Quyển 7: Lễ bế giảng - Sa đọa
Chương 256: Bạn có thích daddy không?
1 Bình luận - Độ dài: 1,129 từ - Cập nhật:
"Này, tớ vừa gặp chuyện khiến tớ sốc toàn tập luôn."
"Hả?"
Trong lớp sau khi Satou rời đi, Sakurai và Arai đang ngồi nói chuyện với nhau.
"Hôm trước, tớ đi về một mình thì gặp Akaishi với Kyouko."
"Akaishi với Kyouko-cchi…?"
"Đã ngạc nhiên vì thấy hai đứa đi chung rồi, vậy mà cả hai chẳng nói câu nào luôn."
"Đi chung mà lại không nói chuyện à?"
Sakurai khoát tay ra hai bên.
"Ừ đúng thế. Tớ cứ nghĩ sao đi chung mà im re vậy chứ! Thấy rợn tóc gáy luôn."
"Nghe cũng đáng sợ thật…"
Arai đặt bút lên cằm, suy nghĩ.
"Hay là Kyouko-cchi bị Akaishi uy hiếp gì đó…"
"Đùa à, thiệt hả trời."
Sakurai tròn mắt, rùng mình.
"Tớ cũng thấy rợn rợn. Đi về có hai đứa mà không mở miệng nói câu nào thì đúng là lạ."
"Ừ, lạ thật ấy…"
Arai liếc nhìn ra ngoài.
Cô thấy Satou đang quay lại sân bóng.
"Yuki, dạo này cậu có gồng quá không?"
"Hử?"
Vừa xem bảng phân công đại hội thể thao, Sakurai bỗng thốt lên.
"Sao cậu hỏi vậy…"
"Gần đây cậu hay đi với Hirata mà. Có chuyện gì khó xử à?"
"K-không… cũng không hẳn…"
Arai im lặng, nhớ tới việc cùng Hirata đi chơi với mấy anh đại học.
"Có gì thì nói với tớ nhé. Tớ lúc nào cũng đứng về phía cậu."
"……"
Sakurai mỉm cười với Arai.
Má Arai ửng hồng, dù biết Sakurai đã có bạn gái nhưng tim cô vẫn khẽ rung lên.
"Con gái ai cũng là công chúa cả mà."
-----------
"E hèm~"
Tại một quán cà phê xa ngôi trường nơi Sakurai và Arai học, Hazuki cong mắt cười.
Hazuki đang ngồi đối diện một người đàn ông ngoài bốn mươi, vừa trò chuyện vừa thưởng thức bánh ngọt.
"Touka-chan cũng đang học cấp ba nhỉ? Đương nhiên phải là công chúa rồi."
"Ơ, đâu có~ em chỉ là nữ sinh bình thường thôi mà~"
Hazuki đưa tay gãi đầu.
"Còn Kazumasa-kun mới giỏi ấy. Giữa ngày thường mà không phải đi làm."
"Khoan, nói vậy nghe cứ như anh ăn bám ấy."
Kazumasa hơi hé miệng cười khẽ, Hazuki cũng cười theo.
"Anh chỉ làm nghề tự do thôi mà."
"Thế cũng giỏi lắm rồi~"
Hazuki nhét đầy bánh pancake vào miệng.
"Hôm nay em đi tàu tới, xa ơi là xa, bị mấy chú đàn ông nhìn chằm chằm luôn."
"Ồ, vất vả nhỉ. Mà Touka-chan dễ thương thật mà."
"Không không, đâu có~!"
Hazuki vung vẩy hai tay.
"Đàn ông gì mà dám nhìn con gái bằng ánh mắt đó, thiệt chẳng ra sao. Touka-chan xinh thế nên cẩn thận nhé."
"Kazumasa-kun gặp em cũng không hề như vậy, nên em thấy yên tâm lắm."
"Haha, cũng có mấy gã hẹn gặp nữ sinh rồi giở trò đấy. Anh thấy vậy thật chẳng tử tế. Không biết quý phụ nữ thì làm sao các cô gái theo họ được."
Kazumasa nhấp ngụm cà phê.
"Kazumasa-kun uống cà phê đen à?"
"Ừ, tới tuổi này rồi, ngọt quá nuốt không trôi."
"Kazumasa-kun người lớn ghê~"
Huýt sáo khe khẽ, Hazuki trêu.
"Haha, già rồi đấy."
"Không có đâu. Em chưa từng thấy ai trông trẻ như anh cả."
"Anh cũng chưa từng gặp cô gái nào dễ thương như Touka-chan."
Hôm nay Hazuki mặc bộ đồ khá hở hang.
"Thôi mình đi nhé?"
"Dạ~"
Ăn xong pancake, cả hai tiến tới quầy tính tiền.
"Tổng cộng ba nghìn sáu trăm yên ạ."
Hazuki lấy ví từ túi xách.
"Thôi thôi, Touka-chan cất ví đi."
"Nhưng mà…"
"Để anh bao hết."
Kazumasa rút tờ một vạn yên ra trả.
"Lại được anh mời nữa rồi…"
"Chuyện đàn ông mà. Em cứ để anh lo."
"Cảm ơn Kazumasa-kun!"
Hazuki đẩy lưng Kazumasa, bước ra khỏi quán.
"Tiếp theo mình đi đâu đây?"
"A, kia kìa!"
Hazuki trông thấy một xe đẩy bán hàng rong.
"Kem ốc quế phủ vàng kìa!?"
Chiếc xe bán kem phủ lá vàng lấp lánh lọt vào mắt Hazuki.
"Em muốn ăn cái đó!"
"Haha, Touka-chan đúng là tham ăn."
"Nhanh nhanh!"
Hazuki nhún nhảy tại chỗ.
"Huê~"
Vừa bước đi cô liền hụt chân.
"Ối!"
Kazumasa kịp đỡ lấy Hazuki.
"Này này, chạy thế nguy hiểm lắm."
"Hâuuu, cảm ơn Kazumasa-kun."
Hazuki ngước mắt nhìn Kazumasa.
"Cánh tay anh rắn chắc ghê, đúng là đàn ông."
"Ờ, vậy sao…"
"Ừm, có cảm giác tin cậy… à không, không có gì."
Hazuki tiến tới xe hàng.
"Cho em kem vani và sô-cô-la phủ vàng ạ."
"Vâng, xin chờ~"
Nhân viên chuẩn bị hai cây kem vani và sô-cô-la.
"Thành tiền một nghìn hai trăm sáu mươi yên ạ."
"Để anh…"
Kazumasa bước lên định trả.
"Không được đâu, Kazumasa-kun!"
Hazuki chen lên trả tiền.
"Nãy anh mời rồi, lần này để em trả nhé?"
Hazuki nhăn mày cười tươi.
"Xin cảm ơn~"
Cả hai ngồi xuống băng ghế gần đó, bắt đầu ăn kem.
"Được Touka-chan mời anh thấy ngại quá."
"Anh lúc nào cũng căng thẳng quá! Em cũng làm được chuyện này mà!"
Hazuki phụng phịu.
"À, anh thích vị sô-cô-la hay vani?"
"Em chọn trước đi."
"Vậy em vani nhé! Anh sô-cô-la."
Hazuki trao cây kem sô-cô-la cho Kazumasa.
"Rồi rồi! Mình đổi vị nếm thử!"
"Haha, ra vậy."
Ăn nửa cây vani xong, Hazuki cắn một miếng kem của Kazumasa.
"Ngon quá~"
"Touka-chan dễ thương thật."
"Huê?"
Hazuki cười, quanh miệng dính đầy sô-cô-la.
"Hôm nay cảm ơn em, Touka-chan."
"Không có gì đâu!"
Hazuki vung tay thật rộng.
"Đây, phần lần này."
Kazumasa trao cho Hazuki một phong bì.
"Em… em không nhận đâu, em gặp anh đâu phải vì cái này."
"Thôi mà, anh chỉ làm được tới thế thôi."
"Hâuuu…"
Hazuki đành nhận phong bì.
"Hẹn em lần tới nhé, Touka-chan."
"Cảm ơn Kazumasa-kun!"
Hazuki vẫy tay cho tới khi bóng Kazumasa khuất hẳn.
--------
Táp táp táp táp táp táp.
Ở nhà.
Hazuki đang ngồi trong phòng nhìn vào điện thoại.
Cô lướt mạng, vừa bàn bạc buổi hẹn tới, vừa tìm kiếm "daddy" mới.
"……"
Cô lục túi, mở phong bì Kazumasa vừa đưa.
"Hai vạn năm nghìn yên…"
Nhiều hơn dự kiến năm nghìn.
Có lẽ là vì cô đã lặn lội đi tàu xa tới, hoặc Kazumasa hài lòng với "dịch vụ".
Hazuki khẽ mỉm cười.
"Phải kiếm nhiều hơn nữa…"
Cô vừa nghĩ vừa táp táp gõ điện thoại.
"……"
Hazuki tự chụp ảnh rồi đăng lên mạng.
Cô mặc đồng phục gợi cảm, chỉnh khéo để không lộ nội y rồi đăng. Vừa đăng xong đã nhận hàng chục lượt thích.
"Nữa… cho tôi nữa…"
Hazuki đắm mình trong internet.


1 Bình luận