Tầng 36 của Đại Mê Cung Belgana là nơi nguy hiểm đến mức ngay cả tổ đội người lùn trước đó cũng phải ngần ngại khi bước nào. Như thể đang từ chối sự hiện diện của con người, nơi đây toát ra một sự im lặng đến đáng sợ. Chỉ có tiếng thở nhẹ và tiếng bước chân dậm không đều trên nền đá là chạm được đến màng nhĩ của Walm.
Walm đưa mắt nhìn vào bóng tối lan tỏa từ bên kia hành lang ra tận những bức tường, trần nhà và cuối cùng là đến chân cậu. Mắt cậu chuyển về lại Hari, người đang đi phía trước, để kiểm tra xem liệu có điều gì bất thường xảy ra hay không.
Ngay sát phía sau Walm là các thành viên còn lại trong nhóm, Yuna, Marianthe và Merrill, những người phụ trách vị trí hậu phương. Vai trò của Walm trong đội hình hiện tại là hỗ trợ cho Hari, người đang cách cậu một khoảng ngắn về phía trước. Tóm lại, vai trò của cậu là cầu nối giữa tiền tuyến và hậu phương, vì thế cậu phải tập trung và hành động linh hoạt hết sức có thể.
So với lối đi ở những tầng trước, thì ở tầng 36 này chúng rộng một cách không cần thiết, cả về chiều cao lẫn chiều rộng. Đến mức mà giả sử như có vài tên Cyclops đi cạnh nhau, chúng vẫn có thể thoải mái di chuyển. Điều này có nghĩa là cả nhóm phải đẩy mức độ cảnh giác lên cao hơn bao giờ hết.
Hari giơ nắm đấm lên khi tổ đội đã tiến sâu hơn nữa vào trong Mê cung. Nhìn thấy tín hiệu cảnh báo, những thành viên theo sau dừng lại và nín thở. Mặc dù rất nhỏ, nhưng tai Walm vẫn nghe thấy một âm thanh tương tự như của Temari, một quả bóng ném có độ đàn hồi cao của Nhật Bản, đang bật nảy. Hiển nhiên nguồn gốc của âm thanh đó không phải là từ một đứa trẻ nào đó đang chơi đùa bên trong Mê cung.
Âm thanh trầm đục ngày càng lớn dần, như thể đang báo hiệu cho cả nhóm về hướng đi của mình. Đúng vậy, thứ tạo ra âm thanh đó đang tiếp cận họ.
“Chúng ta đã bị phát hiện. Sẵn sàng giao chiến, chúng đến rồi đấy.”
Nhận định rằng trận chiến tiếp theo là thứ không thể tránh khỏi, Merrill, thủ lĩnh của nhóm, ra lệnh dõng dạc.
Nghe thấy hiệu lệnh, tất cả mọi người nín thở và bắt đầu chuẩn bị. Walm tập trung ma lực, còn Yuna thì đặt tên lên cung.
Bảy ma vật lao đến với tốc độ như thể đang bay.
“Ba Chimera, bốn Cerberus.”
Walm, người có kinh nghiệm chiến đấu với những ma vật giống chó, đã thử so sánh chúng với đám Cerberus trước mặt. Rõ ràng, con sói ba đầu này to hơn hẳn. Sự khác biệt giống như giữa sói con và sói trưởng thành.
Chimera thì lớn hơn Cerberus một bậc. Đầu sư tử với thân của loài dê, cộng thêm một con rắn mọc ra từ chóp xương cụt của nó. Một bầy ma vật hung dữ lao vào cả nhóm. Walm phóng cầu lửa vào giữa đàn. Mặc dù cả bảy con ma vật đều sở hữu đôi chân nhanh nhẹn, chắc chắn vẫn không đủ thời gian để cho tất cả bọn chúng có thể né tránh.
Nếu có dù chỉ một con bị thương, thì trận chiến sẽ nhanh chóng nghiêng về thế có lợi cho nhóm. Đó là ý định của Walm, nhưng ba con Chimera đã phồng má lên và phun lửa. Màu xanh lam của hoả cầu và làn sóng lửa đỏ thẫm hoà quyện lại với nhau thành một màn pháo hoa đẹp mắt, mặt dù bất kỳ người thường nào bị mắc kẹt ở giữa hai bên đều sẽ bị thiêu thành tro ngay lập tức.
Dãy hành lang tăm tối giờ đã được thắp sáng bởi ngọn lửa dữ dội, khiến cho hình dáng của đám ma vật trở nên rõ ràng.
“Cầu lửa đã bị vô hiệu hoá! Chúng đang tiếp cận từ hai bên cánh.”
Walm, sau khi thấy chiêu thức của mình bị ngăn chặn, đã quay lại để cảnh báo cho đồng đội.
Để né tránh bức tường lửa vừa được tạo ra, bầy ma vật đã chia ra hai bên và tiếp tục áp sát.
“Walm, Yuna, xử lý bên đó.”
Merrill cùng Marianthe và Hari sẽ chiến đấu với một Chimera và bốn Cerberus. Ma thuật gió của Merrill khi chống chọi lại ngọn lửa của kẻ địch tạo nên một cảnh tượng rất điên cuồng.
Hai con Chimera còn lại được giao cho Walm và Yuna. Vì bên phía Merrill phải đối mặt với nhiều ma vật hơn. Cậu không có gì để phàn nàn.
Những mũi tên bắn ra từ dây cung căng cứng xuyên qua ngọn lửa để chạm đến cơ thể Chimera.
Con Chimera lắc nhẹ cơ thể, và mũi tên lẽ ra phải cắm xuyên vào nó rơi xuống đất một cách nhẹ nhàng.
“Khó chịu.”
Yuna thốt lên trong khó chịu. Khoảng cách có thể là lý do mũi tên thất bại, nhưng mật độ cơ bắp và xương dày đặc cùng lớp rào chắn ma thuật bao quanh cơ thể mới là thủ phạm thực sự. Ngay cả ngọn lửa dữ dội sinh ra khi hai đòn tấn công khi nãy va chạm cũng không thể làm nó bị tổn thương. Đáng tiếc thay, dường như Chimera cũng có khả năng tương thích với thuộc tính lửa, giống như Walm.
“NHÀO VÔ, CÁI THỨ KHUYẾT TẬT KIA!!”
Vận hết sức, Walm hét lớn lên, thách thức con ma vật trước mặt. Có lẽ vì những lời lẽ hết sức tao nhã của cậu mà con Chimera ngay lập tức lao vào Walm, người đang cầm kích trên tay.
Walm giáng kích xuống đúng lúc, nhưng kẻ địch đã dồn lực vào chân sau để nhảy né ra. Tránh được đòn tấn công từ cây kích.
Walm dõi mắt theo “con ma vật thập cẩm” đang di chuyển về phía mạn sườn.
“Walm, nó sắp đến từ bên kia.”
Con Chimera vốn chọn Yuna làm mục tiêu nhanh chóng chuyển hướng nhắm vào Walm. Khi quay lại, nó đã bị những mũi tên từ Yuna cắm vào đùi và khớp hông, nhưng việc kẻ địch tiếp tục hướng hàm răng đang chảy dãi vào khí quản của Walm mà không khựng lại dù chỉ một nhịp cho thấy mũi tên đang cắm vào cơ thể nó chỉ như trò vặt vãnh.
“《Burst》!!”
Giậm mạnh chân xuống đất, Walm sử dụng ma thuật gió để bức tốc. Khiến cho cái hàm sư tử của đối phương chỉ cắn vào không khí.
Walm thoát ra được mặc cho khoảng cách mà cơ thể khổng lồ của kẻ địch có vẻ với tới, thế nhưng chiếc đuôi rắn đã đọc được hướng di chuyển của cậu và phóng tới với ham muốn cắm phập những chiếc nanh độc đó vào con mồi.
“Chết tiệt!!”
Chiếc đuôi rắn, bị chuôi kích hất lên đánh văng đi, quằn quại khiến cho nọc độc văng tứ tung. Nhưng không có ý định cho Walm dù chỉ một nhịp để thở, con Chimera đã quay đầu lại và dùng vuốt tấn công.
Tiếp tục phản kháng như vậy đều vô ích.
Củng cố quyết tâm, Walm cắm chặt chuôi kích xuống đất, chĩa phần đầu về phía kẻ địch và giữ vững thế thủ. Cú sốc ấp đến ngay lập tức. Cậu tiếp tục giữ chặt vũ khí để chống đỡ lại sức mạnh khủng khiếp của đối phương, chi trước dùng để tấn công của nó bắt đầu kêu răng rắc. Đầu giáo đã cắm sâu vào xương cẳng tay của con Chimera, cắt đứt xương và xé toạc phần thịt.
Walm đá nửa dưới của cây kích sang một bên. Sau đó, cậu vặn nó bằng tất cả sức lực của mình.
Chi trước bị chẻ đôi của con Chimera không thể chịu được nữa, các sợi cơ của nó đứt ra. Và cuối cùng, cánh tay bị cắt đứt đó đã rơi xuống đá cuội, khiến con Chimera hét lên một âm thanh đầy khó chịu.
“Đau lắm, phải không?”
Thoả mãn với tiếng hét đó. Thật đáng tiếc khi không thể tiếp tục tận hưởng thêm, vẫn còn thêm một con Chimera khác mà cậu phải xử lý.
Walm dùng lưỡi móc trên kích để cắm vào tay còn lại. Tuy không thể cắt phăng nó đi, nhưng như thế cũng là đủ để vô hiệu hoá nốt khả năng sử dụng chi trước của nó.
Sau đó, Walm nhanh chóng tránh xa kẻ địch đang nằm quằn quại trên sàn đá và tập trung vào con còn lại.
Ngay cả trong trạng thái suy yếu, Chimera vẫn rất nguy hiểm. Cho dù đó có là móng vuốt, hàm răng mạnh mẽ của đầu sư tử, hay nanh độc của rắn. Khả năng bị nó tấn công vẫn rất cao. Nếu cứ tiếp tục như thế, thì tình huống có thể sẽ bị đảo ngược. Vì vừa mới trải qua chiêu trò này một lần, cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối phó với một đợt tấn công bất ngờ khác.
Con Chimera nhắm vào cậu lúc ban đầu hiện đang lao đến và phun lửa ra. Walm nhếch khoé miệng lên khi thấy đối phương dám thách thức cậu bằng lửa. Chiếc mặt nạ quỷ trong túi đeo hông bắt đầu nhảy nhót lên như một đứa trẻ sắp có đồ chơi mới. Không như mọi khi, lần này Walm lại không né tránh, mà thay vào đó giang tay đón chào đòn tấn công từ kẻ địch.
“Walm?! Tránh đi!!”
Yuna hét lên.
Từ ngoài nhìn vào, đó là một ngọn lửa khá mạnh, nhưng đối với Walm, người đã từng được đắm mình trong《Ignis Fatus》, ngọn lửa này chỉ có thể nói là hơi ấm.
Con Chimera há hốc mồm khi cảm nhận được điều bất thường, nhưng tất cả đã quá muộn.
Mũi giáo đâm đến xé toạc vòm miệng mềm mại của nó và chạm đến não. Walm sau đó liên tục hất kích sang hai bên khuấy nát não của kẻ địch.
Cảm nhận thấy rào chắn ma thuật trên người đối phương đã biến mất, Walm rút vũ khí về trong khi đắm mình trong ngọn lửa dịu dàng đang dần tắt.
Kỳ lạ thay, đúng như dự đoán, con Chimera vẫn chưa hoàn toàn dừng chuyển động. Mặc dù đôi mắt của đầu sư tử đã mất đi sức sống, thì cái đuôi rắn phía sau vẫn dựng được cả cơ thể dậy để nhìn chằm chằm vào Walm.
“Đến lượt mày à, đầu rắn?”
Walm nghiêng người để né móng vuốt đang cố xé xác mình, đồng thời nghĩ rằng cậu cũng sẽ phải loại bỏ luôn đầu rắn mới có thể chiến thắng.
Chimera tiếp tục tấn công, tận dụng sự chênh lệch về kích thước, thế nhưng chuyển động của nó lại thiếu linh hoạt hơn khi trước.
“Ra là vậy…”
Với chuyển động chậm chạp đó, Walm tin chắc rằng cái đầu rắn chỉ đóng vai trò như một bộ não phụ trợ, vì thế nên nó không quen với việc tự mình điều khiển cơ thể.
Tuy không di chuyển chính xác được như khi đầu sư tử vẫn còn sống, sức mạnh thể chất của nó vẫn là thứ không nên bị xem thường.
Walm do dự không biết nên xử lý con Chimera đang giãy chết này trước hay là con còn lại, nhưng lời nói của Yuna đã giúp cậu nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Kết liễu nó đi, tôi sẽ câu thời gian.”
Yuna bắn hết mũi tên này đến mũi tên khác khi cô lao về phía con Chimera mất đi chi trước. Mục đích của hành động này chính xác như những gì cô vừa nói. Để câu thời gian. Các khớp xương của kẻ địch giờ đây chỉ như một tấm bia tập bắn trong mắt cô. Vì thế nên, tất nhiên, tỷ lệ Yuna bắn trúng mục tiêu là khá cao. Walm tin tưởng cô và tiếp tục với công việc đang dang dở của mình.
Con Chimera vung tứ chi một cách điên loạn nhưng không tài nào trúng được Walm. Vừa nhảy theo điệu nhảy loạn xạ của kẻ địch, cậu vừa căn thời gian để vung kích. Với một cú bổ, vai đối phương đã bị cạo sạch thịt, lưỡi rìu cắm vào đầu gối, và mũi giáo làm xước một bên sườn. Không thể chịu đựng được nữa, con thú điên loạn vung vuốt xuống, nhưng Walm đã đoán trước được quỹ đạo chuyển động của nó và đáp trả bằng đòn chém hướng lên.
Không tốn quá nhiều sức, Walm dễ dàng chặt đứt cổ tay của đối phương. Phần lớn công lao này là nhờ vào chính bản thân con Chimera. Mất đi một chi trước, nó dần không thể chống đỡ nổi cơ thể nặng nề của mình. Không thể thích nghi được cảm giác lạ lẫm khi phải di chuyển với ba chân, việc ngăn cản Walm tiến đến đối với nó giờ trở thành một điều bất khả thi. Thấy được cơ hội đã mở ra, Walm tiến về phía đầu rắn.
Chiếc đầu rắn tuyệt vọng phun nọc độc về phía kẻ địch của mình, nhưng ngọn lửa Walm tạo ra để phòng thủ đã ngay lập tức làm bốc hơi chúng.
Không còn vật cản nào nữa.
Như một vị thần chết đang cầm lưỡi hái, Walm chặt đứt đầu rắn bằng kích của mình.
Cơ thể của con quái thú run rẩy, cuối cùng thì ngừng chuyển động và ngã sầm xuống đất. Đầu rắn khi tách rời khỏi cơ thể vẫn phát ra những tiếng rít đáng quan ngại, nhưng rồi cũng bị Walm làm cho im bặt.
Ngay lập tức, Walm đi đến bên Yuna.
Yuna chuyển cung sang tay không thuận và dùng kiếm ngắn bằng tay còn lại.
Bất ngờ thay, chiếc đuôi rắn đã bị cắt đứt và cái đầu đã được cẩn thận kết liễu bằng một đòn đâm.
Chứng kiến cảnh trên, cậu nhớ ra rằng Yuna đã từng khoe khoang về khả năng cận chiến của mình. Nếu được xếp vào những tổ đội khác, cô thậm chí còn có thể đảm đương vị trí tiên phong.
Rón rén tiếp cận từ điểm mù, Walm dùng kích tấn công. Cú《Strike》dễ dàng cắt phăng vai của con thú đã bị hạn chế chuyển động. Tư thế của con Chimera bị xáo trộn sau khi mất kiểm soát phần thân dưới do cái đầu phía sau vừa bị chặt. Dẫu thế, nó vẫn chưa chế. Walm không khỏi ấn tượng trước sức sống mãnh liệt của nó.
Tuy nhiên, sự vùng vẫy trong vô vọng đó cuối cùng cũng phải kết thúc khi Yuna đâm thanh kiếm ngắn của mình vào hốc mắt của đầu sư tử. Lưỡi kiếm cắt qua mạng lưới thần kinh là đòn quyết định, kết liễu hoàn toàn con Chimera.
“Tiếp thôi.”
“Ừm.”
Không cần nhiều lời. Cả hai tiến đến mục tiêu tiếp theo, nơi trận chiến vẫn đang còn diễn ra.
Một con Cerberus bị đâm xuyên một ngọn giáo băng ngay giữa không trung rơi xuống trước mặt Walm. Nó giống như một tác phẩm nghệ thuật trừu tượng mà người thường khó có thể hiểu được.
Một con Cerberus khác, với đầu dập nát như thể vừa bị đem ra chơi trò đập chuột chũi, nằm chơi vơi trong dãy hành lang đã được biến thành một phòng triển lãm nghệ thuật này.
Một con Cerberus thì khoe ra phần cổ, cho thấy quyết tâm không muốn trở nên thua thiệt trước những đồng loại be bét máu khác của mình. Chỉ một lần liếc nhìn cũng đủ để truyền tải đến người xem phương pháp và công cụ được dùng để tạo nên tác phẩm trên.
Chỉ còn lại hai tác phẩm chưa được hoàn thành. Nhưng chúng đã được chuẩn bị sẵn, chờ đợi hai nghệ nhân cuối cùng là Walm và Yuna đến để hoàn thiện.
Khi Walm, người vừa vội vã chạy đến, ngẩng đầu lên, thì được Marianthe ra hiệu bằng ánh mắt.
Marianthe, sau khi thể hiện ý định của mình, nhanh chóng chặn hướng đi của Cerberus. Nhờ vào đó, Walm đã có thể tấn công nó một cách an toàn. Mất một đầu và gãy một chân. Hai đầu còn lại của Cerberus trở nên cảnh giác và sủa về phía Walm, người đang tiếp tục tiến tới.
Dùng chân bước làm trụ, Walm chém kích về phía con Cerberus. Lưỡi rìu cắt ngang qua cổ của cả hai đầu còn lại. Chỉ như thế, đầu của kẻ địch rơi xuống sàn và cơ thể ngừng chuyển động.
Con Chimera cuối cùng cũng đã im bặt. Sau khi thất bại trong việc chống đỡ lại đợt tấn công dữ dội của cả Merrill, Hari và Yuna. Ba người rất hiểu phong cách chiến đấu của nhau. Nên tất nhiên, để họ phối hợp với nhau sẽ hiệu quả hơn hẳn việc một trong hai hợp tác với một người mới gia nhập cách đây không lâu như Walm. Không cần giao tiếp hay ra hiêu bằng mắt gì cả, cơ thể họ chuyển động một cách tự nhiên, lựa chọn hướng di chuyển tốt nhất để tận dụng tối đa sức mạnh của nhau.
Buổi tiệc đột ngột cuối cùng cũng kết thúc khi người tổ chức đã không còn. Các thành viên trong nhóm tập trung lại về phía Walm, người đang quan sát xung quanh.
“Kẻ địch bị tiêu diệt hết rồi phải không?”
“Chắc hẳn là như vậy rồi. Không còn tiếng động nào khác.”
Sau khi được Merrill, người rất nhạy cảm với những dấu hiệu của ma vật, tán thành, Walm cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Có ai bị thương không?”
Walm đã kiểm tra tình trạng của ba người kia. Chỉ là một chút bụi bẩn trên da, không có thương tích gì. Tuy nhiên, lạc quan quá cũng không nên, vì thế cậu buộc phải hỏi. Suy cho cùng, Walm, người không phải là một trị liệu sư cũng không có nhiều kiến thức y khoa, không thể nào biết được liệu đối phương có bị nội thương hay không.
“Không, không có gì đáng để tâm cả.”
“Tôi ổn.”
“Tôi cũng vậy… Chỉ là, nếu phải nói về trận chiến vừa rồi, thì khoảnh khắc nguy hiểm nhất chẳng phải là lúc Walm nhảy thẳng vào đòn phun lửa của con Chimera hay sao?”
“Bị phát hiện rồi à?”
Sự xấu hổ bắt đầu dâng lên trong Walm. Cảm giác lúc này như thể cậu vừa bị phát hiện ra khi đang cố chơi khăm vậy.
“Vì Yuna đã hét lên mà, nên chắc chắn là cô ấy đã thấy rồi.”
“Thật đấy, nếu muốn diễn trò, thì ít nhất có thể báo trước cho mọi người được không? Anh cứ làm như thế thì tôi đau tim chết mất.”
Walm, người vừa bị Merrill và Marianthe mắng, đã thành thật nhận lỗi.
“Xin lỗi… đó là lỗi của tôi. Chỉ là tôi không ngờ rằng mọi người lại không thích xem múa lửa đấy.”
“Ai lại đi ghét một một thứ như thế chứ? Nhìn lại thử xem, không một ai cả. Vậy nên đừng lo, sau chuyến này thì đành phải nhờ anh trình diễn lại cho cả nhóm xem vậy.”
Walm, người vừa mất hết đường lui, nhún vai bỏ cuộc. Dù sao thì cậu cũng đã biết đôi điều về cái tổ đội này. Có lẽ họ sẽ bắt cậu phải múa thật.
Marianthe chủ động kết thúc cuộc trò chuyện trong khi mọi người có vẻ như vẫn còn điều muốn nói.
“Được rồi, dừng lại ở đây thôi.”
“Mặc dù số lượng ma vật từ tầng 36 trở đi sẽ ít hơn, nhưng cô đã đúng, chúng ta nói chuyện hơi lâu rồi.”
“Anh lấy được thông tin này từ mấy tên người lùn say xỉn đó, đúng không?”
Marianthe lắc đầu với vẻ ngờ vực. Có một điều chắc chắn là, việc moi được thông tin ra từ những người lùn xay xỉn thực sự chẳng mấy tốn kém. Miệng của đối phương không cần cạy cũng sẽ tự mở ra một khi đã có chút cồn vào. Tuy nhiên, ngay cả khi họ trông không giống như những người sẽ nói dối, thì lời kể của một kẻ đang say có thể đáng tin đến mức nào? Điều đó thì còn tùy người.
“Cho dù số lượng có giảm xuống, thì độ thú vị của tầng này vẫn không kém đi chút nào.”
Đám Chimera, sở hữu cả sự nhanh nhẹn lẫn sức bền, không dễ chết và còn có thể phun ra lửa và độc. Thêm vào đó, chúng còn đi lang thang theo từng đàn. Nghĩ đến chuyện này, Walm có thể hiểu lý do tại sao ít mạo hiểm giả muốn chinh phục Mê cung đến vậy.
“Anh sợ rồi à? Có muốn rút lui không?”
Walm đã luôn phải chống lại số phận, vậy nên khi cậu tuyên bố rằng bản thân muốn chữa lành cho đôi mắt của mình, thì cậu sẽ làm đến cùng. Nếu giương cờ trắng ngay lúc này thì cậu sẽ chẳng bao giờ đến được cái nơi có Crimson Grass đó. Nhưng may mắn thay, lần này cậu không phải chiến đấu một mình nữa, vì đã có năm con người dù chỉ mới quen biết đang nỗ lực hết mình để giúp cậu vượt qua chuyến hành trình này.
Walm nhìn vào mắt của từng thành viên trong nhóm và nói:
“Cuối cùng thì chúng ta đã bắt đầu thấy được đáy của mê cung này. Vì thế, đã quá muộn để có thể quay đầu lại rồi.”
Merrill gật đầu hài lòng trước câu trả lời của Walm.


6 Bình luận