nói tới đây thôi.”

Hiệu trưởng kết thúc, lễ bế giảng cũng hạ màn.

Học sinh toàn trường giải tán khỏi nhà thi đấu, lục tục trở về lớp.

--------

“Yo, Yuu.”

“Ừ.”

Akaishi định về một mình thì Suda đặt tay lên đầu cậu.

“Nghỉ đông định làm gì?”

“Lùn mất, lùn mất.”

Akaishi gạt tay Suda đang đè nặng.

“Lùm mấy cm?”

“Chừng một cm thôi.”

“Ồ~”

“Phản ứng chán quá, phối hợp tiến tình tiết cái coi.”

Hai người sóng bước.

“Nghỉ đông là Giáng sinh chứ gì, Giáng sinh!”

“Còn học nữa.”

“Này, mong Giáng Sinh quá đi, Yuuto-kun.”

“Cậu đóng vai ai đấy?”

“Takanashi.”

“Mlem dữ.”

“Tớ vừa đan khăn đôi, mong cậu nhận.”

“Được chiều dữ ta.”

“Khăn này dùng sợi rút từ đồng phục của tớ đấy.”

“Nặng tình quá, toang lưng luôn.”

“Dù chia tay cũng vẫn phải dùng nhé!”

“Ngưng, dừng ngay!”

Akaishi hất phăng loạt đòn tấn công dữ dội của Suda.

“Còn nữa, thứ Yuu muốn nhất là tiền nhỉ. Này, phiếu quà tặng một man.”

“Tự nhiên…”

“Với cả chiếc đồng hồ Lucocchi cậu từng nói thích.”

“Cậu cho tớ bao nhiêu thứ vậy trời.”

“Không phải tớ mong đáp lễ đâu! Hoàn toàn không! Xin lỗi làm cậu hiểu nhầm!”

“Nghe cậu nói mà mùi cặn bã toát ra luôn.”

“Nhưng cậu vẫn muốn phiếu quà nhất đúng không?”

“Ừ, thực tế nhất.”

“Tệ thiệt!”

Suda bực bội quay mặt đi.

“Còn hơn đưa thẳng một man tiền mặt.”

“Quà kiểu tiền công ngày thế này ghét lắm.”

“Suda-chan, hôm nay vất vả rồi. Đây, tiền công một man.”

“Giáng sinh này tớ sẽ nhớ cả đời.”

Akaishi và Suda tiếp tục cuộc hội thoại vô nghĩa.

-------

“Akaishi-san.”

“Hả?”

Đang đấu võ mồm thì bên cạnh có người lên tiếng.

“Cậu khỏe chứ?”

“À ừ.”

“Suda-san có khỏe không?”

“Khỏe khỏe, kiểu như vừa quẩy với bạn suốt ngày ấy.”

“Đó thì không phải ổn hay không nữa rồi.”

Kanami khúc khích cười.

“Hai người nói chuyện rôm rả ghê.”

Cô quay sang nhìn Suda.

“Ừ thì, kiểu nghiệt duyên ấy mà. Dù tôi tha thứ nhưng thế giới không tha.”

“Đừng giả làm vai nam chính.”

“Gánh nặng trách nhiệm lẫn tài năng muốn đè chết tôi, nhưng vì mọi người phải cố thôi.”

“Đừng cố tăng thiện cảm.”

“Và khi thất bại, tôi sẽ trả thù cả thế giới.”

“Đừng sa đọa thành ác nhân.”

Kanami lại mỉm cười.

“Vui vẻ ghê nhỉ.”

“Vui nỗi gì.”

“Không tỏ ra vui thì… trái tim tôi sẽ vỡ mất…”

“Đừng làm bộ có quá khứ bi thảm, đừng câu thiện cảm.”

“Tại tôi không làm được mà!” Suda gào lên, Akaishi vội dỗ.

Kanami tươi cười nhìn hai người, rồi mở lời.

“Nghỉ đông, hai cậu có muốn tới nhà tớ không?”

“…Hả?”

“?”

Kanami đột ngột đề nghị.

“Yuu, cậu thấy sao?”

“Cảm giác như có âm mưu phía sau…”

Dạo này Kanami tiếp cận dồn dập, Akaishi cảm thấy âm mưu gì đó.

“Thật là, bất lịch sự ghê. Nếu muốn, các cậu rủ thêm người khác cũng được mà?”

“Ừ, tớ sẽ suy nghĩ.”

Akaishi nói thế để kết thúc.

“Vậy nhé, tớ chờ hồi âm đấy.”

Kanami để lại câu đó rồi đi.

“Yuu với Kanami thân lắm hả?”

“Chính vì không thân nên tao mới ngạc nhiên đó.”

Cả Akaishi lẫn Suda đều ngẩn tò te.

“Thôi về nào, Yuu.”

“Ừ.”

Hai người cùng bước qua cổng trường.

Ngày mai là kỳ nghỉ đông.

---------

“Hai người ơi, yah-py~.”

“Cám ơn đã vất vả, thủ lĩnh!”

Vừa ra khỏi cổng, Sendou và Sanzenro đã đứng chờ.

“Yukari, sao mi ở đây. Suu, thôi cúi đầu kiểu đó đi.”

Akaishi vỗ nhẹ Sanzenro đang cúi gập người.

“Vì hôm nay bế giảng nên tớ tới đón mà.”

“Mọi người đang nhìn kìa.”

Học sinh xung quanh nhìn Sanzenro diện áo khoác Yokosuka sặc sỡ với ánh mắt lạ lùng.

“Cởi ra, ngay tại đây, mau.”

“Kyaa, Yuu-kun dâm tặc!”

“Xé luôn giờ.”

“Không—!”

Akaishi giật phăng chiếc áo khoác của Sanzenro.

“Thủ lĩnh, lại vô khám mất…”

“Tớ có vào lần nào đâu.”

Trên người Sanzenro chỉ còn chiếc sơ mi mỏng.

“Thôi về thôi.”

“Như chẳng có gì xảy ra luôn.”

Suda và ba người còn lại bắt đầu đi bộ.

“Lễ bế giảng sao rồi?”

Sendou thò mặt hỏi.

“Hiệu trưởng nói dài quá.”

“Là bác của Takanashi mà?”

““Ể~~~~~!?””

Sanzenro và Sendou đồng thanh kêu.

“Bất ngờ ghê.”

“Cổ họng ngứa ngứa.”

“Khục khục.”

Akaishi vỗ Suda một cái.

“Nghỉ đông làm gì?”

“Thôi, hết chủ đề đó đi.”

Câu hỏi của Sendou khiến Akaishi ngán ngẩm.

“Mới hỏi lần đầu mà!?”

“Xin lỗi, tớ hỏi trong trường một lượt rồi.”

“Nghỉ đông làm gì?”

Sanzenro hùa theo.

“Học.”

“Ơ, sao không trả lời tớ!”

Sendou đấm thùm thụp vào Akaishi.

“À mà Kanami bảo tới nhà cô ấy chơi đúng không?”

“Ừ, có nói.”

“Hả, cái gì vậy?”

Sendou trừng mắt nhìn Akaishi và Suda.

“Chữ ‘thuyền’ trong tên mày lộ ra kìa, chất yankee.”

“Sendou-chan đúng là yankee thiệt.”

“K-không phải!”

Sendou vừa nói vừa phẩy tóc lia lịa.

“Thôi, nghỉ đông mới bắt đầu, cứ thong thả nghĩ đi.”

“Ừ ha.”

Cả bọn lên tàu điện.

“Đầu tiên qua nhà Yuu hôm nay nhé?”

““Tán thành~~!””

“Học hành đi hộ cái…”

Kỳ nghỉ đông của bọn Akaishi chính thức bắt đầu.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận